Bán Vương cảnh cường giả bình thường, tuyệt đối không có khả năng mua được Lam giai Đỉnh cấp bí kíp.
Sau quầy hàng.
Tên bích y nữ tử kia sau khi nghe vậy cũng không khỏi lắp bắp kinh hãi. Lầu hai này mặc dù có Lam giai Đỉnh cấp bí kíp, nhưng lại chỉ có mấy bộ nằm rải rác khắp nơi, cơ bản đều là bày ra cho đẹp, căn bản sẽ không có mấy người mua được.
Đương nhiên, mọi thứ luôn luôn ngoại lệ, nói không chừng đây chính là khách hàng lớn.
Cho nên, nàng liền tươi cười hướng tử y nữ tử nói: "Thưa ngài, 82 ức."
Vị tử y nữ tử kia nghe vậy, căn bản không chút do dự liền trực tiếp ném ra một tấm Minh tạp, nói: "Ta mua."
Ở phía xa, khi nghe được lời của tử y nữ tử, Diệp Bạch không khỏi hít sâu một hơi, sắc mặt liền trở nên trắng bệch.
Tám mươi hai ức mua một quyển bí kíp, việc này chỉ sợ cũng không có mấy người làm được a.
Vị tử y nữ tử này mặc dù là một vị Bán Vương cảnh, nhưng tài phú của nàng cũng không khỏi làm cho người ta phải líu lưỡi.
Đối với chuyện này, Diệp Bạch chỉ có thể im lặng.
...
Bích y nữ tử vốn chỉ là muốn thử đối phương, ai ngờ đối phương căn bản không hề mặc cả, liền trực tiếp mua rồi.
Thẳng đến lúc này, nàng vẫn có một chút choáng váng đầu óc, cảm thấy có chút không chân thực, không rõ liệu đối phương có phải vui đùa với nàng hay không.
Nhưng khi nàng tiếp nhận tấm Minh tạp hơi dài màu bạc, phía trên điêu khắc hình một con rồng thì sắc mặt nhất thời đại biến, ánh mắt khi nhìn về phía tử y nữ tử thậm chí mang theo một tia sợ hãi.
Sau khi xác nhận con số phía trên hoàn toàn đủ để trả bí kíp, nàng liền nhanh chóng chuyển tiền, sau đó hai tay cung kính đem nó trả lại cho tử y nữ tử, run rẩy nói: "Ngài... Ngài đi thong thả..."
Vị tử y nữ tử kia lơ đễnh tiếp nhận Minh tạp cùng bản Lam sắc bí kíp mà đối phương đưa qua, cũng không nhìn những vật khác nữa mà quay người đi xuống. Chỉ chốc lát sau, nàng liền rời khỏi "Kỳ Thiên Ngoại Các", biến mất không thấy gì nữa.
Bất quá, nàng trước khi đi lại hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Bạch, tựa hồ đối với hắn rất có hứng thú. Chỉ là, nàng chứng kiến hắn đang chọn lựa bí kíp thì cũng không nói gì mà quay người đi ra. Việc này liền khiến cho Diệp Bạc đang chú ý nhất cử nhất động của vị tử y nữ tử này không khỏi thở dài một hơi.
Bị một vị Bán Vương cảnh cường giả sinh ra hứng thú, cũng không phải một chuyện vui vẻ gì. Diệp Bạch cũng không muốn vô duyên vô cớ đi trêu chọc một vị Bán Vương cảnh cường giả.
Xem ra, ở bên trong Kỳ Thiên Các Bí Cảnh, nói không chừng còn có thể cùng vị nữ tử thần bí này giao tiếp.
Bất quá, hắn cũng sẽ không quá mức để ý. Dù sao đã có hai vị Bán Vương cảnh chết ở trên tay hắn, nói về thực lực chân chánh thì hắn cũng không e ngại bất luận kẻ nào.
Huống chi, thực lực hiện tại của Diệp Bạch cũng vượt xa lúc trước, thời điểm khi hắn chiến đấu với Tuyền Vô Ưu và Vạn Xà Sơn. Mặc dù Tuyền Vô Ưu, Vạn Xà Sơn hai người ở Bán Vương cảnh chỉ là tồn tại thấp nhất, so với vị tử y nữ tử thần bí kia cũng có chênh lệch không nhỏ.
Nhưng việc này cũng không làm Diệp Bạch lo lắng, hắn có đầy đủ tự tin có thể cùng một vị Bán Vương cảnh cường giả trực tiếp đối chiến. Dù cho không thắng, nhưng cũng có thể giữ cho không bị bại.
Mà chỉ cần có phần tự tin này, hết thảy những thứ khác cũng là đủ rồi, không cần quan tâm quá nhiều.
Cho nên, dù bị vị tử y nữ tử kia để ý nhưng Diệp Bạch cũng chỉ coi là một việc rất nhỏ, rất nhanh liền không để ở trong lòng.
Hắn bắt đầu tập trung quan sát hơn mười bản Lam giai phòng ngự Huyền kỹ trước mặt mình.
Trong đó, hắn tập trung chú ý nhất là bốn bán bí kíp.
"Lam giai Đê cấp phòng ngự Huyền kỹ, Tử Khí Ma Công, giá bán 8,5 ức."
"Lam giai Trung cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thanh Đồng Huyền Thể, giá bán 17 ức."
"Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể, giá bán 33 ức."
"Lam giai Đỉnh cấp phòng ngự Huyền kỹ, Ngự Long Thần Quyết, giá bán 75 ức."
...
Diệp Bạch xem đầu tiên, chính là bản Lam giai Đê cấp phòng ngự Huyền kỹ, Tử Khí Ma Công. Về phần bản bí kíp đặt ở cuối cùng, Lam giai Đỉnh cấp Ngự Long Thần Quyết mặc dù trân quý nhất, nhưng hắn chỉ nhìn một cái liền trực tiếp bỏ qua.
Bởi vì giá của nó quá cao, dùng tài phú hiện tại của hắn còn chưa đủ để mua sắm được. Cho nên, hắn chỉ có thể xem trước một chút ba quyển khác.
Tử Khí Ma Công, một trong những tuyệt học trấn tông của Tứ phẩm tông môn Tử Khí Tông trăm năm trước, một khi tu luyện thành công toàn thân sẽ tỏa ra tử khí*, hình thành một đạo bình chướng* vô hình, có thể ngăn trở tuyệt đại đa số Lam giai Huyền kỹ công kích.
*tử khí: ở đây là khí màu tím. Bình chướng: rào cản.
Rồi sau đó, Diệp Bạch nhìn hướng bộ Lam giai Trung cấp, Thanh Đồng Huyền Thể.
Bản phòng ngự Huyền kỹ này giới thiệu chính là đem thân thể luyện thành mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, là một trong những công phu ngoại môn cực kỳ khó luyện.
Cuối cùng, Diệp Bạch nhìn về phía cuốn thứ ba, Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể.
Bản "Thái Bạch Kiếm Thể" này giá bán cao tới 33 ức, Diệp Bạch ngược lại là miễn cưỡng trả đủ tiền, nếu dựa theo lẽ thường thì đây tự nhiên chính là bản bí kíp thích hợp nhất. Chỉ là, giá cả mặc dù trong khả năng của hắn, nhưng hắn muốn nhìn xem có thích hợp với mình hay không. Bằng không, bí kíp mặc dù có thể mua được nhưng nếu không thích hợp tu luyện thì cũng là uổng công.
Nhưng sau khi Diệp Bạch nhìn về giới thiệu của bản bí kíp này thì con mắt không khỏi sáng ngời, nói: "Chính là nó."
Bởi vì bản "Thái Bạch Kiếm Thể" này chẳng những đứng hàng Lam giai Cao cấp, hơn nữa tu luyện cũng rất đơn giản, nhưng phòng ngự lại mạnh đến đáng sợ. Bởi vì, điều kiện cần của nó là chỉ cần luyện hóa một chút thiên địa kỳ kim* che phủ ở bên ngoài thân, có thể làm màng da của người tu luyện trở nên cứng cỏi, cuối cùng đạt tới tình trạng thủy hỏa bất xâm, vạn tà bất thương*.
*kỳ kim: kim loại kỳ lạ, quý hiếm. Thủy hỏa bất xâm, vạn tà bất thương: nước lửa không thể xâm phạm, không bị ảnh hưởng bởi tà ma.
Trên bí kíp giới thiệu, khi luyện đến tiểu thành thì trên cơ bản rất ít người đồng cấp hoặc dưới cấp có thể công phá được phòng ngự của bản thân, trừ phi gặp phải cường giả cao hơn mấy giai.
Mà luyện đến đại thành thì thậm chí có thể vượt cấp đối kháng. Dù là Vương cảnh cường giả, muốn đánh bại một vị Huyền Tông tu luyện "Thái Bạch Kiếm Thể" đến đại thành cũng cần ít nhất ba chiêu.
Nói cách khác, "Thái Bạch Kiếm Thể" đạt tới đại thành, Hạ vị Huyền Vương cũng phải cần ba chiêu mới có thể đánh tan Kiếm Thể của Diệp Bạch.
Đây là một môn phòng ngự Huyền kỹ đáng sợ, chỉ là điều kiện để đạt tới đại thành lại phải hao phí lượng tài phú rất lớn. Bởi vì, để tu luyện nó thì cần đại lượng thiên địa kỳ kim dị chúc, không có tài phú cực lớn sẽ không thể nào làm được.
Bất quá, việc này đối với Diệp Bạch mà nói thì cũng không phải vấn đề quá lớn. Chỉ cần có tiền, trên đời này còn có bao nhiêu việc không làm được? Mua xong quyển bí kíp này, hắn sẽ còn thừa lại hơn 8 ức, đủ để mua Cao giai kim loại chất đầy một xe ngựa rồi. Khi luyện hóa xong toàn bộ, dù cho không đạt được đại thành, tiểu thành cũng là điều tất nhiên.
Mà ở bên trong Kỳ Thiên Các Bí Cảnh thí luyện, người mạnh nhất cũng chỉ là Bán Vương cảnh, căn bản không có khả năng sẽ xuất hiện Huyền Vương cấp cường giả. Cho nên, dù cho Thái Bạch Kiếm Thể chỉ đạt tới tiểu thành, tạm thời mà nói cũng đủ để hắn dùng rồi.
Huống chi, dù cho không đủ, bên ngoài không phải còn có một bộ Tứ giai Trung cấp phòng ngự Kiếm Trận, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận sao? Hai tầng phòng ngự điệp gia cùng một chỗ, Huyền Vương bình thường đều chưa hẳn có thể trong thời gian ngắn làm gì được hắn.
Sau khi trả 33 ức Huyền Tinh cho chủ quầy, trong ánh mắt cung kính của nữ tử sau quầy hàng, Diệp Bạch liền đem bí kíp "Thái Bạch Kiếm Thể" vừa tới tay đặt sang một bên. Hắn đem tất cả Huyền Tinh trên người toàn bộ tiêu hết, dùng 8 ức còn thừa lại mua kim loại quý hiếm toàn Tứ giai, Ngũ giai chất đầy một xe ngựa, rồi để cho bọn họ vận chuyển đến khách sạn.
Sau đó, hắn cũng không có ở lâu, mang theo bí kíp quay người trở lại khách sạn. Lúc này, người của Kỳ Thiên Ngoại Các đã đem kim loại đưa đến, hắn liền bảo bọn họ đem vào trong phòng. Sau khi mấy người kia rời đi, Diệp Bạch cũng không lãng phí thời gian, dần hấp thu, luyện hóa kim khí thành Thái Bạch kiếm khí, bắt đầu tu luyện Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ —— Thái Bạch Kiếm Thể.
Theo tu luyện của hắn, từng khối kim loại hoặc đỏ, hoặc trắng bạc, hoặc lam, hoặc vàng(kim) đều bị hắn luyện hóa thành từng sợi khí kim chúc, thuận theo tứ chi bát mạch, lưu chuyển toàn thân, cuối cùng tụ lại bên ngoài thân.
Diệp Bạch bên ngoài thân thể bắt đầu có thêm một tầng quang hoa màu bạch kim nhàn nhạt. Theo tốc độ hấp thu kỳ kim của hắn càng lúc càng nhanh, màu bạch kim bên ngoài thân thể Diệp Bạch cũng càng ngày càng đậm, cuối cùng liền biến thành màu vàng óng ánh.
Diệp Bạch duỗi ngón tay, nhẹ nhàng vẽ ở trên da một cái, trong không khí liền mơ hồ vang lên thanh âm kim loại. Đây chính là một chỉ có thể cắt ngọc phá thạch, vậy mà chỉ làm da của hắn hiện lên một đạo bạch ngân mờ mờ.
Diệp Bạch liền không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu tu luyện đã có công hiệu ở trên da, nếu quả thật đến tiểu thành vậy sẽ như thế nào a.
Hắn rất chờ mong khi môn phòng ngự Kiếm Thể này tu luyện tới cực hạn sẽ như thế nào. Chỉ sợ dù cho không thể làm đến mức bỏ qua công kích của bất cứ kẻ địch nào, nhưng ở đồng bậc và dưới bậc hắn cũng sẽ không có đối thủ.
Cho dù gặp phải kẻ địch hơn mấy giai, Diệp Bạch cũng có phần thắng nhất định, trừ phi hắn đầu óc hồ, đối chiến với một đối thủ cao hơn mình tới mười giai. Nếu vậy, cho dù phòng ngự của hắn vững chắc đến mấy cũng rất khó chặn được một kích của đối phương.
Đương nhiên, tình huống như vậy trên cơ bản rất khó có khả năng phát sinh. Bởi vì cường giả như vậy sẽ không rảnh mà chạy tới nơi vắng vẻ này để giao chiến với một tên Huyền Tông nho nhỏ.
Thời gian từng lúc từng lúc đi qua, từ buổi sáng đến giữa trưa, lại từ giữa trưa chậm rãi hướng về hoàng hôn.
Bên trong căn phòng của Diệp Bạch.
Số lượng kim loại chồng chất như núi, trải qua một ngày luyện hóa không chút gián đoạn của hắn đã bắt đầu dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại bằng một cái bàn. Tiếp qua một lát, cũng đã chỉ còn lại bằng một cái ghế đẩu.
Mà tầng da màu bạch kim của Diệp Bạch cũng đã trở nên sắc bén như kiếm, tỏa ra khí tức khủng bố, người bình thường căn bản là không thể tới gần.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, tất cả kỳ kim khí chúc rốt cục bị hắn hấp thu xong toàn bộ, mặt đất liền trở nên trống không. Lúc này, khí tức bên ngoài thân Diệp Bạch bắt đầu sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từng sợi từng sợi lông nhọn hình kiếm màu bạch kim dần dần từ bên ngoài cơ hắn bắn ra. Những nơi nó đi qua, sàn nhà làm bằng gỗ như bị mục liền vỡ nát; hũ đồng đựng nước chỉ trong chốc lát liền bị rạn nứt, từ bên ngoài có thể nhìn thấy rất nhiều lỗ thủng, ánh sáng từ đó xuyên vào, nước sôi chảy đầy đất.
Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể hắn rốt cục luyện đến cảnh giới tiểu thành, đạt đến giai đoạn thu phát tùy tâm.
Diệp Bạch vừa mở mắt, trong phòng khách liền giống như hiện lên một đạo tia chớp màu bạch kim. Sau đó, hắn nhắm mắt lại, vận chuyển tâm pháp, tầng bạch sắc bên ngoài cơ thể liền chậm rãi biến mất, cuối cùng hồi phục về trạng thái bình thường. Chỉ là, hiện tại, bất cứ Huyền Tông nào dù dùng kiếm bổ vào cũng không thể gây ra chút thương tổn trên người hắn.
Sau quầy hàng.
Tên bích y nữ tử kia sau khi nghe vậy cũng không khỏi lắp bắp kinh hãi. Lầu hai này mặc dù có Lam giai Đỉnh cấp bí kíp, nhưng lại chỉ có mấy bộ nằm rải rác khắp nơi, cơ bản đều là bày ra cho đẹp, căn bản sẽ không có mấy người mua được.
Đương nhiên, mọi thứ luôn luôn ngoại lệ, nói không chừng đây chính là khách hàng lớn.
Cho nên, nàng liền tươi cười hướng tử y nữ tử nói: "Thưa ngài, 82 ức."
Vị tử y nữ tử kia nghe vậy, căn bản không chút do dự liền trực tiếp ném ra một tấm Minh tạp, nói: "Ta mua."
Ở phía xa, khi nghe được lời của tử y nữ tử, Diệp Bạch không khỏi hít sâu một hơi, sắc mặt liền trở nên trắng bệch.
Tám mươi hai ức mua một quyển bí kíp, việc này chỉ sợ cũng không có mấy người làm được a.
Vị tử y nữ tử này mặc dù là một vị Bán Vương cảnh, nhưng tài phú của nàng cũng không khỏi làm cho người ta phải líu lưỡi.
Đối với chuyện này, Diệp Bạch chỉ có thể im lặng.
...
Bích y nữ tử vốn chỉ là muốn thử đối phương, ai ngờ đối phương căn bản không hề mặc cả, liền trực tiếp mua rồi.
Thẳng đến lúc này, nàng vẫn có một chút choáng váng đầu óc, cảm thấy có chút không chân thực, không rõ liệu đối phương có phải vui đùa với nàng hay không.
Nhưng khi nàng tiếp nhận tấm Minh tạp hơi dài màu bạc, phía trên điêu khắc hình một con rồng thì sắc mặt nhất thời đại biến, ánh mắt khi nhìn về phía tử y nữ tử thậm chí mang theo một tia sợ hãi.
Sau khi xác nhận con số phía trên hoàn toàn đủ để trả bí kíp, nàng liền nhanh chóng chuyển tiền, sau đó hai tay cung kính đem nó trả lại cho tử y nữ tử, run rẩy nói: "Ngài... Ngài đi thong thả..."
Vị tử y nữ tử kia lơ đễnh tiếp nhận Minh tạp cùng bản Lam sắc bí kíp mà đối phương đưa qua, cũng không nhìn những vật khác nữa mà quay người đi xuống. Chỉ chốc lát sau, nàng liền rời khỏi "Kỳ Thiên Ngoại Các", biến mất không thấy gì nữa.
Bất quá, nàng trước khi đi lại hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Bạch, tựa hồ đối với hắn rất có hứng thú. Chỉ là, nàng chứng kiến hắn đang chọn lựa bí kíp thì cũng không nói gì mà quay người đi ra. Việc này liền khiến cho Diệp Bạc đang chú ý nhất cử nhất động của vị tử y nữ tử này không khỏi thở dài một hơi.
Bị một vị Bán Vương cảnh cường giả sinh ra hứng thú, cũng không phải một chuyện vui vẻ gì. Diệp Bạch cũng không muốn vô duyên vô cớ đi trêu chọc một vị Bán Vương cảnh cường giả.
Xem ra, ở bên trong Kỳ Thiên Các Bí Cảnh, nói không chừng còn có thể cùng vị nữ tử thần bí này giao tiếp.
Bất quá, hắn cũng sẽ không quá mức để ý. Dù sao đã có hai vị Bán Vương cảnh chết ở trên tay hắn, nói về thực lực chân chánh thì hắn cũng không e ngại bất luận kẻ nào.
Huống chi, thực lực hiện tại của Diệp Bạch cũng vượt xa lúc trước, thời điểm khi hắn chiến đấu với Tuyền Vô Ưu và Vạn Xà Sơn. Mặc dù Tuyền Vô Ưu, Vạn Xà Sơn hai người ở Bán Vương cảnh chỉ là tồn tại thấp nhất, so với vị tử y nữ tử thần bí kia cũng có chênh lệch không nhỏ.
Nhưng việc này cũng không làm Diệp Bạch lo lắng, hắn có đầy đủ tự tin có thể cùng một vị Bán Vương cảnh cường giả trực tiếp đối chiến. Dù cho không thắng, nhưng cũng có thể giữ cho không bị bại.
Mà chỉ cần có phần tự tin này, hết thảy những thứ khác cũng là đủ rồi, không cần quan tâm quá nhiều.
Cho nên, dù bị vị tử y nữ tử kia để ý nhưng Diệp Bạch cũng chỉ coi là một việc rất nhỏ, rất nhanh liền không để ở trong lòng.
Hắn bắt đầu tập trung quan sát hơn mười bản Lam giai phòng ngự Huyền kỹ trước mặt mình.
Trong đó, hắn tập trung chú ý nhất là bốn bán bí kíp.
"Lam giai Đê cấp phòng ngự Huyền kỹ, Tử Khí Ma Công, giá bán 8,5 ức."
"Lam giai Trung cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thanh Đồng Huyền Thể, giá bán 17 ức."
"Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể, giá bán 33 ức."
"Lam giai Đỉnh cấp phòng ngự Huyền kỹ, Ngự Long Thần Quyết, giá bán 75 ức."
...
Diệp Bạch xem đầu tiên, chính là bản Lam giai Đê cấp phòng ngự Huyền kỹ, Tử Khí Ma Công. Về phần bản bí kíp đặt ở cuối cùng, Lam giai Đỉnh cấp Ngự Long Thần Quyết mặc dù trân quý nhất, nhưng hắn chỉ nhìn một cái liền trực tiếp bỏ qua.
Bởi vì giá của nó quá cao, dùng tài phú hiện tại của hắn còn chưa đủ để mua sắm được. Cho nên, hắn chỉ có thể xem trước một chút ba quyển khác.
Tử Khí Ma Công, một trong những tuyệt học trấn tông của Tứ phẩm tông môn Tử Khí Tông trăm năm trước, một khi tu luyện thành công toàn thân sẽ tỏa ra tử khí*, hình thành một đạo bình chướng* vô hình, có thể ngăn trở tuyệt đại đa số Lam giai Huyền kỹ công kích.
*tử khí: ở đây là khí màu tím. Bình chướng: rào cản.
Rồi sau đó, Diệp Bạch nhìn hướng bộ Lam giai Trung cấp, Thanh Đồng Huyền Thể.
Bản phòng ngự Huyền kỹ này giới thiệu chính là đem thân thể luyện thành mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, là một trong những công phu ngoại môn cực kỳ khó luyện.
Cuối cùng, Diệp Bạch nhìn về phía cuốn thứ ba, Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể.
Bản "Thái Bạch Kiếm Thể" này giá bán cao tới 33 ức, Diệp Bạch ngược lại là miễn cưỡng trả đủ tiền, nếu dựa theo lẽ thường thì đây tự nhiên chính là bản bí kíp thích hợp nhất. Chỉ là, giá cả mặc dù trong khả năng của hắn, nhưng hắn muốn nhìn xem có thích hợp với mình hay không. Bằng không, bí kíp mặc dù có thể mua được nhưng nếu không thích hợp tu luyện thì cũng là uổng công.
Nhưng sau khi Diệp Bạch nhìn về giới thiệu của bản bí kíp này thì con mắt không khỏi sáng ngời, nói: "Chính là nó."
Bởi vì bản "Thái Bạch Kiếm Thể" này chẳng những đứng hàng Lam giai Cao cấp, hơn nữa tu luyện cũng rất đơn giản, nhưng phòng ngự lại mạnh đến đáng sợ. Bởi vì, điều kiện cần của nó là chỉ cần luyện hóa một chút thiên địa kỳ kim* che phủ ở bên ngoài thân, có thể làm màng da của người tu luyện trở nên cứng cỏi, cuối cùng đạt tới tình trạng thủy hỏa bất xâm, vạn tà bất thương*.
*kỳ kim: kim loại kỳ lạ, quý hiếm. Thủy hỏa bất xâm, vạn tà bất thương: nước lửa không thể xâm phạm, không bị ảnh hưởng bởi tà ma.
Trên bí kíp giới thiệu, khi luyện đến tiểu thành thì trên cơ bản rất ít người đồng cấp hoặc dưới cấp có thể công phá được phòng ngự của bản thân, trừ phi gặp phải cường giả cao hơn mấy giai.
Mà luyện đến đại thành thì thậm chí có thể vượt cấp đối kháng. Dù là Vương cảnh cường giả, muốn đánh bại một vị Huyền Tông tu luyện "Thái Bạch Kiếm Thể" đến đại thành cũng cần ít nhất ba chiêu.
Nói cách khác, "Thái Bạch Kiếm Thể" đạt tới đại thành, Hạ vị Huyền Vương cũng phải cần ba chiêu mới có thể đánh tan Kiếm Thể của Diệp Bạch.
Đây là một môn phòng ngự Huyền kỹ đáng sợ, chỉ là điều kiện để đạt tới đại thành lại phải hao phí lượng tài phú rất lớn. Bởi vì, để tu luyện nó thì cần đại lượng thiên địa kỳ kim dị chúc, không có tài phú cực lớn sẽ không thể nào làm được.
Bất quá, việc này đối với Diệp Bạch mà nói thì cũng không phải vấn đề quá lớn. Chỉ cần có tiền, trên đời này còn có bao nhiêu việc không làm được? Mua xong quyển bí kíp này, hắn sẽ còn thừa lại hơn 8 ức, đủ để mua Cao giai kim loại chất đầy một xe ngựa rồi. Khi luyện hóa xong toàn bộ, dù cho không đạt được đại thành, tiểu thành cũng là điều tất nhiên.
Mà ở bên trong Kỳ Thiên Các Bí Cảnh thí luyện, người mạnh nhất cũng chỉ là Bán Vương cảnh, căn bản không có khả năng sẽ xuất hiện Huyền Vương cấp cường giả. Cho nên, dù cho Thái Bạch Kiếm Thể chỉ đạt tới tiểu thành, tạm thời mà nói cũng đủ để hắn dùng rồi.
Huống chi, dù cho không đủ, bên ngoài không phải còn có một bộ Tứ giai Trung cấp phòng ngự Kiếm Trận, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận sao? Hai tầng phòng ngự điệp gia cùng một chỗ, Huyền Vương bình thường đều chưa hẳn có thể trong thời gian ngắn làm gì được hắn.
Sau khi trả 33 ức Huyền Tinh cho chủ quầy, trong ánh mắt cung kính của nữ tử sau quầy hàng, Diệp Bạch liền đem bí kíp "Thái Bạch Kiếm Thể" vừa tới tay đặt sang một bên. Hắn đem tất cả Huyền Tinh trên người toàn bộ tiêu hết, dùng 8 ức còn thừa lại mua kim loại quý hiếm toàn Tứ giai, Ngũ giai chất đầy một xe ngựa, rồi để cho bọn họ vận chuyển đến khách sạn.
Sau đó, hắn cũng không có ở lâu, mang theo bí kíp quay người trở lại khách sạn. Lúc này, người của Kỳ Thiên Ngoại Các đã đem kim loại đưa đến, hắn liền bảo bọn họ đem vào trong phòng. Sau khi mấy người kia rời đi, Diệp Bạch cũng không lãng phí thời gian, dần hấp thu, luyện hóa kim khí thành Thái Bạch kiếm khí, bắt đầu tu luyện Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ —— Thái Bạch Kiếm Thể.
Theo tu luyện của hắn, từng khối kim loại hoặc đỏ, hoặc trắng bạc, hoặc lam, hoặc vàng(kim) đều bị hắn luyện hóa thành từng sợi khí kim chúc, thuận theo tứ chi bát mạch, lưu chuyển toàn thân, cuối cùng tụ lại bên ngoài thân.
Diệp Bạch bên ngoài thân thể bắt đầu có thêm một tầng quang hoa màu bạch kim nhàn nhạt. Theo tốc độ hấp thu kỳ kim của hắn càng lúc càng nhanh, màu bạch kim bên ngoài thân thể Diệp Bạch cũng càng ngày càng đậm, cuối cùng liền biến thành màu vàng óng ánh.
Diệp Bạch duỗi ngón tay, nhẹ nhàng vẽ ở trên da một cái, trong không khí liền mơ hồ vang lên thanh âm kim loại. Đây chính là một chỉ có thể cắt ngọc phá thạch, vậy mà chỉ làm da của hắn hiện lên một đạo bạch ngân mờ mờ.
Diệp Bạch liền không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu tu luyện đã có công hiệu ở trên da, nếu quả thật đến tiểu thành vậy sẽ như thế nào a.
Hắn rất chờ mong khi môn phòng ngự Kiếm Thể này tu luyện tới cực hạn sẽ như thế nào. Chỉ sợ dù cho không thể làm đến mức bỏ qua công kích của bất cứ kẻ địch nào, nhưng ở đồng bậc và dưới bậc hắn cũng sẽ không có đối thủ.
Cho dù gặp phải kẻ địch hơn mấy giai, Diệp Bạch cũng có phần thắng nhất định, trừ phi hắn đầu óc hồ, đối chiến với một đối thủ cao hơn mình tới mười giai. Nếu vậy, cho dù phòng ngự của hắn vững chắc đến mấy cũng rất khó chặn được một kích của đối phương.
Đương nhiên, tình huống như vậy trên cơ bản rất khó có khả năng phát sinh. Bởi vì cường giả như vậy sẽ không rảnh mà chạy tới nơi vắng vẻ này để giao chiến với một tên Huyền Tông nho nhỏ.
Thời gian từng lúc từng lúc đi qua, từ buổi sáng đến giữa trưa, lại từ giữa trưa chậm rãi hướng về hoàng hôn.
Bên trong căn phòng của Diệp Bạch.
Số lượng kim loại chồng chất như núi, trải qua một ngày luyện hóa không chút gián đoạn của hắn đã bắt đầu dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại bằng một cái bàn. Tiếp qua một lát, cũng đã chỉ còn lại bằng một cái ghế đẩu.
Mà tầng da màu bạch kim của Diệp Bạch cũng đã trở nên sắc bén như kiếm, tỏa ra khí tức khủng bố, người bình thường căn bản là không thể tới gần.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, tất cả kỳ kim khí chúc rốt cục bị hắn hấp thu xong toàn bộ, mặt đất liền trở nên trống không. Lúc này, khí tức bên ngoài thân Diệp Bạch bắt đầu sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từng sợi từng sợi lông nhọn hình kiếm màu bạch kim dần dần từ bên ngoài cơ hắn bắn ra. Những nơi nó đi qua, sàn nhà làm bằng gỗ như bị mục liền vỡ nát; hũ đồng đựng nước chỉ trong chốc lát liền bị rạn nứt, từ bên ngoài có thể nhìn thấy rất nhiều lỗ thủng, ánh sáng từ đó xuyên vào, nước sôi chảy đầy đất.
Lam giai Cao cấp phòng ngự Huyền kỹ, Thái Bạch Kiếm Thể hắn rốt cục luyện đến cảnh giới tiểu thành, đạt đến giai đoạn thu phát tùy tâm.
Diệp Bạch vừa mở mắt, trong phòng khách liền giống như hiện lên một đạo tia chớp màu bạch kim. Sau đó, hắn nhắm mắt lại, vận chuyển tâm pháp, tầng bạch sắc bên ngoài cơ thể liền chậm rãi biến mất, cuối cùng hồi phục về trạng thái bình thường. Chỉ là, hiện tại, bất cứ Huyền Tông nào dù dùng kiếm bổ vào cũng không thể gây ra chút thương tổn trên người hắn.
/936
|