Đối với Sterry, cuộc sống chỉ là một cơn ác mộng.
Cha hắn là một con nghiện ma túy hạng nặng, mẹ hắn bỏ nhà đi không biết tung tích... đó là giả sử như nguyên nhân biến mất không phải là phơi xác dưới cống ngầm, hoặc là bị đánh ngất, tiêm ma tuý rồi bán cho những băng đảng buôn người. Hắn vẫn còn nhớ, khi đó liên bang Soviet vẫn chưa giải thể, nhưng mà cũng đã cách lúc giải thể không xa. Chính trị bất ổn, an ninh hỗn loạn, cùng với cái nghèo của tầng lớp dưới đáy xã hội, những thứ này chính là toàn bộ thế giới của hắn.
Khi lên tám chín tuổi, hắn đã là một thành viên trong băng nhóm côn đồ tụ tập ở lề đường, không phải là đại ca, đó là địa vị của những đứa mười ba mười bốn tuổi, cũng không phải là tay sai hạng bét, đó là những kẻ nhu nhược chỉ có thể bị ức hiếp, không dám đưa tay lên đánh trả. Ít nhất hắn dám phản kháng, cho dù bị đánh đập u đầu mẻ trán, vẫn dám lao đến cắn đối phương một cái, như vậy là đủ rồi, vì thế hắn trở thành một bộ phận của băng nhóm côn đồ...
Sự phản bội đầu tiên, phát sinh khi hắn tròn chín tuổi...
Một tên lưu manh mới gia nhập, nhỏ tuổi hơn so với hắn, thân thể gầy gò ốm yếu, theo đạo lý mà nói, người này hẳn là rất dễ nằm trong danh sách đối tượng bị bắt nạt, nhưng mà hắn biết cách nói ngon nói ngọt, biết cách lấy lòng người khác. Những đứa lớn tuổi hơn cảm thấy tên lưu manh mới này rất hiểu chuyện, do vậy đều xem hắn như chân sai vặt, tuy rằng không có chiếu cố gì, nhưng cũng không có ức hiếp hắn.
Mà lúc đó Sterry cảm thấy tên lưu manh này chính là bạn của hắn, quả thực là người duy nhất trên đời thấu hiểu hắn, cho nên hầu như có tâm sự gì đều kể lại, thậm chí ngẫu nhiên trộm được một ít tiền cũng đem ra chia sẻ. Tuy vóc dáng của tên lưu manh này nhỏ bé, nhưng mà hắn lại vô cùng lanh lợi, rất biết cách lắng nghe, càng ngày Sterry càng cảm thấy như mình đã tìm được người bạn thân thiết nhất.
Cho tới một lần, Sterry đến gặp mấy gã đại ca của băng nhóm, những tên côn đồ lớn tuổi hơn này tức giận kết tội hắn, kể ra một loạt những chuyện mà hắn nghĩ rằng trên đời này chỉ có hai người biết. Khi đó, rốt cuộc Sterry đã hiểu trung thành và nhân tâm là cái gì... Vài ngày sau, Sterry bị đám côn đồ này bao vây, hắn bị đánh đập đến mức xém chút nữa mất mạng, nếu như không phải là nhờ vào mức độ hung ác có tiếng của cha hắn.
Đương nhiên, những tên côn đồ kia cũng không biết, cha hắn đã nhiều lần định giết chết hắn, hoặc là bán hắn cho những cơ sở buôn bán nội tạng, chỉ có điều những cơ sở kia thấy hắn là kẻ chích ma túy từ nhỏ nên không đồng ý. Dĩ nhiên là hắn không có chích ma túy, nhưng mà trên người lại có rất nhiều lỗ kim, sinh ra từ những lần bạo hành ngược đãi sau khi cha hắn uống say hoặc lên cơn, chính bởi vì như thế, hắn mới còn sống... Mà những tên côn đồ này đều không biết chuyện đó, do vậy để tránh gây ra phiền phức quá lớn, chỉ đánh cho hắn gãy tay gãy chân nằm thoi thóp một chỗ. Trên thực tế, thương thế như vậy đối với Sterry mà nói, đã xem như bước một chân qua thế giới bên kia rồi.
Hắn vẫn chưa muốn chết, sau khi bò lê lết về đến nhà, ăn chút cơm thừa canh cặn, hắn dùng miệng cạy tủ trộm một ít tiền, lấy số tiền này đến chạy chữa tại một phòng bệnh tồi tàn, rốt cuộc còn sống, chỉ là hắn đã không dám trở lại con đường đó nữa.
Đương nhiên, trước khi đi, hắn đã làm một chuyện... Trốn ở chỗ tối tăm nhất của một ngõ nhỏ, thừa dịp người nào đó đi ngang qua, dùng một hòn đá sắc nhọn đập mấy phát mạnh vào phía sau đầu...
Trộm cắp, cướp giật...
Lừa đảo, bảo kê...
Cưỡng bức, đe dọa...
Kết bè tạo phái, băng nhóm ẩu đả...
Tất cả những chuyện này liên tục tiếp diễn, ngoại trừ kinh doanh các loại thuốc gây nghiện ra, không có chuyện xấu xa ghê tởm nào mà hắn chưa làm, cũng không từ bất cứ thủ đoạn gì...
Cho đến khi thiếu nữ kia xuất hiện...
Đó là một buổi chiều, bên lề con đường nghèo nàn này, xuất hiện một thiếu nữ vẻ mặt hơi bối rối, ăn mặc giống như kỹ nữ, nhưng mà cử chỉ thần thái thì lại không tương đồng với những người khác, nàng tự cho là mình đã lẫn vào môi trường xung quanh, nhưng mà kỳ thực đã bị rất nhiều người phát hiện, hầu hết đều cho rằng nàng là cớm.
Chỉ có Sterry biết, nàng là con gái của người đã giữ mạng cho hắn, vị bác sĩ chủ phòng bệnh tồi tàn đó tích cóp đủ tiền cho nàng học lên đại học, sau đó nàng trở thành phóng viên, một phóng viên chuyên viết về những mặt tối của xã hội...
Thiếu nữ này rất đẹp, mái tóc dài màu nâu đỏ, bờ môi cong mềm quyến rũ, dáng người cao ráo thon thả, cặp mắt to toát lên vẻ ngây thơ, tất cả những yếu tố này làm cho nàng trở thành tiêu điểm một cách nhanh chóng, rất nhiều nam nhân đến khu vực này tìm kiếm vui vẻ đều chọn nàng, chỉ là nàng lại một mực không đồng ý, trên thực tế cũng không thể nào đồng ý, vốn dĩ nàng đứng đường chỉ là để thu thập thông tin mà thôi...
Một số tên côn đồ trên đường phố muốn giở trò xấu với nàng, nhưng lại bị Sterry liên tục ngăn cản, mặc dù địa vị của Sterry không ra gì, nhưng mà hắn vẫn có vài mối quan hệ, đám côn đồ nể mặt hắn, chỉ là mức độ nể mặt này cũng có hạn... Theo thiếu nữ đứng bên lề đường càng nhiều ngày, ngoại hình và thân phận của nàng cũng truyền đến tai một số kẻ có địa vị càng cao.
Trên thực tế, Sterry đã nhiều lần đưa ra cảnh báo cho thiếu nữ khờ khạo này, nhưng mà nàng lại nhất quyết tiếp tục, bởi vì mục đích của nàng chính là thu thập thông tin về những khía cạnh đen tối nhất, không chỉ dừng lại ở tình cảnh bên lề đường. Thiếu nữ không hề hay biết rằng, bởi vì cảnh cáo nàng, Sterry cũng được mấy trận cảnh cáo toàn thân.
Khi Sterry lê từng bước khó nhọc trong bóng tối, nhìn xem thiếu nữ vẫn đứng bên đường, cứ như vậy bị mấy nam nhân vây quanh, sau đó chuốc thuốc mê, từ đó về sau, Sterry chưa từng nhìn thấy thiếu nữ có đôi mắt to này thêm lần nào, giống như nàng chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này vậy, ngoại trừ nghe nói những kẻ tai to mặt lớn lại có thêm một món đồ chơi, thế giới vẫn như cũ không hề có gì thay đổi...
Đây là một thế giới mạnh được yếu thua, một thế giới tràn ngập đen tối, và phản bội...
Sau đó, Sterry nhìn thấy dòng chữ xuất hiện trên màn hình, chỉ có điều là máy tính của hắn không nối mạng, thậm chí còn chưa cắm nguồn, vì vậy hắn thử ấn vào lựa chọn YES...
Mọi chuyện phát triển đến như hiện tại, Sterry vẫn thờ phụng một quy tắc, tất cả những ai mạnh hơn mình đều là kẻ địch...
Khi Sterry đi tới trước một căn phòng, hắn chợt phát hiện ra căn phòng này bỗng dưng trở nên méo mó, tiếp đó lỗ hổng trên tường biến thành một cánh cửa lớn, hắn cũng không thèm để ý, trực tiếp đi vào trong cánh cửa này, mà ở trong đó, một lão hòa thượng đang mỉm cười, sau lưng là phật quang màu vàng, xung quanh thân thể có rất nhiều đóa sen.
- Thí chủ, ta chờ ngươi đã lâu, ta cảm thấy ngươi có nhiều chuyện muốn nói, hãy nói tất cả cho ta biết, Phật sẽ trả lời cho những mê mang trong lòng ngươi.
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực, nói với vẻ từ bi.
Ánh mắt Sterry có chút mơ màng, hắn cảm thấy lão hòa thượng này giống như là người thân thiết nhất với bản thân vậy, có điều cảm giác này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, theo chỗ trái tim nhói lên, Sterry lập tức thức tỉnh, hắn cười lạnh:
- Không cần dùng những lời đường mật này để lừa gạt ta, nếu như ta đã tìm đến ngươi, vậy tự nhiên là không sợ bị ngươi khống chế rồi, hơn nữa một khi ta chết, theo ngươi những người còn lại của Bắc Băng Châu đội sẽ làm gì? Mặt khác tiết lộ cho ngươi biết một tin tức, đội trưởng Bắc Băng Châu đội, thuộc tính hắn hoán đổi chính là áo thuật sư, cũng tức là pháp sư của thế giới này, ngươi cảm thấy khi hai đội phát sinh xung đột, các pháp sư và người Elf sẽ trợ giúp ai?
Nụ cười trên mặt lão hòa thượng vẫn không hề thay đổi, hắn cũng không nói thêm gì, cứ như vậy vừa cười vừa nhìn về phía Sterry.
Sterry cũng không khách khí, trực tiếp nói thẳng:
- Nếu như ta đã đến, vậy thì cũng đại biểu cho ta đồng ý tiến hành giao dịch với ngươi... Đương nhiên, ngươi mạnh ta yếu, cho dù giao dịch thuận lợi ta vẫn không thể tin được ngươi, cho nên trước đó, ta nhất định phải thêm một tầng bảo vệ cho mình...
Trong khi nói chuyện, trên bàn tay Sterry đột nhiên xuất hiện một điểm sáng, rất nhanh sau đó điểm sáng này liền biến thành một thanh kiếm nhỏ có ổ khóa, hắn nói với lão hòa thượng:
- Đây là niệm... Ngươi cũng có cảm giác của niệm, hẳn là có thể cảm nhận được thông tin bên trong, chỉ là một lời thề, chỉ cần ngươi không trái với lời thề này, chữa trị toàn thân tại Chủ thần không gian xong luồng niệm này sẽ biến mất. Mà một khi vi phạm, luồng niệm này sẽ đâm thủng tim ngươi, mặt khác nói một câu, nếu ta như chết rồi, vậy luồng niệm này sẽ càng lúc càng trở nên nguy hiểm, khi đó chắc chắn ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ...
Lão hòa thượng vẫy tay một cái, thanh kiếm nhỏ có ổ khóa bay thẳng vào cơ thể, tiếp đó hắn liền mỉm cười:
- Hài tử, ta tiếp nhận bất cứ đề nghị nào của ngươi, giống như ta đã nói, ta đến vì hòa bình. Ta không cần tính mạng của bất kỳ ai, chỉ cần tên của bọn hắn mà thôi, Phật có thể cảm giác được tất cả, Phật hiểu rõ vạn vật trên thế gian. Hơn nữa, năng lực của ta không phải là niệm, mà là kỹ năng nhận được từ bên trong kinh Phật...
- Mộng thế đại pháp.
Cha hắn là một con nghiện ma túy hạng nặng, mẹ hắn bỏ nhà đi không biết tung tích... đó là giả sử như nguyên nhân biến mất không phải là phơi xác dưới cống ngầm, hoặc là bị đánh ngất, tiêm ma tuý rồi bán cho những băng đảng buôn người. Hắn vẫn còn nhớ, khi đó liên bang Soviet vẫn chưa giải thể, nhưng mà cũng đã cách lúc giải thể không xa. Chính trị bất ổn, an ninh hỗn loạn, cùng với cái nghèo của tầng lớp dưới đáy xã hội, những thứ này chính là toàn bộ thế giới của hắn.
Khi lên tám chín tuổi, hắn đã là một thành viên trong băng nhóm côn đồ tụ tập ở lề đường, không phải là đại ca, đó là địa vị của những đứa mười ba mười bốn tuổi, cũng không phải là tay sai hạng bét, đó là những kẻ nhu nhược chỉ có thể bị ức hiếp, không dám đưa tay lên đánh trả. Ít nhất hắn dám phản kháng, cho dù bị đánh đập u đầu mẻ trán, vẫn dám lao đến cắn đối phương một cái, như vậy là đủ rồi, vì thế hắn trở thành một bộ phận của băng nhóm côn đồ...
Sự phản bội đầu tiên, phát sinh khi hắn tròn chín tuổi...
Một tên lưu manh mới gia nhập, nhỏ tuổi hơn so với hắn, thân thể gầy gò ốm yếu, theo đạo lý mà nói, người này hẳn là rất dễ nằm trong danh sách đối tượng bị bắt nạt, nhưng mà hắn biết cách nói ngon nói ngọt, biết cách lấy lòng người khác. Những đứa lớn tuổi hơn cảm thấy tên lưu manh mới này rất hiểu chuyện, do vậy đều xem hắn như chân sai vặt, tuy rằng không có chiếu cố gì, nhưng cũng không có ức hiếp hắn.
Mà lúc đó Sterry cảm thấy tên lưu manh này chính là bạn của hắn, quả thực là người duy nhất trên đời thấu hiểu hắn, cho nên hầu như có tâm sự gì đều kể lại, thậm chí ngẫu nhiên trộm được một ít tiền cũng đem ra chia sẻ. Tuy vóc dáng của tên lưu manh này nhỏ bé, nhưng mà hắn lại vô cùng lanh lợi, rất biết cách lắng nghe, càng ngày Sterry càng cảm thấy như mình đã tìm được người bạn thân thiết nhất.
Cho tới một lần, Sterry đến gặp mấy gã đại ca của băng nhóm, những tên côn đồ lớn tuổi hơn này tức giận kết tội hắn, kể ra một loạt những chuyện mà hắn nghĩ rằng trên đời này chỉ có hai người biết. Khi đó, rốt cuộc Sterry đã hiểu trung thành và nhân tâm là cái gì... Vài ngày sau, Sterry bị đám côn đồ này bao vây, hắn bị đánh đập đến mức xém chút nữa mất mạng, nếu như không phải là nhờ vào mức độ hung ác có tiếng của cha hắn.
Đương nhiên, những tên côn đồ kia cũng không biết, cha hắn đã nhiều lần định giết chết hắn, hoặc là bán hắn cho những cơ sở buôn bán nội tạng, chỉ có điều những cơ sở kia thấy hắn là kẻ chích ma túy từ nhỏ nên không đồng ý. Dĩ nhiên là hắn không có chích ma túy, nhưng mà trên người lại có rất nhiều lỗ kim, sinh ra từ những lần bạo hành ngược đãi sau khi cha hắn uống say hoặc lên cơn, chính bởi vì như thế, hắn mới còn sống... Mà những tên côn đồ này đều không biết chuyện đó, do vậy để tránh gây ra phiền phức quá lớn, chỉ đánh cho hắn gãy tay gãy chân nằm thoi thóp một chỗ. Trên thực tế, thương thế như vậy đối với Sterry mà nói, đã xem như bước một chân qua thế giới bên kia rồi.
Hắn vẫn chưa muốn chết, sau khi bò lê lết về đến nhà, ăn chút cơm thừa canh cặn, hắn dùng miệng cạy tủ trộm một ít tiền, lấy số tiền này đến chạy chữa tại một phòng bệnh tồi tàn, rốt cuộc còn sống, chỉ là hắn đã không dám trở lại con đường đó nữa.
Đương nhiên, trước khi đi, hắn đã làm một chuyện... Trốn ở chỗ tối tăm nhất của một ngõ nhỏ, thừa dịp người nào đó đi ngang qua, dùng một hòn đá sắc nhọn đập mấy phát mạnh vào phía sau đầu...
Trộm cắp, cướp giật...
Lừa đảo, bảo kê...
Cưỡng bức, đe dọa...
Kết bè tạo phái, băng nhóm ẩu đả...
Tất cả những chuyện này liên tục tiếp diễn, ngoại trừ kinh doanh các loại thuốc gây nghiện ra, không có chuyện xấu xa ghê tởm nào mà hắn chưa làm, cũng không từ bất cứ thủ đoạn gì...
Cho đến khi thiếu nữ kia xuất hiện...
Đó là một buổi chiều, bên lề con đường nghèo nàn này, xuất hiện một thiếu nữ vẻ mặt hơi bối rối, ăn mặc giống như kỹ nữ, nhưng mà cử chỉ thần thái thì lại không tương đồng với những người khác, nàng tự cho là mình đã lẫn vào môi trường xung quanh, nhưng mà kỳ thực đã bị rất nhiều người phát hiện, hầu hết đều cho rằng nàng là cớm.
Chỉ có Sterry biết, nàng là con gái của người đã giữ mạng cho hắn, vị bác sĩ chủ phòng bệnh tồi tàn đó tích cóp đủ tiền cho nàng học lên đại học, sau đó nàng trở thành phóng viên, một phóng viên chuyên viết về những mặt tối của xã hội...
Thiếu nữ này rất đẹp, mái tóc dài màu nâu đỏ, bờ môi cong mềm quyến rũ, dáng người cao ráo thon thả, cặp mắt to toát lên vẻ ngây thơ, tất cả những yếu tố này làm cho nàng trở thành tiêu điểm một cách nhanh chóng, rất nhiều nam nhân đến khu vực này tìm kiếm vui vẻ đều chọn nàng, chỉ là nàng lại một mực không đồng ý, trên thực tế cũng không thể nào đồng ý, vốn dĩ nàng đứng đường chỉ là để thu thập thông tin mà thôi...
Một số tên côn đồ trên đường phố muốn giở trò xấu với nàng, nhưng lại bị Sterry liên tục ngăn cản, mặc dù địa vị của Sterry không ra gì, nhưng mà hắn vẫn có vài mối quan hệ, đám côn đồ nể mặt hắn, chỉ là mức độ nể mặt này cũng có hạn... Theo thiếu nữ đứng bên lề đường càng nhiều ngày, ngoại hình và thân phận của nàng cũng truyền đến tai một số kẻ có địa vị càng cao.
Trên thực tế, Sterry đã nhiều lần đưa ra cảnh báo cho thiếu nữ khờ khạo này, nhưng mà nàng lại nhất quyết tiếp tục, bởi vì mục đích của nàng chính là thu thập thông tin về những khía cạnh đen tối nhất, không chỉ dừng lại ở tình cảnh bên lề đường. Thiếu nữ không hề hay biết rằng, bởi vì cảnh cáo nàng, Sterry cũng được mấy trận cảnh cáo toàn thân.
Khi Sterry lê từng bước khó nhọc trong bóng tối, nhìn xem thiếu nữ vẫn đứng bên đường, cứ như vậy bị mấy nam nhân vây quanh, sau đó chuốc thuốc mê, từ đó về sau, Sterry chưa từng nhìn thấy thiếu nữ có đôi mắt to này thêm lần nào, giống như nàng chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này vậy, ngoại trừ nghe nói những kẻ tai to mặt lớn lại có thêm một món đồ chơi, thế giới vẫn như cũ không hề có gì thay đổi...
Đây là một thế giới mạnh được yếu thua, một thế giới tràn ngập đen tối, và phản bội...
Sau đó, Sterry nhìn thấy dòng chữ xuất hiện trên màn hình, chỉ có điều là máy tính của hắn không nối mạng, thậm chí còn chưa cắm nguồn, vì vậy hắn thử ấn vào lựa chọn YES...
Mọi chuyện phát triển đến như hiện tại, Sterry vẫn thờ phụng một quy tắc, tất cả những ai mạnh hơn mình đều là kẻ địch...
Khi Sterry đi tới trước một căn phòng, hắn chợt phát hiện ra căn phòng này bỗng dưng trở nên méo mó, tiếp đó lỗ hổng trên tường biến thành một cánh cửa lớn, hắn cũng không thèm để ý, trực tiếp đi vào trong cánh cửa này, mà ở trong đó, một lão hòa thượng đang mỉm cười, sau lưng là phật quang màu vàng, xung quanh thân thể có rất nhiều đóa sen.
- Thí chủ, ta chờ ngươi đã lâu, ta cảm thấy ngươi có nhiều chuyện muốn nói, hãy nói tất cả cho ta biết, Phật sẽ trả lời cho những mê mang trong lòng ngươi.
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực, nói với vẻ từ bi.
Ánh mắt Sterry có chút mơ màng, hắn cảm thấy lão hòa thượng này giống như là người thân thiết nhất với bản thân vậy, có điều cảm giác này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, theo chỗ trái tim nhói lên, Sterry lập tức thức tỉnh, hắn cười lạnh:
- Không cần dùng những lời đường mật này để lừa gạt ta, nếu như ta đã tìm đến ngươi, vậy tự nhiên là không sợ bị ngươi khống chế rồi, hơn nữa một khi ta chết, theo ngươi những người còn lại của Bắc Băng Châu đội sẽ làm gì? Mặt khác tiết lộ cho ngươi biết một tin tức, đội trưởng Bắc Băng Châu đội, thuộc tính hắn hoán đổi chính là áo thuật sư, cũng tức là pháp sư của thế giới này, ngươi cảm thấy khi hai đội phát sinh xung đột, các pháp sư và người Elf sẽ trợ giúp ai?
Nụ cười trên mặt lão hòa thượng vẫn không hề thay đổi, hắn cũng không nói thêm gì, cứ như vậy vừa cười vừa nhìn về phía Sterry.
Sterry cũng không khách khí, trực tiếp nói thẳng:
- Nếu như ta đã đến, vậy thì cũng đại biểu cho ta đồng ý tiến hành giao dịch với ngươi... Đương nhiên, ngươi mạnh ta yếu, cho dù giao dịch thuận lợi ta vẫn không thể tin được ngươi, cho nên trước đó, ta nhất định phải thêm một tầng bảo vệ cho mình...
Trong khi nói chuyện, trên bàn tay Sterry đột nhiên xuất hiện một điểm sáng, rất nhanh sau đó điểm sáng này liền biến thành một thanh kiếm nhỏ có ổ khóa, hắn nói với lão hòa thượng:
- Đây là niệm... Ngươi cũng có cảm giác của niệm, hẳn là có thể cảm nhận được thông tin bên trong, chỉ là một lời thề, chỉ cần ngươi không trái với lời thề này, chữa trị toàn thân tại Chủ thần không gian xong luồng niệm này sẽ biến mất. Mà một khi vi phạm, luồng niệm này sẽ đâm thủng tim ngươi, mặt khác nói một câu, nếu ta như chết rồi, vậy luồng niệm này sẽ càng lúc càng trở nên nguy hiểm, khi đó chắc chắn ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ...
Lão hòa thượng vẫy tay một cái, thanh kiếm nhỏ có ổ khóa bay thẳng vào cơ thể, tiếp đó hắn liền mỉm cười:
- Hài tử, ta tiếp nhận bất cứ đề nghị nào của ngươi, giống như ta đã nói, ta đến vì hòa bình. Ta không cần tính mạng của bất kỳ ai, chỉ cần tên của bọn hắn mà thôi, Phật có thể cảm giác được tất cả, Phật hiểu rõ vạn vật trên thế gian. Hơn nữa, năng lực của ta không phải là niệm, mà là kỹ năng nhận được từ bên trong kinh Phật...
- Mộng thế đại pháp.
/722
|