“Vậy sao?”
Ngũ hoàng tử hơi động lòng, lại hỏi: “Vậy ngươi đánh như thế nào?”
“Hả?”.
Vân Hạc gãi đầu: “Cái này chắc cũng không thể gọi là giỏi hay không giỏi nhỉ? Món đồ này cần vận may! Lúc có vận may tốt thì dễ dàng chiến thắng, vận may không tốt thì dễ thua thôi...”
“Không, không!”
Vân Đình lắc đầu cười nói: “Chẳng những mạt chược này cần phải dựa vào. vận may, mà còn phải xem ngươi chơi giỏi hay không.”
“Như vậy sao?”
Vân Hạc nghiêng đầu suy nghĩ: “Kệ đi, dù sao ta cũng không thích chơi thứ này, đánh tốt hay không không thành vấn đề.”
Nói xong Vân Hạc lại muốn gọi người đến dọn mạt chược đi. Vân Đình ngăn hắn lại, nghiêm tóc nói: “Mạt chược này ngươi nên luyện tập cho tốt! Ngươi nghĩ xem, nếu ngày mai phụ hoàng đến nhất thời hăng hái, muốn để tân lang là ngươi cùng ông ấy chơi mạt chược, đánh bậy đánh bạ, không phải sẽ làm mất hứng thú của phụ hoàng hay sao?”
“Này.”
Vân Hạc nhíu mày, liều mạng nhịn cười.
Hắn biết mục đích của ba tên khốn này!
Tóm lại, bọn họ muốn đến tìm mình chơi mạt chược chứ gì?
Ba tên khốn!
Ngày mai phải tặng lễ vật cho mình nên bọn họ khó chịu sao?
Muốn thắng lại tiền lễ vật à?
Lông dê phải mọc ở trên thân dê đúng không?
Thấy Vân Hạc dường như sắp bị lừa, Nhị hoàng tử lập tức nói: “Được rồi, dù sao hôm nay ngươi cũng không có việc gì, ba người chúng ta cùng ngươi đánh mạt chược, coi như dạy ngươi một chút, miễn cho ngươi đánh quá kém, làm phụ hoàng mất hứng.”
“Cũng đúng!”
Vân Hạc suy nghĩ, gật đầu nói: “Để ta gọi người lấy chút rượu đến đây.”
“Lấy rượu làm gì?”
Ngũ hoàng tử không hiểu phải hỏi.
Vân Hạc ra vẻ mờ mịt: “Không phải thua thì sẽ uống rượu hay sao?”
“Không được!”
Vân Đình liên tục xua tay: “Ngươi vốn đã không đánh giỏi rồi, nếu để ngươi uống say, làm lỡ chuyện ngày mai của ngươi, thế nào phụ hoàng cũng sẽ hung
hăng dạy dỗ bọn ta.”
“Vậy chúng ta đánh chơi thôi sao?” Vân Hạc gãi đầu: “Đánh chơi vậy hình như không thú vị lắm?”
Ba người đang chờ chính là những lời này của Vân Hạc.
Nhị hoàng tử lập tức cười ha ha nói: “Đánh mà không có tiền đặt cược gì quả thật khá nhàm chán, chúng ta lấy chút ngân lượng ra chơi đi!”
Thứ chết tiệt!
Ngũ hoàng tử hơi động lòng, lại hỏi: “Vậy ngươi đánh như thế nào?”
“Hả?”.
Vân Hạc gãi đầu: “Cái này chắc cũng không thể gọi là giỏi hay không giỏi nhỉ? Món đồ này cần vận may! Lúc có vận may tốt thì dễ dàng chiến thắng, vận may không tốt thì dễ thua thôi...”
“Không, không!”
Vân Đình lắc đầu cười nói: “Chẳng những mạt chược này cần phải dựa vào. vận may, mà còn phải xem ngươi chơi giỏi hay không.”
“Như vậy sao?”
Vân Hạc nghiêng đầu suy nghĩ: “Kệ đi, dù sao ta cũng không thích chơi thứ này, đánh tốt hay không không thành vấn đề.”
Nói xong Vân Hạc lại muốn gọi người đến dọn mạt chược đi. Vân Đình ngăn hắn lại, nghiêm tóc nói: “Mạt chược này ngươi nên luyện tập cho tốt! Ngươi nghĩ xem, nếu ngày mai phụ hoàng đến nhất thời hăng hái, muốn để tân lang là ngươi cùng ông ấy chơi mạt chược, đánh bậy đánh bạ, không phải sẽ làm mất hứng thú của phụ hoàng hay sao?”
“Này.”
Vân Hạc nhíu mày, liều mạng nhịn cười.
Hắn biết mục đích của ba tên khốn này!
Tóm lại, bọn họ muốn đến tìm mình chơi mạt chược chứ gì?
Ba tên khốn!
Ngày mai phải tặng lễ vật cho mình nên bọn họ khó chịu sao?
Muốn thắng lại tiền lễ vật à?
Lông dê phải mọc ở trên thân dê đúng không?
Thấy Vân Hạc dường như sắp bị lừa, Nhị hoàng tử lập tức nói: “Được rồi, dù sao hôm nay ngươi cũng không có việc gì, ba người chúng ta cùng ngươi đánh mạt chược, coi như dạy ngươi một chút, miễn cho ngươi đánh quá kém, làm phụ hoàng mất hứng.”
“Cũng đúng!”
Vân Hạc suy nghĩ, gật đầu nói: “Để ta gọi người lấy chút rượu đến đây.”
“Lấy rượu làm gì?”
Ngũ hoàng tử không hiểu phải hỏi.
Vân Hạc ra vẻ mờ mịt: “Không phải thua thì sẽ uống rượu hay sao?”
“Không được!”
Vân Đình liên tục xua tay: “Ngươi vốn đã không đánh giỏi rồi, nếu để ngươi uống say, làm lỡ chuyện ngày mai của ngươi, thế nào phụ hoàng cũng sẽ hung
hăng dạy dỗ bọn ta.”
“Vậy chúng ta đánh chơi thôi sao?” Vân Hạc gãi đầu: “Đánh chơi vậy hình như không thú vị lắm?”
Ba người đang chờ chính là những lời này của Vân Hạc.
Nhị hoàng tử lập tức cười ha ha nói: “Đánh mà không có tiền đặt cược gì quả thật khá nhàm chán, chúng ta lấy chút ngân lượng ra chơi đi!”
Thứ chết tiệt!
/231
|