Edit: Đậu
Nhìn thấy nhân viên phục vụ đi tới, Dương Uấn Chi sợ đến mức động cũng không dám động, sợ mọi người sẽ phát hiện ra điều gì đó, hơn nữa bên dưới không có mặc quần, cậu cũng sợ nếu nhúc nhích một chút dâm thủy sẽ thật sự chảy xuống đất.
“Xin chào tiên sinh, tiểu thư, chúc mừng hai người là vị khách thứ 100 của hôm nay, đây là điểm tâm ngọt nhà hàng chúng tôi xin dành tặng, chúc quý khách ngon miệng.”
Nhân viên đặt một phần canh mộc nhĩ trắng điểm xuyến ít táo hồng trước mặt cậu, rõ ràng là cố ý chuẩn bị cho cậu. Ngô Thắng Vũ nói cám ơn, nhân viên phục vụ vẫn luôn mỉm cười, thậm chí còn chúc phúc hai người vài câu, sau đó mới rời khỏi.
“Chà chà, mị lực của vợ anh thiệt lớn nha.” Hắn múc một lát táo hồng uy cậu ăn, giọng nói có vài phần đùa giỡn, người trong ngực hai má đỏ ửng ngượng ngùng, vỗ vỗ vai hắn. Phía dưới hai người vẫn còn dán chặt lấy nhau, theo động tác khẽ ma sát, lại suýt chút nữa rên rỉ thành tiếng, vừa ăn vừa lén lút làm tình.
“A… Ông xã…. Mau động…. Ân….. Chính là chỗ đó…” Ngô Thắng Vũ cúi đầu xuống thật thấp, tựa vào cổ cậu, tuy rằng thanh âm của cậu rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được.
“Nơi này sao, có phải là sắp tới rồi không?”
“Ừm…. Muốn tới…” A a a Cậu bấu chặt lất quần hắn, thân thể đột nhiên co giật một cái, hoa huyệt phun ra một luồng dâm thủy, đứa nhỏ trong bụng cũng đấm đá mấy lần, khoái cảm lại kèm theo chút đau đớn, lần đầu tiên vừa cao trào vừa cảm nhận thai động thật lạ lẫm, thân thể mềm nhũn lần thứ hai kêu thành tiếng.
“Em sao vậy, có phải con lại đá không?” Hắn gấp đến đầu đầy mồ hôi, cũng cùng bắn ra nhưng thấy cậu đột nhiên ôm bụng, hắn vừa bắn tinh, bàn tay ấm áp vừa vuốt ve bụng cậu, tiểu tử bên trong cuối cùng cũng chậm rãi yên ổn, mà hai người rốc cục cũng làm xong chuyện tình ái dầu sối lửa bỏng này.
※
Đương nhiên Ngô Thắng Vũ sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm thấy Dương Uấn Chi mặc đồ nữ, quần áo chưa kịp cởi đã vội lăn lăn.
“A a a a a…. Ngô Thắng Vũ…. Lại xuyên sâu thêm chút nữa…. Ân a…” Cậu nắm lấy ráp trải giường dưới thân, váy dài màu trắng bao phủ cong thành đường cong thật đẹp mắt, tóc giả chưa gỡ ra xõa tung trên giường, càng nhìn càng xinh đẹp dâm mĩ. Ngô Thắng Vũ vừa cắm vào vừa giống như chó bự đáng thương hề hề.
“Bảo bối, gọi ông xã đi…”
“Không gọi!”
Dương Uấn Chi liếc hắn một cái, chuyên tâm hưởng thụ gậy massage vừa lớn vừa thô không ngừng hoạt động phía dưới. Nhưng cho dù cậu có đang náo loạn cỡ nào, hắn cũng không tức giận mà là dùng côn thịt của mình tiếp tục uy tiểu huyệt dâm đãng đang ‘nhõng nhẽo đòi hỏi’ kia.
Nguyên nhân là vầy: Trưa nay hai người cơm nước xong cũng không có về nhà ngay, hạ thân cậu không những có dâm thủy mà còn có tinh dịch của hắn, phía dưới phải không ngừng co chặt suốt đoạn đường nhưng cũng không thể giữ trọn, mỗi bước đi đều rỉ một chút cuối cùng thấm hết quần lót, một ít còn men theo đùi non chảy ra ngoài, thậm chí còn nhiễu xuống đất làm cho cậu vừa ngứa vừa lúng túng. Tức giận trừng hắn mấy cái mới vào nhà vệ sinh lau khô, kết quả là bộ dạng như vậy nên Dương Uấn Chi không thể vào nhà vệ sinh nam, không thể làm gì khác hơn là phải vào nhà vệ sinh nữ, tuy bên trong có phòng riêng nhưng cậu vẫn giận dữ và xấu hổ sinh khí. Bây giờ ông xã cũng không muốn kêu, chỉ gọi trực tiếp Ngô Thắng Vũ.
“Bảo bối, anh sai rồi mà…” Ngô Thắng Vũ dụi dụi cổ cậu, ngữ khí ôn nhu như gió xuân.
Thế nhưng lần này Dương Uấn Chi kiên trì không để ý tới hắn.
“Aha…. Hậu huyệt cũng phải xuyên…”
“Gọi ông xã anh liền đâm vào…”
“Vậu không cắm.”
Hắn vội vã rút dương vật đỏ tím sung sức ra, tách chân cậu ra một chút sau đó lại cắm vào huyệt động phía sau, ôn nhu triền miên đỉnh lộng, “Bà xã, em thoải mái không?”
“Không thoải mái… Ân a…. Ngô Thắng Vũ… Đâm tới a a a a…. Quá sâu…. A a…”
Nghe người trong lòng nói không thoải mái, Ngô Thắng Vũ đột nhiên cảm thấy tôn nghiêm của mình bị khiêu chiến, vì vậy ngồi dậy, mở chân cậu ra bắt đầu mãnh liệt tiến công.
“A a a a… Thật thoải mái… Sắp bị xuyên chết rồi… A a…” Váy bầu bị đỉnh lộng không ngừng nhích lên trên, lộ ra áo lót ren sáng nay khó khăn lắm mới mặc vào được, nhớ tới lúc trưa vợ có nói chỗ đó ngứa, Ngô Thắng Vũ lướt qua bụng xoa nắn ngực cậu, sau đó lại vói vào trong áo nắn bóp, sờ soạng mấy cái liền phát hiện nơi đó hình như không giống lúc trước, ngoại trừ mềm xốp hơn thì hình như còn có một chỗ cứng rắn.
“A…. Đau… Ngô Thắng Vũ… Nhẹ chút…”
Kéo áo lót dịch lên trên mới thấy trên ngực có một ít chất lỏng màu trắng tràn ra, đầu vú lõm vào trong một chút, bị hắn xoa nhẹ mấy cái mới nhô ra, đầu vú còn vương chất lỏng, mà phần trong áo cũng có vệt nước màu trắng, nếu không cởi quần áo sẽ không phát hiện, khó trách em ấy vẫn luôn kêu ngứa.
“Vợ, là chỗ này ngứa sao?” Hắn nhẹ nhàng xoa nắn giúp cậu, bóp bóp chỗ cứng cứng ấy một chút rồi ngón tay mới đảo qua đầu vú, “Còn khó chịu không?”
“Có chút… Thật kỳ quái… Aha… Nhột quá…” Hai người cũng không rõ lắm đó là cái yêu, bởi vì Ngô Thắng Vũ bóp mấy lần không thấy gì thì cũng không có cham vào nữa, “Không có gì đâu, để anh hỏi một chút, có thể là sữa đó.”
Nghe hắn nói nơi này sẽ chảy sữa, mặt cậu lập tức đỏ rực, cả một buổi tối cho dù hắn cưỡng bức hay dụ dỗ như thế nào cũng không được nghe cậu gọi một tiếng ông xã.
※
Lúc ăn cơm, Lục Tử Dư đột nhiên đưa một chén canh kỳ quái cho cho Ngô Thắng Vũ, mặt còn cười cười quái dị, hắn luôn thấy mẹ mình cười sao thật gian nha nhưng vẫn là ngoan ngoãn uống cạn chén canh không rõ là gì kia.
Đương nhiên sau đó hắn mới biết mẹ cho mình uống canh bổ thể lực dành cho người phải làm việc quá độ về đêm, lúc đó hắn suýt chút ói ra.
Cậu cũng lập tức cổ, mặt đều đỏ, từ lúc biết hai người có thể làm tình, bọn họ cơ hồ mỗi tối đều sẽ làm làm, ít nhất là một lần, nhiều thì không thể đếm được luôn, có lúc quá hứng tình cậu cũng không biết mình đã kêu lớn như thế nào. Tuy nói phòng có cách âm nhưng mẹ Ngô ba Ngô ở đối diện khó tránh sẽ nghe được gì đó, càng nghĩ cậu càng cúi đầu thật thấp, cơ hồ muốn chôn vào chén cơm trên bàn lẩn trốn.
“Tuổi trẻ mà, tinh lực dồi dào cũng rất bình thường.” Lục Tử Dư cười nói với Dương Uấn Chi nhưng khi vừa nhìn tới Ngô Thắng Vũ liền nghiêm mặt, “Bất quá con phải cẩn thận một chút, đừng có làm hư cháu mẹ.”
Ngô Thắng Vũ rốt cuộc không nhịn được phun ra, vừa khóc vừa cười bất đắc dĩ nói, “Mẹ, mau ăn cơm a.”
Nhìn thấy nhân viên phục vụ đi tới, Dương Uấn Chi sợ đến mức động cũng không dám động, sợ mọi người sẽ phát hiện ra điều gì đó, hơn nữa bên dưới không có mặc quần, cậu cũng sợ nếu nhúc nhích một chút dâm thủy sẽ thật sự chảy xuống đất.
“Xin chào tiên sinh, tiểu thư, chúc mừng hai người là vị khách thứ 100 của hôm nay, đây là điểm tâm ngọt nhà hàng chúng tôi xin dành tặng, chúc quý khách ngon miệng.”
Nhân viên đặt một phần canh mộc nhĩ trắng điểm xuyến ít táo hồng trước mặt cậu, rõ ràng là cố ý chuẩn bị cho cậu. Ngô Thắng Vũ nói cám ơn, nhân viên phục vụ vẫn luôn mỉm cười, thậm chí còn chúc phúc hai người vài câu, sau đó mới rời khỏi.
“Chà chà, mị lực của vợ anh thiệt lớn nha.” Hắn múc một lát táo hồng uy cậu ăn, giọng nói có vài phần đùa giỡn, người trong ngực hai má đỏ ửng ngượng ngùng, vỗ vỗ vai hắn. Phía dưới hai người vẫn còn dán chặt lấy nhau, theo động tác khẽ ma sát, lại suýt chút nữa rên rỉ thành tiếng, vừa ăn vừa lén lút làm tình.
“A… Ông xã…. Mau động…. Ân….. Chính là chỗ đó…” Ngô Thắng Vũ cúi đầu xuống thật thấp, tựa vào cổ cậu, tuy rằng thanh âm của cậu rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được.
“Nơi này sao, có phải là sắp tới rồi không?”
“Ừm…. Muốn tới…” A a a Cậu bấu chặt lất quần hắn, thân thể đột nhiên co giật một cái, hoa huyệt phun ra một luồng dâm thủy, đứa nhỏ trong bụng cũng đấm đá mấy lần, khoái cảm lại kèm theo chút đau đớn, lần đầu tiên vừa cao trào vừa cảm nhận thai động thật lạ lẫm, thân thể mềm nhũn lần thứ hai kêu thành tiếng.
“Em sao vậy, có phải con lại đá không?” Hắn gấp đến đầu đầy mồ hôi, cũng cùng bắn ra nhưng thấy cậu đột nhiên ôm bụng, hắn vừa bắn tinh, bàn tay ấm áp vừa vuốt ve bụng cậu, tiểu tử bên trong cuối cùng cũng chậm rãi yên ổn, mà hai người rốc cục cũng làm xong chuyện tình ái dầu sối lửa bỏng này.
※
Đương nhiên Ngô Thắng Vũ sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm thấy Dương Uấn Chi mặc đồ nữ, quần áo chưa kịp cởi đã vội lăn lăn.
“A a a a a…. Ngô Thắng Vũ…. Lại xuyên sâu thêm chút nữa…. Ân a…” Cậu nắm lấy ráp trải giường dưới thân, váy dài màu trắng bao phủ cong thành đường cong thật đẹp mắt, tóc giả chưa gỡ ra xõa tung trên giường, càng nhìn càng xinh đẹp dâm mĩ. Ngô Thắng Vũ vừa cắm vào vừa giống như chó bự đáng thương hề hề.
“Bảo bối, gọi ông xã đi…”
“Không gọi!”
Dương Uấn Chi liếc hắn một cái, chuyên tâm hưởng thụ gậy massage vừa lớn vừa thô không ngừng hoạt động phía dưới. Nhưng cho dù cậu có đang náo loạn cỡ nào, hắn cũng không tức giận mà là dùng côn thịt của mình tiếp tục uy tiểu huyệt dâm đãng đang ‘nhõng nhẽo đòi hỏi’ kia.
Nguyên nhân là vầy: Trưa nay hai người cơm nước xong cũng không có về nhà ngay, hạ thân cậu không những có dâm thủy mà còn có tinh dịch của hắn, phía dưới phải không ngừng co chặt suốt đoạn đường nhưng cũng không thể giữ trọn, mỗi bước đi đều rỉ một chút cuối cùng thấm hết quần lót, một ít còn men theo đùi non chảy ra ngoài, thậm chí còn nhiễu xuống đất làm cho cậu vừa ngứa vừa lúng túng. Tức giận trừng hắn mấy cái mới vào nhà vệ sinh lau khô, kết quả là bộ dạng như vậy nên Dương Uấn Chi không thể vào nhà vệ sinh nam, không thể làm gì khác hơn là phải vào nhà vệ sinh nữ, tuy bên trong có phòng riêng nhưng cậu vẫn giận dữ và xấu hổ sinh khí. Bây giờ ông xã cũng không muốn kêu, chỉ gọi trực tiếp Ngô Thắng Vũ.
“Bảo bối, anh sai rồi mà…” Ngô Thắng Vũ dụi dụi cổ cậu, ngữ khí ôn nhu như gió xuân.
Thế nhưng lần này Dương Uấn Chi kiên trì không để ý tới hắn.
“Aha…. Hậu huyệt cũng phải xuyên…”
“Gọi ông xã anh liền đâm vào…”
“Vậu không cắm.”
Hắn vội vã rút dương vật đỏ tím sung sức ra, tách chân cậu ra một chút sau đó lại cắm vào huyệt động phía sau, ôn nhu triền miên đỉnh lộng, “Bà xã, em thoải mái không?”
“Không thoải mái… Ân a…. Ngô Thắng Vũ… Đâm tới a a a a…. Quá sâu…. A a…”
Nghe người trong lòng nói không thoải mái, Ngô Thắng Vũ đột nhiên cảm thấy tôn nghiêm của mình bị khiêu chiến, vì vậy ngồi dậy, mở chân cậu ra bắt đầu mãnh liệt tiến công.
“A a a a… Thật thoải mái… Sắp bị xuyên chết rồi… A a…” Váy bầu bị đỉnh lộng không ngừng nhích lên trên, lộ ra áo lót ren sáng nay khó khăn lắm mới mặc vào được, nhớ tới lúc trưa vợ có nói chỗ đó ngứa, Ngô Thắng Vũ lướt qua bụng xoa nắn ngực cậu, sau đó lại vói vào trong áo nắn bóp, sờ soạng mấy cái liền phát hiện nơi đó hình như không giống lúc trước, ngoại trừ mềm xốp hơn thì hình như còn có một chỗ cứng rắn.
“A…. Đau… Ngô Thắng Vũ… Nhẹ chút…”
Kéo áo lót dịch lên trên mới thấy trên ngực có một ít chất lỏng màu trắng tràn ra, đầu vú lõm vào trong một chút, bị hắn xoa nhẹ mấy cái mới nhô ra, đầu vú còn vương chất lỏng, mà phần trong áo cũng có vệt nước màu trắng, nếu không cởi quần áo sẽ không phát hiện, khó trách em ấy vẫn luôn kêu ngứa.
“Vợ, là chỗ này ngứa sao?” Hắn nhẹ nhàng xoa nắn giúp cậu, bóp bóp chỗ cứng cứng ấy một chút rồi ngón tay mới đảo qua đầu vú, “Còn khó chịu không?”
“Có chút… Thật kỳ quái… Aha… Nhột quá…” Hai người cũng không rõ lắm đó là cái yêu, bởi vì Ngô Thắng Vũ bóp mấy lần không thấy gì thì cũng không có cham vào nữa, “Không có gì đâu, để anh hỏi một chút, có thể là sữa đó.”
Nghe hắn nói nơi này sẽ chảy sữa, mặt cậu lập tức đỏ rực, cả một buổi tối cho dù hắn cưỡng bức hay dụ dỗ như thế nào cũng không được nghe cậu gọi một tiếng ông xã.
※
Lúc ăn cơm, Lục Tử Dư đột nhiên đưa một chén canh kỳ quái cho cho Ngô Thắng Vũ, mặt còn cười cười quái dị, hắn luôn thấy mẹ mình cười sao thật gian nha nhưng vẫn là ngoan ngoãn uống cạn chén canh không rõ là gì kia.
Đương nhiên sau đó hắn mới biết mẹ cho mình uống canh bổ thể lực dành cho người phải làm việc quá độ về đêm, lúc đó hắn suýt chút ói ra.
Cậu cũng lập tức cổ, mặt đều đỏ, từ lúc biết hai người có thể làm tình, bọn họ cơ hồ mỗi tối đều sẽ làm làm, ít nhất là một lần, nhiều thì không thể đếm được luôn, có lúc quá hứng tình cậu cũng không biết mình đã kêu lớn như thế nào. Tuy nói phòng có cách âm nhưng mẹ Ngô ba Ngô ở đối diện khó tránh sẽ nghe được gì đó, càng nghĩ cậu càng cúi đầu thật thấp, cơ hồ muốn chôn vào chén cơm trên bàn lẩn trốn.
“Tuổi trẻ mà, tinh lực dồi dào cũng rất bình thường.” Lục Tử Dư cười nói với Dương Uấn Chi nhưng khi vừa nhìn tới Ngô Thắng Vũ liền nghiêm mặt, “Bất quá con phải cẩn thận một chút, đừng có làm hư cháu mẹ.”
Ngô Thắng Vũ rốt cuộc không nhịn được phun ra, vừa khóc vừa cười bất đắc dĩ nói, “Mẹ, mau ăn cơm a.”
/107
|