Thanh niên mặc áo đen đó là con trai trưởng của nhà họ Lâm, Lâm Thư Hàn!
Gã là một tay chuyên đoạt xá người khác.
Tiền thân của gã vốn là một lão quái Nguyên Anh.
Trong một trận chiến lớn mấy nghìn năm trước, gã bị trọng thương nên phải bỏ bản thể Nguyên Anh, chật vật thoát ra rồi rơi vào trạng thái ngủ say, mãi một năm trước mới tỉnh lại!
Vừa tỉnh dậy, gã đã đoạt xá Lâm Thư Hàn, đồng thời mượn tài nguyên của nhà họ Lâm nên tu vi dần khôi phục, giờ đã là Luyện Khí tầng chín rồi.
Adv
Mặc dù là Luyện Khí tầng chín nhưng dù sao cũng là người tu chân, so với võ giả thì vẫn mạnh hơn rất nhiều.
Lại nhờ vào kinh nghiệm kiếp trước của mình, có thể nói, gã là vô địch võ đạo tông sư.
“Mặc dù dưới thời đại mạt pháp linh khí khô kiệt, nhưng với mình chưa chắc đã là chuyện không tốt!”
“Bây giờ là thiên hạ của võ đạo, đợi khi Quỷ Minh lão tổ ta khôi phục Kim Đan kỳ thì có thể vô địch, san bằng mọi thứ, muốn làm gì thì làm!”
Adv
“Mà hoa Độ Linh mình bồi dưỡng suốt bao nhiêu năm cũng sắp nở rồi. Đến lúc đó mình sẽ đột phá Trúc Cơ nhanh chóng! Cho dù có đối mặt với võ đạo tông sư cũng không sợ!”
Lâm Thư Hàn nghĩ đến đây, khóe miệng thoắt nhếch lên thành nụ cười tà mị.
Lâm Phong đi theo sự dẫn dắt của linh khí, nhanh chóng đến trước một vườn hoa.
Vườn hoa rực rỡ sắc màu, xanh tươi tốt.
Từ cách bày trí gọn gàng, có thể thấy rằng rõ ràng khu vườn này được người ta chăm sóc cẩn thận.
Ở giữa vườn hoa, có một loài hoa nổi bật!
Bông hoa này có màu xanh đậm, mặc dù chưa hoàn toàn nở nhưng đã cực kỳ quyến rũ, là bông hoa nổi bật nhất, thu hút ánh nhìn nhất trong hàng nghìn hàng vạn đóa hoa ở đây.
Điều quan trọng nhất là, xung quanh bông hoa này tỏa ra một luồng hào quang mờ nhạt. Nếu có người tu luyện ở đây, họ sẽ phát hiện ra rằng trong không khí có một vài luồng linh khí yếu ớt, được hút vào nhụy hoa, giống như là đang tu luyện.
“Quả nhiên là oa Độ Linh!”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng.
Hoa Độ Linh là một loại dược thảo cực kỳ hiếm có!
Bông hoa này giống như một trận pháp tụ linh nhỏ, có thể hấp thụ linh khí xung quanh của trời đất, và linh khí được hấp thụ ấy có thể được tinh chế và thanh lọc bằng nhiều cách khác nhau...
Khi bông hoa nở, những luồng linh khí được nó tinh lọc sẽ đồng loạt giải phóng. Trong thời điểm đó, nếu có người tu luyện đứng gần, họ sẽ hưởng lợi lớn.
Khi đó, tu vi của Lâm Phong bị kẹt lại ở Luyện Khí tầng 9, cho nên ông già kia đã tìm được hoa Độ Linh, giúp anh đột phá lên Trúc Cơ kỳ trong nháy mắt.
Đồng thời, hoa Độ Linh còn là nguyên liệu quan trọng trong việc chế tạo Độ Linh Đan.
Những linh đan này có thể giúp những người không có thiên phú cao nhanh chóng cảm nhận được linh khí, bước vào Luyện Khí kỳ, đến lúc đó có thể để cho Y Nặc và em gái anh sử dụng.
“Loài hoa màu xanh đậm? Thật sự là hiếm thấy!”
Lúc này, Doãn Tử Nguyệt đi đến bên cạnh Lâm Phong, ánh mắt của cô lóe lên một tia ngạc nhiên.
Lâm Phong nhìn Doãn Tử Nguyệt nhăn mày.
Người phụ nữ này đúng là dai như đỉa!
Mình đi đến đâu cô ta cũng bám theo!
Trước đó, trên máy bay trực thăng đã ngồi cạnh mình, nhưng mình không quan tâm, giờ lại theo đuổi mình!
“Cậu Lâm, anh cũng thích hoa à?”
Giọng của Doãn Tử Nguyệt vẫn ngọt ngào, êm tai như ngày nào.
Thân hình cao ráo, cơ thể phập phồng, mảnh mai, chắc chắn là gu mà những kẻ nhát gan nhất thích!
“Liên quan gì đến cô?”
Lâm Phong thuận miệng trả lời một câu, sau đó bước vào trong vườn hoa.
Doãn Tử Nguyệt nhìn theo bóng lưng của Lâm Phong, tức giận đến mức suýt nữa hộc ra máu. Trong lòng thầm nghĩ, chờ đến khi anh nhìn thấy bộ dáng của tôi thì sẽ phải quỳ xuống mà lấy lòng, đến lúc đó tôi sẽ không để ý đến anh!
Gã là một tay chuyên đoạt xá người khác.
Tiền thân của gã vốn là một lão quái Nguyên Anh.
Trong một trận chiến lớn mấy nghìn năm trước, gã bị trọng thương nên phải bỏ bản thể Nguyên Anh, chật vật thoát ra rồi rơi vào trạng thái ngủ say, mãi một năm trước mới tỉnh lại!
Vừa tỉnh dậy, gã đã đoạt xá Lâm Thư Hàn, đồng thời mượn tài nguyên của nhà họ Lâm nên tu vi dần khôi phục, giờ đã là Luyện Khí tầng chín rồi.
Adv
Mặc dù là Luyện Khí tầng chín nhưng dù sao cũng là người tu chân, so với võ giả thì vẫn mạnh hơn rất nhiều.
Lại nhờ vào kinh nghiệm kiếp trước của mình, có thể nói, gã là vô địch võ đạo tông sư.
“Mặc dù dưới thời đại mạt pháp linh khí khô kiệt, nhưng với mình chưa chắc đã là chuyện không tốt!”
“Bây giờ là thiên hạ của võ đạo, đợi khi Quỷ Minh lão tổ ta khôi phục Kim Đan kỳ thì có thể vô địch, san bằng mọi thứ, muốn làm gì thì làm!”
Adv
“Mà hoa Độ Linh mình bồi dưỡng suốt bao nhiêu năm cũng sắp nở rồi. Đến lúc đó mình sẽ đột phá Trúc Cơ nhanh chóng! Cho dù có đối mặt với võ đạo tông sư cũng không sợ!”
Lâm Thư Hàn nghĩ đến đây, khóe miệng thoắt nhếch lên thành nụ cười tà mị.
Lâm Phong đi theo sự dẫn dắt của linh khí, nhanh chóng đến trước một vườn hoa.
Vườn hoa rực rỡ sắc màu, xanh tươi tốt.
Từ cách bày trí gọn gàng, có thể thấy rằng rõ ràng khu vườn này được người ta chăm sóc cẩn thận.
Ở giữa vườn hoa, có một loài hoa nổi bật!
Bông hoa này có màu xanh đậm, mặc dù chưa hoàn toàn nở nhưng đã cực kỳ quyến rũ, là bông hoa nổi bật nhất, thu hút ánh nhìn nhất trong hàng nghìn hàng vạn đóa hoa ở đây.
Điều quan trọng nhất là, xung quanh bông hoa này tỏa ra một luồng hào quang mờ nhạt. Nếu có người tu luyện ở đây, họ sẽ phát hiện ra rằng trong không khí có một vài luồng linh khí yếu ớt, được hút vào nhụy hoa, giống như là đang tu luyện.
“Quả nhiên là oa Độ Linh!”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng.
Hoa Độ Linh là một loại dược thảo cực kỳ hiếm có!
Bông hoa này giống như một trận pháp tụ linh nhỏ, có thể hấp thụ linh khí xung quanh của trời đất, và linh khí được hấp thụ ấy có thể được tinh chế và thanh lọc bằng nhiều cách khác nhau...
Khi bông hoa nở, những luồng linh khí được nó tinh lọc sẽ đồng loạt giải phóng. Trong thời điểm đó, nếu có người tu luyện đứng gần, họ sẽ hưởng lợi lớn.
Khi đó, tu vi của Lâm Phong bị kẹt lại ở Luyện Khí tầng 9, cho nên ông già kia đã tìm được hoa Độ Linh, giúp anh đột phá lên Trúc Cơ kỳ trong nháy mắt.
Đồng thời, hoa Độ Linh còn là nguyên liệu quan trọng trong việc chế tạo Độ Linh Đan.
Những linh đan này có thể giúp những người không có thiên phú cao nhanh chóng cảm nhận được linh khí, bước vào Luyện Khí kỳ, đến lúc đó có thể để cho Y Nặc và em gái anh sử dụng.
“Loài hoa màu xanh đậm? Thật sự là hiếm thấy!”
Lúc này, Doãn Tử Nguyệt đi đến bên cạnh Lâm Phong, ánh mắt của cô lóe lên một tia ngạc nhiên.
Lâm Phong nhìn Doãn Tử Nguyệt nhăn mày.
Người phụ nữ này đúng là dai như đỉa!
Mình đi đến đâu cô ta cũng bám theo!
Trước đó, trên máy bay trực thăng đã ngồi cạnh mình, nhưng mình không quan tâm, giờ lại theo đuổi mình!
“Cậu Lâm, anh cũng thích hoa à?”
Giọng của Doãn Tử Nguyệt vẫn ngọt ngào, êm tai như ngày nào.
Thân hình cao ráo, cơ thể phập phồng, mảnh mai, chắc chắn là gu mà những kẻ nhát gan nhất thích!
“Liên quan gì đến cô?”
Lâm Phong thuận miệng trả lời một câu, sau đó bước vào trong vườn hoa.
Doãn Tử Nguyệt nhìn theo bóng lưng của Lâm Phong, tức giận đến mức suýt nữa hộc ra máu. Trong lòng thầm nghĩ, chờ đến khi anh nhìn thấy bộ dáng của tôi thì sẽ phải quỳ xuống mà lấy lòng, đến lúc đó tôi sẽ không để ý đến anh!
/531
|