Edit: Đậu
Trên bàn ăn người một nhà cười cười nói nói, Dương Uấn Chi đã sớm xem Lục Tử Dư là mẹ của mình cho nên có chuyện gì cũng không ngại nói với bà.
“Mẹ, con muốn nới phòng làm việc ra rộng chút.” Bây giờ cậu đã có chút tiền, lúc trước giúp công ty kia làm kế hoạch và một vài việc lựt vặt nhưng bởi vì hiệu quả rõ rệtnên công ty trực tiếp giao cho cậu phụ trách các đại lý, bộ phận hàng hóa cũng giao cho cậu. Lượng tiêu thụ trong website của cậu không ngừng tăng lên nên hoa hồng được chia cũng nhiều hơn. Cậu muốn dùng số tiền đó mở quy mô lớn hơn, sau này tốt nhất nên lập một thương hiệu của chính mình. Tháng này đã là tháng tám, sinh bảo bảo đại khái sẽ là nghỉ hè, cậu đã thương lượng với Thắng Vũ xong, hắn cũng đồng ý với cậu, thương hiệu sẽ để tên hắn, Dương Uấn Chi ở phía sau chỉ đạo, một ít chuyện cơ bản sẽ để Thắng Vũ đứng ra, chờ mình sanh xong sau sẽ trực tiếp điều hành. Tuy nói nếu vừa đi học vừa làm sẽ rất cực nhưng cậu không muốn từ bỏ.
“Vậy mở thật lớn đi, Tiểu Chi, tiền kia con cứ giữ đi, mẹ đầu tư cho con.”
Không nghĩ tới mẹ không có ngăn mình mà còn giúp đỡ hết lời, Dương Uấn Chi vừa kinh ngạc vừa cảm động.
“Nhưng mà nhiều tiền lắm.”
Lục Tử Dư không khỏi cười trộm, chắc chắn đứa nhỏ này không biết danh tiếng của Lục gia rồi, nếu bà đầu tư, có thêm đầu óc của Tiểu Chi, lại để cha giúp một chút thì chuyện kiếm được bộn tiền nằm trong tầm tay, “Chút tiền này mẹ con không thiếu, chờ công ty kiếm được nhiều Chi trả lại cho mẹ là được rồi.”
“Dạ, con cảm ơn mẹ.”
“Đứa nhỏ ngốc này, cảm ơn cái gì, mau sinh tôn tử tôn nữ cho mẹ chơi là được rồi, còn có, mau tốt nghiệp để còn đi đăng kí kết hôn nữa.”
Nghe lời mẹ nói, Ngô Thắng Vũ và Dương Uấn Chi cũng ngại ngùng, nhìn nhau nở nụ cười.
※
Dạo gần đây Giang Thư Vọng hay tới thăm cậu, từ miệng chị ấy biết được đại khái Dương Quân không khá lắm, thậm chí nhiều lần đến Giang gia tìm Thư Vọng nhưng chị ấy cũng không để ý đến. Chuyện của bọn họ, người ngoài như Dương Uấn Chi sẽ không nhúng tay vào, chỉ yên phận làm thính giả. Ở nhà đã lâu, thỉnh thoảng sẽ nhớ cuộc sống ở trường, nhớ chuyện bạn học xa lánh cậu, cũng nhớ tự vị chơi love egg vào buổi chiều hôm đó.
Thai cũng đã bảy tám tháng, bộ ngực của cậu lớn hơn trước đây rất rất nhiều, lần trước chú Thiếu Hoàng sau khi kiểm tra còn nói có thể sẽ tiết sữa, thế nhưng cũng không thấy gì khác, chỉ là lâu lâu có mấy vệt sữa đọng lại. Dù có sữa nhưng vì thể chất thiên về nam của cậu chắc cũng không nhiều, hẳn không bằng một bên của phụ nữ bình thường.
Thế nhưng mấy ngày nay cậu vẫn vẫn ngực mình sưng ê ẩm không thôi, lúc tắm dùng khăn lông nóng đắp lên phát hiện không có vệt sữa nào, đầu vú ớn như hạt đậu phộng dựng đứng lên, vẫn giữ được màu đỏ tươi như trước kia, Dương Uấn Chi dùng móng tay đâm đâm đột nhiên cảm thấy chỉ mới như vậy mà thân thể lập tức có phản ứng.
Sao cậu không biết thân thể mình lại mẫn cảm như vậy a. Dương Uấn Chi bất đắc dĩ xoa xoa, sau đó nắm chặt tiểu cương tử phía dưới ve vuốt.
“Ừm… A a….” Bây giờ bụng lại lớn hơn nhiều, lúc bước đi phải đỡ eo mới đi nổi, lúc ngủ muốn xoay mình cũng rất khó khăn, chưa kể chân thường xuyên bị chuột rút nữa, cũng may Ngô Thắng Vũ rất quan tâm săn sóc cậu, cơ hồ cũng không ngủ. Bởi vì ban ngày còn phải đi học, cậu nhiều lần đuổi hắn đến phòng khách ngủ nhưng hắn lại không chịu. Mỗi ngày buổi trưa vừa hết tiết liền chạy về nhà ăn cơm, tích cực sưu tầm tài liệu học tập cho cậu cho nên dù Dương Uấn Chi không đến trường nhưng thành tích của cậu vẫn có thể khiến người người ước ao ghen tỵ. Bởi vì thân thể bất tiện nên công việc tạm thời do mẹ giải quyết, nhiều khi cậu cũng muốn tự làm nhưng mẹ lại không cho, sáng nay mẹ lại ra ngoài giúp cậu giải quyết công việc.
Thời tiết vô cùng oi bức, cả người cậu đầy mồ hôi vì vậy cậu quyết định đi tắm. Thai đã đến hai tháng cuối, hai người sợ tổn thương đến đứa nhỏ trong bụng nên cũng ít hoan ái hơn trước thế nhưng theo đạo lý thì đến lúc này tính dục của cậu cũng sẽ bắt đầu hạ thấp nhưng cậu lại phát hiện dục vọng của mình một chút cũng không hề bớt đi, vẫn dồi dào như cũ, bây giờ đi tắm cũng có thể phản ứng. Dương Uấn Chi một tay xoa ngực, một tay tuốt động chơi đùa côn thịt mình, hai tiểu huyệt phía dưới cùng âm ướt, không ngừng chảy nước, “A…. Muốn…. Ông xã…. Tiểu huyệt thật nhột…. Mấy ngày nay không có bị làm…. Ân a…. Sắp ngứa chết rồi… Hức hức…. “
Ngô Thắng Vũ đi học, hôm nay bảo mẫu có chuyện quan trọng đã xin nghỉ, bây giờ chỉ còn một mình Dương Uấn Chi nên cậu không ngại rên rỉ thành tiếng, ngón tay ra vào mật huyệt, trong đầu nghĩ đến lúc Ngô Thắng Vũ dùng dương vật tím đen thô to hung hăng trừu sáp. Đầu vú trướng lên khó chịu, cậu không ngừng xoa nắn khối rắn bên trong nhưng giống như không có tác dụng vậy, luôn cảm thấy có thứ gì đó muốn xông ra ngoài nhưng vẫn còn thiếu thiếu.
“Bảo bối tắm cũng phát tao sao?”
Không nghĩ tới lại nghe được âm thanh của người mình đang mong nhớ, cậu ngạc nhiên hỏi, “A…. Ông xã…. Sao anh về sớm vậy?”
“Tại vì quá nhớ em chứ sao, ngồi trên lớp không yên lòng được, muốn được gặp em, ai dè liền thấy được tiểu tao hóa đang thủ dâm, còn rên rỉ thành lời nữa nha.”
Dương Uấn Chi mặt đỏ lên, “Anh… Anh đừng có đoán mò.”
Ngô Thắng Vũ không quan tâm đang ở đâu, trực tiếp từ phía sau ôm lấy cậu, hôn lên cánh môi mềm mọng đỏ âu mà hắn yêu nhất, đồng phục trên người đã ướt phát họa từng đường nét trên người hắn, thành thục nhưng không kém phần gợi cảm. Cậu nghiêng đầu đáp lại nụ hôn của hắn, Ngô Thắng Vũ hôn đến khi người trong lòng không thở nổi nữa mới thỏa mãn buông ra, lại liếm lên ngực cậu.
“A a…. Ông xã… Thật trướng…. Liếm thoải mái quá…. Ahaa….” Dương Uấn Chi cũng lười trách hắn trốn học, bởi vì cậu cũng thật nhớ hắn.
“Ngực của bảo bối sắp thành quả đào nhỏ rồi, sao còn chưa có sữa nữa ta.” Hắn liếm mút cũng không quên xoa nắn an ủi bên còn lại, đầu lưỡi gãy gãy đầu vú làm hai viên thù du sáng óng ánh. Cậu ngước đầu nhíu mày, không biết là khó chịu hay sảng khoái, ồ ồ thở dốc, bồn tắm càng lúc càng nóng.
Ngô Thắng Vũ cởi đồng phục trên người ném vào máy giặt, liền ôm Dương Uấn Chi lên giường, sau đó mới tiếp tục làm chuyện ban nãy.
Trên bàn ăn người một nhà cười cười nói nói, Dương Uấn Chi đã sớm xem Lục Tử Dư là mẹ của mình cho nên có chuyện gì cũng không ngại nói với bà.
“Mẹ, con muốn nới phòng làm việc ra rộng chút.” Bây giờ cậu đã có chút tiền, lúc trước giúp công ty kia làm kế hoạch và một vài việc lựt vặt nhưng bởi vì hiệu quả rõ rệtnên công ty trực tiếp giao cho cậu phụ trách các đại lý, bộ phận hàng hóa cũng giao cho cậu. Lượng tiêu thụ trong website của cậu không ngừng tăng lên nên hoa hồng được chia cũng nhiều hơn. Cậu muốn dùng số tiền đó mở quy mô lớn hơn, sau này tốt nhất nên lập một thương hiệu của chính mình. Tháng này đã là tháng tám, sinh bảo bảo đại khái sẽ là nghỉ hè, cậu đã thương lượng với Thắng Vũ xong, hắn cũng đồng ý với cậu, thương hiệu sẽ để tên hắn, Dương Uấn Chi ở phía sau chỉ đạo, một ít chuyện cơ bản sẽ để Thắng Vũ đứng ra, chờ mình sanh xong sau sẽ trực tiếp điều hành. Tuy nói nếu vừa đi học vừa làm sẽ rất cực nhưng cậu không muốn từ bỏ.
“Vậy mở thật lớn đi, Tiểu Chi, tiền kia con cứ giữ đi, mẹ đầu tư cho con.”
Không nghĩ tới mẹ không có ngăn mình mà còn giúp đỡ hết lời, Dương Uấn Chi vừa kinh ngạc vừa cảm động.
“Nhưng mà nhiều tiền lắm.”
Lục Tử Dư không khỏi cười trộm, chắc chắn đứa nhỏ này không biết danh tiếng của Lục gia rồi, nếu bà đầu tư, có thêm đầu óc của Tiểu Chi, lại để cha giúp một chút thì chuyện kiếm được bộn tiền nằm trong tầm tay, “Chút tiền này mẹ con không thiếu, chờ công ty kiếm được nhiều Chi trả lại cho mẹ là được rồi.”
“Dạ, con cảm ơn mẹ.”
“Đứa nhỏ ngốc này, cảm ơn cái gì, mau sinh tôn tử tôn nữ cho mẹ chơi là được rồi, còn có, mau tốt nghiệp để còn đi đăng kí kết hôn nữa.”
Nghe lời mẹ nói, Ngô Thắng Vũ và Dương Uấn Chi cũng ngại ngùng, nhìn nhau nở nụ cười.
※
Dạo gần đây Giang Thư Vọng hay tới thăm cậu, từ miệng chị ấy biết được đại khái Dương Quân không khá lắm, thậm chí nhiều lần đến Giang gia tìm Thư Vọng nhưng chị ấy cũng không để ý đến. Chuyện của bọn họ, người ngoài như Dương Uấn Chi sẽ không nhúng tay vào, chỉ yên phận làm thính giả. Ở nhà đã lâu, thỉnh thoảng sẽ nhớ cuộc sống ở trường, nhớ chuyện bạn học xa lánh cậu, cũng nhớ tự vị chơi love egg vào buổi chiều hôm đó.
Thai cũng đã bảy tám tháng, bộ ngực của cậu lớn hơn trước đây rất rất nhiều, lần trước chú Thiếu Hoàng sau khi kiểm tra còn nói có thể sẽ tiết sữa, thế nhưng cũng không thấy gì khác, chỉ là lâu lâu có mấy vệt sữa đọng lại. Dù có sữa nhưng vì thể chất thiên về nam của cậu chắc cũng không nhiều, hẳn không bằng một bên của phụ nữ bình thường.
Thế nhưng mấy ngày nay cậu vẫn vẫn ngực mình sưng ê ẩm không thôi, lúc tắm dùng khăn lông nóng đắp lên phát hiện không có vệt sữa nào, đầu vú ớn như hạt đậu phộng dựng đứng lên, vẫn giữ được màu đỏ tươi như trước kia, Dương Uấn Chi dùng móng tay đâm đâm đột nhiên cảm thấy chỉ mới như vậy mà thân thể lập tức có phản ứng.
Sao cậu không biết thân thể mình lại mẫn cảm như vậy a. Dương Uấn Chi bất đắc dĩ xoa xoa, sau đó nắm chặt tiểu cương tử phía dưới ve vuốt.
“Ừm… A a….” Bây giờ bụng lại lớn hơn nhiều, lúc bước đi phải đỡ eo mới đi nổi, lúc ngủ muốn xoay mình cũng rất khó khăn, chưa kể chân thường xuyên bị chuột rút nữa, cũng may Ngô Thắng Vũ rất quan tâm săn sóc cậu, cơ hồ cũng không ngủ. Bởi vì ban ngày còn phải đi học, cậu nhiều lần đuổi hắn đến phòng khách ngủ nhưng hắn lại không chịu. Mỗi ngày buổi trưa vừa hết tiết liền chạy về nhà ăn cơm, tích cực sưu tầm tài liệu học tập cho cậu cho nên dù Dương Uấn Chi không đến trường nhưng thành tích của cậu vẫn có thể khiến người người ước ao ghen tỵ. Bởi vì thân thể bất tiện nên công việc tạm thời do mẹ giải quyết, nhiều khi cậu cũng muốn tự làm nhưng mẹ lại không cho, sáng nay mẹ lại ra ngoài giúp cậu giải quyết công việc.
Thời tiết vô cùng oi bức, cả người cậu đầy mồ hôi vì vậy cậu quyết định đi tắm. Thai đã đến hai tháng cuối, hai người sợ tổn thương đến đứa nhỏ trong bụng nên cũng ít hoan ái hơn trước thế nhưng theo đạo lý thì đến lúc này tính dục của cậu cũng sẽ bắt đầu hạ thấp nhưng cậu lại phát hiện dục vọng của mình một chút cũng không hề bớt đi, vẫn dồi dào như cũ, bây giờ đi tắm cũng có thể phản ứng. Dương Uấn Chi một tay xoa ngực, một tay tuốt động chơi đùa côn thịt mình, hai tiểu huyệt phía dưới cùng âm ướt, không ngừng chảy nước, “A…. Muốn…. Ông xã…. Tiểu huyệt thật nhột…. Mấy ngày nay không có bị làm…. Ân a…. Sắp ngứa chết rồi… Hức hức…. “
Ngô Thắng Vũ đi học, hôm nay bảo mẫu có chuyện quan trọng đã xin nghỉ, bây giờ chỉ còn một mình Dương Uấn Chi nên cậu không ngại rên rỉ thành tiếng, ngón tay ra vào mật huyệt, trong đầu nghĩ đến lúc Ngô Thắng Vũ dùng dương vật tím đen thô to hung hăng trừu sáp. Đầu vú trướng lên khó chịu, cậu không ngừng xoa nắn khối rắn bên trong nhưng giống như không có tác dụng vậy, luôn cảm thấy có thứ gì đó muốn xông ra ngoài nhưng vẫn còn thiếu thiếu.
“Bảo bối tắm cũng phát tao sao?”
Không nghĩ tới lại nghe được âm thanh của người mình đang mong nhớ, cậu ngạc nhiên hỏi, “A…. Ông xã…. Sao anh về sớm vậy?”
“Tại vì quá nhớ em chứ sao, ngồi trên lớp không yên lòng được, muốn được gặp em, ai dè liền thấy được tiểu tao hóa đang thủ dâm, còn rên rỉ thành lời nữa nha.”
Dương Uấn Chi mặt đỏ lên, “Anh… Anh đừng có đoán mò.”
Ngô Thắng Vũ không quan tâm đang ở đâu, trực tiếp từ phía sau ôm lấy cậu, hôn lên cánh môi mềm mọng đỏ âu mà hắn yêu nhất, đồng phục trên người đã ướt phát họa từng đường nét trên người hắn, thành thục nhưng không kém phần gợi cảm. Cậu nghiêng đầu đáp lại nụ hôn của hắn, Ngô Thắng Vũ hôn đến khi người trong lòng không thở nổi nữa mới thỏa mãn buông ra, lại liếm lên ngực cậu.
“A a…. Ông xã… Thật trướng…. Liếm thoải mái quá…. Ahaa….” Dương Uấn Chi cũng lười trách hắn trốn học, bởi vì cậu cũng thật nhớ hắn.
“Ngực của bảo bối sắp thành quả đào nhỏ rồi, sao còn chưa có sữa nữa ta.” Hắn liếm mút cũng không quên xoa nắn an ủi bên còn lại, đầu lưỡi gãy gãy đầu vú làm hai viên thù du sáng óng ánh. Cậu ngước đầu nhíu mày, không biết là khó chịu hay sảng khoái, ồ ồ thở dốc, bồn tắm càng lúc càng nóng.
Ngô Thắng Vũ cởi đồng phục trên người ném vào máy giặt, liền ôm Dương Uấn Chi lên giường, sau đó mới tiếp tục làm chuyện ban nãy.
/107
|