Chương 3.1: Thích Ba Giây
Đại sảnh tầng một không có ai, cô ấn thang máy trực tiếp đến văn phòng tổng giám đốc ở tầng 28. Mới vừa ra khỏi thang máy, liền nghe thấy giọng nói Thích Trạch Minh trả lời truyền thông, "... Tôi và con gái của tổng giám đốc Phó, tập đoàn Phó thị, cô Tân Như sắp đính hôn, hi vọng có thể nhận được sự chúc phúc của mọi người, cảm ơn."
Cùng con gái của tổng giám đốc Phó thị - cô Tân Như... Sắp... Đính hôn! Phó Tân Như? Cô bạn thân 11 năm của cô?
Lại thêm một quả bom nữa ném thẳng vào mặt Lệ Thiển Lạc, Lục Tử Hi đi đằng sau nghe thế, lửa giận ngút trời muốn tiến lên dạy cho người đàn ông kia một bài học.
Nhưng anh ta lại Lệ Thiển Lạc túm chặt lấy góc áo, gương mặt trắng xanh lắc lắc đầu với anh ta, cô muốn nghe xem Thích Trạch Minh còn có thể nói gì nữa.
"Giám đốc Thích, trước có nghe tin, anh và con gái của Lệ Hiến Trình, cô Lệ Thiển Lạc là một cặp tình nhân, hiện tại anh lại nói đính hôn với cô Phó Tân Như, anh có thể giải thích một chút không?"
Thích Trạch Minh 24 tuổi liền lên làm giám đốc của Lệ thị, trong giới thượng lưu có tiếng là người đàn ông độc thân hoàng kim, lại thêm anh ta có vẻ ngoài lịch sự nho nhã, đã cầm tù không ít trái tim thiếu nữ. Lúc trước, Lệ Thiển Lạc thích anh ta cũng là thích cái vẻ bề ngoài nho nhã kia của anh ta, không phải sao?
"Hai chúng tôi trước đó có ở bên nhau, nhưng đã chia tay từ lâu rồi." Thích Trạch Minh vẫn là cái vẻ người lịch sự không thay đổi đó, ngay cả giọng nói cũng không dao động, vẫn dịu dàng như cũ.
Chỉ là những chữ này, giống mấy con dao sắc bén cắm phập vào trái tim Lệ Thiển Lạc.
Cô đột nhiên nhớ tới, đêm qua cô uống phải chén rượu kia của Thích Trạch Minh rồi mới thấy không thích hợp, còn Phó Tân Như, là cô ta đỡ cô lên tầng.
"Ha ha ha..." Đang lúc phóng viên không ngừng chụp ảnh Thích Trạch Minh, phía sau đại sảnh liền truyền đến tiếng cười lạnh đầy châm chọc, tiếng cười lanh lảnh kia khiến cả đại sảnh có thể nghe được.
Mọi người đều tò mò quay đầu nhìn lại, ừm, người phụ nữ cười không chút khách khí này sao lại nhìn quen mặt thế?
"Lệ Thiển Lạc! Đó là Lệ Thiển Lạc! Con gái bảo bối của Lệ Hiến Trình!" Một phóng viên lão làng nhanh chóng nhận ra thiên kim nhà họ Lệ, tất cả phóng viên đều ùn ùn kéo tới, vây quanh Lệ Thiển Lạc.
Thích Trạch Minh nhìn thấy Lệ Thiển Lạc đột nhiên xuất hiện, sắc mặt có phần khó coi, cô cô lại xuất hiện ở công ty? Đêm qua sau khi uống vào ly rượu đỏ kia rốt cuộc thì cô đã đi đâu ? Thích Trạch Minh anh ta căn bản không thích cô, nhưng lại rất thích thân thể của cô, đêm qua vốn là có chuyện tốt. Chỉ tiếc anh ta đi chào hỏi Lệ Hiến Trình về đã không thấy tăm hơi cô đâu, lãng phí một cơ hội tốt như vậy, chết tiệt!
"Cô Lệ, xin hỏi cô đang cười gì vậy?"
"Cô lệ, chuyện của tống giám đốc Lệ cô biết được bao nhiêu?"
"Co và giám đốc Thích, vì sao lại chia tay?"
Hết vấn đề này đến vấn đề khác dồn dập đến, chẳng qua trong mắt Lệ Thiển Lạc lại chỉ có sắc mặt khó coi của Thích Trạch Minh, cô nhìn chằm chằm anh ta, giống như đang nhìn kẻ thù vậy.
Hắn Ngay cả một lời giải thích anh ta cũng không có, có phải cô nên hiểu rằng cha con bọn họ đã chiếm lấy tâm huyết cả đời của cha cô không? Sau đó vứt bỏ cô với hai bàn tay trắng nàng, đính hôn với bạn tốt của cô?
Có điều, cũng không trách được ai cả, trước kia Lục Tử Hi đã từng nhắc nhở cô, Phó Tân Như kia là một người phụ nữ không đơn giản, nhưng cô lại chỉ xem như là gió thoảng bên tai...
"Muốn biết điều gì, tôi đều có thể nói cho các người biết, vì sao chúng tôi chia tay ư? Biết danh hiệu tôi đặt cho Thích Trạch Minh là gì không? Thích Ba Giây, đúng vậy! Không sai! Nói một cách khác, anh ta cũng chỉ là một cái bao rỗng mà thôi. Còn về Phó Tân Như, cô ta chính là kẻ thứ ba, lúc tôi và Thích Ba Giây còn chưa chia tay, hai người họ đã ở bên nhau rồi. Hiện tại lại liên hợp với nhau, chiếm đoạt tâm huyết của cha tôi, đem đẩy cha tôi xuống đài, từ nay về sau, Lệ Thiển Lạc tôi thề không đội trời chung với bọn họ!"
………..
/3673
|