Về phần Bích Nhi tiểu thư mới đi tới vừa rồi, hắn không có hứng thú. Mặc dù nữ tử này có mấy phần tư sắc, thế nhưng cũng chỉ là hơi có mà thôi. Nhiều nhất cũng không sai biệt lắm với Uyển nhi mà hắn nhìn thấy trước đó. So với đám người Lạc Khuynh Thành, Đạm Đài Lăng Nguyệt, quả thực kém quá xa!
Cho nên, vừa nhìn một cái hắn đã không nhìn nữa. Hắn là người từng trải, cho nên nữ tử này ở trong mắt của hắn còn không bằng rượu ngon ở trước mắt.
Dĩ nhiên, hắn không biết hành động này ở trong mắt nữ tử này đã bị coi là trang bức, bị đóng dấu ngụy quân tử.
- Vị này chính là tiểu nữ Bích Nhi của ta!
Vừa ngồi xuống đại sảnh, Chí Hào tướng quân cười ha hả một tiếng, sai đó mới giới thiệu với mọi người.
- Thống lĩnh phân đội thứ ba Phạm Trọng Chí Hào doanh, tham kiến Bích Nhi tiểu thư...
Chí Hào tướng quân mới vừa giới thiệu xong, Phạm Trọng đã đi tới phía trước, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
- Tại hạ là thống lĩnh phân đội thứ năm Dương Thạc, tham kiến Bích Nhi tiểu thư...
Phạm Trọng còn chưa nói hết lời thì lại có một người thanh niên đi tới, hắn cũng vội vàng giới thiệu bản thân mình.
Dương Thạc, thống lĩnh phân đội thứ năm, chính là người cuối cùng trong ba thống lĩnh còn chưa có hôn phối.
Thấy ánh mắt của hai người này nóng bỏng, hận không thể lập tức xông về phía trước. Vẻ khinh miệt trong mắt Bích Nhi càng đậm hơn. Bất quá, phụ thân có mặt bên cạnh cho nên nàng cũng không tiện phát tác, trên mặt không có một chút biểu tình gì, nàng nói.
- Bích Nhi tham kiến nhị vị!
- Bích Nhi tiểu thư, biết hôm nay là sinh nhật của tiểu tử, đây là lễ vật mà ta tốn thời gian rất dài, đặc biệt chuẩn bị vì tiểu thư! Xin tiểu thư vui lòng nhận cho.
Thấy Dương Thạc xông lại, sắc mặt của Phạm Trọng hơi trầm xuống, quay người lại, lấy một hộp ngọc từ trong tay tùy tùng phía sau rồi đưa tới.
Bất kể thủ đoạn của đối phương là gì, đối với bảo vật của mình hắn rất có lòng tin. Hắn tự tin chỉ cần Bích Nhi tiểu thư mở hộp ra, nhất định sẽ phải có cái nhìn khácđối với hắn.
- Đây là một phen tâm ý của bọn hắn, Bích Nhi, con cứ thu đi, như vậy cũng có thể đưa ra lựa chọn, nhìn xem sẽ khiêu vũ với ai.
Thấy lông mày của nữ nhi nhíu lại, không quá muốn nhận lễ vật, Chí Hào tướng quân cười ha hả một tiếng.
- Khiêu vũ?
- Ta nghe nói, sau khi yến hội lần này kết thúc là dạ vũ, Bích Nhi tiểu thư sẽ đích thân chọn một người coi như là bạn nhảy của nàng.
- Thật hay giả vậy? Nêu như vậy thì thật quá tốt, nhất định ta phải tranh thủ cơ hội lần này!
- Tranh thủ? Chỉ sợ ngươi không có cơ hội này a. Mới vừa rồi lời của Chí Hào tướng quân cũng không phải là ngươi không nghe được a. Bích Nhi tiểu thư sẽ căn cứ vào trình độ quý trọng của lễ vật mà lựa chọn bạn nhảy. Lễ vật của ngươi ngay cả ta cũng nhìn không thuận mắt, ngươi cảm thấy Bích Nhi tiểu thư sẽ coi trọng ngươi hay sao?
- Ách... Đáng tiếc a, nếu như sớm biết có khâu này, nhất định ta sẽ chuẩn bị lễ vật thật tốt. Cho dù không lấy được trái tim của Bích Nhi tiểu thư, có thể nhảy một điệu với nàng cũng đã coi như không tệ rồi.
- Ha ha, muốn trách thì tự trách chính mình. Ta tin tưởng lễ vật của ta nhất định có thể được nàng chọn, bỗng nhiên nổi tiếng!
- Ta cũng tự tin với lễ vật của ta. Đến lúc đó để xem người nào mới có thể được chọn.
Thanh âm của Chí Hào tướng quân không có chút che giấu nào, vang dội toàn bộ phòng khách. Tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, sau đó tất cả đều hưng phấn khiến cho sắc mặt đỏ lên.
Sau yến hội sinh nhật này còn có dạ vũ, rất nhiều người đều biết, nếu như có thể khiến cho Bích Nhi tiểu thư chọn làm bạn nhảy. Đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ vinh quang, dù là không được người đẹp cảm mến, thì sau này địa vị ở trong Chí Hào doanh nhất định cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Nghe phụ thân nói như vậy, Bích Nhi biết ý tứ của phụ thân, cho nên cũng không có phản đối. Nàng không thể làm gì khác hơn là nhận lấy hộp ngọc mà Phạm Trọng đưa tới. Bàn tay ngọc vung lên, tiện tay mở ra.
Ào ào!
Hộp ngọc vừa mở ra, lập tức tản mát ra quang mang chói mắt. Mọi người lập tức nhìn thấy có một viên cầu tròn xoe ở bên trong, mang theo khí tức khiến cho người ta thoải mái bình tĩnh.
- Là... Tĩnh Linh châu! Không ngờ lại là Tĩnh Linh châu!
- Thủ bút của Phạm Trọng thống lĩnh quả thực rất lớn a. Lần này quả thực đã hạ vốn gốc nha...
- Phạm Trọng thống lĩnh năm nay cũng mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi. Còn không có hôn phối, nếu như có thể lấy được trái tim của Bích Nhi tiểu thư, thân phận sẽ có chuyển biến vô cùng lớn. Cho nên loại chuyện như vậy hắn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Đây là tình thế bắt buộc a.
- Đúng vậy, một khỏa Tĩnh Linh châu, ta thấy rất nhiều người sẽ phải tuyệt vọng a.
Thấy thứ ở trong trong hộp ngọc, tất cả mọi người đều thốt lên từng đợt. Sau đó trợn mắt nhìn nhau, tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Mặc dù mọi người cũng đã đoán ra được mục đích của Phạm Trọng, thế nhưng nhìn thấy hắn lấy ra vật quý trọng như vậy, mọi người vẫn không nhịn được có chút hoảng sợ.
- Tĩnh Linh châu... Là cái gì vậy?
Nghe thấy tiếng kêu của mọi người, Nhiếp Vân có chút sửng sốt, truyền âm cho Phí Đồng ở trước mặt.
Lúc này Phí Đồng vẻ mặt cười khổ, cả người giống như là gà trống bị bại trận vậy.
Nếu như nói trước đó hắn rất tự tin với vật mà Hoàng tử điện hạ lấy ra. Thế nhưng sau khi nhin thấy đối phương lấy ra Tĩnh Linh châu, hắn trực tiếp có chút tuyệt vọng.
Thứ đồ tốt như vậy, đừng nói là những người khác, coi như là hắn cũng cảm thấy lửa nóng.
- Tĩnh Linh châu là một loại bảo bối dựng dục từ sinh vật biển. Ẩn sâu ở đáy biển, khó có thể tìm được, mỗi một khỏa đều là giá trên trời!
Trên mặt có chút khó coi, Phí Đồng không có ngừng lại, mà đem lai lịch và công hiệu của Tĩnh Tâm châu nói ra một lần:
- Đặt vật này ở trong phòng có thể giảm bớt bản tâm táo bạo, yên tĩnh lại. Lúc tu luyện để ở bên người, có thể hạ thấp ít nhất hai thành xác suất tẩu hỏa nhập ma!
- Hạ thấp hai thành xác suất tẩu hỏa nhập ma?
Nhiếp Vân chậc lưỡi hít hà.
Tẩu hỏa nhập ma vẫn luôn là thứ mà tu luyện giả sợ nhất. Một khi phát triển tới nước này, lực lượng sẽ không nằm trong sự khống chế của mình, rất dễ dàng xuất hiện biến cố. Người nhẹ thì trọng thương, người nặng thì tử vong.
Chính vì vậy, bảo vật có thể an thần ngưng tâm rất được các tu luyện giả yêu thích!
Cho nên, vừa nhìn một cái hắn đã không nhìn nữa. Hắn là người từng trải, cho nên nữ tử này ở trong mắt của hắn còn không bằng rượu ngon ở trước mắt.
Dĩ nhiên, hắn không biết hành động này ở trong mắt nữ tử này đã bị coi là trang bức, bị đóng dấu ngụy quân tử.
- Vị này chính là tiểu nữ Bích Nhi của ta!
Vừa ngồi xuống đại sảnh, Chí Hào tướng quân cười ha hả một tiếng, sai đó mới giới thiệu với mọi người.
- Thống lĩnh phân đội thứ ba Phạm Trọng Chí Hào doanh, tham kiến Bích Nhi tiểu thư...
Chí Hào tướng quân mới vừa giới thiệu xong, Phạm Trọng đã đi tới phía trước, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
- Tại hạ là thống lĩnh phân đội thứ năm Dương Thạc, tham kiến Bích Nhi tiểu thư...
Phạm Trọng còn chưa nói hết lời thì lại có một người thanh niên đi tới, hắn cũng vội vàng giới thiệu bản thân mình.
Dương Thạc, thống lĩnh phân đội thứ năm, chính là người cuối cùng trong ba thống lĩnh còn chưa có hôn phối.
Thấy ánh mắt của hai người này nóng bỏng, hận không thể lập tức xông về phía trước. Vẻ khinh miệt trong mắt Bích Nhi càng đậm hơn. Bất quá, phụ thân có mặt bên cạnh cho nên nàng cũng không tiện phát tác, trên mặt không có một chút biểu tình gì, nàng nói.
- Bích Nhi tham kiến nhị vị!
- Bích Nhi tiểu thư, biết hôm nay là sinh nhật của tiểu tử, đây là lễ vật mà ta tốn thời gian rất dài, đặc biệt chuẩn bị vì tiểu thư! Xin tiểu thư vui lòng nhận cho.
Thấy Dương Thạc xông lại, sắc mặt của Phạm Trọng hơi trầm xuống, quay người lại, lấy một hộp ngọc từ trong tay tùy tùng phía sau rồi đưa tới.
Bất kể thủ đoạn của đối phương là gì, đối với bảo vật của mình hắn rất có lòng tin. Hắn tự tin chỉ cần Bích Nhi tiểu thư mở hộp ra, nhất định sẽ phải có cái nhìn khácđối với hắn.
- Đây là một phen tâm ý của bọn hắn, Bích Nhi, con cứ thu đi, như vậy cũng có thể đưa ra lựa chọn, nhìn xem sẽ khiêu vũ với ai.
Thấy lông mày của nữ nhi nhíu lại, không quá muốn nhận lễ vật, Chí Hào tướng quân cười ha hả một tiếng.
- Khiêu vũ?
- Ta nghe nói, sau khi yến hội lần này kết thúc là dạ vũ, Bích Nhi tiểu thư sẽ đích thân chọn một người coi như là bạn nhảy của nàng.
- Thật hay giả vậy? Nêu như vậy thì thật quá tốt, nhất định ta phải tranh thủ cơ hội lần này!
- Tranh thủ? Chỉ sợ ngươi không có cơ hội này a. Mới vừa rồi lời của Chí Hào tướng quân cũng không phải là ngươi không nghe được a. Bích Nhi tiểu thư sẽ căn cứ vào trình độ quý trọng của lễ vật mà lựa chọn bạn nhảy. Lễ vật của ngươi ngay cả ta cũng nhìn không thuận mắt, ngươi cảm thấy Bích Nhi tiểu thư sẽ coi trọng ngươi hay sao?
- Ách... Đáng tiếc a, nếu như sớm biết có khâu này, nhất định ta sẽ chuẩn bị lễ vật thật tốt. Cho dù không lấy được trái tim của Bích Nhi tiểu thư, có thể nhảy một điệu với nàng cũng đã coi như không tệ rồi.
- Ha ha, muốn trách thì tự trách chính mình. Ta tin tưởng lễ vật của ta nhất định có thể được nàng chọn, bỗng nhiên nổi tiếng!
- Ta cũng tự tin với lễ vật của ta. Đến lúc đó để xem người nào mới có thể được chọn.
Thanh âm của Chí Hào tướng quân không có chút che giấu nào, vang dội toàn bộ phòng khách. Tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, sau đó tất cả đều hưng phấn khiến cho sắc mặt đỏ lên.
Sau yến hội sinh nhật này còn có dạ vũ, rất nhiều người đều biết, nếu như có thể khiến cho Bích Nhi tiểu thư chọn làm bạn nhảy. Đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ vinh quang, dù là không được người đẹp cảm mến, thì sau này địa vị ở trong Chí Hào doanh nhất định cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Nghe phụ thân nói như vậy, Bích Nhi biết ý tứ của phụ thân, cho nên cũng không có phản đối. Nàng không thể làm gì khác hơn là nhận lấy hộp ngọc mà Phạm Trọng đưa tới. Bàn tay ngọc vung lên, tiện tay mở ra.
Ào ào!
Hộp ngọc vừa mở ra, lập tức tản mát ra quang mang chói mắt. Mọi người lập tức nhìn thấy có một viên cầu tròn xoe ở bên trong, mang theo khí tức khiến cho người ta thoải mái bình tĩnh.
- Là... Tĩnh Linh châu! Không ngờ lại là Tĩnh Linh châu!
- Thủ bút của Phạm Trọng thống lĩnh quả thực rất lớn a. Lần này quả thực đã hạ vốn gốc nha...
- Phạm Trọng thống lĩnh năm nay cũng mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi. Còn không có hôn phối, nếu như có thể lấy được trái tim của Bích Nhi tiểu thư, thân phận sẽ có chuyển biến vô cùng lớn. Cho nên loại chuyện như vậy hắn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Đây là tình thế bắt buộc a.
- Đúng vậy, một khỏa Tĩnh Linh châu, ta thấy rất nhiều người sẽ phải tuyệt vọng a.
Thấy thứ ở trong trong hộp ngọc, tất cả mọi người đều thốt lên từng đợt. Sau đó trợn mắt nhìn nhau, tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Mặc dù mọi người cũng đã đoán ra được mục đích của Phạm Trọng, thế nhưng nhìn thấy hắn lấy ra vật quý trọng như vậy, mọi người vẫn không nhịn được có chút hoảng sợ.
- Tĩnh Linh châu... Là cái gì vậy?
Nghe thấy tiếng kêu của mọi người, Nhiếp Vân có chút sửng sốt, truyền âm cho Phí Đồng ở trước mặt.
Lúc này Phí Đồng vẻ mặt cười khổ, cả người giống như là gà trống bị bại trận vậy.
Nếu như nói trước đó hắn rất tự tin với vật mà Hoàng tử điện hạ lấy ra. Thế nhưng sau khi nhin thấy đối phương lấy ra Tĩnh Linh châu, hắn trực tiếp có chút tuyệt vọng.
Thứ đồ tốt như vậy, đừng nói là những người khác, coi như là hắn cũng cảm thấy lửa nóng.
- Tĩnh Linh châu là một loại bảo bối dựng dục từ sinh vật biển. Ẩn sâu ở đáy biển, khó có thể tìm được, mỗi một khỏa đều là giá trên trời!
Trên mặt có chút khó coi, Phí Đồng không có ngừng lại, mà đem lai lịch và công hiệu của Tĩnh Tâm châu nói ra một lần:
- Đặt vật này ở trong phòng có thể giảm bớt bản tâm táo bạo, yên tĩnh lại. Lúc tu luyện để ở bên người, có thể hạ thấp ít nhất hai thành xác suất tẩu hỏa nhập ma!
- Hạ thấp hai thành xác suất tẩu hỏa nhập ma?
Nhiếp Vân chậc lưỡi hít hà.
Tẩu hỏa nhập ma vẫn luôn là thứ mà tu luyện giả sợ nhất. Một khi phát triển tới nước này, lực lượng sẽ không nằm trong sự khống chế của mình, rất dễ dàng xuất hiện biến cố. Người nhẹ thì trọng thương, người nặng thì tử vong.
Chính vì vậy, bảo vật có thể an thần ngưng tâm rất được các tu luyện giả yêu thích!
/3634
|