Sau khi Chu Tư Ức thay đổi một bộ quần áo chỉnh tề thì anh như hóa thành một con người khác với vẻ ngoài vừa vô lại vừa nhã nhặn.
Cả người anh toát ra khí thế vừa tao nhã lại vừa kiêu ngạo, anh hơi rũ mắt xuống chào hỏi Quách Hân, trên đầu anh như có phát ra một vầng sáng.
- --Nếu vừa rồi không tận mắt nhìn thấy anh ta chỉ mặc độc một chiếc áo choàng tắm thì Quách Hân đã thực sự cho rằng Chu Tư Ức là một vị tiên hạ phàm, là Hoàng đế đầu thai xuống trần gian.
Quá trình ký hợp đồng diễn ra vô cùng thuận lợi. Xét về giá trị hiện tại của Bùi Như Niệm thì điều kiện mà Chu Tư Ức đưa ra cực kỳ tốt, không có bất cứ một điều khoản bổ sung nào, thậm chí cũng không có hạn chế đối với những sản phẩm cạnh tranh khác.
Phải biết rằng những minh tinh trong giới thường sẽ ảnh hưởng rất nhiều vào lĩnh vực kinh doanh. Ví dụ như một nghệ sĩ làm đại diện cho một thương hiệu điện thoại di động thì sau này anh ta phải sử dụng thương hiệu điện thoại di động đó trước mặt công chúng, và đồng thời cũng không được nhận các quảng cáo hay kinh doanh mặt hàng nào tương tự. Hơn nữa ngay cả những hạng mục lớn cũng đều bị hạn chế.
Tuy nhiên quy mô công ty của Chu Tư Ức khá lớn, độ bao phủ khá rộng nên chắc hẳn tiêu chuẩn của công ty cũng tương đối cao.
Rõ ràng anh biết rất rõ giá của thị trường, nhưng đồng thời anh ta cũng đang nắm quyền chủ động nên không áp đặt bất kỳ hạn chế nào đối với giá trị kinh doanh trong tương lai của Bùi Như Niệm khiến Quách Hân không khỏi nghi hoặc.
Sau khi ký hợp đồng xong Quách Hân và Bùi Như Niệm cùng rời khỏi khách sạn Ngôi Sao. Quách Hân nhỏ giọng hỏi: “Niệm Niệm, em có quen biết với anh chàng kia từ trước đúng không?”
Bùi Như Niệm sững sờ vài giây: “Rõ ràng đến vậy sao?”
“Cực kỳ rõ ràng luôn.” Quách Hân thành thực gật đầu: “Điều kiện anh ta đưa ra chỉ thiếu điều muốn ghi thêm một câu “Quan hệ của chúng tôi rất tốt” vào hợp đồng thôi đấy.”
Bùi Như Niệm:...
Đúng là không thể tin vào tên Chu Tư Ức chết bằm kia được mà, quả nhiên anh ta mang danh nghĩa kinh doanh chỉ để khoe khoang bản thân.
Không can thiệp vào công việc là được rồi
Quách Hân tò mò: “Quan hệ giữa em và anh ta là gì vậy?”
“Em nói cho chị nhưng chị không được nói cho ai biết hết nha.” Bùi Như Niệm do dự vài giây rồi ghé sát vào tai Quách Hân, nói nhỏ: “Anh ấy là anh trai của em.”
“Ồ!” Quách Hân đã hiểu: “Hóa ra là “Anh trai mưa”(*)sao? Hiểu rồi.”
(*) Nguyên văn là 干哥哥
Trên đầu Bùi Như Niệm chậm rãi hiện lên ba dấu chấm hỏi.
Thế nào lại biến thành “Anh trai mưa” rồi?
Chu Tư Ức mà nghe được sẽ khóc thét cho mà coi.
Bởi vì họ của hai người không giống nhau nên theo quán tính tư duy Quách Hân hoàn toàn không nghĩ đến khả năng hai người họ là “Anh em ruột.”
Nghe được câu trả lời của Bùi Như Niệm rồi Quách Hân nhanh chóng ném việc này ra sau đầu, lấy chìa khóa xe trong ví ra, kìm không được bắt đầu mơ mộng hão huyền.
“Niệm Niệm, đây là lần đầu tiên em ký hợp đồng, và tương lai em còn phải hợp tác với những công ty lớn nữa.” Quách Hân khởi động chiếc xe van của mình, giấc mơ sắm Lamborghini của cô còn xa vời lắm: “Chúng ta sẽ đặt ra ba mục tiêu nhỏ, trong vòng ba tháng sẽ thăng lên thành người phát ngôn, nửa năm tiếp theo trở thành người phát ngôn chính thức, trong vòng một năm trở thành người phát ngôn chính thức hàng đầu trong nước, cứ như vậy thì sang năm có thể trở thành người phát ngôn hàng đầu toàn thế giới như Khanh Khả Ngôn!”
Bùi Như Niệm chỉ nghĩ cô đang nói mớ: “Làm sao được chứ? Địa vị của Khanh Khả Ngôn cao như vậy anh ấy cũng phải mất bốn năm mới có thể trở thành người phát ngôn hàng đầu trên thế giới.”
Quách Hân: “Đó là bởi vì ekip của Khanh Khả Ngôn quá cẩn trọng ký hợp đồng làm người phát ngôn dài hạn, nếu không bây giờ anh ta đã trở thành người phát ngôn hàng đầu rồi. Còn chúng ta thì khác. Nếu có người phát ngôn của một thương hiệu cao cấp nào đó tìm đến chị nhất định sẽ ôm chặt đùi người ta khóc lóc xin chữ ký.”
“Hân Hân, chị tỉnh táo lại đi, em thậm chí còn không có nổi một tác phẩm tiêu biểu thì làm sao mấy thương hiệu đó có thể tìm em để làm người phát ngôn được chứ?”
“Cũng đúng ha, diễn viên thì phải dùng tác phẩm để nói chuyện.” Quách Hân nhíu mày, cắt đứt những mơ mộng nãy giờ của cô: “Hiện tại đang có rất nhiều kịch bản đang chờ em, chúng ta phải chọn một kịch bản có thể tạo ra tiếng vang thật lớn. Trước tiên cứ nhận vai nữ chính đã, sau đó nhận đóng một bộ phim nữ chủ thật hoành tráng, chắc chắn lúc đó doanh thu phòng vé đạt đến mấy chục tỷ luôn không chừng!”
“Chị nói nghe nhẹ nhàng quá vậy, doanh thu phòng vé đạt hàng chục tỷ mà chị cũng nghĩ đến được.” Bùi Như Niệm hoàn toàn cạn lời.
Cho đến nay chỉ có một bộ phim duy nhất đạt doanh thu phòng vé vượt mức mười tỷ của làng điện ảnh toàn quốc, chính là kiệt tác điện ảnh [Hưng Bang] của Khanh Khả Ngôn.
[Hưng Bang] là bộ phim kết hợp lịch sử và hiện thực kể về sự nổi dậy của một thế hệ cường quốc hùng mạnh. Nội dung cốt truyện sâu sắc, có thêm yếu tố bối cảnh thời đại ngày xưa. Bộ phim dài hơn hai tiếng đồng hồ không có một giây điểm nước tiểu(*), kết hợp với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Khanh Khả Ngôn thì chỉ có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hòa. Trong khoảng thời gian bộ phim được công chiếu số lượng người xem vượt mốc một trăm triệu người, hơn nữa tỷ lệ người xem lại vô cùng cao.
(*)Điểm nước tiểu: Điểm nước tiểu là một cách nói dí dỏm của điểm đi tiểu trong phim. Nó đề cập đến thời điểm mà bạn cảm thấy rằng cốt truyện không đáng để bạn nhịn tiểu trong khi xem phim và bạn có thể đi vệ sinh.
Có thể nói [Hưng Bang] là bộ phim trực tiếp đẩy tên tuổi của Khanh Khả Ngôn lên cao, những bậc hậu bối sau này chỉ có thể nhìn theo bóng lưng ấy của anh mà thôi.
“Phòng bán vé đạt mười tỷ…Có vẻ như hơi khó thì phải.” Quách Hân thất vọng thở dài, bàn bạc với Bùi Như Niệm: “Vậy chúng ta giảm xuống, năm tỷ thì sao?”
Làm được cái con khỉ í.
Bùi Như Niệm nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói: “Em phải về nhà rồi, phiền chị dừng xe sát lề đường giúp em, em cảm ơn.”
Mấy lời Quách Hân định nói bị nghẹn lại trong cổ họng, cô tức giận đạp phanh.
Bùi Như Niệm vẫy vẫy tay tạm biệt cô, xoay người biến mất ở cuối đường.
Quách Hân nhìn theo bóng cô rời đi, trong lòng thầm nghĩ: Niệm Niệm đã phải chịu khổ nhiều năm như vậy, chờ sau khi em ấy kiếm được thật nhiều tiền thì có thể mua một căn nhà lớn hơn, không cần phải chịu khổ sống ở một nơi khỉ ho cò gáy như thế này nữa.
Mỗi lần Quách Hân đưa Bùi Như Niệm về nhà chỉ có thể dừng xe ở đầu ngã ba đường nhỏ hẹp.
Cô nhìn xung quanh, phía trước là một khu dân cư dơ bẩn và hỗn loạn, có lẽ Bùi Như Niệm đang thuê phòng trong khu này nên mới xấu hổ khi cô đến nhà làm khách.
Ai, làm một diễn viên nhỏ tuyến mười tám thật đáng thương mà.
Quách Hân xoay tay lái, yên lặng quay xe rời đi.
Ở một nơi cô không biết và không thấy, Bùi Như Niệm đi xuyên qua con đường nhỏ tĩnh lặng, quẹo vào cổng sau của một khu dân cư cao cấp.
Mặt tiền và phía sau của khu dân cư chênh lệch khá lớn. Những căn hộ phía trước của khu dân cư tương đối nhỏ, hơn nữa chỉ có loại phòng đơn. Người trong nhà sợ bảo bối nhỏ của mình chịu thiệt thòi nên đã mua cho cô một căn hộ hai tầng khá rộng rãi, hơn nữa còn có cả ban công và gác xép, khá gần với cửa sau khu dân cư.
Bùi Như Niệm về nhà, mở cửa sổ trên mái nhà (1) bước ra ban công, rồi nằm trên xích đu thoải mái mở máy tính lên kiểm tra email.
Ba ngày ghi hình chương trình quả thật có rất nhiều đoàn phim chủ động liên lạc với cô, chỉ tính riêng kịch bản thôi đã có mấy chục bản. Trước tiên phải đưa Quách Hân sàng lọc qua một lượt bỏ qua những kịch bản không phù hợp. Ngoài ra trước kia khi quay bộ phim [Kết quá lương tử], Bùi Như Niệm bị đoàn phim từ chối nên bây giờ chỉ còn lại bảy, tám kịch bản dùng được.
Bùi Như Niệm in tất cả kịch bản ra, tranh thủ lúc máy in đang chạy cô lấy điện thoại ra lướt Weibo.
Vừa mở Weibo cô lập tức bị choáng ngợp bởi đống tin nhắn và bình luận, phần tin chưa đọc tận 9999+
Đối với một diễn viên nhỏ tuyến mười tám thì đây là đãi ngộ trước nay chưa từng có.
Trước tiên Bùi Như Niệm mở bình luận ra xem, lựa những bình luận hot nhất được đăng cách đây ba ngày, cũng chính là ngày chương trình “Hôn nhân mô phỏng” chính thức công chiếu.
Chớ chọc bổn tiên nữ: [Lăn chỗ khác! Mau rời khỏi chương trình đi!]
Bạn gái chính thức duy nhất của Khanh Khả Ngôn:[ Ở đâu ra mà dính chặt vậy? Cũng không biết dùng nước tiểu tự nhìn lại bản thân mà còn dám cọ nhiệt (*) của chồng tôi.]
(*) Cọ nhiệt: Dựa hơi của một người để tăng thêm độ nổi tiếng
Yêu một mình sếp Ngôn: [ Tôi chỉ muốn nói càng cọ càng mờ.]
RYYY: [Chị gái à, xem những bức ảnh đã qua chỉnh sửa của chị thì bộ dáng của chị cũng không tệ mà, chị đi theo con đường chính đạo để nổi tiếng không được à? Hút máu quá mức coi chừng bị một thế lực tà ác khác trả lại nha…]
- --
Những bình luận tương tự như thế này rất nhiều, hiển nhiên tất cả đều là fan của Khanh Khả Ngôn đang vô cùng chán ghét việc Bùi Như Niệm gán ghép với ca ca nhà mình.
Bùi Như Niệm xem không nổi nữa, lặng lẽ đăng xuất khỏi Weibo, tâm trạng trong nháy mắt chìm xuống tận đáy. Khóe môi cô trĩu nặng hoàn toàn không thể mỉm cười nổi.
Âm thanh thông báo của Weibo lại vang lên thông báo có tin nhắn và bình luận mới của cư dân mạng.
Bùi Như Niệm tự nhận tâm lý của cô khá yếu nên cô không muốn xem nội dung của những tin nhắn đó. Kết quả lúc cô định gạt bỏ thì tay lại run lên vô tình nhấp vào mục tin nhắn.
[Cục cưng Niệm Niệm! Con rất xinh đẹp, mẹ yêu con!]
[Chào chị Bùi, em là fan của sếp Ngôn, em rất thích chị. Hy vọng chị Bùi không bị ảnh hưởng bởi những bình luận của một số thành phần fan cuồng kia. Chúc hai người hợp tác vui vẻ.]
[Thực xin lỗi! Fan của sếp Ngôn thay mặt xin lỗi cho một số bình luận nóng vội ngoài kia, họ đăng bình luận tùy tiện như vậy chắc chắn chị xem sẽ cảm thấy rất buồn. Chị cứ yên tâm, hiện tại hầu hết các fan của sếp Ngôn đều rất yêu mến chị.]
[A a a a thật sự rất ngưỡng mộ! Hai người phải luôn ngọt ngào như vậy nha!]
[Chị có thể kết hôn với Khanh Khả Ngôn luôn không?]
Bùi Thư Niệm lướt đọc tin nhắn, phát hiện hầu hết những tin nhắn mới nhận gần đây không mang nội dung vũ nhục hoặc lời lẽ khó nghe, nhưng đa phần vẫn là những lời thúc giục cô.
Cô hơi bối rối.
Chỉ mới hai ngày ngắn ngủi, rốt cuộc đã có chuyện gì lại khiến cho thái độ của cư dân mạng thay đổi 360 độ như vậy?
Bùi Như Niệm chưa kịp tìm hiểu kỹ thì cô lại nhận được một thông báo mới.
Cô cứ nghĩ là bình luận, sau khi nhìn kỹ mới nhận ra là tin nhắn WeChat.
Ba chữ lẳng lặng hiện trên thanh thông báo: Khanh Khả Ngôn.
Tay Bùi Như Niệm run lên suýt chút nữa đã ném di động ra khỏi ban công. Cô hít sâu hai lần rồi mới kinh sợ nhấp vào tin nhắn.
Khanh Khả Ngôn: [Phỏng vấn kết thúc rồi.]
Hả?
Bùi Như Niệm cố gắng nghiền ngẫm thông tin trong câu nói này.
Hôm nay Khanh Khả Ngôn vội vàng rời đi như vậy hóa ra là để đi phỏng vấn, bây giờ buổi phỏng vấn đã kết thúc.
Vậy thì sao?
Tại sao anh kết thúc phỏng vấn lại cố ý nói cho cô biết?
Trên đầu Bùi Như Niệm hiện lên vô số dấu chấm hỏi, cô cẩn thận bấm từng phím rồi mới gửi đi câu trả lời ổn thỏa nhất: [Anh vất vả rồi.]
Có lẽ Khanh Khả Ngôn cảm thấy quan hệ giữa hai vừa nâng lên thành bạn tốt nên lịch sự liên lạc với cô một chút chứ không có ý gì khác.
Bùi Như Niệm cố gắng hết sức bào chữa cho anh và chuẩn bị rời khỏi WeChat.
Đột nhiên di động cô run lên, là tin nhắn trả lời chỉ trong vài giây của đại minh tinh.
Khanh Khả Ngôn: [Không vất vả, hôm nay cũng không có lịch trình nào khác.]
Bùi Như Niệm: [À ra vậy. Vậy anh nghỉ ngơi sớm một chút đi.]
Khanh Khả Ngôn: [Không nghỉ ngơi được, anh phải ra sân bay.]
Bùi Như Niệm: [Anh định đi đâu?]
Khanh Khả Ngôn: [Đến thành phố Q, anh phải quay lại một vài cảnh quay đã hoàn thiện trước đó.]
Bùi Như Niệm: [Đã hoàn thiện rồi tại sao còn phải quay lại?]
Khanh Khả Ngôn: [Ừm, chuyện này cũng bình thường thôi. Có đôi khi trong quá trình quay hình đạo diễn không nhìn ra vấn đề, đến khi hậu kỳ cắt ghép biên tập mới phát hiện ra nên sẽ gọi diễn viên về để quay lại.]
Bùi Như Niệm: [Thì ra là vậy. Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết.]
Sau khi trả lời tin nhắn đầu tiên của anh trong lòng cô vẫn còn một chút bất an.
Trò chuyện qua lại, cô dần dần bị mê hoặc, ôm điện thoại nhắn tin với anh không ngừng nghỉ.
Mãi cho đến khi Khanh Khả Ngôn nói [Anh chuẩn bị lên máy bay, liên lạc với em sau] Bùi Như Niệm mới nhận ra hai người đã trò chuyện tận ba tiếng đồng hồ!
Cứu mạng, trước kia lúc đang yêu nhau cô cũng không nhắn tin với anh nhiều đến vậy.
Còn nói cái gì mà phải giữ khoảng cách?
Cái gì mà chỉ là CP trên màn ảnh thôi?
Cái gì mà “Phải tập trung vào sự nghiệp” chứ?
Bùi Như Niệm suy sụp nhìn máy in, phát hiện trời đã tối, và cô thì hoàn toàn chưa đọc một chữ nào của xấp kịch bản mà cô đã chuẩn bị thật cẩn thận.
“Không chăm chỉ một chút nào hết, bị nói dính chặt như keo cũng đáng lắm!” Bùi Như Niệm tự khinh thường mình hai câu, lạch bạch chạy tới cầm kịch bản chuẩn bị thức trắng đêm để đọc.
Cô xốc lại tinh thần, vừa xem được khoảng ba mươi bốn mươi trang thì nhận được điện thoại của Quách Hân giục cô đi ngủ sớm, phải giữ thể trạng thật tốt để ngày mai gia nhập vào đoàn phim.
Bùi Như Niệm cầm điện thoại cười ngây ngô: “Ngày mai đã phải quay rồi sao? Nhanh thật, giống như trong mơ vậy…”
“Vai nữ ba mà thôi! Niệm Niệm, em nhặt liêm sỉ lên dùm chị đi!” Quách Hân chỉ hận không thể rèn sắt thành thép lớn tiếng nhắc nhở cô.
“Cho dù chỉ là vai nữ ba thì thì cũng là vai diễn quan trọng nhất của em từ khi ra mắt đến giờ.” Bùi Như Niệm chăn bông in hình Pikachu, lo lắng hỏi: “A a a, hình như em bị mất ngủ rồi, làm sao bây giờ?”
“Nghĩ về Khanh Khả Ngôn đi.”
“Dạ?” Khuôn mặt Bùi Như Niệm lập tức ửng đỏ, lắp bắp hỏi: “Nghĩ, nghĩ về anh ấy làm gì chứ?”
“Anh ta là thần tượng của em, là mục tiêu của em! Chúng ta phải cố gắng đuổi kịp anh ta, vượt mặt anh ta, có như vậy mới không bị đám fan cuồng mắng là hút máu.” Tham vọng của Quách Hân còn cao hơn cả trời xanh, ý chí chiến đấu sục sôi hệt như một đứa nhiệt huyết ngu ngốc: “Em có nghe hay không? Phải vượt mặt anh ta! Trở thành một siêu sao đang lên kế tiếp!”
"Không..."
Quách Hân đoán được cô muốn nói gì nên lập tức cắt ngang: “Em dám nói một câu không thể là chị giận em luôn!”
Bùi Như Niệm vô cùng xấu hổ, lời nói ra đến bên miệng đành nuốt trở về, đáng thương nói: “Được rồi, em sẽ cố hết sức.”
Quách Hân: “Bùi đại minh tinh! Cố lên!”
Bùi Như Niệm: "..."
Quách Hân: “Đừng ngẩn người ra như vậy, nói theo chị, cố lên!”
Bùi Như Niệm: "... Ờ."
Bùi Như Niệm cảm thấy bản thân mình hiện tại có chút điên rồ.
Sau khi bị Quách Hân tẩy não cô cũng có chút mong muốn “Trở thành một siêu sao”.
Cả người anh toát ra khí thế vừa tao nhã lại vừa kiêu ngạo, anh hơi rũ mắt xuống chào hỏi Quách Hân, trên đầu anh như có phát ra một vầng sáng.
- --Nếu vừa rồi không tận mắt nhìn thấy anh ta chỉ mặc độc một chiếc áo choàng tắm thì Quách Hân đã thực sự cho rằng Chu Tư Ức là một vị tiên hạ phàm, là Hoàng đế đầu thai xuống trần gian.
Quá trình ký hợp đồng diễn ra vô cùng thuận lợi. Xét về giá trị hiện tại của Bùi Như Niệm thì điều kiện mà Chu Tư Ức đưa ra cực kỳ tốt, không có bất cứ một điều khoản bổ sung nào, thậm chí cũng không có hạn chế đối với những sản phẩm cạnh tranh khác.
Phải biết rằng những minh tinh trong giới thường sẽ ảnh hưởng rất nhiều vào lĩnh vực kinh doanh. Ví dụ như một nghệ sĩ làm đại diện cho một thương hiệu điện thoại di động thì sau này anh ta phải sử dụng thương hiệu điện thoại di động đó trước mặt công chúng, và đồng thời cũng không được nhận các quảng cáo hay kinh doanh mặt hàng nào tương tự. Hơn nữa ngay cả những hạng mục lớn cũng đều bị hạn chế.
Tuy nhiên quy mô công ty của Chu Tư Ức khá lớn, độ bao phủ khá rộng nên chắc hẳn tiêu chuẩn của công ty cũng tương đối cao.
Rõ ràng anh biết rất rõ giá của thị trường, nhưng đồng thời anh ta cũng đang nắm quyền chủ động nên không áp đặt bất kỳ hạn chế nào đối với giá trị kinh doanh trong tương lai của Bùi Như Niệm khiến Quách Hân không khỏi nghi hoặc.
Sau khi ký hợp đồng xong Quách Hân và Bùi Như Niệm cùng rời khỏi khách sạn Ngôi Sao. Quách Hân nhỏ giọng hỏi: “Niệm Niệm, em có quen biết với anh chàng kia từ trước đúng không?”
Bùi Như Niệm sững sờ vài giây: “Rõ ràng đến vậy sao?”
“Cực kỳ rõ ràng luôn.” Quách Hân thành thực gật đầu: “Điều kiện anh ta đưa ra chỉ thiếu điều muốn ghi thêm một câu “Quan hệ của chúng tôi rất tốt” vào hợp đồng thôi đấy.”
Bùi Như Niệm:...
Đúng là không thể tin vào tên Chu Tư Ức chết bằm kia được mà, quả nhiên anh ta mang danh nghĩa kinh doanh chỉ để khoe khoang bản thân.
Không can thiệp vào công việc là được rồi
Quách Hân tò mò: “Quan hệ giữa em và anh ta là gì vậy?”
“Em nói cho chị nhưng chị không được nói cho ai biết hết nha.” Bùi Như Niệm do dự vài giây rồi ghé sát vào tai Quách Hân, nói nhỏ: “Anh ấy là anh trai của em.”
“Ồ!” Quách Hân đã hiểu: “Hóa ra là “Anh trai mưa”(*)sao? Hiểu rồi.”
(*) Nguyên văn là 干哥哥
Trên đầu Bùi Như Niệm chậm rãi hiện lên ba dấu chấm hỏi.
Thế nào lại biến thành “Anh trai mưa” rồi?
Chu Tư Ức mà nghe được sẽ khóc thét cho mà coi.
Bởi vì họ của hai người không giống nhau nên theo quán tính tư duy Quách Hân hoàn toàn không nghĩ đến khả năng hai người họ là “Anh em ruột.”
Nghe được câu trả lời của Bùi Như Niệm rồi Quách Hân nhanh chóng ném việc này ra sau đầu, lấy chìa khóa xe trong ví ra, kìm không được bắt đầu mơ mộng hão huyền.
“Niệm Niệm, đây là lần đầu tiên em ký hợp đồng, và tương lai em còn phải hợp tác với những công ty lớn nữa.” Quách Hân khởi động chiếc xe van của mình, giấc mơ sắm Lamborghini của cô còn xa vời lắm: “Chúng ta sẽ đặt ra ba mục tiêu nhỏ, trong vòng ba tháng sẽ thăng lên thành người phát ngôn, nửa năm tiếp theo trở thành người phát ngôn chính thức, trong vòng một năm trở thành người phát ngôn chính thức hàng đầu trong nước, cứ như vậy thì sang năm có thể trở thành người phát ngôn hàng đầu toàn thế giới như Khanh Khả Ngôn!”
Bùi Như Niệm chỉ nghĩ cô đang nói mớ: “Làm sao được chứ? Địa vị của Khanh Khả Ngôn cao như vậy anh ấy cũng phải mất bốn năm mới có thể trở thành người phát ngôn hàng đầu trên thế giới.”
Quách Hân: “Đó là bởi vì ekip của Khanh Khả Ngôn quá cẩn trọng ký hợp đồng làm người phát ngôn dài hạn, nếu không bây giờ anh ta đã trở thành người phát ngôn hàng đầu rồi. Còn chúng ta thì khác. Nếu có người phát ngôn của một thương hiệu cao cấp nào đó tìm đến chị nhất định sẽ ôm chặt đùi người ta khóc lóc xin chữ ký.”
“Hân Hân, chị tỉnh táo lại đi, em thậm chí còn không có nổi một tác phẩm tiêu biểu thì làm sao mấy thương hiệu đó có thể tìm em để làm người phát ngôn được chứ?”
“Cũng đúng ha, diễn viên thì phải dùng tác phẩm để nói chuyện.” Quách Hân nhíu mày, cắt đứt những mơ mộng nãy giờ của cô: “Hiện tại đang có rất nhiều kịch bản đang chờ em, chúng ta phải chọn một kịch bản có thể tạo ra tiếng vang thật lớn. Trước tiên cứ nhận vai nữ chính đã, sau đó nhận đóng một bộ phim nữ chủ thật hoành tráng, chắc chắn lúc đó doanh thu phòng vé đạt đến mấy chục tỷ luôn không chừng!”
“Chị nói nghe nhẹ nhàng quá vậy, doanh thu phòng vé đạt hàng chục tỷ mà chị cũng nghĩ đến được.” Bùi Như Niệm hoàn toàn cạn lời.
Cho đến nay chỉ có một bộ phim duy nhất đạt doanh thu phòng vé vượt mức mười tỷ của làng điện ảnh toàn quốc, chính là kiệt tác điện ảnh [Hưng Bang] của Khanh Khả Ngôn.
[Hưng Bang] là bộ phim kết hợp lịch sử và hiện thực kể về sự nổi dậy của một thế hệ cường quốc hùng mạnh. Nội dung cốt truyện sâu sắc, có thêm yếu tố bối cảnh thời đại ngày xưa. Bộ phim dài hơn hai tiếng đồng hồ không có một giây điểm nước tiểu(*), kết hợp với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Khanh Khả Ngôn thì chỉ có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hòa. Trong khoảng thời gian bộ phim được công chiếu số lượng người xem vượt mốc một trăm triệu người, hơn nữa tỷ lệ người xem lại vô cùng cao.
(*)Điểm nước tiểu: Điểm nước tiểu là một cách nói dí dỏm của điểm đi tiểu trong phim. Nó đề cập đến thời điểm mà bạn cảm thấy rằng cốt truyện không đáng để bạn nhịn tiểu trong khi xem phim và bạn có thể đi vệ sinh.
Có thể nói [Hưng Bang] là bộ phim trực tiếp đẩy tên tuổi của Khanh Khả Ngôn lên cao, những bậc hậu bối sau này chỉ có thể nhìn theo bóng lưng ấy của anh mà thôi.
“Phòng bán vé đạt mười tỷ…Có vẻ như hơi khó thì phải.” Quách Hân thất vọng thở dài, bàn bạc với Bùi Như Niệm: “Vậy chúng ta giảm xuống, năm tỷ thì sao?”
Làm được cái con khỉ í.
Bùi Như Niệm nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói: “Em phải về nhà rồi, phiền chị dừng xe sát lề đường giúp em, em cảm ơn.”
Mấy lời Quách Hân định nói bị nghẹn lại trong cổ họng, cô tức giận đạp phanh.
Bùi Như Niệm vẫy vẫy tay tạm biệt cô, xoay người biến mất ở cuối đường.
Quách Hân nhìn theo bóng cô rời đi, trong lòng thầm nghĩ: Niệm Niệm đã phải chịu khổ nhiều năm như vậy, chờ sau khi em ấy kiếm được thật nhiều tiền thì có thể mua một căn nhà lớn hơn, không cần phải chịu khổ sống ở một nơi khỉ ho cò gáy như thế này nữa.
Mỗi lần Quách Hân đưa Bùi Như Niệm về nhà chỉ có thể dừng xe ở đầu ngã ba đường nhỏ hẹp.
Cô nhìn xung quanh, phía trước là một khu dân cư dơ bẩn và hỗn loạn, có lẽ Bùi Như Niệm đang thuê phòng trong khu này nên mới xấu hổ khi cô đến nhà làm khách.
Ai, làm một diễn viên nhỏ tuyến mười tám thật đáng thương mà.
Quách Hân xoay tay lái, yên lặng quay xe rời đi.
Ở một nơi cô không biết và không thấy, Bùi Như Niệm đi xuyên qua con đường nhỏ tĩnh lặng, quẹo vào cổng sau của một khu dân cư cao cấp.
Mặt tiền và phía sau của khu dân cư chênh lệch khá lớn. Những căn hộ phía trước của khu dân cư tương đối nhỏ, hơn nữa chỉ có loại phòng đơn. Người trong nhà sợ bảo bối nhỏ của mình chịu thiệt thòi nên đã mua cho cô một căn hộ hai tầng khá rộng rãi, hơn nữa còn có cả ban công và gác xép, khá gần với cửa sau khu dân cư.
Bùi Như Niệm về nhà, mở cửa sổ trên mái nhà (1) bước ra ban công, rồi nằm trên xích đu thoải mái mở máy tính lên kiểm tra email.
Ba ngày ghi hình chương trình quả thật có rất nhiều đoàn phim chủ động liên lạc với cô, chỉ tính riêng kịch bản thôi đã có mấy chục bản. Trước tiên phải đưa Quách Hân sàng lọc qua một lượt bỏ qua những kịch bản không phù hợp. Ngoài ra trước kia khi quay bộ phim [Kết quá lương tử], Bùi Như Niệm bị đoàn phim từ chối nên bây giờ chỉ còn lại bảy, tám kịch bản dùng được.
Bùi Như Niệm in tất cả kịch bản ra, tranh thủ lúc máy in đang chạy cô lấy điện thoại ra lướt Weibo.
Vừa mở Weibo cô lập tức bị choáng ngợp bởi đống tin nhắn và bình luận, phần tin chưa đọc tận 9999+
Đối với một diễn viên nhỏ tuyến mười tám thì đây là đãi ngộ trước nay chưa từng có.
Trước tiên Bùi Như Niệm mở bình luận ra xem, lựa những bình luận hot nhất được đăng cách đây ba ngày, cũng chính là ngày chương trình “Hôn nhân mô phỏng” chính thức công chiếu.
Chớ chọc bổn tiên nữ: [Lăn chỗ khác! Mau rời khỏi chương trình đi!]
Bạn gái chính thức duy nhất của Khanh Khả Ngôn:[ Ở đâu ra mà dính chặt vậy? Cũng không biết dùng nước tiểu tự nhìn lại bản thân mà còn dám cọ nhiệt (*) của chồng tôi.]
(*) Cọ nhiệt: Dựa hơi của một người để tăng thêm độ nổi tiếng
Yêu một mình sếp Ngôn: [ Tôi chỉ muốn nói càng cọ càng mờ.]
RYYY: [Chị gái à, xem những bức ảnh đã qua chỉnh sửa của chị thì bộ dáng của chị cũng không tệ mà, chị đi theo con đường chính đạo để nổi tiếng không được à? Hút máu quá mức coi chừng bị một thế lực tà ác khác trả lại nha…]
- --
Những bình luận tương tự như thế này rất nhiều, hiển nhiên tất cả đều là fan của Khanh Khả Ngôn đang vô cùng chán ghét việc Bùi Như Niệm gán ghép với ca ca nhà mình.
Bùi Như Niệm xem không nổi nữa, lặng lẽ đăng xuất khỏi Weibo, tâm trạng trong nháy mắt chìm xuống tận đáy. Khóe môi cô trĩu nặng hoàn toàn không thể mỉm cười nổi.
Âm thanh thông báo của Weibo lại vang lên thông báo có tin nhắn và bình luận mới của cư dân mạng.
Bùi Như Niệm tự nhận tâm lý của cô khá yếu nên cô không muốn xem nội dung của những tin nhắn đó. Kết quả lúc cô định gạt bỏ thì tay lại run lên vô tình nhấp vào mục tin nhắn.
[Cục cưng Niệm Niệm! Con rất xinh đẹp, mẹ yêu con!]
[Chào chị Bùi, em là fan của sếp Ngôn, em rất thích chị. Hy vọng chị Bùi không bị ảnh hưởng bởi những bình luận của một số thành phần fan cuồng kia. Chúc hai người hợp tác vui vẻ.]
[Thực xin lỗi! Fan của sếp Ngôn thay mặt xin lỗi cho một số bình luận nóng vội ngoài kia, họ đăng bình luận tùy tiện như vậy chắc chắn chị xem sẽ cảm thấy rất buồn. Chị cứ yên tâm, hiện tại hầu hết các fan của sếp Ngôn đều rất yêu mến chị.]
[A a a a thật sự rất ngưỡng mộ! Hai người phải luôn ngọt ngào như vậy nha!]
[Chị có thể kết hôn với Khanh Khả Ngôn luôn không?]
Bùi Thư Niệm lướt đọc tin nhắn, phát hiện hầu hết những tin nhắn mới nhận gần đây không mang nội dung vũ nhục hoặc lời lẽ khó nghe, nhưng đa phần vẫn là những lời thúc giục cô.
Cô hơi bối rối.
Chỉ mới hai ngày ngắn ngủi, rốt cuộc đã có chuyện gì lại khiến cho thái độ của cư dân mạng thay đổi 360 độ như vậy?
Bùi Như Niệm chưa kịp tìm hiểu kỹ thì cô lại nhận được một thông báo mới.
Cô cứ nghĩ là bình luận, sau khi nhìn kỹ mới nhận ra là tin nhắn WeChat.
Ba chữ lẳng lặng hiện trên thanh thông báo: Khanh Khả Ngôn.
Tay Bùi Như Niệm run lên suýt chút nữa đã ném di động ra khỏi ban công. Cô hít sâu hai lần rồi mới kinh sợ nhấp vào tin nhắn.
Khanh Khả Ngôn: [Phỏng vấn kết thúc rồi.]
Hả?
Bùi Như Niệm cố gắng nghiền ngẫm thông tin trong câu nói này.
Hôm nay Khanh Khả Ngôn vội vàng rời đi như vậy hóa ra là để đi phỏng vấn, bây giờ buổi phỏng vấn đã kết thúc.
Vậy thì sao?
Tại sao anh kết thúc phỏng vấn lại cố ý nói cho cô biết?
Trên đầu Bùi Như Niệm hiện lên vô số dấu chấm hỏi, cô cẩn thận bấm từng phím rồi mới gửi đi câu trả lời ổn thỏa nhất: [Anh vất vả rồi.]
Có lẽ Khanh Khả Ngôn cảm thấy quan hệ giữa hai vừa nâng lên thành bạn tốt nên lịch sự liên lạc với cô một chút chứ không có ý gì khác.
Bùi Như Niệm cố gắng hết sức bào chữa cho anh và chuẩn bị rời khỏi WeChat.
Đột nhiên di động cô run lên, là tin nhắn trả lời chỉ trong vài giây của đại minh tinh.
Khanh Khả Ngôn: [Không vất vả, hôm nay cũng không có lịch trình nào khác.]
Bùi Như Niệm: [À ra vậy. Vậy anh nghỉ ngơi sớm một chút đi.]
Khanh Khả Ngôn: [Không nghỉ ngơi được, anh phải ra sân bay.]
Bùi Như Niệm: [Anh định đi đâu?]
Khanh Khả Ngôn: [Đến thành phố Q, anh phải quay lại một vài cảnh quay đã hoàn thiện trước đó.]
Bùi Như Niệm: [Đã hoàn thiện rồi tại sao còn phải quay lại?]
Khanh Khả Ngôn: [Ừm, chuyện này cũng bình thường thôi. Có đôi khi trong quá trình quay hình đạo diễn không nhìn ra vấn đề, đến khi hậu kỳ cắt ghép biên tập mới phát hiện ra nên sẽ gọi diễn viên về để quay lại.]
Bùi Như Niệm: [Thì ra là vậy. Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết.]
Sau khi trả lời tin nhắn đầu tiên của anh trong lòng cô vẫn còn một chút bất an.
Trò chuyện qua lại, cô dần dần bị mê hoặc, ôm điện thoại nhắn tin với anh không ngừng nghỉ.
Mãi cho đến khi Khanh Khả Ngôn nói [Anh chuẩn bị lên máy bay, liên lạc với em sau] Bùi Như Niệm mới nhận ra hai người đã trò chuyện tận ba tiếng đồng hồ!
Cứu mạng, trước kia lúc đang yêu nhau cô cũng không nhắn tin với anh nhiều đến vậy.
Còn nói cái gì mà phải giữ khoảng cách?
Cái gì mà chỉ là CP trên màn ảnh thôi?
Cái gì mà “Phải tập trung vào sự nghiệp” chứ?
Bùi Như Niệm suy sụp nhìn máy in, phát hiện trời đã tối, và cô thì hoàn toàn chưa đọc một chữ nào của xấp kịch bản mà cô đã chuẩn bị thật cẩn thận.
“Không chăm chỉ một chút nào hết, bị nói dính chặt như keo cũng đáng lắm!” Bùi Như Niệm tự khinh thường mình hai câu, lạch bạch chạy tới cầm kịch bản chuẩn bị thức trắng đêm để đọc.
Cô xốc lại tinh thần, vừa xem được khoảng ba mươi bốn mươi trang thì nhận được điện thoại của Quách Hân giục cô đi ngủ sớm, phải giữ thể trạng thật tốt để ngày mai gia nhập vào đoàn phim.
Bùi Như Niệm cầm điện thoại cười ngây ngô: “Ngày mai đã phải quay rồi sao? Nhanh thật, giống như trong mơ vậy…”
“Vai nữ ba mà thôi! Niệm Niệm, em nhặt liêm sỉ lên dùm chị đi!” Quách Hân chỉ hận không thể rèn sắt thành thép lớn tiếng nhắc nhở cô.
“Cho dù chỉ là vai nữ ba thì thì cũng là vai diễn quan trọng nhất của em từ khi ra mắt đến giờ.” Bùi Như Niệm chăn bông in hình Pikachu, lo lắng hỏi: “A a a, hình như em bị mất ngủ rồi, làm sao bây giờ?”
“Nghĩ về Khanh Khả Ngôn đi.”
“Dạ?” Khuôn mặt Bùi Như Niệm lập tức ửng đỏ, lắp bắp hỏi: “Nghĩ, nghĩ về anh ấy làm gì chứ?”
“Anh ta là thần tượng của em, là mục tiêu của em! Chúng ta phải cố gắng đuổi kịp anh ta, vượt mặt anh ta, có như vậy mới không bị đám fan cuồng mắng là hút máu.” Tham vọng của Quách Hân còn cao hơn cả trời xanh, ý chí chiến đấu sục sôi hệt như một đứa nhiệt huyết ngu ngốc: “Em có nghe hay không? Phải vượt mặt anh ta! Trở thành một siêu sao đang lên kế tiếp!”
"Không..."
Quách Hân đoán được cô muốn nói gì nên lập tức cắt ngang: “Em dám nói một câu không thể là chị giận em luôn!”
Bùi Như Niệm vô cùng xấu hổ, lời nói ra đến bên miệng đành nuốt trở về, đáng thương nói: “Được rồi, em sẽ cố hết sức.”
Quách Hân: “Bùi đại minh tinh! Cố lên!”
Bùi Như Niệm: "..."
Quách Hân: “Đừng ngẩn người ra như vậy, nói theo chị, cố lên!”
Bùi Như Niệm: "... Ờ."
Bùi Như Niệm cảm thấy bản thân mình hiện tại có chút điên rồ.
Sau khi bị Quách Hân tẩy não cô cũng có chút mong muốn “Trở thành một siêu sao”.
/40
|