Vô Tận Thần Công

Chương 425: Tầng phòng hộ đầu tiên của huyệt mộ, Trực Chỉ Bản Tâm Ảo Giác!

/776


Giờ phút này, Dương Thạc không nghi ngờ nhiều về lời của con cá mập trắng lớn kia

Điều duy nhất mà Dương Thạc cảm thấy có chút kinh ngạc chính là việc Dương Thiên có thể khôi phục thần hồn của Dương Tử Mặc.

Thần hồn của Dương Tử Mặc đã hoàn toàn tiêu tán!

Không hề để lại bất kỳ dấu vết nào ở giữa đất trời này.

Bình thường mà nói, cho dù Dương Thiên có bản lĩnh thông thiên thì cũng không thể khôi phục được thần hồn của Dương Tử Mặc. Nhưng. . . Nếu Dương Thiên có thể nghịch chuyển thời không thì..., quay lại gần một năm trước, lúc thần hồn của Dương Tử Mặc chưa tiêu tán, Dương Thiên thu lấy thần hồn của Dương Tử Mặc, lại có thể khôi phục được thần hồn của Dương Tử Mặc.

Nhưng pháp môn nghịch chuyển thời không này là một loại thần thông cực kỳ kinh người. Dương Thạc xem ra, ngay cả cấp độ Võ Thánh Hư Không cũng chưa chắc đã có thể thi triển thần thông nghịch chuyển thời không. . .

Đương nhiên, không loại trừ khả năng Dương Thiên có được bí pháp này.

Dù sao thì ngay như Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc cũng có năng lực tập trung quá khứ, tương lai. Chỉ có điều, với tu vi Võ Thánh của Dương Thạc bây giờ thì không thể dùng hai công năng này của Thập Phương Ca Sa.

- Có lẽ Dương Thiên không có lực lượng cỡ này.

- Nhưng. . . Mộ Nhân Hoàng này đã trải qua vạn năm, tích góp từng tí một, lực lượng bây giờ vô cùng mạnh mẽ !

- Lúc này mộ Nhân Hoàng vừa mở ra, lập tức có năng lượng hư không tạo thành cột sáng chín màu. Cách xa nhau hơn mười vạn dặm, vậy mà vẫn ảnh hưởng tới không gian Thập Phương Ca Sa của ta. Điều này đủ để nói rõ mộ Nhân Hoàng mạnh mẽ tới mức nào rồi. Đây vẫn chỉ là một phần năng lượng cực nhỏ trong mộ Nhân Hoàng. Chắc chắn lực lượng bên trong mộ Nhân Hoàng còn mạnh mẽ hơn nữa.

- Mượn những lực lượng này, chưa chắc Dương Thiên không thể ngưng tụ thần hồn của Dương Tử Mặc một lần nữa!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Nếu như Dương Thiên thật sự có thể ngưng tụ thần hồn của Dương Tử Mặc thì…

Sắc mặt Dương Thạc ngưng trọng.

- Dương Tử Mặc đối địch cùng ta cũng không phải là lần một lần hai!

- Nếu như hắn sống lại lần nữa thì quả thật là âm hồn bất tán mà!

Hai mắt Dương Thạc hơi nheo lại.

Dương Tử Mặc nhiều lần giao thủ cùng Dương Thạc, đối địch vô cùng.

Lúc trước, Dương Thạc phải mượn nhờ Đại Thần Âm Linh Đang của Dương Địch mới có thể giết chết thần hồn của Dương Tử Mặc, đã là thở dài một hơi. Nếu như lúc này thần hồn của Dương Tử Mặc sống lại lần nữa, lại tới đối nghịch cùng Dương Thạc. Như vậy là là quá phiền, khiến người phải chán ghét. Nếu như gặp lại Dương Tử Mặc, e rằng Dương Thạc giống như là đã dẫm vào cứt chó rồi, buồn nôn đến mức tận cùng. . . Cho nên Dương Thạc tuyệt đối không thể để cho Dương Tử Mặc sống lại.

- Huống hồ. . . Ta cũng không thể ngồi nhìn Lục ca bị Dương Thiên chém giết, mà không quan tâm! Được rồi. Ta vốn muốn đợi một thời gian ngắn nữa mới tiến vào mộ Nhân Hoàng nhưng e rằng lúc này phải hành động sớm một chút. Ta phải đi tới mộ Nhân Hoàng ngay bây giờ, tuyệt đối không thể để cho Dương Thiên thực hiện được ý đồ!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Xoẹt!

Sau một khắc, Dương Thạc phất một tay lên, mở ra không gian trong Thập Phương Ca Sa, xuất hiện ở trên đảo nhỏ Đông Hải này.

- Dương Thạc, quả thật là ngươi ở chỗ này!

Con cá mập trắng lớn kia nhìn thấy Dương Thạc xuất hiện, hai mắt lập tức sáng ngời.

Tuy nó đã sớm đoán ra Dương Thạc ở chỗ này, nhưng lúc trước, sau khi kêu gọi nó đầu hàng, trong lòng cũng là tâm thần bất định. Nó sợ nếu như Dương Thạc không ở chỗ này hoặc là không muốn đi ra thì... nên làm thế nào cho phải.

Hiện tại Dương Thạc đã xuất hiện, khiến cho con cá mập trắng lớn này cảm thấy trong lòng an tâm không ít.

- Cá mập trắng, ngươi tới đây nói cho ta biết tin tức này, có yêu cầu gì?

Dương Thạc nhìn con cá mập trắng lớn trên mặt biển các đó không xa, nhàn nhạt hỏi.

Dương Thạc biết rõ con cá mập trắng lớn này tuyệt đối không phải chỉ đơn thuần là có ý tốt. Nó sẽ không đi xa vạn dặm, tìm kiếm mình khắp nơi để nói với mình âm mưu của Dương Thiên. Chắc chắn nó có yêu cầu!

- Dương Thạc, mộ Nhân Hoàng mở ra, trong đó có vô số kỳ ngộ. Ta là yêu thánh trên biển, rất khó có thể một mình tiến vào trong mộ Nhân Hoàng. Cho nên ta muốn xin ngươi dùng Thập Phương Ca Sa dẫn ta cùng đi!

Con cá mập trắng lớn không chút do dự, lập tức lên tiếng nói.

Nó thật sự có mục đích này, cho nên không cần che che lấp lấp.

- Vậy sao. . .

Câu trả lời của con cá mập trắng lớn này cũng không vượt ra ngoài dự đoán của Dương Thạc.

- Cùng đi với ta sao. . .

- Ta và Dương Thiên là địch, nói không chừng Dương Thiên muốn chém giết ta. Đến lúc đó ngươi đang ở trong không gian Thập Phương Ca Sa, e rằng cũng không thể may mắn thoát khỏi!

- Nếu không sợ chuyện này thì cứ việc vào đi!

Dương Thạc vừa dứt lời lập tức phất một tay lên. Xoẹt một tiếng, không gian Thập Phương Ca Sa lập tức mở ra.

Cửa vào liền hiện ra ở trước mặt con cá mập trắng lớn.

Con cá mập trắng lớn không hề do dự chút nào, không nói một câu, thân hình khẽ động. Sau một tiếng ầm vang, nó đã chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Phốc!

Sau một khắc, không gian Thập Phương Ca Sa lập tức khép kín.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đang ở trong không gian Thập Phương Ca Sa này. Vừa nhìn thấy con cá mập trắng lớn tiến đến, Cửu Dương Chân Thân khẽ động, phất một tay lên. Trong tiếng vang ầm ầm, vùng đất gần con sông dài trong không gian Thập Phương Ca Sa này bị kéo thành một hồ nước vô cùng lớn. Nước sông được dẫn vào trong đó, để cho thân thể con cá mập trắng lớn ở trong hồ nước cực lớn này

Phù phù!

- Lạnh quá!

Vừa tiến vào trong hồ nước này, con cá mập trắng lớn hít vào một hơi khí lạnh.

Nước sông trong hồ này lạnh vô cùng!

- Đây là. . . Nước sông được dẫn vào từ Hắc Thủy Huyền Hà sao? Quả nhiên là lạnh đến cực điểm. Trong đó ẩn chứa rất nhiều khí tức thuộc tính âm. Khá tốt! Ta là yêu thánh thuộc tính âm, nước sông này vừa vặn để cho ta tu luyện!

Sau một khắc, con cá mập trắng lớn này chợt lên tiếng.

- Hắc Thủy Huyền Hà này chính là nước sông bên trong Nam Man Thập Vạn Đại Sơn, không chảy ra biển. Ta vốn vẫn luôn muốn đến trong Hắc Thủy Huyền Hà để hiểu biết thêm một chút về nước Huyền Hà, chỉ tiếc rằng vẫn chưa có cơ hội. Không thể tưởng được lại có thể hoàn thành tâm nguyện này ở bên trong không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc ngươi. . .

Con cá mập trắng thò đầu lên ở men hồ nước. Hai con mắt cực lớn nhìn Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc ở cách đó không xa.

Dưới ảnh hưởng của nước sông, thân thể của con cá mập trắng lớn này nhanh chóng trở nên lạnh vô cùng!

Dường như huyết dịch cũng trở nên lạnh buốt. . .

Con cá mập trắng lớn này là động vật máu lạnh, nhiệt độ cơ thể có thể thay đổi theo hoàn cảnh bên ngoài. Về điểm này, mãnh thú bình thường xa xa không thể so sánh đấy.

- Ngươi cứ ở lại đây đi. Bây giờ, chúng ta lập tức đi tới núi Huyền Vũ!

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc nhìn thẳng vào mắt con cá mập trắng lớn, nhàn nhạt nói.

Tuy thực lực của con cá mập trắng lớn vô cùng mạnh mẽ nhưng Dương Thạc cũng chưa chắc đã để nó ở trong mắt.

Ở trong không gian Thập Phương Ca Sa này, Dương Thạc khống chế tất cả. Muốn bóp chết con cá mập trắng lớn này dễ dàng như bóp chết một con kiến. Cho nên hắn cũng không lo con cá mập trắng lớn này làm trò gì ở trong Thập Phương Ca Sa.

Trong lúc Cửu Dương Chân Thân nói chuyện, ở bên ngoài, thân thể Dương Thạc cũng nhanh chóng hành động.

Xoẹt!

Phá mở hư không, lập tức biến mất ở trên đảo nhỏ này.

Sau một khắc, ở vạn dặm bên ngoài, thân thể Dương Thạc lập tức hiện ra.

Ngay sau đó, lại mở ra hư không tiến lên. . .

Mỗi lần di chuyển gần vạn dặm. Chỉ qua vài chục lần, Dương Thạc đã đến rất gần núi Huyền Vũ của Đại Chu kia.

- Dĩ nhiên tiến vào phạm vi địa vực núi Huyền Vũ, chỉ cần đi tiếp vài ngàn dặm là có thể đến gần cửa mộ Nhân Hoàng!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vừa mới tới gần dải đất trung tâm núi Huyền Vũ, lối vào mộ Nhân Hoàng, Dương Thạc chợt cảm giác được ở trước cửa vào mộ Nhân Hoàng bên kia có vài luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ. Hiển nhiên ở bên đó có mấy vị cường giả võ đạo siêu cấp. Lúc này đang tập trung tại trước cửa vào mộ Nhân Hoàng…

Mấy luồng khí tức kia đều rất mạnh mẽ.

Theo như cảm giác của Dương Thạc, trong vài luồng khí tức đó, khí huyết đậm đặc, đồng thời, cảnh giới võ đạo cũng cực cao, ít nhất cũng phải cùng cấp độ với Nam Man Vương. Nhóm này có khoảng ba bốn người. Ngoài ra, còn có một số khí tức khác, tuy yếu hơn nhưng cũng có cấp độ Võ Thánh. Thậm chí, có người đã đạt đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng bốn, tương đương với Man Thần trong Tứ đại man tướng.

Bên cạnh đó, còn có thêm mấy Võ Thánh bình thường.

Tổng số phải có tới 15 – 16 loại khí tức.

Tất nhiên, không phải toàn bộ khí tức này đều thuộc về Chân Vũ môn.

Chân Vũ môn chỉ có bảy người Võ Thánh mà thôi.

Có thể thấy, đây là cao thủ khắp nơi đã đến, tề tụ ở lối vào hầm mộ của Nhân Hoàng. Chẳng qua, không biết có cao thủ nào đã xông vào kia được hay chưa.

- Hình như trong này không có khí tức của Dương Thiên.

Dương Thạc nhanh chóng dùng cảm giác thăm dò.

Ở gần lối vào mộ của Nhân Hoàng, mặc dù có vài loại khí tức rất mạnh mẽ, chắc chắn là cường giả tầng thứ hai hiện nay, nhưng trong đó không có khí tức mênh mông, mạnh mẽ của Dương Thiên.

Việc này cũng bình thường.

Như Dương Thạc thấy, nếu Dương Thiên đã đến thì với thực lực của hắn, chắc chắn sẽ không bị người khác ngăn cản ở bên ngoài lối vào mộ của Nhân Hoàng, mà sẽ lập tức xông vào đó đầu tiên.

- Đi qua đó xem thử.

Nếu Dương Thiên không ở đó thì Dương Thạc cũng yên tâm.

Trong đám cường giả siêu cấp đương thời, người có thể uy hiếp được Dương Thạc, chắc chỉ có Dương Thiên mà thôi. Còn đám cường giả siêu cấp tầng thứ hai đương thời như Nam Man Vương, Hoả La Vương, thì Dương Thạc cũng không e ngại. Ngoài ra, đối với cao thủ như Đại Bằng Kim Sí Vương, Thần Quy Vương, tuy Dương Thạc không phải đối thủ của bọn họ, nhưng Dương Thạc không cừu không oán với bọn họ, nên bọn họ sẽ không tuỳ tiện ra tay với Dương Thạc.

Nói tóm lại, bây giờ, Dương Thạc chỉ sợ một mình Dương Thiên mà thôi.

Hiện nay, Dương Thiên không ở bên kia, Dương Thạc cũng không cần kiêng kị điều gì, lập tức qua bên kia xem thử.

Xoẹt!

Nhanh chóng mở ra hư không.

Một lát sau, cách lối vào mộ của Nhân Hoàng khoảng bảy tám chục trượng, thân hình Dương Thạc hiện ra.

- Đúng là có không ít cường giả đã tới.

Vừa đến đây, Dương Thạc liền thấy ở lối vào mộ của Nhân Hoàng có hai nhóm người đang giằng co. Hai nhóm người này đều là các cao thủ từ cấp độ Võ Thánh trở lên.

Trong đó, nhóm gần với cột sáng hư không chín màu là sáu tên đàn ông mặc áo bào đạo sĩ cùng với một con rắn màu đen vô cùng lớn.

Trên góc áo của mấy người mặc áo bào này đều thêu hình âm dương bát quái. Trong đó, lão giả tóc tím râu tím là người đứng đầu. Dương Thạc cảm giác, lão giả này còn mạnh mẽ hơn Nam Man Vương kia một chút. Nếu chỉ xét về cảnh giới võ đạo, thì chắc ông ta có thể sánh với Đại Bằng Kim Sí Vương rồi.

Ngoài ra, con huyền xà bên cạnh lão giả này cũng cho Dương Thạc cảm giác tương đương với vị yêu thánh thứ tư đương thời, Tử Thử Yêu Thánh.

- Là môn chủ Trác Tử Dương của Chân Vũ môn sao? Còn con huyền xà kia chắc là Thần Thú trấn tự của Chân Vũ môn, phân thân huyền xà của Huyền Vũ yêu thánh rồi.

Dương Thạc nhìn thoáng qua lão giả râu tím cùng con huyền xà kia, nghĩ thầm trong lòng.

Bên cạnh Trác Tử Dương cùng con huyền xà kia nhất định là các cao thủ Võ Thánh khác của Chân Vũ môn rồi.

Cộng thêm Trác Tử Dương thì bên Chân Vũ môn có sáu Võ Thánh nhân loại.

Theo như hiểu biết của Dương Thạc về Chân Vũ môn thì cường giả Chân Vũ môn phải có bảy người.

Chẳng qua, bây giờ chỉ có sáu người ở đây cũng là chuyện bình thường. Dương Thạc nghĩ, còn một Võ Thánh khác chắc là ở trong Chân Vũ môn để trấn thủ môn phái đây.

Hoặc là đã tiến vào hầm mộ của Nhân Hoàng trước rồi.

Đó là Dương Thạc không biết, tên Võ Thánh Nhậm Thiên Hành của Chân Vũ môn kia đúng là đã tiến vào mộ của Nhân Hoàng, nhưng đó là bị Dương Thiên bắt đi.

Gần cửa vào mộ của Nhân Hoàng còn có một số cường giả khác đang giằng co với mấy người Chân Vũ môn này.

Trong đó có ba người làm người khác dễ chú ý nhất.

Một người là người của Hoả La quốc, cao lớn cường tráng, dáng người tương tự với Dương Thiên. Bên cạnh hắn có năm miếng pháp khí lệnh bài hoả diễm đang trôi lơ lửng, sau lưng hắn là một chiếc vương toạ cực lớn, có từng luồng khí tức hoả diễm chuyển động xung quanh hắn. Đây chính là quốc vương của Hoả La quốc, người đứng đầu hiện nay của thánh địa võ đạo Thánh Hoả Đạo, đệ nhất cường giả, Hoả La Vương Đái Lặc.

Đái Lặc đứng ở hướng bắc.

Mà hướng nam thì có hai vị cường giả khác.

Một người trong đó khoảng bốn mươi tuổi, râu dài, dáng người cao gầy, chắp hai tay sau lưng, giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ và tản ra khí tức vô cùng ác liệt.

Hắn không giống như Hoả La Vương mang theo nhiều loại pháp khí.

Nhưng cả người hắn giống như một loại bảo vật pháp khí. Hơn thế nữa, bảo vật này còn tương đương với pháp khí có công kích mạnh mẽ cấp độ thần binh cấp năm như Chân Vũ kiếm, hay Thần Long Liệt Khôn đao.

Phập! Phập! Phập!

Trên người hắn mơ hồ toả ra khí kình đâm vào trong không khí tạo nên những tiếng nổ phập phập.

Bên cạnh hắn còn có một người thanh niên, cũng cao giống hắn, dáng người càng thêm khôi ngô, sau lưng đeo một thanh kiếm lớn. Chẳng qua, khí thế trên người thanh niên này kém hơn hắn rất nhiều. Tuy người thanh niên đã đạt đến cấp độ Võ Thánh nhưng chỉ là Võ Thánh bình thường như Đoá Tư, Đoá Mẫu mà thôi.

Trên mặt người thanh niên này có hai vết sẹo. Dương Thạc cảm thấy khí tức trên người hắn rất quen thuộc.

- Có phải là Nam Cung Thương của Thiên Kiếm Môn không?

Dương Thạc lập tức nhận ra người thanh niên này.

/776

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status