Lâm Phong không muốn lãng phí thời gian nữa, trực tiếp đứng dậy nói:
“Nếu đã tới rồi, thì giao đá cực dương ra đi, đừng nghĩ đến chuyện chống cự, chống cự cũng vô dụng thôi!”
“Não anh tàn rồi sao? Cho dù là Huyết Thủ Nhân Đồ cũng không dám nói chuyện với tôi như thế!”
Tân Thiên Trụ cười lạnh một tiếng.
Lâm Phong lắc đầu, bóng dáng lập tức biến mất ngay tại chỗ. Tốc độ nhanh tới kinh người!
Khoảnh khắc tiếp theo,
Anh xuất hiện tại chỗ chỉ cách trước mặt tần Thiên Trụ khoảng một mét, vươn tay phải ra tóm lấy Tần Thiên Trụ.
Đồng tử của Tần Thiên Trụ co lại, theo bản năng của một người luyện võ, ông ta lập tức đánh trả.
Nhưng căn bản vô tác dụng!
Lâm Phong dễ dàng đã nắm lấy cổ của ông ta.
Sau đó,
Anh nhanh chóng đưa tay còn lại lần mò trong quần áo của ông ta,
Sau khi lấy được đá cực dương về tay, Lâm Phong mới thuận tay ném Tân Thiên Trụ đi.
“Phich!”
Tần Thiên Trụ sơ kỳ Địa Cảnh trực tiếp bị ném thẳng ra xa cả mười mấy mét, cuối cùng bị đạp mạnh vào một cái cây và phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Một màn này,
Xảy ra quá nhanh!
Cho nên cho đến sau khi Tân Thiên Trụ bị va vào cây,
Thì Huyết Thủ Nhân Đồ và Tần Khôn bên cạnh mới phản ứng l ại. Huyết Thủ Nhân Đồ mặt cười hả hê.
Còn sắc mặt củ Tân Khôn thì đột nhiên thay đổi, một cú nhảy dài mười mấy mét, đến bên cạnh Tân Thiên Trụ, đỡ ông đứng dậy.
“Trụ Tử, con không sao chứ?”
“Không....không sao.”
Tần Thiên Trụ lau máu ở khóe miệng, vẻ mặt âm trầm nhìn Lâm Phong. Chuyện tới nước này,
Ông ta làm sao có thể không biết được người trẻ tuổi trước mặt này, không đơn giản chứ?
Nhưng ông ta cũng không quá sợ hãi! Ông thấy rằng,
Lâm Phong hoàn toàn là nhờ vào thân pháp nhanh nhẹn, khiến cho ông trở tay không kịp.
Một khi ông nghiêm túc, đối phương có muốn đẩy lùi mình nữa, cũng không dễ dàng như vậy!
“Rốt cuộc anh là ai? Lại còn dám giúp Huyết Thủ Nhân Đô cướp đồ của Tân gia ta? Anh có biết mình đã gây ra họa lớn thể nào không?”
Tần Thiên Trụ lạnh lùng hỏi. Lâm Phong thu vào đá cực dương, nhàn nhạt nói: “Tân gia lợi hại lắm sao?”
“Tần gia ta là một trong tam đại gia tộc lớn ở thành phố Kim Lăng, trong gia tốc cao thủ nhiều vô số kể, anh nói xem?”
Tần Thiên Trụ hừ lạnh một tiếng.
“Tần gia và Giang gia so sánh thế nào?”
“Anh là người Giang gia tìm tới sao?”
“Không phải!”
“Nếu đã tới rồi, thì giao đá cực dương ra đi, đừng nghĩ đến chuyện chống cự, chống cự cũng vô dụng thôi!”
“Não anh tàn rồi sao? Cho dù là Huyết Thủ Nhân Đồ cũng không dám nói chuyện với tôi như thế!”
Tân Thiên Trụ cười lạnh một tiếng.
Lâm Phong lắc đầu, bóng dáng lập tức biến mất ngay tại chỗ. Tốc độ nhanh tới kinh người!
Khoảnh khắc tiếp theo,
Anh xuất hiện tại chỗ chỉ cách trước mặt tần Thiên Trụ khoảng một mét, vươn tay phải ra tóm lấy Tần Thiên Trụ.
Đồng tử của Tần Thiên Trụ co lại, theo bản năng của một người luyện võ, ông ta lập tức đánh trả.
Nhưng căn bản vô tác dụng!
Lâm Phong dễ dàng đã nắm lấy cổ của ông ta.
Sau đó,
Anh nhanh chóng đưa tay còn lại lần mò trong quần áo của ông ta,
Sau khi lấy được đá cực dương về tay, Lâm Phong mới thuận tay ném Tân Thiên Trụ đi.
“Phich!”
Tần Thiên Trụ sơ kỳ Địa Cảnh trực tiếp bị ném thẳng ra xa cả mười mấy mét, cuối cùng bị đạp mạnh vào một cái cây và phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Một màn này,
Xảy ra quá nhanh!
Cho nên cho đến sau khi Tân Thiên Trụ bị va vào cây,
Thì Huyết Thủ Nhân Đồ và Tần Khôn bên cạnh mới phản ứng l ại. Huyết Thủ Nhân Đồ mặt cười hả hê.
Còn sắc mặt củ Tân Khôn thì đột nhiên thay đổi, một cú nhảy dài mười mấy mét, đến bên cạnh Tân Thiên Trụ, đỡ ông đứng dậy.
“Trụ Tử, con không sao chứ?”
“Không....không sao.”
Tần Thiên Trụ lau máu ở khóe miệng, vẻ mặt âm trầm nhìn Lâm Phong. Chuyện tới nước này,
Ông ta làm sao có thể không biết được người trẻ tuổi trước mặt này, không đơn giản chứ?
Nhưng ông ta cũng không quá sợ hãi! Ông thấy rằng,
Lâm Phong hoàn toàn là nhờ vào thân pháp nhanh nhẹn, khiến cho ông trở tay không kịp.
Một khi ông nghiêm túc, đối phương có muốn đẩy lùi mình nữa, cũng không dễ dàng như vậy!
“Rốt cuộc anh là ai? Lại còn dám giúp Huyết Thủ Nhân Đô cướp đồ của Tân gia ta? Anh có biết mình đã gây ra họa lớn thể nào không?”
Tần Thiên Trụ lạnh lùng hỏi. Lâm Phong thu vào đá cực dương, nhàn nhạt nói: “Tân gia lợi hại lắm sao?”
“Tần gia ta là một trong tam đại gia tộc lớn ở thành phố Kim Lăng, trong gia tốc cao thủ nhiều vô số kể, anh nói xem?”
Tần Thiên Trụ hừ lạnh một tiếng.
“Tần gia và Giang gia so sánh thế nào?”
“Anh là người Giang gia tìm tới sao?”
“Không phải!”
/531
|