Anh về tới nhà liền vào bếp nấu ăn, tuy anh nấu ăn không giỏi nhưng vẫn nuốt được. Sau khi nấu ăn anh đem khay thức ăn vừa nấu lên phòng.
Quả thật đúng như anh nghĩ, cô gái nhỏ của anh không ngủ chạy đi đâu mất. Cô nghe tiếng mở cửa phòng biết anh đã về, từ phòng tắm bước ra.
- Về rồi sao.
Cô dịu dàng nói với anh, anh đến ôm lấy cô, hôn lên trán cô một cái.
- Khách hàng hôm nay là Nhan Đường Đường. Cô ta cứ chỉnh chu quần áo làm anh để ý. Nhưng làm sao đây, trong lòng anh chỉ có một mình em, anh đã từ chối cô ta...
- Được rồi.
Cô mỉm cười, lúc nảy trong khi giặt áo sơ mi cô có suy nghĩ về chuyện sinh con. Cô tin anh sẽ không làm chuyện có lỗi với cô, dù sao cuộc sống của hai người bây giờ vô cùng tốt, lại còn trẻ, có lẽ cô nên sinh cho anh một đứa con.
- Em quyết định rồi, sẽ sinh con.
- Vợ à. Trước khi quyết định em phải nghĩ thật kỹ. Sinh con thì anh không hối thúc em, em muốn sinh cũng được không sinh cũng được. Đừng vì anh mà làm điều em không muốn. Vợ à, em cứ sống thoải mái vui vẻ...
- Ông xã. Em nghĩ rất kỹ rồi. Dù sao thời gian của anh phần lớn là đi làm, chỉ bên cạnh em ban đêm thôi, nên sinh một đứa con, để con làm bạn cùng em.
- Anh không sợ gì cả, anh chỉ sợ bị thất sủng.
Cô mỉm cười hôn môi anh, nụ hôn này như chuồn chuồn đạp nước nhưng lại làm ai kia hạnh phúc đến tê dại. Cô chủ động hôn anh ? Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh.
- Em vô cùng yêu anh. Có con rồi cũng sẽ như vậy, chỉ sợ lúc đó ba vòng của em biến dạng anh sẽ bỏ rơi em.
Cô mếu máo nói đến. Anh hài lòng vuốt tóc cô.
- Ngốc, anh làm sao từ bỏ em được đây. Cuộc sống của anh từ lâu đã không thể không có em rồi, cho dù em có già đi, có xấu xí thế nào vẫn là người anh yêu thương nhất.
Cô đỏ mặt quay đi chỗ khác, một lúc sau lấy lại bình tĩnh.
- Em muốn sinh con.
- Vậy sau này anh sẽ cố gắng thật nhiều.
Anh đặt cô xuống giường, tiếp tục cuộc kích tình hôm nay. Môi lưỡi dây dưa, hai con người hạnh phúc cuộn trong chăn ấm. Cục cưng của họ, sắp đến với thế giới này... Đăng bởi: admin
Quả thật đúng như anh nghĩ, cô gái nhỏ của anh không ngủ chạy đi đâu mất. Cô nghe tiếng mở cửa phòng biết anh đã về, từ phòng tắm bước ra.
- Về rồi sao.
Cô dịu dàng nói với anh, anh đến ôm lấy cô, hôn lên trán cô một cái.
- Khách hàng hôm nay là Nhan Đường Đường. Cô ta cứ chỉnh chu quần áo làm anh để ý. Nhưng làm sao đây, trong lòng anh chỉ có một mình em, anh đã từ chối cô ta...
- Được rồi.
Cô mỉm cười, lúc nảy trong khi giặt áo sơ mi cô có suy nghĩ về chuyện sinh con. Cô tin anh sẽ không làm chuyện có lỗi với cô, dù sao cuộc sống của hai người bây giờ vô cùng tốt, lại còn trẻ, có lẽ cô nên sinh cho anh một đứa con.
- Em quyết định rồi, sẽ sinh con.
- Vợ à. Trước khi quyết định em phải nghĩ thật kỹ. Sinh con thì anh không hối thúc em, em muốn sinh cũng được không sinh cũng được. Đừng vì anh mà làm điều em không muốn. Vợ à, em cứ sống thoải mái vui vẻ...
- Ông xã. Em nghĩ rất kỹ rồi. Dù sao thời gian của anh phần lớn là đi làm, chỉ bên cạnh em ban đêm thôi, nên sinh một đứa con, để con làm bạn cùng em.
- Anh không sợ gì cả, anh chỉ sợ bị thất sủng.
Cô mỉm cười hôn môi anh, nụ hôn này như chuồn chuồn đạp nước nhưng lại làm ai kia hạnh phúc đến tê dại. Cô chủ động hôn anh ? Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh.
- Em vô cùng yêu anh. Có con rồi cũng sẽ như vậy, chỉ sợ lúc đó ba vòng của em biến dạng anh sẽ bỏ rơi em.
Cô mếu máo nói đến. Anh hài lòng vuốt tóc cô.
- Ngốc, anh làm sao từ bỏ em được đây. Cuộc sống của anh từ lâu đã không thể không có em rồi, cho dù em có già đi, có xấu xí thế nào vẫn là người anh yêu thương nhất.
Cô đỏ mặt quay đi chỗ khác, một lúc sau lấy lại bình tĩnh.
- Em muốn sinh con.
- Vậy sau này anh sẽ cố gắng thật nhiều.
Anh đặt cô xuống giường, tiếp tục cuộc kích tình hôm nay. Môi lưỡi dây dưa, hai con người hạnh phúc cuộn trong chăn ấm. Cục cưng của họ, sắp đến với thế giới này... Đăng bởi: admin
/33
|