Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 68: Khảo thí

/134


Editor: Aubrey.

Nhìn bọn nhỏ đều đã tập hợp đầy đủ, Nguyên An Bình cười nói: "Hôm nay trời trong nắng ấm, chúng ta sẽ sử dụng một nơi rộng rãi hơn để thi, các ngươi hãy đi tới chỗ cây liễu trước bãi đất trống ở phía trước đi."

Đám trẻ con đều thấy kỳ lạ tại sao còn phải đi đến chỗ khác thi, dù sao cái sân này cũng đủ chỗ cho bọn chúng mà?

Hơn nữa, chỗ cây liễu lớn ở bãi đất trống bên kia, thường thường là nơi mà người trong thôn dùng làm địa phương để tụ tập, hoặc nói chuyện cùng nhau, nếu như thi ở đó, nhất định người dân trong thôn sẽ vây xem không ít. Bất quá, lời nói của Nguyên An Bình tất nhiên bọn họ phải nghe, mang theo đồ đạc của mình rồi đi tới chỗ cây liễu.

Tiết Chu Cẩn bàng quan đứng một bên cũng không biết Nguyên An Bình định giở trò quỷ gì, nhưng dù sao hôm nay hắn tới đây cũng chỉ vì muốn nhìn thử, nên tất nhiên cũng vội vàng đi theo.

Giống như lời nói của Nguyên An Bình, hôm nay trời trong nắng ấm, khí trời rất tốt, cho nên, bãi đất trống bên kia cũng đã có không ít người tập hợp. Các nữ nhân tụ lại một chỗ cùng nhau tán gẫu, đám nam nhân cũng tụ lại một chỗ ở gần đó cùng nhau trò chuyện, nhìn thấy đám trẻ con đều đang đi về phía bên này, phía sau còn có Nguyên An Bình, bọn họ liền có chút ngạc nhiên không biết bọn chúng đang làm gì.

Có một phụ nhân hiếu kỳ hỏi: "Nương Mai Hoa! Không phải ngươi nói hôm nay là ngày khảo thí cái gì đó sao? Tại sao những hài tử kia đều đi về hướng này? Bọn chúng đây là muốn đi đâu? Muốn ra khỏi thôn hay sao?"

"Ta cũng không biết a, nghe nói Nguyên An Bình muốn tìm phụ tá dạy học gì đó, còn có tiền công, Tiểu Bảo nhà ta cũng ghi danh, hai ngày nay rất tích cực học tập a."

"Nếu thực sự có thể làm được phụ tá dạy học kia, chẳng những tuổi còn nhỏ mà đã có thể kiếm tiền, so với những người lớn chúng ta đây còn lợi hại hơn đấy."

"Phải a! Người đọc sách có thể giống như chúng ta được sao? Đọc sách, khẳng định lợi hại hơn chúng ta rất nhiều."

Các nữ nhân trong thôn nói đến cao hứng, nhóm nam nhân còn lại cũng rất ngạc nhiên, trong nhà ai có hài tử đang theo học, đều sẽ quan tâm có chuyện gì đang xảy ra.

Nguyên An Bình đi đến bãi đất trống, lẫn vào trong đám thôn dân, nói: "Ngày hôm nay khí trời rất tốt, ta quyết định sẽ tổ chức khảo thí ở trên bãi đất trống này, hi vọng sẽ không làm chậm trễ đại sự của mọi người."

"Không chậm trễ, không chậm trễ."

"Chúng ta chỉ đang nói chuyện phiếm, nào có quan trọng bằng chuyện khảo thí của bọn nhỏ a."

"Phải a! Chuyện khảo thí của bọn nhỏ quan trọng hơn."

"An Bình! Bọn nhỏ đến nơi này thi, có phải chúng ta nên rời đi hay không?"

...

Nguyên An Bình nghe vậy liền thầm nghĩ "Các ngươi đương nhiên không thể rời đi, khảo thí còn phải dựa vào các ngươi đấy."

Nguyên lai, Nguyên An Bình dẫn đám hài tử này đến bãi đất trống để tổ chức khảo thí, không phải là vì để cho thôn dân chứng kiến thành quả dạy học của hắn, mà là biến bọn họ thành những giám khảo miễn phí khảo sát đám hài tử này.

Muốn làm phụ tá dạy học, giảng bài cho những hài tử khác, không chỉ đơn thuần đem những kiến thức mà hắn đã dạy giảng cho người khác là được. Còn cần phải có một phần can đảm, mặc dù xung quanh có ánh mắt quan sát của người khác, nhưng vẫn có thể bình tĩnh mà giảng bài.

Vốn dĩ, hắn định cho những hài tử không tham gia khảo thí vây xem làm giám khảo, nhưng nghĩ lại, những hài tử này đều đã quen thuộc lẫn nhau, có khả năng bọn chúng còn có thể giúp cho bằng hữu của mình vượt qua kỳ khảo thí này, không có tác dụng chân chính khảo nghiệm chút nào.

Cho nên, sau một phen cân nhắc, hắn liền quyết định để cho người trong thôn làm quần chúng vây xem. Những hài tử này dưới ánh mắt của người thân cùng những thôn dân khác, rất có thể sẽ phát huy ra thực lực chân chính của mình.

"Các vị không cần rời đi, ở lại đây quan sát cũng được."

Nghe Nguyên An Bình nói như vậy, bọn họ vốn đang chuẩn bị rời đi để không quấy rầy khảo thí của bọn nhỏ, liền biết cho dù bọn họ có ở lại cũng không gây trở ngại gì, thế là đều dồn dập ở lại. Dù sao, có thể được xem bọn nhỏ khảo thí, so với rảnh rỗi tụ tập lại một chỗ nói chuyện phiếm có ý nghĩa hơn nhiều. Bởi vì, mỗi khi được nhìn những hài tử này học tập, bọn họ đều có loại cảm giác hi vọng về một tương lai tốt đẹp hơn.

Nguyên An Bình tiếp tục nói với những hài tử kia: "Các ngươi cứ ngồi như từ trước đến giờ, cách xa ra, để chuẩn bị bắt đầu khảo thí. Nội dung thi ngày hôm nay gồm có cửa thứ nhất, chính là viết chính tả những chữ đã học và tính toán. Cửa thứ hai, ta sẽ chọn một đoạn bất kì trong Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính, Vạn Tự Văn mà các ngươi đã học thuộc rồi cho các ngươi đọc lại, cùng với những thành ngữ trong những cố sự mà ta đã từng kể cho các ngươi nghe. Chuẩn bị cho thật kỹ, sắp sửa bắt đầu thi viết chính tả đấy."

Động tĩnh của Nguyên An Bình cùng những hài tử này đưa tới không ít sự chú ý của các thôn dân khác, có mấy người thấy hắn muốn cho bọn nhỏ tiến hành khảo thí ngay trên bãi đất trống, cùng với một đám thôn dân khác đang vây xem, cũng lập tức góp vui vào đám đông. Mà những gia đình có hài tử tham gia khảo thí, nghe được tin này liền dồn dập chạy lại đây xem, muốn nhìn xem hài tử nhà mình biểu hiện như thế nào.


/134

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status