Chương 10.1: Lựa chọn của công ty quản lý
Tống Manh lớn lên không đặc sắc lắm, tuy không xấu, nhưng cũng chưa được tính là xinh.
Bị Ngụy San San nói vậy, Tống Manh biết cô ấy không có ý xấu, hơn nữa tính cách cũng phóng khoáng: “Được rồi, em tự biết mình ra sao, em sẽ không làm diễn viên đâu.”
Quay đầu nói với Vân Tưởng Tưởng: “Tưởng Tưởng, tớ làm trợ lý cho cậu, chắn mưa chắn gió cho cậu, cậu chỉ cần nỗ lực tiến về phía trước, để tớ ở bên cạnh cậu, làm một nhan cẩu vui vẻ, không trả lương cũng được!”
Lời nói của cô ấy trong nháy mắt chọc cho tất cả mọi người vui vẻ, khoảng cách giữa mọi người cũng đã được kéo gần lại không ít, nói đến kịch bản, mọi người đều phát biểu suy nghĩ của mình.
Khoảng một giờ, Chu Duy xuất hiện, hóa ra buổi trưa ông ấy cho mọi người nghỉ trưa, chẳng qua là để Phươg Nam Uyên và mọi người bàn về kịch bản, không rời đi mà thôi.
“Đạo diễn Chu, sau này mười hai rưỡi trưa cháu sẽ tới, hai giờ phải quay về trường, nếu như buổi tối cần cháu, khỏang chín giờ cháu có thể tới.” Vân Tưởng Tưởng chủ động nói với Chu Duy.
Tạo hình của bộ phim này rất đơn giản, Vân Tưởng Tưởng đa phần dùng mặt mộc trước ống kính, chỉ cần thay quần áo, chải đầu, vì thế đều rất thuận lợi.
“Chú muốn nói với cháu, có vài cảnh đêm.” Thật ra đưa ra điều kiện ưu tiên cho Vân Tưởng Tưởng, thật ra là vì ngoài cảnh quay trong lớp học ra, bốn bọn họ rất ít khi đan xen với nhau, nhưng có cảnh quay Ngụy Ưu đưa Dương Kỳ về nhà, rất quan trọng, “Chú sắp xếp lại một chút, cuối tuần cố gắng tập trung cảnh quay quan trọng của các cháu.”
Như vậy, tiến độ quay sẽ được đẩy nhanh hơn.
Trưa hôm nay không có cảnh quay, Chu Duy bảo Vân Tưởng Tưởng tạo một tài khoản weibo, thêm cô vào nhóm chat, để bốn bọn họ quen nhau hơn, hơn nữa cũng không giấu diếm kỹ năng diễn của Vân Tưởng Tưởng rất tốt, để ba người Dịch Ngôn giao lưu nhiều hơn.
Có lẽ là do Chu Duy chọn người tốt, ba người Ngụy San San đều có phẩm chất và tính cách rất tốt, không ai cảm thấy không thoải mái cả, ngược lại bởi vì Vân Tưởng Tưởng nhỏ tuổi nhất mà được chăm sóc, dần dần Vân Tưởng Tưởng trở thành thành phần được cả nhóm cưng chiều.
Tuy Vân Tưởng Tưởng chỉ xuất hiện ở đoàn làm phim một tiếng rưỡi buổi trưa, mọi người vẫn chưa có cảnh phim với đôi phương, nhưng Vân Tưởng Tưởng lại phát hiện kỹ thuật diễn của ba người này không nói tinh xảo, ở giai đoạn tuổi tác này đã rất tốt rồi.
Không hổ danh là học sinh của Hoa Ảnh.
Xem ra lần này Chu Duy tìm diễn viên là chỉ cần tìm đúng chứ không cần tìm đắt.
Hai ngày nữa, buổi tối có cảnh quay đêm, phải quay cảnh Vân Tưởng Tưởng ở nhà với cha mẹ, Tô Tú Linh đích thân đi cùng Vân Tưởng Tưởng.
Cứ như vậy nói chuyện với ba người Ngụy San San còn chưa rời đi, nói rất hợp ý, Tô Tú Linh biết bọn họ ngày ngày phải ăn cơm hộp trong đoàn làm phim, cảm thấy tuổi này quá vất vả, nhà họ cách một con phố, thế nên liền mời họ đến ăn cơm trưa, nếu như họ không tới, thì để Vân Tưởng Tưởng buổi trưa mang qua.
Từ đó, mấy người Ngụy San San liền đến nhà Vân Tưởng Tưởng ăn cơm trưa, nhưng mà ba người họ mỗi lần tới đều thay nhau mang thức ăn, hoa quả đến, Tô Tú Linh biết mấy đứa trẻ này không muốn ăn không uống không, liền dặn họ không được mua đồ gì quý troọn, cũng theo ý mấy người họ.
Từ đó, tình cảm của bốn người tốt lên nhiều, còn lập một nhóm chat Tứ Quý.
[Ngụy San San @ Dịch Ngôn: Anh Dịch, truyền thông Đằng Phi mà anh ký hợp đồng thế nào?]
[Dịch Ngôn: Tài nguyên của truyền thông Đằng Phi cũng ổn, anh ký là bởi vì công ty họ đưa ra một loại hợp đồng 5 năm.]
/2439
|