“Coi chừng Niệm Từ cho tốt!” Vệ Sương dặn dò Thẩm Hinh một câu, cũng lập tức đuổi theo. Được!
Lại là một người luyện võ!
Cho đến khi cả bà bà và tức phụ đều đuổi theo, Cao Hợp và Chu Mật mới phản ứng lại, cũng vội vàng truy đuổi theo.
Tuy tuổi của Thẩm phu nhân gần năm mươi rồi, song tốc độ của bà còn nhanh hơn Cao Hợp và Chu Mật, chớp mắt đã xông vào bên trong khu rừng rậm.
'Thẩm Hinh không đuổi theo, ánh mắt nàng lạnh lùng quét nhìn xung quanh. “Nhanh chóng kiểm tra, xem xung quanh còn có thích khách không!”
'Thẩm Hinh lạnh lùng ra lệnh mấy gia đinh Thẩm gia và nha hoàn nhanh chóng đi ra.
Động tác của mấy người họ rất nhanh nhạy, vừa nhìn đã biết được huấn luyện qua.
Vân Hạc có chút sững sờ.
Mẹ ơi!
Ngay cả gia đỉnh và nha hoàn Thẩm gia cũng đều là người luyện võ?
Đỉnh quát
Cả nhà này toàn bộ đều là người luyện võ sao?
Chả trách Thẩm Hinh hay cười chê hắn là tên yếu nhớt trói gà không chặt!
Nữ nhi trưởng thành trong môi trường như vậy, nhất định là sùng bái cao thủ rồi.
Bản thân hắn yếu nhớt trói gà không chặt, trong mắt nàng chỉ là con gà bệnh.
“Chẳng phải ngươi muốn đi Sóc Bắc sao? Chỉ mới vậy đã bị dọa cho ngu người rồi hả?”
'Thẩm Hinh quay đầu lại, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Vân Hạc vẫn đang đứng ngây ngốc không lên tiếng.
Vân Hạc hoàn hồn lại, trong lòng cười khổ.
Ta nào phải bị thích khách dọa đến ngu người đâu!
Ta bị các người dọa cho ngu người thì có!
Cô nàng này bất thình lình bộc lộ tài năng, quả thực rất dọa người ta mà!
May thân phận mình là Hoàng tử, nếu không chắc đã bị cô nàng này đánh tơi bời từ lâu rồi.
“Tay ngươi không sao chứ?”
Vân Hạc không để ý mấy lời khinh bỉ của Thẩm Hinh, mà quay sang quan tâm tay của nàng.
“Chỉ là một mũi tên, không đủ sức làm ta bị thương đâu!”
'Thẩm Hinh ngước cổ lên, giống như một con thiên nga kiêu ngạo.
“Ừm, ngươi lợi hại!”
Vân Hạc khâm phục từ tận đáy lòng, gật đầu: “Quay về dạy ta hai chiêu.” Hắn thật sự muốn học võ rồi.
Võ thuật ở thời đại này hình như còn lợi hại hơn tưởng tượng của hắn nhiều.
Tuy khả năng luyện thành cao thủ như Thẩm Hinh là không lớn, nhưng dù sao. cũng là người muốn lên chiến trường, vẫn nên rèn luyện chút.
Dù chỉ mạnh hơn chút, trên chiến trường cũng có thêm một phần năng lực tự vệ!
Hiện giờ hắn đã tin Thẩm Hinh có thể sử dụng được cây thương được làm bằng toàn thép pattern steel rồi!
Ừm, quay về sẽ đích thân giúp cô nàng thiết kế một cây thương.
“Dạy ngươi?”
..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Thẩm Hinh bĩu môi: “Ngươi tự nhìn ngươi xem có phải loại thích hợp luyện võ không? Ta cóc thèm lãng phí thời gian!”
Vân Hạc nghe thế, bỗng trở nên cạn lời. Vào lúc bọn họ nói chuyện, mấy người Thẩm phu nhân bỗng vòng trở lại.
Nhìn thấy trong tay mấy người họ đều trống không, Thẩm Hinh không khỏi cau mày: “Không bắt được?”
“Ừm” Sắc mặt Thẩm phu nhân không tốt lắm, trầm giọng nói: “Nơi này núi cao rừng
rậm um tùm, lúc chúng ta đuổi qua, thích khách đã chạy mất dạng rồi! Song
chúng ta đã phát hiện vết tích thích khách ẩn náu, chắc là thích khách biết hôm
nay Lục điện hạ sẽ đến đây, nên đã mai phục trước rồi.”
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất
(https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay
Nghe thấy lời này của Thẩm phu nhân, sắc mặt Diệp Tử bỗng nhiên nghiêm nghị.
“Biết trước hôm nay điện hạ sẽ đến đây, chỉ có mấy người trong phủ của điện hạ thôi!”
Diệp Tử chuyển mắt nhìn Vân Hạc nói: “Sợ là trong phủ điện hạ có nội gián!”
“Lời này không được nói bừa!”
Thẩm phu nhân nhìn Diệp Tử một cái: “Hôn sự của Lục điện hạ và Thẩm Hinh rất nhiều người đều biết! Chỉ cần biết ngày giỗ của công công ngươi là sẽ đoán ra
được hôm nay điện hạ sẽ đến đây, việc này không có gì khó!”
Nha đầu này nói những lời này, há chẳng phải là nói rõ những Hoàng tử khác sắp xếp nội gián trong phủ của Vân Hạc ư?
Những lời này mà truyền ra bên ngoài, chẳng phải là cho người khác có cớ hay sao?
Đang nói chuyện, Thẩm phu nhân lại cầm lấy mũi tên trong tay Thẩm Hinh rồi cẩn thận quan sát thật kỹ.
“Đây là vũ tiễn do triều ta chế tạo ra!”
Ánh mắt Thẩm phu nhân lạnh lùng lấp lóe.
“Chế tạo vũ tiễn?”
Con người Vân Hạc xẹt qua một tia lạnh giá.
Nói như thế, đúng là có khả năng là do những Hoàng tử khác sắp xếp thích khách?
Vân Hạc nhận lấy vũ tiễn, xoay người đưa cho Cao Hợp: “Nhanh chóng đi vào trong cung, bẩm báo với phụ hoàng chuyện bổn điện hạ gặp phải thích khách, và giao vũ tiễn này cho phụ hoàng!”
“Rõ!”
Cao Hợp không dám chậm trễ, lập tức nhận vũ tiễn xoay người lên ngựa...
Lại là một người luyện võ!
Cho đến khi cả bà bà và tức phụ đều đuổi theo, Cao Hợp và Chu Mật mới phản ứng lại, cũng vội vàng truy đuổi theo.
Tuy tuổi của Thẩm phu nhân gần năm mươi rồi, song tốc độ của bà còn nhanh hơn Cao Hợp và Chu Mật, chớp mắt đã xông vào bên trong khu rừng rậm.
'Thẩm Hinh không đuổi theo, ánh mắt nàng lạnh lùng quét nhìn xung quanh. “Nhanh chóng kiểm tra, xem xung quanh còn có thích khách không!”
'Thẩm Hinh lạnh lùng ra lệnh mấy gia đinh Thẩm gia và nha hoàn nhanh chóng đi ra.
Động tác của mấy người họ rất nhanh nhạy, vừa nhìn đã biết được huấn luyện qua.
Vân Hạc có chút sững sờ.
Mẹ ơi!
Ngay cả gia đỉnh và nha hoàn Thẩm gia cũng đều là người luyện võ?
Đỉnh quát
Cả nhà này toàn bộ đều là người luyện võ sao?
Chả trách Thẩm Hinh hay cười chê hắn là tên yếu nhớt trói gà không chặt!
Nữ nhi trưởng thành trong môi trường như vậy, nhất định là sùng bái cao thủ rồi.
Bản thân hắn yếu nhớt trói gà không chặt, trong mắt nàng chỉ là con gà bệnh.
“Chẳng phải ngươi muốn đi Sóc Bắc sao? Chỉ mới vậy đã bị dọa cho ngu người rồi hả?”
'Thẩm Hinh quay đầu lại, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Vân Hạc vẫn đang đứng ngây ngốc không lên tiếng.
Vân Hạc hoàn hồn lại, trong lòng cười khổ.
Ta nào phải bị thích khách dọa đến ngu người đâu!
Ta bị các người dọa cho ngu người thì có!
Cô nàng này bất thình lình bộc lộ tài năng, quả thực rất dọa người ta mà!
May thân phận mình là Hoàng tử, nếu không chắc đã bị cô nàng này đánh tơi bời từ lâu rồi.
“Tay ngươi không sao chứ?”
Vân Hạc không để ý mấy lời khinh bỉ của Thẩm Hinh, mà quay sang quan tâm tay của nàng.
“Chỉ là một mũi tên, không đủ sức làm ta bị thương đâu!”
'Thẩm Hinh ngước cổ lên, giống như một con thiên nga kiêu ngạo.
“Ừm, ngươi lợi hại!”
Vân Hạc khâm phục từ tận đáy lòng, gật đầu: “Quay về dạy ta hai chiêu.” Hắn thật sự muốn học võ rồi.
Võ thuật ở thời đại này hình như còn lợi hại hơn tưởng tượng của hắn nhiều.
Tuy khả năng luyện thành cao thủ như Thẩm Hinh là không lớn, nhưng dù sao. cũng là người muốn lên chiến trường, vẫn nên rèn luyện chút.
Dù chỉ mạnh hơn chút, trên chiến trường cũng có thêm một phần năng lực tự vệ!
Hiện giờ hắn đã tin Thẩm Hinh có thể sử dụng được cây thương được làm bằng toàn thép pattern steel rồi!
Ừm, quay về sẽ đích thân giúp cô nàng thiết kế một cây thương.
“Dạy ngươi?”
..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Thẩm Hinh bĩu môi: “Ngươi tự nhìn ngươi xem có phải loại thích hợp luyện võ không? Ta cóc thèm lãng phí thời gian!”
Vân Hạc nghe thế, bỗng trở nên cạn lời. Vào lúc bọn họ nói chuyện, mấy người Thẩm phu nhân bỗng vòng trở lại.
Nhìn thấy trong tay mấy người họ đều trống không, Thẩm Hinh không khỏi cau mày: “Không bắt được?”
“Ừm” Sắc mặt Thẩm phu nhân không tốt lắm, trầm giọng nói: “Nơi này núi cao rừng
rậm um tùm, lúc chúng ta đuổi qua, thích khách đã chạy mất dạng rồi! Song
chúng ta đã phát hiện vết tích thích khách ẩn náu, chắc là thích khách biết hôm
nay Lục điện hạ sẽ đến đây, nên đã mai phục trước rồi.”
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất
(https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay
Nghe thấy lời này của Thẩm phu nhân, sắc mặt Diệp Tử bỗng nhiên nghiêm nghị.
“Biết trước hôm nay điện hạ sẽ đến đây, chỉ có mấy người trong phủ của điện hạ thôi!”
Diệp Tử chuyển mắt nhìn Vân Hạc nói: “Sợ là trong phủ điện hạ có nội gián!”
“Lời này không được nói bừa!”
Thẩm phu nhân nhìn Diệp Tử một cái: “Hôn sự của Lục điện hạ và Thẩm Hinh rất nhiều người đều biết! Chỉ cần biết ngày giỗ của công công ngươi là sẽ đoán ra
được hôm nay điện hạ sẽ đến đây, việc này không có gì khó!”
Nha đầu này nói những lời này, há chẳng phải là nói rõ những Hoàng tử khác sắp xếp nội gián trong phủ của Vân Hạc ư?
Những lời này mà truyền ra bên ngoài, chẳng phải là cho người khác có cớ hay sao?
Đang nói chuyện, Thẩm phu nhân lại cầm lấy mũi tên trong tay Thẩm Hinh rồi cẩn thận quan sát thật kỹ.
“Đây là vũ tiễn do triều ta chế tạo ra!”
Ánh mắt Thẩm phu nhân lạnh lùng lấp lóe.
“Chế tạo vũ tiễn?”
Con người Vân Hạc xẹt qua một tia lạnh giá.
Nói như thế, đúng là có khả năng là do những Hoàng tử khác sắp xếp thích khách?
Vân Hạc nhận lấy vũ tiễn, xoay người đưa cho Cao Hợp: “Nhanh chóng đi vào trong cung, bẩm báo với phụ hoàng chuyện bổn điện hạ gặp phải thích khách, và giao vũ tiễn này cho phụ hoàng!”
“Rõ!”
Cao Hợp không dám chậm trễ, lập tức nhận vũ tiễn xoay người lên ngựa...
/231
|