Thư cảm ơn......
Hắn không nghe lầm phải không? Thời đại này còn có người kêu viết thư cảm ơn?
Alpha câm nín đứng đó cả nửa ngày, Thiên Lý cũng không để ý tới hắn, mà đi thẳng vào nhà bếp chuẩn bị làm cơm trưa.
Vốn dĩ mua hai cái sandwich, để chừa lại một cái làm bữa sáng, nhưng đã bị tên Alpha không biết xấu hổ này ăn mất rồi, anh đành phải tự nấu. May mà tủ lạnh vẫn còn mỳ sợi, nấu sơ sơ rồi trộn tương lên là ăn được rồi.
Ai ngờ Thiên Lý mới bỏ nước vào nồi rồi bật lửa, Alpha kia đã bước vào. Hắn vịn cửa, ngực phập phồng lên xuống, sau đó thở hổn hển nói: “Tôi cảm thấy tính nguy hiểm tiềm tàng trong người mình đối với công chúng vẫn chưa được loại bỏ, tôi phải tiếp tục điều trị.”
- - chút suy sụp này không thể đánh gục hắn đâu!! Anh không cho tôi ở lại, thì tôi càng muốn ở lại!
Thiên Lý nhìn hắn như nhìn tên ngốc, một lúc lâu sau mới nói: “Tôi không ngửi được bất kỳ mùi gì, tin tức tố của cậu rất bình thường.”
“Đây chỉ là bên ngoài thôi.”
“Đối với Alpha, ngoại trừ kỳ động dục tự nhiên, thì luôn ở thế bị động khi động dục. Nói cách khác, phải có yếu tố nào đó mới động dục được. Tôi thấy cậu không giống đang trong kỳ động dục, ngược lại giống vế sau hơn. Trong tình huống bình thường thì chỉ cần kỳ động dục kết thúc, đồng thời không tiếp xúc với nhân tố có thể khiến cơ thể động dục, thì sẽ không động dục nữa. Trong thời gian này cậu cũng không hề tiếp xúc với nhân tố nào có thể khiến cơ thể động dục, thì sao mà động dục được chứ?”
Thiên Lý nói vô cùng kỹ càng và tỉ mỉ, thậm chí còn hiểu rõ tình huống của Alpha hơn cả bản thân hắn, khiến người ta phải phục sát đất: “Xin hãy tin tưởng phán đoán của chuyên gia.”
Alpha cố gắng nói: “Không chừng tôi là trường hợp đặc biệt thì sao?”
Thiên Lý nhíu mày, anh bỏ mỳ sợi vào trong nồi, lạnh lùng nói: “Vậy cậu cứ đến tìm trạm giám sát theo địa chỉ mà tôi đã viết, ở đó có chuyên gia về lĩnh vực này, cậu có thể nhận được sự điều trị tốt nhất.”
Alpha suýt ói máu, không khỏi nâng cao giọng: “Đây là địa chỉ nơi anh làm?!”
“Đúng vậy, người trong trạm giám sát đều rất dễ gần, cậu cứ trực tiếp đến đó là được, bọn họ sẽ chăm sóc chu đáo cho cậu, không cần thư giới thiệu.”
Alpha choáng váng -- bộ số của hắn năm nay không được may mắn sao? Từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng bị từ chối đến mức này, hay là ý hắn nói chưa đủ rõ ràng, nếu là người bình thường thì đáng lẽ phải bảo “không thì cậu cứ ở lại đi”, hoặc có không muốn cũng phải để hắn ở lại một chút chứ?
Có phải hắn mất sức quyến rũ rồi không....
Không đúng, không phải hắn có vấn đề, mà tuyệt đối là do Beta này có vấn đề, rõ ràng anh ta không muốn có liên quan gì với mình mà...... Đúng là núi băng thành tinh! Không chừng anh ta còn lớn lên trong môi trường chân không nữa.
Alpha gần như muốn đấm tường, hắn cắn răng suy nghĩ một hồi, rồi cố gắng để vẻ mặt mình trông thật tự nhiên: “À phải rồi, anh vẫn chưa biết tên của tôi nữa, tôi nghĩ mình nên tự giới thiệu một chút.”
Thiên Lý dùng đũa khuấy mỳ sợi đã mềm trong nồi vài cái, tiện tay quấn tạp dề lên quanh eo, sau đó bắt đầu rửa hành: “Có cần sao, Alpha tiên sinh?”
“Đương nhiên là cần rồi, trên đời này nhiều Alpha như vậy, rốt cuộc anh kêu Alpha nào? Huống chi tôi còn biết tên anh. Đúng không, Thiên Lý?”
- - Alpha cảm thấy mình rất nhanh trí! Vừa đúng tình vừa đủ lý!
Nhưng Thiên Lý lại không nghĩ như thế...... Nói đến chuyện này còn làm anh tức hơn, nếu không phải bị tên này kề dao lên cổ, anh đã không đưa chứng minh thư cho hắn xem.
Alpha coi sự im lặng của Thiên Lý thành ngầm chấp nhận, hắn vươn tay ra, trên môi nở một nụ cười phong lưu phóng khoáng: “Anh cứ gọi tôi là A Chiêu đi, tôi rất cảm ơn anh vì đã giúp tôi, chúng ta kết bạn nhé.”
Thiên Lý nhìn hắn một cái khó hiểu: “Không cần, tôi không làm bạn với Alpha.” Anh chỉ thích chơi với Beta thôi.
“......”
Thiên Lý nói xong cũng không thèm quan tâm A Chiêu sẽ có phản ứng gì. Anh bỏ hành đã cắt vào chảo dầu rồi bắt đầu xào, mùi hành phi thơm nức nhanh chóng toả ra.
A Chiêu dựa vào cửa nhìn anh —— tính tới tính lui, hắn cũng không tính được việc Beta này kỳ thị giới tính, anh ta ghét Alpha à?
Sao hắn càng muốn ở lại đây thế này.
Thiên Lý vớt hành và mỳ sợi đã chín trong nồi ra, hành thì bỏ đi, còn mỳ sợi thì bỏ vào nước lạnh, sau đó xào chung với hành và thịt đã cắt lát. Anh thấy A Chiêu vẫn ở đó, bèn hỏi hắn: “Sao cậu vẫn chưa đi?”
A Chiêu vẫn chưa nghĩ ra đối sách, nên thuận miệng nói một câu: “Thủ trưởng anh có biết anh kỳ thị giới tính nghiêm trọng như vậy không?”
“......”
Tay đang xào mỳ của Thiên Lý hơi dừng lại, chuông cảnh báo không ngừng vang lên trong lòng —— Tên này...... đang uy hiếp mình?
Thiên Lý thừa nhận rằng mình có thành kiến đối với Alpha và Omega hở tí là động dục làm phiền cho người khác, nhưng chuyện này mình anh biết được rồi, bị công chúng biết sẽ rất phiền phức. Công việc anh đang làm là tiếp xúc với hai quần thể đứng đầu (ý chỉ A và O), đại diện cho chính phủ, thân phận của người như vậy rất nhạy cảm, nếu công chúng biết anh có thành kiến với hai giới tính này, chắc chắn sẽ rất rắc rối.
Vì tránh xảy ra trường hợp đã kể trên, nên bất kể làm việc ở đâu, Thiên Lý đều dùng thái độ lịch sự với người khác, vì như thế khi bị khiếu nại cũng sẽ chiếm lý.
Anh không sợ bị khiếu nại, chẳng qua người nói vô tâm, người nghe cố ý. Lời A Chiêu nói chọc trúng tim đen của anh, khiến Thiên Lý có hơi chột dạ. Nói thật, những người từng nói muốn cảm ơn anh gì đó, Thiên Lý đều không tin, nhưng chỉ có câu này của Alpha khiến anh cảm thấy đây là thật.
Mấy chuyện như này anh thấy nhiều rồi!
Hình như anh còn cho hắn xem chứng minh thư.
......
Anh đúng là ngu hết thuốc chữa mà!
A Chiêu thấy vẻ mặt Thiên Lý trở nên cáu kỉnh, đành tạm thoả hiệp: “Được rồi, tôi đi ngay, không quấy rầy anh nữa.”
Thiên Lý nhìn hắn, vô thức dùng đốt ngón trỏ nâng kính lên một chút: “Khoan đã.”
“Hả?”
A Chiêu quay đầu nhìn anh, Thiên Lý nhìn chằm chằm vào mặt hắn, im lặng một hồi mới khó khăn nói: “Tôi đang làm mỳ trộn tương, muốn ăn chung không?”
“......”
Thái độ thay đổi quá nhanh, hệt như có âm mưu.
Thiên Lý mím môi: “Là thế này, tôi vừa nghĩ nếu bây giờ đưa cậu đến tay đồng nghiệp khác hình như không ổn lắm, dù sao ban đầu cũng do tôi tiêm thuốc ức chế giúp cậu, tôi cũng nên phụ trách đến cùng, lỡ người khác cho cậu dùng thuốc khác thì rất có thể tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Không thì cậu ăn một bữa cơm trước đi, buổi chiều tôi sẽ đến trạm giám sát với cậu, trong thời gian này tôi cũng có thể quan sát tình huống thật của cậu.”
A Chiêu nhìn chằm chằm anh từ trên xuống dưới một lần, tuy lòng có nghi ngờ nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Vậy quá tốt, cảm ơn anh trước nhé Thiên Lý.”
Thiên Lý lạnh lùng nhìn hắn, rất muốn bỏ thuốc độc vào trong mỳ —— Tên Alpha đê tiện này! Không ngờ còn muốn cáo trạng anh...... Sớm biết thế đã không cho hắn xem chứng minh thư!
Tác giả có lời muốn nói: Hiểu lầm cũng sinh ra từ đó......
Hắn không nghe lầm phải không? Thời đại này còn có người kêu viết thư cảm ơn?
Alpha câm nín đứng đó cả nửa ngày, Thiên Lý cũng không để ý tới hắn, mà đi thẳng vào nhà bếp chuẩn bị làm cơm trưa.
Vốn dĩ mua hai cái sandwich, để chừa lại một cái làm bữa sáng, nhưng đã bị tên Alpha không biết xấu hổ này ăn mất rồi, anh đành phải tự nấu. May mà tủ lạnh vẫn còn mỳ sợi, nấu sơ sơ rồi trộn tương lên là ăn được rồi.
Ai ngờ Thiên Lý mới bỏ nước vào nồi rồi bật lửa, Alpha kia đã bước vào. Hắn vịn cửa, ngực phập phồng lên xuống, sau đó thở hổn hển nói: “Tôi cảm thấy tính nguy hiểm tiềm tàng trong người mình đối với công chúng vẫn chưa được loại bỏ, tôi phải tiếp tục điều trị.”
- - chút suy sụp này không thể đánh gục hắn đâu!! Anh không cho tôi ở lại, thì tôi càng muốn ở lại!
Thiên Lý nhìn hắn như nhìn tên ngốc, một lúc lâu sau mới nói: “Tôi không ngửi được bất kỳ mùi gì, tin tức tố của cậu rất bình thường.”
“Đây chỉ là bên ngoài thôi.”
“Đối với Alpha, ngoại trừ kỳ động dục tự nhiên, thì luôn ở thế bị động khi động dục. Nói cách khác, phải có yếu tố nào đó mới động dục được. Tôi thấy cậu không giống đang trong kỳ động dục, ngược lại giống vế sau hơn. Trong tình huống bình thường thì chỉ cần kỳ động dục kết thúc, đồng thời không tiếp xúc với nhân tố có thể khiến cơ thể động dục, thì sẽ không động dục nữa. Trong thời gian này cậu cũng không hề tiếp xúc với nhân tố nào có thể khiến cơ thể động dục, thì sao mà động dục được chứ?”
Thiên Lý nói vô cùng kỹ càng và tỉ mỉ, thậm chí còn hiểu rõ tình huống của Alpha hơn cả bản thân hắn, khiến người ta phải phục sát đất: “Xin hãy tin tưởng phán đoán của chuyên gia.”
Alpha cố gắng nói: “Không chừng tôi là trường hợp đặc biệt thì sao?”
Thiên Lý nhíu mày, anh bỏ mỳ sợi vào trong nồi, lạnh lùng nói: “Vậy cậu cứ đến tìm trạm giám sát theo địa chỉ mà tôi đã viết, ở đó có chuyên gia về lĩnh vực này, cậu có thể nhận được sự điều trị tốt nhất.”
Alpha suýt ói máu, không khỏi nâng cao giọng: “Đây là địa chỉ nơi anh làm?!”
“Đúng vậy, người trong trạm giám sát đều rất dễ gần, cậu cứ trực tiếp đến đó là được, bọn họ sẽ chăm sóc chu đáo cho cậu, không cần thư giới thiệu.”
Alpha choáng váng -- bộ số của hắn năm nay không được may mắn sao? Từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng bị từ chối đến mức này, hay là ý hắn nói chưa đủ rõ ràng, nếu là người bình thường thì đáng lẽ phải bảo “không thì cậu cứ ở lại đi”, hoặc có không muốn cũng phải để hắn ở lại một chút chứ?
Có phải hắn mất sức quyến rũ rồi không....
Không đúng, không phải hắn có vấn đề, mà tuyệt đối là do Beta này có vấn đề, rõ ràng anh ta không muốn có liên quan gì với mình mà...... Đúng là núi băng thành tinh! Không chừng anh ta còn lớn lên trong môi trường chân không nữa.
Alpha gần như muốn đấm tường, hắn cắn răng suy nghĩ một hồi, rồi cố gắng để vẻ mặt mình trông thật tự nhiên: “À phải rồi, anh vẫn chưa biết tên của tôi nữa, tôi nghĩ mình nên tự giới thiệu một chút.”
Thiên Lý dùng đũa khuấy mỳ sợi đã mềm trong nồi vài cái, tiện tay quấn tạp dề lên quanh eo, sau đó bắt đầu rửa hành: “Có cần sao, Alpha tiên sinh?”
“Đương nhiên là cần rồi, trên đời này nhiều Alpha như vậy, rốt cuộc anh kêu Alpha nào? Huống chi tôi còn biết tên anh. Đúng không, Thiên Lý?”
- - Alpha cảm thấy mình rất nhanh trí! Vừa đúng tình vừa đủ lý!
Nhưng Thiên Lý lại không nghĩ như thế...... Nói đến chuyện này còn làm anh tức hơn, nếu không phải bị tên này kề dao lên cổ, anh đã không đưa chứng minh thư cho hắn xem.
Alpha coi sự im lặng của Thiên Lý thành ngầm chấp nhận, hắn vươn tay ra, trên môi nở một nụ cười phong lưu phóng khoáng: “Anh cứ gọi tôi là A Chiêu đi, tôi rất cảm ơn anh vì đã giúp tôi, chúng ta kết bạn nhé.”
Thiên Lý nhìn hắn một cái khó hiểu: “Không cần, tôi không làm bạn với Alpha.” Anh chỉ thích chơi với Beta thôi.
“......”
Thiên Lý nói xong cũng không thèm quan tâm A Chiêu sẽ có phản ứng gì. Anh bỏ hành đã cắt vào chảo dầu rồi bắt đầu xào, mùi hành phi thơm nức nhanh chóng toả ra.
A Chiêu dựa vào cửa nhìn anh —— tính tới tính lui, hắn cũng không tính được việc Beta này kỳ thị giới tính, anh ta ghét Alpha à?
Sao hắn càng muốn ở lại đây thế này.
Thiên Lý vớt hành và mỳ sợi đã chín trong nồi ra, hành thì bỏ đi, còn mỳ sợi thì bỏ vào nước lạnh, sau đó xào chung với hành và thịt đã cắt lát. Anh thấy A Chiêu vẫn ở đó, bèn hỏi hắn: “Sao cậu vẫn chưa đi?”
A Chiêu vẫn chưa nghĩ ra đối sách, nên thuận miệng nói một câu: “Thủ trưởng anh có biết anh kỳ thị giới tính nghiêm trọng như vậy không?”
“......”
Tay đang xào mỳ của Thiên Lý hơi dừng lại, chuông cảnh báo không ngừng vang lên trong lòng —— Tên này...... đang uy hiếp mình?
Thiên Lý thừa nhận rằng mình có thành kiến đối với Alpha và Omega hở tí là động dục làm phiền cho người khác, nhưng chuyện này mình anh biết được rồi, bị công chúng biết sẽ rất phiền phức. Công việc anh đang làm là tiếp xúc với hai quần thể đứng đầu (ý chỉ A và O), đại diện cho chính phủ, thân phận của người như vậy rất nhạy cảm, nếu công chúng biết anh có thành kiến với hai giới tính này, chắc chắn sẽ rất rắc rối.
Vì tránh xảy ra trường hợp đã kể trên, nên bất kể làm việc ở đâu, Thiên Lý đều dùng thái độ lịch sự với người khác, vì như thế khi bị khiếu nại cũng sẽ chiếm lý.
Anh không sợ bị khiếu nại, chẳng qua người nói vô tâm, người nghe cố ý. Lời A Chiêu nói chọc trúng tim đen của anh, khiến Thiên Lý có hơi chột dạ. Nói thật, những người từng nói muốn cảm ơn anh gì đó, Thiên Lý đều không tin, nhưng chỉ có câu này của Alpha khiến anh cảm thấy đây là thật.
Mấy chuyện như này anh thấy nhiều rồi!
Hình như anh còn cho hắn xem chứng minh thư.
......
Anh đúng là ngu hết thuốc chữa mà!
A Chiêu thấy vẻ mặt Thiên Lý trở nên cáu kỉnh, đành tạm thoả hiệp: “Được rồi, tôi đi ngay, không quấy rầy anh nữa.”
Thiên Lý nhìn hắn, vô thức dùng đốt ngón trỏ nâng kính lên một chút: “Khoan đã.”
“Hả?”
A Chiêu quay đầu nhìn anh, Thiên Lý nhìn chằm chằm vào mặt hắn, im lặng một hồi mới khó khăn nói: “Tôi đang làm mỳ trộn tương, muốn ăn chung không?”
“......”
Thái độ thay đổi quá nhanh, hệt như có âm mưu.
Thiên Lý mím môi: “Là thế này, tôi vừa nghĩ nếu bây giờ đưa cậu đến tay đồng nghiệp khác hình như không ổn lắm, dù sao ban đầu cũng do tôi tiêm thuốc ức chế giúp cậu, tôi cũng nên phụ trách đến cùng, lỡ người khác cho cậu dùng thuốc khác thì rất có thể tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Không thì cậu ăn một bữa cơm trước đi, buổi chiều tôi sẽ đến trạm giám sát với cậu, trong thời gian này tôi cũng có thể quan sát tình huống thật của cậu.”
A Chiêu nhìn chằm chằm anh từ trên xuống dưới một lần, tuy lòng có nghi ngờ nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Vậy quá tốt, cảm ơn anh trước nhé Thiên Lý.”
Thiên Lý lạnh lùng nhìn hắn, rất muốn bỏ thuốc độc vào trong mỳ —— Tên Alpha đê tiện này! Không ngờ còn muốn cáo trạng anh...... Sớm biết thế đã không cho hắn xem chứng minh thư!
Tác giả có lời muốn nói: Hiểu lầm cũng sinh ra từ đó......
/49
|