Chương 28:
Editor: May
“Tôi cảm thấy cũng không phải đâu, Tống Dao thích Trần Diệu Dương rõ ràng như vậy, Trần Diệu Dương cũng không có tỏ tình, hẳn là không thích đi…”
“Quản nhiều như vậy làm gì, tiết thể dục buổi chiều cùng nhau xem Trần Diệu Dương chơi bóng, giống như lớp hai cũng vừa lúc học thể dục, còn có thể thấy Hách Anh, buổi chiều các cậu muốn mua nước không…”
Ý tứ sau lưng mua nước, mấy người cười thành một đoàn, chính mình hiểu rõ là được.
Chờ học sinh trong phòng học đi không sai biệt lắm, lúc này Kiều Lam mới đi ra phòng học.
Xem sách nhiều một lát, kỳ thi giữa kỳ càng ngày càng gần, cô vẫn là không quá tin tưởng với vật lý, rốt cuộc trước kia là một học sinh khoa văn, vật lý gì đó sớm đã quên hết, hơn nữa vật lý chủ yếu dựa vào lý giải, hoàn toàn dựa vào tự học vẫn là có hơi khó.
Xoay chuyển cổ quay đầu lại nhìn thoáng qua, Đàm Mặc cũng đã đi rồi.
Kiều Lam dựa vào trên ghế, thở dài.
Cách lần trước qua đi vài ngày, Kiều Lam rốt cuộc có chút suy nghĩ cẩn thận chính mình nói sai cái gì.
Ngày đó tổng cộng cũng chỉ nói ba câu, hai câu phía trước Đàm Mặc không có phản ứng gì, chỉ là sau khi hỏi anh muốn uống nước hay không, cả người Đàm Mặc đều không đúng rồi.
Hai chữ uống nước này, rốt cuộc chạm đến tới cái gì của Đàm Mặc.
Ngày hôm qua trên tiết tin, Kiều Lam rốt cuộc tiếp xúc tới internet, cô lên mạng tìm tòi chứng Asperger, rốt cuộc có một hiểu biết đại khái với bệnh này.
Trong đó có một điểm, làm Kiều Lam sờ được chút manh mối, trên mạng nói người mắc chứng Asperger, đặc biệt là trẻ con, bởi vì không hợp nhau với đám trẻ khác, thực dễ dàng gặp khi dễ, theo thống kê có 90% trẻ em mắc chứng Asperger, đều ở thơ ấu chịu đựng bạn cùng lứa tuổi khinh nhục.
Như vậy thực dễ dàng sẽ tạo ra một kết quả, mắc chứng vọng tưởng bị hại.
Bởi vì gặp hãm hại khi dễ quá nhiều, biến thành loại kết quả này, thật sự hết sức bình thường.
Chỉ cần có chứa từ ngữ tính ý đồ, đều sẽ kích thích đến thần kinh Đàm Mặc, Đàm Mặc mẫn cảm với hai chữ uống nước như vậy, có lẽ là bởi vì có người từng dùng loại con đường uống nước này thương tổn anh.
Kiều Lam có chút áy náy.
Cô không phải cố ý, nhưng xúc phạm tới Đàm Mặc cũng là thật sự.
Trừ cái này ra, sau khi Kiều Lam quan sát Đàm Mặc vài ngày phát hiện, Đàm Mặc chưa bao giờ sẽ mang theo ly nước tới trường học, anh cũng chưa bao giờ sẽ rời đi chỗ ngồi của mình, cho dù là đi phòng vệ sinh.
Kiều Lam hậu tri hậu giác hiểu rõ, đi vệ sinh đối với Đàm Mặc mà nói cũng không dễ dàng, chẳng những không dễ dàng, có lẽ còn sẽ lọt vào các bạn học nhạo báng.
Kiều Lam càng áy náy.
Đi ở trên đường vườn trường, Kiều Lam thầm nghĩ, chính mình muốn chân chính tiếp xúc Đàm Mặc, muốn Đàm Mặc đừng bài xích cô như vậy, nhất định phải càng cẩn thận một chút, lúc đi ngang qua siêu thị nhỏ gần vườn trường, Kiều Lam quẹo vào siêu thị, sau khi mua cây bút vốn dĩ muốn mua, lại mua một cây kẹo que.
Đi gấp, không phát hiện trong siêu thị vừa đúng có mấy bạn học cùng lớp đang mua nước.
Mấy nữ sinh vừa chuyển đầu liền thấy Kiều Lam đang mua kẹo, vội nói với mấy nữ sinh đi cùng, mắt nhìn Kiều Lam đi rồi, vài người đều nói lên.
“Tôi biết ngay cô ta rốt cuộc không chịu được!”
Trước kia mỗi ngày Kiều Lam mua kẹo lấy lòng nam sinh nữ sinh trong lớp, lúc trước vẫn luôn đều không có mua, hôm nay lại phá lệ mua, không phải chịu không nổi lại muốn lấy lòng Trần Diệu Dương bọn họ, thì còn có thể là cái gì.
/486
|