Vợ Yêu Giá Trên Trời: Phu Nhân Tổng Tài Đừng Hòng Chạy

Chương 16.2. Người đàn ông ngồi ghế sau

/3673


Chương 16.2. Người đàn ông ngồi ghế sau

“Lệ Thiển Lạc, cô đang chống đối cấp trên sao? Trong lúc đi làm, đề nghị cô gọi tôi là quản lý Lam, tính tiền đi! Không tính thì cô và Úc Vãn Vãn xéo mau!" Lam Dĩnh vừa nói xong, Úc Vãn Vãn đã nhìn ra cô ta muốn gì. Hóa ra Lam Dĩnh luôn lấy mình ra uy hiếp Lệ Thiển Lạc, không làm thì không làm, Úc Vãn Vãn cất cao giọng nói với Lam Dĩnh: "Tôi..."

Lệ Thiển Lạc giữ chặt lấy cô bạn đang tức giận: "Mua thì mua, không phải chỉ là một cái áo lông thôi sao?!" Cô vào phòng thay đồ của nhân viên, lấy từ trong túi xách ra một chiếc thẻ đen, do dự một chút nhưng vẫn ra ngoài. Đợi sau này có tiền, cô sẽ trả gấp đôi cho Tư Cận Hằng!

Khi Lệ Thiển Lạc ném thẻ đen lên bàn trước mặt Lam Dĩnh, quả nhiên Lam Dĩnh sợ ngây người, cô ta lấy đâu ra thẻ đen VIP toàn cầu thế này? Cho dù là nhà họ Lệ trước kia cũng chưa chắc có được tấm thẻ này nha? Cô ta đi làm ở đây nhiều năm mà chỉ thấy một lần, hình như là nhà giàu số một ở nước láng giềng.

“Nhìn cái gì mà nhìn, quản lý Lam, tính tiền đi!" Lệ Thiển Lạc nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Lam Dĩnh, trong lòng mới thấy thoải mái một chút.

Lúc quét thẻ, Lam Dĩnh còn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không phải là được gã đàn ông nào bao nuôi chứ!"

Lam Dĩnh đoán đúng rồi, quan hệ giữa Lệ Thiển Lạc và Tư Cận Hằng quả là giống tình nhân lẫn tình phụ (*)!

(*) Tình phụ - Tình nhân của người đàn ông có vợ.

“Coi như tôi được bao nuôi, có gan thì cô cũng vậy đi! Tìm một người bao nuôi cô, miễn cho chồng cô không rảnh lo cho cô, cô lại cô đơn vắng lạnh một mình." Lệ Thiển Lạc từng thấy cô ta với gã đàn ông khác vào khách sạn, chẳng qua hai vợ chồng người nào chơi theo ý người nấy, không ai quản ai.

“Lệ Thiển Lạc, cô nói bậy gì đó hả?!" Hai vợ chồng cô ta mỗi người chơi một kiểu, làm sao Lệ Thiển Lạc biết được? Lam Dĩnh phản ứng vô cùng kích động khiến nhân viên thu ngân bất ngờ nhìn sang cô ta.

Chẳng thèm nói nhiều với Lam Dĩnh, sau khi tính tiền xong thì Lệ Thiển Lạc vào phòng thay quần áo của nhân viên rồi cất đồ, lôi kéo Úc Vãn Vãn đi tìm chỗ ăn cơm. Mỗi người có thời gian ăn chừng bốn mươi phút, Úc Vãn Vãn dẫn Lệ Thiển Lạc tới con phố phía sau trung tâm thương mại, trong đó có mấy quán cơm liền kề nhau. Cuối cùng hai người chọn một chỗ ăn lẩu rồi ngồi xuống, vừa ăn vừa nói chuyện.

“Thiển Lạc, cậu đừng để bản thân chịu ấm ức, tớ có thể đổi việc mà." Ngoài mặt Úc Vãn Vãn yếu ớt nhưng bên trong rất cứng cỏi.

“Không sao đâu, tớ biết mà. Có thể nhịn thì nhịn, không nhịn được thì hai chúng ta bỏ của chạy lấy người, cùng nhau đi tìm việc! Dựa theo kinh nghiệm làm việc của cậu, hẳn là không có vấn đề gì đâu!" Để Vãn Vãn đi theo lãnh đạo như Lam Dĩnh cũng chẳng có tương lai.

Hai người vội vã chạy về cửa hàng, vừa khéo bốn mươi phút. Lam Dĩnh không ở đó, phỏng chừng cũng đi ăn cơm rồi. Lệ Thiển Lạc nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc có thể yên tĩnh chốc lát.

“Úc Vãn Vãn, Lệ Thiển Lạc. Quản lý dặn là hai cô về rồi thì lấy toàn bộ áo lông năm trước trong kho hàng ra treo lên." Thừa dịp khách hàng đang thử đồ, Trương Bội Bội nói với hai người một tiếng.

Mười ngàn con ngựa rầm rập chạy qua đầu cô!

Lệ Thiển Lạc thề, hôm nay tuyệt đối là ngày đầu tiên trong hai mươi năm sống trên thế giới này, cô muốn đánh đập chửi rủa người khác. Cho dù bị Tư Cận Hằng lấy mất đêm đầu tiên, bị bắt buộc ký thỏa thuận hôn nhân, cô cũng không tức điên như vậy.

……………..



/3673

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status