Vận Mệnh Của Nữ Phụ

Chương 4 - Nữ Chủ-Hoàng Thiên Nhu

/16


Chiều hôm đó,cô cùng Băng Di đi mua những thứ cần thiết,vì Băng Di chưa có làm ra tiền với lại vì ông ngoại muốn cô(BD) không bị chiều hư nên mỗi tháng chỉ cho đủ số tiền tiêu vặt Băng Di nhận được cũng chỉ dư chút ít.Còn Thiên Vy tuy có số tiền của mẹ cô trong ngân hàng nhưng chả có đâu mà xài cho nhiều,vì đấy là đồ cưới của mẹ cô cho cô vì thế cả hai rất ăn ý cái gì không cần thì tốt nhất không mua.Đi dạo vài vòng quanh thành phố,thì chỉ còn quần áo là chưa mua.Băng Di thì không sao vì phong cách giống với nguyên chủ,còn Thiên Vy nhìn tủ quần áo cái thì quá lộ da,cái thì lộ cả đôi chân,còn cả những bộ như mọt sách nữa.Thiên Vy rất chi là lười mua áo quần vì thế người lựa đồ cho cô không ai khác ngoài Băng Di.Mà Băng Di muốn mua đồ hàng hiệu cho cô,thêm nữa phong cách của Thiên Vy rất khó chọn vì vậy hai người dự định đến-W.W cửa hàng thời trang lớn nhất ở thành phố.

Chị, xem xem, bộ này hợp với chị này.Cũng sắp tới mùa đông rồi,rất lạnh. Dừng chút, nói tiếp: Hay em mua cả bộ cho chị? Những câu như thế lặp lại bên tai Thiên Vy suốt.Mà cô cũng chẳng bực bội gì, vì tiền là của Băng Di,người lựa đồ cho cô là Băng Di,cô chỉ cần đứng đó để Băng Di mua thôi mà.

Khi Băng Di chỉ vào chiếc áo khoác bằng lông cáo màu trắng thì tiếng nói vang lên Phong, anh mua cho em chiếc áo kia được không? Nghe giọng nói 'đáng yêu' của ai đó Thiên Vy quay đầu lại thì thấy hai người 'thân' của mình.

Trên khuôn mặt cô là sự điềm đạm đáng yêu,phối với chiếc đầm trắng thuần ngang đầu gối làm cho người ta cảm thấy đây là một thiên sứ.Nhưng mà người thiên sứ đó chẳng phải là Hoàng Thiên Nhu-nữ chủ Bạch Liên Hoa của chúng ta sao?Kế bên cô ta là một mỹ nam tầm hai mươi,xung quanh người anh ta tỏ ra hàn khí nhưng khi nhìn Thiên Nhu thì lại ôn nhu,nếu Thiên Vy đoán không nhầm đây là nam chủ thứ 4,người duy nhất thừa kế tập đoàn Âu Dương lớn nhất thế giới-Âu Dương Phong.Hai người đứng kế nhau như một đôi tình lữ vậy.

Hình như chỗ cô đang mua đồ cũng là chi nhánh của Âu Dương tập đoàn trong ngành thời trang.Làm sao cô quên nhắc Băng Di cơ chứ.Mà cô nhớ chi nhánh thì nhiều còn nhiều nơi mà?Sao lại gặp ở đây vậy chứ?Hazii~ số cô đúng là đen đủi,lát về chắc chắn phải cúng nãi chuối cho Thổ Địa mới được.

Thiên Nhu thấy hai người, làm vẻ bất ngờ rồi nói: Chị, sao chị lại ở đây?Còn Băng Di nữa?À...chắc chị đến đây để mua đồ đúng không?Hay là để em trả cho em biết kinh tế của chị rất hạn chế mà. Thiên Nhu cất giọng ngọt ngào.Giọng nói tuy không lớn nhưng đủ để mọi người gần đó nghe thấy.Người ngoài nhìn vào thì thấy đây là một cô gái tốt biết chị mình kinh tế khó khăn nên giúp đỡ,đồng thời cũng vả vào mặt Thiên Di.Ai đời lại đi đến W.W mà kinh tế lại khó khăn chứ?Ai mà không biết một món rẻ nhất ở đây cũng đủ để người thường ăn no cả tháng.Nếu không có tiền mà đến đây chả khác nào rước lấy nhục.Tiếng xì xào nghị luận bắt đầu.

Băng Di và Thiên Di nhìn nhau.Hai người không nói nhưng đủ hiểu được đối phương muốn nói gì.

-Chị hay em giải quyết ả đây?

-Chị lười quá em gái thân yêu,hay em giải quyết giùm chị đi,chị sẽ quét nhà,lau nhà trong một tuần mà.Mắt Thiên Vy long lanh

Băng Di giật giật khoé môi.Làm ơn đi tỷ tỷ yêu dấu.Căn hộ đó ngày nào mà chả được ông ngoại đưa người giúp việc qua làm nhà chứ.Còn cần chị làm chắc.Băng Di hít sâu để giữ bình tĩnh.

-Nếu chị giải quyết em sẽ làm Bánh Phô Mai cho chị.

-Ok.Thành giao.

Sau hai phút trao đổi bằng mắt,Thiên Vy lên tiếng.

Em gái của tôi ơi.Cho dù kinh tế khó khăn thì cũng không như ai đó chưa đi làm mà đã không biết tiết kiệm.À mà hình như cô chả cần tiết kiệm đâu nhỉ?Bởi vì có người lúc nào cũng trả tiền cho cô mà.Với lại mọt thiên kim đại tiểu thư như cô thì làm gì mà phải thiếu tiền như người chị gái này.Phải không?

Lần này những người nói xấu về Thiên Vy đều quay sang chỉ trích Thiên Nhu.Bởi vì lời nói của cô làm cho người ta nghĩ Thiên Nhu mang vẻ đẹp thiên sứ lại là hồ ly tinh câu dẫn nam nhân để mua đồ cho cô ta.Thêm nữa sẽ làm những người thông minh hiểu ra dù là chị em nhưng một người tự kiếm tiền còn một người lại chỉ ăn không ngồi rồi mà không biết tiết kiệm.Bấy giờ hầu như những phu nhân quanh đó đều nhìn Thiên Nhu bộ dáng uỷ khuất câu nhân.Càng làm những người phụ nữ trong giới thượng lưu ghét cô ta thêm, vì bộ dáng đó chả khác nào hồ ly.Tiếng nghị luận nói xấu Thiên Nhu càng thêm sôi nổi.

Nhìn bộ dạng sắp khóc của Thiên Nhu,Âu Dương Phong đau lòng nói: Cô thật quá đáng, Thiên Nhu chỉ có ý tốt muốn giúp cô, mà cô chả những không biết điều,còn nói như vậy với Thiên Nhu.Làm cho cô ấy khóc cô vui lắm à?

Âu Thiếu,cho tôi hỏi anh là gì của cô ta vậy?Là bạn trai sao?Chuyện của tôi và cô ta không cần anh xen vào.Hơn nữa 'nói như vậy' của anh là ý gì đây Âu thiếu?Tôi nhớ tôi đâu có chửi hay đánh cô ta đâu?Là cô ta tự khóc đấy chứ. Nghe cô nói Âu Dương Phong chỉ biết im lặng,cô nói đúng,cô ta chả làm gì Thiên Nhu cả.Là do Thiên Nhu quá lương thiện cho nên mới dễ khóc như vậy.

Trong lúc hai người nói chuyện Băng Di vẫn đang chọn đồ cho Thiên Vy mà không biết được mình đang bị người khác chú ý.Trên tầng,Hàn Dật Thần nhìn Băng Di,hắn cảm giác cô có thứ gì đó rất quen thuộc với hắn, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể nhớ được.Lại nhìn Băng Di, cô gái em rất giỏi, người đầu tiên gợi lên hứng thú của tôi.Khoé môi nở cười tà mị.

Điều tra cô gái đó cho tôi. Nói rồi hắn quay đầu bước đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lời tác giả:Chap này hơi lâu mới ra, cho tớ xin lỗi nha.

Dạo này tớ học thêm rất nhiều nên nản quá =.= xém quên luôn viết truyện.

-----------------------Thank you for reading-----------------


/16

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status