'Tần Thiên Trụ nghe được lời này thì thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó,
Ông ngầm nháy mắt với Tần Khôn.
'Tân Khôn ngầm hiểu trong lòng.
Hai vị cao thủ Tân gia lập tức cùng ra tay, chia ra đừng ở hai bên, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, ngăn cản Lâm Phong dựa vào thân pháp cao siêu kia, cuỗm mất viên đá chạy trốn.
“Thức thời, thì hãy mau giao viên đá cực dương ra đây cho tôi! Bây giờ tôi đã có sự chuẩn bị, thân pháp của anh đã không còn đất dụng võ nữa rồi!”
Tần Thiên Trụ lạnh lùng nói.
“Nhóc con, cậu cũng có chút bản lĩnh! Đáng tiếc là núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn! Tần gia ta không phải là người mà cậu có thể dây vào được đâu!”
'Tân Khôn cũng cười lạnh một tiếng.
“Người không biết không sợ.”
Lâm Phong vốn vì chuyện của Trần Y Nặc, mà trong lòng có chút bực dọc.
Lúc này lại nhìn thấy hai người Tàn gia này lại không có con mắt như thế, trong lòng không khỏi tức giận.
Anh giơ tay lên, vẫy 2 lần một cách tùy ý.
“Âm!”
Tân Thiên Trụ và Tân Khôn bị đập bay xa vào trong không trung mười mấy mét, cuối cùng bị nện mạnh xuống đất, khiến cho mặt đất bị hổng một lỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Huyết Thủ Nhân Đồ không khỏi nuốt nước bọt.
Mặc dù ông ta cũng vừa được lĩnh giáo qua động tác vãy tay này, nhưng lân thứ hai nhìn thấy, vẫn cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Chuyện này thực sự là không thể tin được. Chỉ tùy tiện vung tay thôi, Mà có thể ập bay hai vị cường giả Địa Cảnh!
Cường giả Thiên Cảnh, đáng sợ dến thế sao!
Cùng lúc này.
Hai người Tần Thiên Trụ và Tân Khôn dìu đỡ lẫn nhau, gượng bò dậy, toàn thân là máu, kinh hãi nhìn Lâm Phong.
Vốn tưởng rằng người này cũng hòm hòm thôi, không ngờ thực tế lại là một người giả lợn ăn thịt hổ!
“Nội lực phóng ra bên ngoài, anh là Thiên Cảnh đại năng!” “Đá cực dương, ông còn cần không?”
Lâm Phong hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Tân Thiên Trụ trong lòng căng thẳng, vội vàng hỏi: “Không...không cần nữa! tặng cho tiền bối”
Suy nghĩ của ông ta giống hệt với Huyết Thủ Nhân Đồ.
Sau khi thấy Lâm Phong là Thiên Cảnh Đại Năng, lập tức từ bỏ việc chống cự, biểu hiện rất chi là khôn khéo.
Trong giới võ đạo có một cách nói bất thành văn, Dưới Thiên Cảnh đều là sâu kiến! Bởi vì giữa Thiên Cảnh và Địa Cảnh là một ranh giới!
Sau khi đạt tới Thiên Cảnh, không những có thể phóng thích nội lực. còn có thể mượn dừng sức mạnh trời đất để đối địch!
Theo như ông ta biết,
'Trước mắt cả thành phố Kim Lăng người đột phá Thiên Cảnh, cũng chỉ có vị Võ Minh kia...
Mà giờ đây,
Lại xuất hiện vị thứ hai!
Mà người này,
Lại còn trẻ như thết
Sau đó,
Ông ngầm nháy mắt với Tần Khôn.
'Tân Khôn ngầm hiểu trong lòng.
Hai vị cao thủ Tân gia lập tức cùng ra tay, chia ra đừng ở hai bên, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, ngăn cản Lâm Phong dựa vào thân pháp cao siêu kia, cuỗm mất viên đá chạy trốn.
“Thức thời, thì hãy mau giao viên đá cực dương ra đây cho tôi! Bây giờ tôi đã có sự chuẩn bị, thân pháp của anh đã không còn đất dụng võ nữa rồi!”
Tần Thiên Trụ lạnh lùng nói.
“Nhóc con, cậu cũng có chút bản lĩnh! Đáng tiếc là núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn! Tần gia ta không phải là người mà cậu có thể dây vào được đâu!”
'Tân Khôn cũng cười lạnh một tiếng.
“Người không biết không sợ.”
Lâm Phong vốn vì chuyện của Trần Y Nặc, mà trong lòng có chút bực dọc.
Lúc này lại nhìn thấy hai người Tàn gia này lại không có con mắt như thế, trong lòng không khỏi tức giận.
Anh giơ tay lên, vẫy 2 lần một cách tùy ý.
“Âm!”
Tân Thiên Trụ và Tân Khôn bị đập bay xa vào trong không trung mười mấy mét, cuối cùng bị nện mạnh xuống đất, khiến cho mặt đất bị hổng một lỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Huyết Thủ Nhân Đồ không khỏi nuốt nước bọt.
Mặc dù ông ta cũng vừa được lĩnh giáo qua động tác vãy tay này, nhưng lân thứ hai nhìn thấy, vẫn cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Chuyện này thực sự là không thể tin được. Chỉ tùy tiện vung tay thôi, Mà có thể ập bay hai vị cường giả Địa Cảnh!
Cường giả Thiên Cảnh, đáng sợ dến thế sao!
Cùng lúc này.
Hai người Tần Thiên Trụ và Tân Khôn dìu đỡ lẫn nhau, gượng bò dậy, toàn thân là máu, kinh hãi nhìn Lâm Phong.
Vốn tưởng rằng người này cũng hòm hòm thôi, không ngờ thực tế lại là một người giả lợn ăn thịt hổ!
“Nội lực phóng ra bên ngoài, anh là Thiên Cảnh đại năng!” “Đá cực dương, ông còn cần không?”
Lâm Phong hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Tân Thiên Trụ trong lòng căng thẳng, vội vàng hỏi: “Không...không cần nữa! tặng cho tiền bối”
Suy nghĩ của ông ta giống hệt với Huyết Thủ Nhân Đồ.
Sau khi thấy Lâm Phong là Thiên Cảnh Đại Năng, lập tức từ bỏ việc chống cự, biểu hiện rất chi là khôn khéo.
Trong giới võ đạo có một cách nói bất thành văn, Dưới Thiên Cảnh đều là sâu kiến! Bởi vì giữa Thiên Cảnh và Địa Cảnh là một ranh giới!
Sau khi đạt tới Thiên Cảnh, không những có thể phóng thích nội lực. còn có thể mượn dừng sức mạnh trời đất để đối địch!
Theo như ông ta biết,
'Trước mắt cả thành phố Kim Lăng người đột phá Thiên Cảnh, cũng chỉ có vị Võ Minh kia...
Mà giờ đây,
Lại xuất hiện vị thứ hai!
Mà người này,
Lại còn trẻ như thết
/531
|