Thủy Nhi bị Thượng Quan Quân Triết thô lỗ khiêng vào phòng, giận xanh mặt .
Hai tay chống nạnh, thở hổn hển chỉ vào anh, hét lớn.
"Thượng Quan Quân Triết, cái tên khốn kiếp này, anh rốt cuộc muốn thế nào!"
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở trên giường, nhìn cô đầy ám muội: "Anh không muốn làm cái gì, chỉ muốn làm em!"
Trên gương mặt tuấn tú nở nụ cười tà ác, Thủy Nhi nuốt nước bọt lui về phía sau mấy bước, đi tới cửa muốn chạy ra ngoài, không ngờ đến cửa đã bị khóa lại tự bao giờ rồi.
"Thượng Quan Quân Triết, anh buông tôi ra, tôi cùng lắm là không đi tìm Sính Đình ngủ nữa, anh không cần phải làm loạn...!"
Thủy Nhi nhìn khuôn mặt tràn đầy dục vọng của anh, tim nhanh chóng nhảy lên, mấy ngày qua, anh nhiều lắm là sờ sờ xoa nắn, trong mắt cũng không nhìn thấy dục vọng như vậy.
Bây giờ lại bị quỷ ám rồi sao ?
Tại sao ánh mắt lại đáng sợ như vậy chứ?
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở chỗ đó, cười dụ dỗ.
"Tiếu Thủy Nhi, còn nhớ rõ một đá kia cùng với uy hiếp trắng trợn của em hay không? Anh bây giờ mỗi lần cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ cũng không thể làm gì đều là vì nhớ đến câu cảnh cáo kia của em.
Chỉ cần anh động vào người phụ nữ khác, em sẽ cắt bảo bối của anh, làm hại anh không có cách nào làm chuyện kia rồi ! Cho nên anh không thể làm gì khác hơn là đi tìm em, để em bồi thường cho anh...anh đã sắp một tháng không động đến phụ nữ rồi!"
Anh hiện tại đang trở nên đói khát rồi!
Mặt Thủy Nhi trở nên biến sắc, khi nghe được lời nói đó của anh mới biết được mình tự tìm cho mình biết bao nhiêu phiền phức, từ từ lùi về cạnh cửa, bộ mặt đầy cảnh giác nhìn anh.
"Tôi bây giờ thu lại những lời này, anh thích làm sao thì cứ làm như thế, anh không cần phải động vào tôi !"
Cô đúng là không nên cùng lợn giống ở chung một chỗ xxoo như vậy, cô không thích.
Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt cười một tiếng, gian ác nhưng lại quyến rũ.
"Đây là em nói anh muốn làm thế nào thì làm như thế đấy. Vậy anh cũng không khách sáo đâu!"
Nói xong liền đi tới chỗ cô, Thủy Nhi bị dọa sợ đến kinh hồn bạt vía, nhưng Thượng Quan Quân Triết đã sớm đóng kỹ cửa sổ, Thủy Nhi nhìn thấy cửa phòng tắm chưa đóng, vội vàng chạy vào bên trong, khóa trái lại dựa người vào cánh cửa thở hổn hển.
Thật sự là quá đáng sợ!
Nghĩ đến ánh mắt của Thượng Quan Quân Triết, Thủy Nhi liền không nhịn được run lên, đúng là không nên chọc vào thú tính đang bùng phát của đàn ông. Thủy Nhi còn tưởng rằng Thượng Quan Quân Triết sẽ phá cửa mà vào, không nghĩ rằng chờ cả ngày cũng không có phản ứng gì.
Sau khi liên tục xác định bên ngoài không có ai, Thủy Nhi mở cửa, Thượng Quan Quân Triết theo đó xông vào, khóa trái cửa lại.
"Thủy Nhi, đang nghĩ đến anh sao?"
Thượng Quan Quân Triết vô liêm sỉ hỏi, đem Thủy Nhi đè ở trong ngực, Thủy Nhi vùng vẫy lại bị anh đè gắt gao.
"Không có ai nói cho em biết, sức lực của đàn ông lớn hơn phụ nữ rất nhiều sao?"
Nói xong liền buông cô ra, Thủy Nhi lập tức nâng chân lên đá vào phía dưới của anh, Thượng Quan Quân Triết nhẹ nhàng tránh được thoát khỏi một kích trí mạng.
"Thủy Nhi, em đúng là không ngoan, đá hỏng rồi, tối nay em làm sao thoải mái được!"
Thượng Quan Quân Triết nói xong liền cởi quần áo đi tới bồn tắm thoải mái tắm rửa.
Thủy Nhi thấy anh buông mình ra vội vàng mở cửa nhưng không biết làm sao cửa lại không mở ra được.
"Thượng Quan Quân Triết, anh đến cùng muốn làm cái gì!"
Thủy Nhi tức giận bốc khói lên đầu, đi tới bồn tắm lớn tiếng mắng.
Thượng Quan Quân Triết duỗi tay lôi cô vào trong bồn tắm, đè trên người anh.
"Tắm!"
Thượng Quan Quân Triết nói xong, tay bắt đầu giúp cô cởi quần áo, Thủy Nhi bị dọa vội vàng giữ chặt quần áo của mình, chống đối lại nhưng Thượng Quan Quân Triết dù sao cũng là cao thủ tình trường rất nhanh cởi quần áo của cô xuống làm lộ ra bộ ngực đẫy đà.
"Thượng Quan Quân Triết, tên sắc lang này!"
Thủy Nhi che ngực của mình, lớn tiếng mắng muốn nhảy ra ngoài lại phát hiện phía dưới của mình không có mặc gì. Hơn nữa giờ phút này cô đang nằm trên thân mình trần trụi của Thượng Quan Quân Triết, da thịt chạm vào nhau mặc dù có nước ngăn cách nhưng vẫn thấy nóng ran người.
Không chỉ như thế, bụng của cô còn cảm nhận được nơi nào đó của Thượng Quan Quân Triết đang cứng rắn bành trướng, lại còn nghe thấy tiếng hít thở nặng nề của anh.
"Em biết cái gì gọi là sắc lang hay không?" Thượng Quan Quân Triết khàn khàn nói, dục vọng căng phồng lên rất muốn chiếm lấy cô.
Thủy Nhi vẫn không trả lời cảm giác thấy ngực của mình bị anh nắm lấy, người bị kéo vào. Anh động thân một cái vật cứng rắn liền tiến vào trong cơ thể cô.
"Thượng Quan Quân Triết, cái tên khốn kiếp!"
Thủy Nhi dù có ngu đi nữa cũng biết bây giờ là tình huống gì, vừa vội vừa xấu hổ chảy nước mắt!
Thượng Quan Quân Triết không ngờ cô sẽ khóc, vội vàng nói xin lỗi.
"Thật xin lỗi, anh chỉ là quá muốn em!"
Đàn ông không thể so sánh với phụ nữ, rất khó khống chế dục vọng .
Thủy Nhi không để ý anh, khóc thút thít, Thượng Quan Quân Triết chợt chuyển động, Thủy Nhi cảm thấy như có một dòng điện chạy qua, tê dại cả người mềm nhũn!
"Thượng Quan Quân Triết, không nên cử động ! Ưm. . . . . ."
Thủy Nhi còn chưa nói hết đã cảm giác Thượng Quan Quân Triết nhúc nhích, không nhịn được kêu thành tiếng. Vốn đang muốn tạm ngừng lại nghe được tiếng rên mất hồn kia, Thượng Quan quân triết lật người đè cô xuống dưới thân, điên cuồng luật động.
"Ừ. . . . . . Ừ. . . . . ."
Thủy Nhi vốn định cắn môi nhưng lại không khống chế được bật ra âm thanh xấu hổ như vậy, một luồng sóng khoái cảm tràn đến làm cho cô quên mất mới vừa rồi mình bị Thượng Quan Quân Triết ép buộc!
"Thủy Nhi, em thật đẹp!"
Thượng Quan Quân Triết vừa nói vừa điên cuồng chạy nước rút, ôm người Thủy Nhi, trực tiếp từ phòng tắm đi ra, nhào vào giường tiếp tục. . . . . .
Sính Đình nhìn mặt dày mày dạn đang nằm trên giường của Mạc Thiên Kình, không khỏi than thở.
"Mạc Thiên Kình, da mặt của anh tại sao lại dày như vậy, đuổi thế nào cũng không đi!"
Nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết vừa khiêng Thủy Nhi đi cũng không biết sẽ đối xử với cô ấy như thế nào .
Mạc Thiên Kình nằm ở trên giường, trên người chỉ quấn khăn tắm trắng, mới vừa tắm rửa xong nên trên da còn tràn ngập mùi thơm sữa tắm, người thật mát mẻ !
"Sính Đình, sao em lại có thể nói như vậy, anh chính là vì bảo vệ sự an toàn cho em thôi!"
Mạc Thiên Kình nói ra câu có lý như vậy đem mình trở thành cận vệ của cô, nhưng anh không biết, đối với Sính Đình mà nói trong phòng này anh chính là mối nguy hiểm nhất.
"Thủy Nhi không phải cũng có thể giúp em được sao? Anh còn cố tình đuổi cô ấy đi, phụ nữ ở chung một chỗ có nhiều chuyện để nói hơn. Anh lại để cho Thượng Quan Quân Triết mang cô ấy đi, cũng không biết anh ta sẽ đối xử với cô ấy như thế nào?"
Sính Đình nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết không nói một lời khiêng Thủy Nhi rời đi, tiếng đóng cửa mạnh như vậy sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ấy.
"Thượng Quan Quân Triết đối xử thế nào lát nữa chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Anh dám 200% khẳng định, anh chàng kia tuyệt đối sẽ đè cô ấy dưới thân mà đòi hỏi.
Ai, anh thật sự rất hâm mộ cậu ta, một đêm xuân !
Mạc Thiên Kình cảm thấy tư tưởng của mình cũng có chút xấu xa, nhưng thật ra đã là đàn ông, thì ai cũng sẽ ý nghĩa như anh mà thôi!
"Lát nữa sẽ biết?"
Sính Đình chưa kịp phản ứng, chậm rãi nhìn Mạc Thiên Kình không đợi Mạc Thiên Kình trả lời thì cách vách của căn phòng truyền đến âm thanh khiến cho cô tim đập nhanh, mặt đỏ lên.
"Ừhm. . . . . . Nha. . . . . ."
Tiếng kêu mập mờ mà mất hồn làm nàng không nhịn được đỏ mặt đang muốn hỏi Mạc Thiên Kình thì đã nhìn thấy khuôn mặt dục vọng của anh đang nhìn cô.
"Sính Đình, tối nay chúng ta cũng làm một lần đi!"
Hai tay chống nạnh, thở hổn hển chỉ vào anh, hét lớn.
"Thượng Quan Quân Triết, cái tên khốn kiếp này, anh rốt cuộc muốn thế nào!"
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở trên giường, nhìn cô đầy ám muội: "Anh không muốn làm cái gì, chỉ muốn làm em!"
Trên gương mặt tuấn tú nở nụ cười tà ác, Thủy Nhi nuốt nước bọt lui về phía sau mấy bước, đi tới cửa muốn chạy ra ngoài, không ngờ đến cửa đã bị khóa lại tự bao giờ rồi.
"Thượng Quan Quân Triết, anh buông tôi ra, tôi cùng lắm là không đi tìm Sính Đình ngủ nữa, anh không cần phải làm loạn...!"
Thủy Nhi nhìn khuôn mặt tràn đầy dục vọng của anh, tim nhanh chóng nhảy lên, mấy ngày qua, anh nhiều lắm là sờ sờ xoa nắn, trong mắt cũng không nhìn thấy dục vọng như vậy.
Bây giờ lại bị quỷ ám rồi sao ?
Tại sao ánh mắt lại đáng sợ như vậy chứ?
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở chỗ đó, cười dụ dỗ.
"Tiếu Thủy Nhi, còn nhớ rõ một đá kia cùng với uy hiếp trắng trợn của em hay không? Anh bây giờ mỗi lần cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ cũng không thể làm gì đều là vì nhớ đến câu cảnh cáo kia của em.
Chỉ cần anh động vào người phụ nữ khác, em sẽ cắt bảo bối của anh, làm hại anh không có cách nào làm chuyện kia rồi ! Cho nên anh không thể làm gì khác hơn là đi tìm em, để em bồi thường cho anh...anh đã sắp một tháng không động đến phụ nữ rồi!"
Anh hiện tại đang trở nên đói khát rồi!
Mặt Thủy Nhi trở nên biến sắc, khi nghe được lời nói đó của anh mới biết được mình tự tìm cho mình biết bao nhiêu phiền phức, từ từ lùi về cạnh cửa, bộ mặt đầy cảnh giác nhìn anh.
"Tôi bây giờ thu lại những lời này, anh thích làm sao thì cứ làm như thế, anh không cần phải động vào tôi !"
Cô đúng là không nên cùng lợn giống ở chung một chỗ xxoo như vậy, cô không thích.
Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt cười một tiếng, gian ác nhưng lại quyến rũ.
"Đây là em nói anh muốn làm thế nào thì làm như thế đấy. Vậy anh cũng không khách sáo đâu!"
Nói xong liền đi tới chỗ cô, Thủy Nhi bị dọa sợ đến kinh hồn bạt vía, nhưng Thượng Quan Quân Triết đã sớm đóng kỹ cửa sổ, Thủy Nhi nhìn thấy cửa phòng tắm chưa đóng, vội vàng chạy vào bên trong, khóa trái lại dựa người vào cánh cửa thở hổn hển.
Thật sự là quá đáng sợ!
Nghĩ đến ánh mắt của Thượng Quan Quân Triết, Thủy Nhi liền không nhịn được run lên, đúng là không nên chọc vào thú tính đang bùng phát của đàn ông. Thủy Nhi còn tưởng rằng Thượng Quan Quân Triết sẽ phá cửa mà vào, không nghĩ rằng chờ cả ngày cũng không có phản ứng gì.
Sau khi liên tục xác định bên ngoài không có ai, Thủy Nhi mở cửa, Thượng Quan Quân Triết theo đó xông vào, khóa trái cửa lại.
"Thủy Nhi, đang nghĩ đến anh sao?"
Thượng Quan Quân Triết vô liêm sỉ hỏi, đem Thủy Nhi đè ở trong ngực, Thủy Nhi vùng vẫy lại bị anh đè gắt gao.
"Không có ai nói cho em biết, sức lực của đàn ông lớn hơn phụ nữ rất nhiều sao?"
Nói xong liền buông cô ra, Thủy Nhi lập tức nâng chân lên đá vào phía dưới của anh, Thượng Quan Quân Triết nhẹ nhàng tránh được thoát khỏi một kích trí mạng.
"Thủy Nhi, em đúng là không ngoan, đá hỏng rồi, tối nay em làm sao thoải mái được!"
Thượng Quan Quân Triết nói xong liền cởi quần áo đi tới bồn tắm thoải mái tắm rửa.
Thủy Nhi thấy anh buông mình ra vội vàng mở cửa nhưng không biết làm sao cửa lại không mở ra được.
"Thượng Quan Quân Triết, anh đến cùng muốn làm cái gì!"
Thủy Nhi tức giận bốc khói lên đầu, đi tới bồn tắm lớn tiếng mắng.
Thượng Quan Quân Triết duỗi tay lôi cô vào trong bồn tắm, đè trên người anh.
"Tắm!"
Thượng Quan Quân Triết nói xong, tay bắt đầu giúp cô cởi quần áo, Thủy Nhi bị dọa vội vàng giữ chặt quần áo của mình, chống đối lại nhưng Thượng Quan Quân Triết dù sao cũng là cao thủ tình trường rất nhanh cởi quần áo của cô xuống làm lộ ra bộ ngực đẫy đà.
"Thượng Quan Quân Triết, tên sắc lang này!"
Thủy Nhi che ngực của mình, lớn tiếng mắng muốn nhảy ra ngoài lại phát hiện phía dưới của mình không có mặc gì. Hơn nữa giờ phút này cô đang nằm trên thân mình trần trụi của Thượng Quan Quân Triết, da thịt chạm vào nhau mặc dù có nước ngăn cách nhưng vẫn thấy nóng ran người.
Không chỉ như thế, bụng của cô còn cảm nhận được nơi nào đó của Thượng Quan Quân Triết đang cứng rắn bành trướng, lại còn nghe thấy tiếng hít thở nặng nề của anh.
"Em biết cái gì gọi là sắc lang hay không?" Thượng Quan Quân Triết khàn khàn nói, dục vọng căng phồng lên rất muốn chiếm lấy cô.
Thủy Nhi vẫn không trả lời cảm giác thấy ngực của mình bị anh nắm lấy, người bị kéo vào. Anh động thân một cái vật cứng rắn liền tiến vào trong cơ thể cô.
"Thượng Quan Quân Triết, cái tên khốn kiếp!"
Thủy Nhi dù có ngu đi nữa cũng biết bây giờ là tình huống gì, vừa vội vừa xấu hổ chảy nước mắt!
Thượng Quan Quân Triết không ngờ cô sẽ khóc, vội vàng nói xin lỗi.
"Thật xin lỗi, anh chỉ là quá muốn em!"
Đàn ông không thể so sánh với phụ nữ, rất khó khống chế dục vọng .
Thủy Nhi không để ý anh, khóc thút thít, Thượng Quan Quân Triết chợt chuyển động, Thủy Nhi cảm thấy như có một dòng điện chạy qua, tê dại cả người mềm nhũn!
"Thượng Quan Quân Triết, không nên cử động ! Ưm. . . . . ."
Thủy Nhi còn chưa nói hết đã cảm giác Thượng Quan Quân Triết nhúc nhích, không nhịn được kêu thành tiếng. Vốn đang muốn tạm ngừng lại nghe được tiếng rên mất hồn kia, Thượng Quan quân triết lật người đè cô xuống dưới thân, điên cuồng luật động.
"Ừ. . . . . . Ừ. . . . . ."
Thủy Nhi vốn định cắn môi nhưng lại không khống chế được bật ra âm thanh xấu hổ như vậy, một luồng sóng khoái cảm tràn đến làm cho cô quên mất mới vừa rồi mình bị Thượng Quan Quân Triết ép buộc!
"Thủy Nhi, em thật đẹp!"
Thượng Quan Quân Triết vừa nói vừa điên cuồng chạy nước rút, ôm người Thủy Nhi, trực tiếp từ phòng tắm đi ra, nhào vào giường tiếp tục. . . . . .
Sính Đình nhìn mặt dày mày dạn đang nằm trên giường của Mạc Thiên Kình, không khỏi than thở.
"Mạc Thiên Kình, da mặt của anh tại sao lại dày như vậy, đuổi thế nào cũng không đi!"
Nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết vừa khiêng Thủy Nhi đi cũng không biết sẽ đối xử với cô ấy như thế nào .
Mạc Thiên Kình nằm ở trên giường, trên người chỉ quấn khăn tắm trắng, mới vừa tắm rửa xong nên trên da còn tràn ngập mùi thơm sữa tắm, người thật mát mẻ !
"Sính Đình, sao em lại có thể nói như vậy, anh chính là vì bảo vệ sự an toàn cho em thôi!"
Mạc Thiên Kình nói ra câu có lý như vậy đem mình trở thành cận vệ của cô, nhưng anh không biết, đối với Sính Đình mà nói trong phòng này anh chính là mối nguy hiểm nhất.
"Thủy Nhi không phải cũng có thể giúp em được sao? Anh còn cố tình đuổi cô ấy đi, phụ nữ ở chung một chỗ có nhiều chuyện để nói hơn. Anh lại để cho Thượng Quan Quân Triết mang cô ấy đi, cũng không biết anh ta sẽ đối xử với cô ấy như thế nào?"
Sính Đình nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết không nói một lời khiêng Thủy Nhi rời đi, tiếng đóng cửa mạnh như vậy sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ấy.
"Thượng Quan Quân Triết đối xử thế nào lát nữa chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Anh dám 200% khẳng định, anh chàng kia tuyệt đối sẽ đè cô ấy dưới thân mà đòi hỏi.
Ai, anh thật sự rất hâm mộ cậu ta, một đêm xuân !
Mạc Thiên Kình cảm thấy tư tưởng của mình cũng có chút xấu xa, nhưng thật ra đã là đàn ông, thì ai cũng sẽ ý nghĩa như anh mà thôi!
"Lát nữa sẽ biết?"
Sính Đình chưa kịp phản ứng, chậm rãi nhìn Mạc Thiên Kình không đợi Mạc Thiên Kình trả lời thì cách vách của căn phòng truyền đến âm thanh khiến cho cô tim đập nhanh, mặt đỏ lên.
"Ừhm. . . . . . Nha. . . . . ."
Tiếng kêu mập mờ mà mất hồn làm nàng không nhịn được đỏ mặt đang muốn hỏi Mạc Thiên Kình thì đã nhìn thấy khuôn mặt dục vọng của anh đang nhìn cô.
"Sính Đình, tối nay chúng ta cũng làm một lần đi!"
/307
|