Vợ Ngọt Ngào Tái Sinh Và Bảo Bối Nhỏ

Chương 23:

/590


Chương 23:

Mạc Tương Sơn ăn một bát mì, bình tĩnh lại. Tức giận, bất bình, cũng không thể giải quyết vấn đề, phải tìm cách thật tốt.

Trên đường trở về, Mạc Tương Sơn hỏi: “Tiểu Mễ, con thật sự hy vọng cha mẹ con ly hôn sao?”

Nếu như Mạc Tiểu Mễ thật sự là một đứa trẻ thì sẽ không hy vọng cha mẹ ly hôn, ví dụ như ở kiếp trước, nhưng Mạc Tiểu Mễ bây giờ đã suy nghĩ thông suốt rồi.

Mẹ không ly hôn, bên phía người cha cặn bã cũng sẽ có rất nhiều thủ đoạn.

Giờ cô còn nhỏ, không có năng lực bảo vệ mẹ, vậy chỉ có thể mang theo mẹ trốn trước, đợi cô có năng lực, nhất định sẽ trở lại tìm mấy người đó báo thù.

“Con không muốn có người cha như vậy.” Mạc Tiểu Mễ nói: “Con nhập viện, cha không đến bệnh viện thăm con lần nào. Ông ta không đối xử tốt với mẹ con, hơn nữa mỗi lần chúng con nhắc đến ông ngoại, ông ta còn đánh con, mắng mẹ.”

“Cái gì?” Mạc Tương Sơn đau lòng: “Tại sao con phải nhập viện?”

Mạc Tiểu Mễ nói ra quan hệ của Lý Văn Quyên và Văn Ý Hàm, còn nói trong nhà Văn Ý Hàm có tiền có thế, bọn họ không thể chọc được.

Cả đường Mạc Tương Sơn đều thâm trầm lặng lẽ, suy tính cẩn thận mọi mặt.

Còn Tần Lập Bân, nếu như quyết tâm ly hôn với con gái mình, ông có thể ngăn cản một lần, nhưng không ngăn cản được lần thứ hai.

Đó là lãnh thổ của Tần Lập Bân và nhà họ Văn, một lão nông dân như ông nào phải là đối thủ của bọn họ.

Ở dưới chân thiên tử, cho dù ngọc nát đá tan cũng không tìm được lối ra.

Hơn nữa, nếu như ông xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sau này con gái, cháu gái chẳng phải không còn chỗ dựa nữa sao?

Nghĩ đến đứa cháu gái thông minh đáng yêu của mình, Mạc Tương Sơn cũng cảm thấy ly hôn và trở về vịnh Lê Hoa là biện pháp tốt nhất.

Cả quãng đường yên tĩnh trở về vịnh Lê Hoa, Mạc Tương Sơn vẫn nghĩ làm thế nào để ly hôn một cách thỏa đáng nhất.

Mạc Tiểu Mễ nằm ở trên xe bò, lại thấy được Cố Ngôn Trạch.

Haiz, nhóc què đó đang làm gì thế?

Đọc sách sao?

Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, đúng là đang đọc sách, an tĩnh như vậy, xinh đẹp như vậy.

Khi Mạc Tiểu Mễ đang chuẩn bị thu hồi ánh mắt thì Cố Ngôn Trạch nhìn lại.

Mạc Tiểu Mễ nhớ đến những gì Cố Ngôn Trạch đã vô tình nói ở sân bay: “Trước đây không chơi với tôi”, có thể thấy được nội tâm Cố Ngôn Trạch cô độc tĩnh mịch, khi còn bé còn hy vọng có người bạn nhỏ cùng chơi đùa với mình.

Nếu gặp được, Mạc Tiểu Mễ cũng không ngại buông thả thiện ý của mình, ngón trỏ và ngón giữa, đặt ở trên miệng hôn một cái, sau đó nâng lên, một cái hôn gió cho cho Cố Ngôn Trạch ở trên lầu.

Cố Ngôn Trạch sửng sốt, đương nhiên hiểu cái động tác của cô nhóc đen kia có ý gì.

Không biết xấu hổ.

Quay đầu, không nhìn Mạc Tiểu Mễ nữa.

Mạc Tiểu Mễ cười nhẹ, vẫn còn chưa quen như vậy à.

Nhóc què, chờ chị đến “dạy dỗ” em nhé.

Có lẽ hôm nay ông ngoại sẽ nói cho mẹ biết sự thật, Mạc Tiểu Mễ cũng không có tâm trạng nghĩ đến “bảy mươi hai chiêu thức” dạy dỗ nữa.

Mạc Tuệ Tuệ đang nóng ruột đợi ở cửa, thấy cha và con gái trở về, cuối cùng cũng yên tâm.

Ăn cơm xong, Mạc Tiểu Mễ đi rửa chén.

Khi Mạc Tiểu Mễ trở lại đã thấy mẹ Mạc Tuệ Tuệ đang lau nước mắt.

Nghĩ đến việc cha mình phải sống ở nhà vất vả thế nào, Mạc Tuệ Tuệ cảm thấy buồn, cảm thấy mình vô dụng đối với cha và con gái của mình.

Trong lòng quá mức bi thương, không kìm được sự đau khổ.

Cũng may, nhà ông ngoại ở đầu tây của thôn, nhà thím Lý bên cạnh cũng cách nhà ông ngoại ba mươi mét, không nghe được tiếng khóc đè nén của mẹ.

Sau khi mẹ vừa khóc vừa cười, Mạc Tiểu Mễ đã mang khăn ướt đến cho mẹ.

Mạc Tuệ Tuệ nhìn cô con gái hiểu chuyện của mình mà không khỏi rơi nước mắt.

Nếu ly hôn, con gái mình sẽ không có cha nữa, sẽ bị gọi là đứa con hoang, sẽ rất đáng thương.


/590

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status