VẬN MỆNH KHÔNG THỂ TRÁNH

Chương 1c

/4


Chương 1c:

Lần này thì Quân Trác Việt đành chịu thua triệt để, bởi anh không thể nào phản bác được lời của cậu ta. Thở dài một hơi, anh đành nói sang chuyện khác:

- Dật Vân, cậu cũng hơn 28 tuổi rồi, sao không tìm cho mình một người phụ nữ đi. Giữ mình khư khư như vậy làm gì chứ!

- Cậu còn không hiểu sao? Cậu ta muốn dành đêm đầu tiên cho người phụ nữ mình thích đấy! Thiệu Kỳ lên tiếng trả lời thắc mắc của cậu ta.

- Đợi đến lúc cậu ta có người mình thích thì chắc tôi với cậu trở thành mấy cụ già lụm khụm rồi mất.

- Đành chịu thôi, tính cậu ta từ nhỏ tới giờ đã sạch sẽ thái quá như vậy rồi, nếu có ngày mà cậu ta đột nhiên xảy ra quan hệ với những người phụ nữ đó thì thế nào trời cũng nổi cuồng phong, sấm sét cho mà coi.

Đột nhiên, Quân Trác Việt dường như nghĩ tới một chuyện:

- Này, Thiệu Kỳ, chẳng phải mấy năm trước Dật Vân từng nhờ cậu tìm kiếm một cô gái hay sao? Bây giờ vẫn còn tìm chứ?

Nhắc tới chuyện này, Thiệu Kỳ lập tức nhớ tới tin tức mình vừa thu được:

- Đúng rồi! Dật Vân, có tin vui cho cậu này!

- Hả? Tin vui?

An Dật Vân vừa mới nói xong điện thoại từ một đối tác thì lại nghe thấy lời của Thiệu Kỳ, điều này làm anh vô cùng tò mò, dường như nghĩ tới điều gì đó, mặt anh trở nên rạng rỡ hơn hẳn:

- Có phải là có tin tức của cô ấy không? Này, mau nói nhanh đi chứ?

Đối với Quân Trác Việt thì đây là lần đầu anh thấy An Dật Vân có biểu hiện như vậy, điều này làm anh khẽ đơ ra. Nhưng còn Thiệu Kỳ thì trong suốt 5 năm qua đã tập thành thói quen mất rồi, thế là vẫn điềm tĩnh trả lời:

- Theo như tin tức thu được thì Lâm Y Nguyệt vừa trở về nước vào lúc 8h sáng ngày hôm nay. Hiện giờ đang ở tại thành phố A. Theo suy đoán thì có lẽ sẽ ở lại đây một thời gian khá lâu.

Tâm trạng của An Dật Vân giờ quả thật khó có từ nào để mà diễn tả. Trong 5 năm qua, không phải là chưa từng có tin tức của cô, nhưng lại không hề có vị trí cố định. Khi anh tới nơi thì cô đã không còn ở đó nữa. Một lần lại một lần cứ tiếp tục như vậy, nhiều lúc cũng muốn buông bỏ đoạn tình cảm đơn phương này, nhưng khi nhắm mắt lại hình ảnh cô lại tràn đầy toàn bộ trí óc của anh, không thể dứt ra được. Thế là cứ tiếp tục tìm kiếm, cho đến nay thì đã qua 5 năm rồi. Trong thời gian đó, cũng có lúc anh tự giễu chính mình, tại sao lại có thể vì một người con gái đã từng sống cùng một thời gian ngắn, mà thương nhớ đến tận hôm nay chứ. Không biết chừng, trong lòng cô, anh chẳng có chút địa vị nào cả, hay thậm chí là cô đã quên mất anh rồi. Vẫn biết là vậy nhưng mỗi lần cố quên đi thì lại càng nhớ thêm, thế là tình cảm cứ tiếp tục được nuôi dưỡng, mỗi ngày thêm một ít, đến nay thì cho dù muốn dừng cũng đã quá muộn rồi. Bây giờ, anh đã có thể kết luận, mình thật sự đã mất bệnh, còn là bệnh nan y không chữa được nữa chứ!

- Hiện giờ, cô ấy đang ở đâu? Anh đột nhiên lên tiếng, giọng điệu vẫn thản nhiên nhưng  không khó nhận ra trong đó chứa đựng sự mong chờ, thấp thỏm.

- Chưa xác định được, khoảng chừng 2 ngày nữa sẽ biết chính xác.

Mặc dù hơi thất vọng nhưng điều đó cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng vui sướng ngay lúc này của anh.

Quân Trác Việt giờ mới thật sự hồi hồn lại, nhìn An Dật Vân như kẻ giả mạo, quay lại hỏi Thiệu Kỳ:

- Này, rốt cuộc cô gái đó đã lấy gì mà cậu ta lại kiên trì tìm kiếm suốt 5 năm vậy?

- Lúc đầu tôi cũng suy luận mãi mà không ra, nhưng dần dần thì có lẽ đã biết cậu ta bị lấy gì rồi?

Thiệu Kỳ vừa nói vừa nhìn An Dật Vân, trên mặt thì nở nụ cười bí hiểm, thật ra còn một chuyện nữa mà anh chưa nói với cậu ta, khi biết tin anh cũng cảm thấy thật buồn cười, rõ ràng là xa tận chân trời nhưng thật ra lại là gần ngay trước mắt, chẳng biết khi mà cậu ta biết rồi thì không biết sẽ có biểu hiện gì đây, anh rất mong chờ đó.

/4

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status