Tuy nhiên Đông Phương Bạch động tác khâu vá vẫn rất từ tốn chậm rãi nhưng lại cực kỳ uyển chuyển thành thục không có lấy một động tác thừa, hoàn toàn không để lời nói của Diệt Tuyệt sư thái vào tai.
“ Ngươi... ”
Diệt Tuyệt sư thái chưa bao giờ chịu nhục nhã như thế này khiến bà ta khó có thể chấp nhận, nếu là chỉ uy hiếp đến mạng sống của mình thì Diệt Tuyệt sư thái có khả năng thà chết chứ không thỏa hiệp, tuy nhiên lần này lại can hệ đến Nga My phái truyền nhân kế thừa vốn dĩ đã ít ỏi nay lại càng không thể tiếp tục hy sinh.
Bất đắc dĩ Diệt Tuyệt sư thái chỉ có thể nuốt xuống cơn giận dữ của mình, Ỷ Thiên kiếm trên tay đang nhắm thẳng vào mi tâm Kỷ Hiểu Phù lúc bấy giờ đã được đặt vào vỏ.
“ Mau thả người của ta ra! ”
Diệt Tuyệt sư thái nghiến răng nghiến lợi căm phẫn nói, hai tay bà ta lúc này ngấu nghiến thành quyền nắm chặt đến mức khiến huyết lưu từng giọt tí tách rơi xuống mặt đất.
“ Kỷ cô nương, ngươi qua đây! ”
Ngô Chính vẫn rất cẩn trọng trước hết phải bảo toàn tính mạng của Kỷ Hiểu Phù và Dương Bất Hối hai người, ai mà biết được Diệt Tuyệt sư thái có nuốt lời hay không?
Đừng tưởng rằng Diệt Tuyệt sư thái thanh danh trên giang hồ trong sạch liền có thể tin tưởng bà ta giữ chữ tín, đối với những kẻ bị Diệt Tuyệt sư thái xem là “ tà ma ngoại đạo ” thì dù là bất chấp thủ đoạn dơ bẩn hẹn hạ bà ta cũng quyết muốn diệt trừ cho bằng được.
Nghe được Ngô Chính lời nói, Kỷ Hiểu Phù có vẻ thất thần chốc lát nhưng rồi cũng đủ tỉnh táo để biết được lúc này nên làm gì mới phải, Diệt Tuyệt sư thái đã muốn giết nàng và cả con gái của nàng, Kỷ Hiểu Phù hà tất cứ phải khư khư giữ lấy cái tình sư đồ vốn dĩ đã không tồn tại nữa rồi.
Kỷ Hiểu Phù tựa hồ đã thông suốt liền không chần chừ bồng lên con gái của mình Dương Bất Hối nhanh chóng qua mặt Diệt Tuyệt sư thái tiến đến Ngô Chính hậu phương.
Trông thấy một màn như vậy trước mắt, Diệt Tuyệt sư thái bỗng nhiên có chút xót xa bi ai, nhưng rồi càng nhiều hơn là sự độc ác thù hận dấy lên trong tâm không thể kìm chế, khiến mọi người có mặt ở đây lúc này đều cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Sát khí dày đặc toát ra từ phía Diệt Tuyệt sư thái bao trùm toàn trường một loại cảm giác cực kỳ ghê rợn đến sởn tóc gáy, nếu bà ta có thể tự nhìn vào mình trong gương lúc này có khi bà ta sẽ tự vẫn vì nghĩ chính mình là “ tà ma ngoại đạo ” mất.
Ky Hiểu Phù cảm nhận được ánh mắt tàn ác giết chóc của Diệt Tuyệt sư thái đang dõi theo từ phía đằng sau, không khỏi khiến nàng bước chân càng tăng tốc chạy thật nhanh về phía Ngô Chính.
Ngược lại Ngô Chính thì vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì, sát khí chỉ có thể dọa người nào có thể giết người? Ngô Chính một thân bản lĩnh năm xưa chính là tắm trong máu mà ra, nếu thật muốn dọa người bằng sát khí tự thân hắn còn có thể làm tốt hơn Diệt Tuyệt sư thái gấp mấy lần.
“ Không cần phải sợ hãi, bà ta không làm hại được các ngươi nữa ”
Ngay khi Kỷ Hiểu Phù bồng trên tay Dương Bất Hối đến nơi, Ngô Chính liền buộc miệng an ủi.
Đồng thời điểm Đông Phương Bạch cũng thôi chơi đùa lui về bên cạnh Ngô Chính, ánh mắt vẫn giữ vẻ trêu ngươi nhìn về phía Diệt Tuyệt sư thái.
“ Hừ, các ngươi cứ đợi đấy! ”
Diệt Tuyệt sư thái hừ lạnh uy hiếp, sau đó nhanh chóng đến giải huyệt cho đám người đệ tử của mình.
“ Ứ... ứ... ”
Trong đám đệ tử Nga My phái, đại sư tỷ Đinh Mẫn Quân sau khi được giải huyệt lúc này khóc lóc muốn hét toáng lên nhưng trên môi nàng chỉ khâu vẫn còn đó để nàng chỉ có thể ư ứ trong miệng không thể mở lời.
“ Vô dụng, còn không mau theo ta trở về? ”
Diệt Tuyệt sư thái thấy vậy không những không thương tiếc mà càng tức giận quát mắng lên.
Đám người đệ tử Nga My phái bất đắc dĩ chỉ có thể dùng ánh mắt căm thù nhìn lấy hai người Ngô Chính, Đông Phương Bạch vẫn còn nhỡn nhơ phách lối kia, sau đó cũng chỉ biết lủi thủi cúi đầu theo chân Diệt Tuyệt sư thái rời đi.
Hành động này đã là khôn ngoan nhất lúc bấy giờ, phải biết Diệt Tuyệt sư thái mặc cho trong tay có Ỷ Thiên kiếm nhưng cũng vô phương có thể làm khó được Ngô Chính, trong khi đó Đông Phương Bạch tu vi không hề thua kém bà ta lại được nhàn rỗi không có chuyện gì làm.
Nếu vừa rồi là sinh tử chiến đấu Diệt Tuyệt sư thái cũng không dám nắm chắt có thể giữ lại được mạng sống của mình hay không, chưa kể còn phải vướng tay vướng chân bảo vệ đám người đệ tử vô dụng của mình, quả thật là không có nổi một thành cơ hội chiến thắng.
Nhưng may mắn thay, Ngô Chính không ý định làm khó Diệt Tuyệt sư thái, chỉ là muốn giữ lại mạng sống của Kỷ Hiểu Phù mẫu tử hai người mà thôi, bằng không sự việc cũng không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên phần này nhục nhã khó nói Diệt Tuyệt sư thái có thể cứ như vậy mà can tâm buông tha, từ nay cái tên Lục Mạch Kiếm Tiên và Huyết Y Tiên Tử đã được cho vào danh sách “ tà ma ngoại đạo ” cần phải diệt trừ của Diệt Tuyệt sư thái.
Nhưng vỏn vẹn cũng chỉ là như vậy mà thôi, Ngô Chính tựa hồ là không quan tâm lắm đến vấn đề này.
“ Ngươi không muốn giết bà ta sao? ”
Ngay khi Diệt Tuyệt sư thái cùng đám người đệ tử Nga My phái ly khai, Đông Phương Bạch có chút hiếu kỳ hướng về Ngô Chính nghi vấn.
Đông Phương Bạch tin tưởng nếu vừa rồi Ngô Chính có tâm muốn giết chết Diệt Tuyệt sư thái mặc dù có chút khó khăn nhưng cũng không phải là không thể, dù sao cũng đã trở thành kẻ địch tại sao không nhân cơ hội lần này mà diệt trừ hậu hoạn!?
“ Nếu giết Diệt Tuyệt sư thái thì khác nào là muốn người trong thiên hạ đều nhắm mũi kiếm về phía chúng ta? Tạm thời cứ giữ lại mạng sống của bà ta sau này lại có việc cần dùng ”
Ngô Chính cũng không giấu diếm thản nhiên đáp lời.
Phải biết Kim Hoa Bà Bà trước khi ly khai đã biết được Ỷ Thiên kiếm là trong tay Diệt Tuyệt sư thái, nếu lúc này người trong giang hồ biết được Diệt Tuyệt sư thái là chết trong tay Ngô Chính, khác nào là tự thú nhận “ Ỷ Thiên kiếm là nằm trong tay ta, các ngươi đến đây mà cướp ”!?
Sở dĩ Diệt Tuyệt sư thái có thể cầm lấy Ỷ Thiên kiếm ngang nhiên mà đi lại trên giang hồ không bị kẻ khác tranh giành cướp đoạt, nguyên do là bởi vì đó là bảo vật của Nga My phái tổ sư Quách Nữ Hiệp Quách Tương truyền lại không phải là Diệt Tuyệt sư thái đi cướp đoạt của người khác.
Hơn nữa năm xưa Quách Tương cũng có mối liên kết sâu xa với Võ Đang phái và Thiếu Lâm tự, một khi Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái bị người trong thiên hạ cướp đi thì Võ Đang và Thiếu Lâm tuyệt đối không thể ngoảnh mặt làm ngơ được.
Nhưng nếu là cướp trong tình thế cục diện hỗn loạn rối rắm hoặc là rơi vào tay những người có chỗ dựa thế lực mạnh mẽ như là triều đình quân Nguyên thì là chuyện khác, cũng giống như trong nguyên tác Ỷ Thiên kiếm rơi vào tay Triệu Mẫn vậy.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
“ Ngươi... ”
Diệt Tuyệt sư thái chưa bao giờ chịu nhục nhã như thế này khiến bà ta khó có thể chấp nhận, nếu là chỉ uy hiếp đến mạng sống của mình thì Diệt Tuyệt sư thái có khả năng thà chết chứ không thỏa hiệp, tuy nhiên lần này lại can hệ đến Nga My phái truyền nhân kế thừa vốn dĩ đã ít ỏi nay lại càng không thể tiếp tục hy sinh.
Bất đắc dĩ Diệt Tuyệt sư thái chỉ có thể nuốt xuống cơn giận dữ của mình, Ỷ Thiên kiếm trên tay đang nhắm thẳng vào mi tâm Kỷ Hiểu Phù lúc bấy giờ đã được đặt vào vỏ.
“ Mau thả người của ta ra! ”
Diệt Tuyệt sư thái nghiến răng nghiến lợi căm phẫn nói, hai tay bà ta lúc này ngấu nghiến thành quyền nắm chặt đến mức khiến huyết lưu từng giọt tí tách rơi xuống mặt đất.
“ Kỷ cô nương, ngươi qua đây! ”
Ngô Chính vẫn rất cẩn trọng trước hết phải bảo toàn tính mạng của Kỷ Hiểu Phù và Dương Bất Hối hai người, ai mà biết được Diệt Tuyệt sư thái có nuốt lời hay không?
Đừng tưởng rằng Diệt Tuyệt sư thái thanh danh trên giang hồ trong sạch liền có thể tin tưởng bà ta giữ chữ tín, đối với những kẻ bị Diệt Tuyệt sư thái xem là “ tà ma ngoại đạo ” thì dù là bất chấp thủ đoạn dơ bẩn hẹn hạ bà ta cũng quyết muốn diệt trừ cho bằng được.
Nghe được Ngô Chính lời nói, Kỷ Hiểu Phù có vẻ thất thần chốc lát nhưng rồi cũng đủ tỉnh táo để biết được lúc này nên làm gì mới phải, Diệt Tuyệt sư thái đã muốn giết nàng và cả con gái của nàng, Kỷ Hiểu Phù hà tất cứ phải khư khư giữ lấy cái tình sư đồ vốn dĩ đã không tồn tại nữa rồi.
Kỷ Hiểu Phù tựa hồ đã thông suốt liền không chần chừ bồng lên con gái của mình Dương Bất Hối nhanh chóng qua mặt Diệt Tuyệt sư thái tiến đến Ngô Chính hậu phương.
Trông thấy một màn như vậy trước mắt, Diệt Tuyệt sư thái bỗng nhiên có chút xót xa bi ai, nhưng rồi càng nhiều hơn là sự độc ác thù hận dấy lên trong tâm không thể kìm chế, khiến mọi người có mặt ở đây lúc này đều cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Sát khí dày đặc toát ra từ phía Diệt Tuyệt sư thái bao trùm toàn trường một loại cảm giác cực kỳ ghê rợn đến sởn tóc gáy, nếu bà ta có thể tự nhìn vào mình trong gương lúc này có khi bà ta sẽ tự vẫn vì nghĩ chính mình là “ tà ma ngoại đạo ” mất.
Ky Hiểu Phù cảm nhận được ánh mắt tàn ác giết chóc của Diệt Tuyệt sư thái đang dõi theo từ phía đằng sau, không khỏi khiến nàng bước chân càng tăng tốc chạy thật nhanh về phía Ngô Chính.
Ngược lại Ngô Chính thì vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì, sát khí chỉ có thể dọa người nào có thể giết người? Ngô Chính một thân bản lĩnh năm xưa chính là tắm trong máu mà ra, nếu thật muốn dọa người bằng sát khí tự thân hắn còn có thể làm tốt hơn Diệt Tuyệt sư thái gấp mấy lần.
“ Không cần phải sợ hãi, bà ta không làm hại được các ngươi nữa ”
Ngay khi Kỷ Hiểu Phù bồng trên tay Dương Bất Hối đến nơi, Ngô Chính liền buộc miệng an ủi.
Đồng thời điểm Đông Phương Bạch cũng thôi chơi đùa lui về bên cạnh Ngô Chính, ánh mắt vẫn giữ vẻ trêu ngươi nhìn về phía Diệt Tuyệt sư thái.
“ Hừ, các ngươi cứ đợi đấy! ”
Diệt Tuyệt sư thái hừ lạnh uy hiếp, sau đó nhanh chóng đến giải huyệt cho đám người đệ tử của mình.
“ Ứ... ứ... ”
Trong đám đệ tử Nga My phái, đại sư tỷ Đinh Mẫn Quân sau khi được giải huyệt lúc này khóc lóc muốn hét toáng lên nhưng trên môi nàng chỉ khâu vẫn còn đó để nàng chỉ có thể ư ứ trong miệng không thể mở lời.
“ Vô dụng, còn không mau theo ta trở về? ”
Diệt Tuyệt sư thái thấy vậy không những không thương tiếc mà càng tức giận quát mắng lên.
Đám người đệ tử Nga My phái bất đắc dĩ chỉ có thể dùng ánh mắt căm thù nhìn lấy hai người Ngô Chính, Đông Phương Bạch vẫn còn nhỡn nhơ phách lối kia, sau đó cũng chỉ biết lủi thủi cúi đầu theo chân Diệt Tuyệt sư thái rời đi.
Hành động này đã là khôn ngoan nhất lúc bấy giờ, phải biết Diệt Tuyệt sư thái mặc cho trong tay có Ỷ Thiên kiếm nhưng cũng vô phương có thể làm khó được Ngô Chính, trong khi đó Đông Phương Bạch tu vi không hề thua kém bà ta lại được nhàn rỗi không có chuyện gì làm.
Nếu vừa rồi là sinh tử chiến đấu Diệt Tuyệt sư thái cũng không dám nắm chắt có thể giữ lại được mạng sống của mình hay không, chưa kể còn phải vướng tay vướng chân bảo vệ đám người đệ tử vô dụng của mình, quả thật là không có nổi một thành cơ hội chiến thắng.
Nhưng may mắn thay, Ngô Chính không ý định làm khó Diệt Tuyệt sư thái, chỉ là muốn giữ lại mạng sống của Kỷ Hiểu Phù mẫu tử hai người mà thôi, bằng không sự việc cũng không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên phần này nhục nhã khó nói Diệt Tuyệt sư thái có thể cứ như vậy mà can tâm buông tha, từ nay cái tên Lục Mạch Kiếm Tiên và Huyết Y Tiên Tử đã được cho vào danh sách “ tà ma ngoại đạo ” cần phải diệt trừ của Diệt Tuyệt sư thái.
Nhưng vỏn vẹn cũng chỉ là như vậy mà thôi, Ngô Chính tựa hồ là không quan tâm lắm đến vấn đề này.
“ Ngươi không muốn giết bà ta sao? ”
Ngay khi Diệt Tuyệt sư thái cùng đám người đệ tử Nga My phái ly khai, Đông Phương Bạch có chút hiếu kỳ hướng về Ngô Chính nghi vấn.
Đông Phương Bạch tin tưởng nếu vừa rồi Ngô Chính có tâm muốn giết chết Diệt Tuyệt sư thái mặc dù có chút khó khăn nhưng cũng không phải là không thể, dù sao cũng đã trở thành kẻ địch tại sao không nhân cơ hội lần này mà diệt trừ hậu hoạn!?
“ Nếu giết Diệt Tuyệt sư thái thì khác nào là muốn người trong thiên hạ đều nhắm mũi kiếm về phía chúng ta? Tạm thời cứ giữ lại mạng sống của bà ta sau này lại có việc cần dùng ”
Ngô Chính cũng không giấu diếm thản nhiên đáp lời.
Phải biết Kim Hoa Bà Bà trước khi ly khai đã biết được Ỷ Thiên kiếm là trong tay Diệt Tuyệt sư thái, nếu lúc này người trong giang hồ biết được Diệt Tuyệt sư thái là chết trong tay Ngô Chính, khác nào là tự thú nhận “ Ỷ Thiên kiếm là nằm trong tay ta, các ngươi đến đây mà cướp ”!?
Sở dĩ Diệt Tuyệt sư thái có thể cầm lấy Ỷ Thiên kiếm ngang nhiên mà đi lại trên giang hồ không bị kẻ khác tranh giành cướp đoạt, nguyên do là bởi vì đó là bảo vật của Nga My phái tổ sư Quách Nữ Hiệp Quách Tương truyền lại không phải là Diệt Tuyệt sư thái đi cướp đoạt của người khác.
Hơn nữa năm xưa Quách Tương cũng có mối liên kết sâu xa với Võ Đang phái và Thiếu Lâm tự, một khi Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái bị người trong thiên hạ cướp đi thì Võ Đang và Thiếu Lâm tuyệt đối không thể ngoảnh mặt làm ngơ được.
Nhưng nếu là cướp trong tình thế cục diện hỗn loạn rối rắm hoặc là rơi vào tay những người có chỗ dựa thế lực mạnh mẽ như là triều đình quân Nguyên thì là chuyện khác, cũng giống như trong nguyên tác Ỷ Thiên kiếm rơi vào tay Triệu Mẫn vậy.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
/347
|