Chương 21:
Editor: May
Bà nội Kiều không hề nghĩ ngợi xông lên liền muốn bưng thịt bò, một tay Kiều Lam ngăn bà ta lại, một tay lấy về dĩa đồ ăn, “Làm gì?”
“Ai cho mày xào cái này, mày không biết thịt bò đắt bao nhiêu sao, chỉ ăn một mình lại xào nhiều như vậy làm gì, ăn một món đồ ăn là đủ rồi”, Nói xong lại muốn cướp.
Kiều Lam một tay bưng đồ ăn trốn đi, vóc dáng bà nội Kiều vốn dĩ không cao, tuổi lớn chậm rãi lưng còng cả người càng nhỏ, Kiều Lam một tay ngăn cản bà, bà hoàn toàn không có một chút biện pháp, tức đến lập tức mắng lên, “Ba ngày không đánh mày liền có bản lĩnh đúng không, ba mẹ mày nuôi mày lớn như vậy, không một chút lương tâm, một bữa ăn xong rồi ba mẹ mày ăn cái gì, em trai mày ăn gì.”
Chỉ một chút phân lượng này vừa thấy chính là một người ăn, Kiều Lam lười vạch trần bà nội Kiều, cầm lấy đũa bắt đầu ăn cơm.
Giữa trưa chỉ ăn một chén cơm nhỏ, bà nội Kiều hận không thể chồng chất tất cả đồ ăn đến trước mặt cháu trai, lúc này Kiều Lam là thật sự đói bụng.
Bà nội Kiều đoạt không được, tức đến trong miệng vẫn luôn mắng không ngừng, nhưng mắt thấy Kiều Lam ăn nhanh như vậy, không có biện pháp, vì thế chạy đến trong phòng bếp lại cầm một đôi đũa.
Cũng không thể để Kiều Lam ăn hết!
Vội vội vàng vàng ở dĩa đoạt một khối thịt bò lớn nhất, bỏ vào trong miệng nhai.
Không nhai được.
Còn cắn cộm răng.
Bà nội Kiều tuổi lớn răng không tốt, năm trước ba Kiều nói làm răng giả cho bà nội Kiều, bà nội Kiều ngại quá đắt không có làm, nói bà tuổi lớn ăn không nhiều lắm, ngày thường chỉ uống chút cháo không quan hệ.
Bà nội Kiều đau răng che miệng, một lát thịt cộm đến bà cảm thấy răng mình đều sắp rớt, tức giận kêu lên, “Không biết làm liền đừng làm, làm cứng như vậy ai có thể ăn đến được!”
Kiều Lam chậm rì rì cũng gắp một khối to thịt, bỏ vào trong miệng ăn thập phần kệch cỡm, “Cháu có thể.”
Bà nội Kiều:……
Kiều Lam như là cố ý triển lãm cho bà nội Kiều răng tốt của mình, ăn thực mau, ăn xong Kiều Lam còn thực tri kỷ gắp cho bà nội Kiều một khối khoai tây, “Cái này hầm lâu nấu nhừ, ăn cái này.”
Bà nội Kiều:……
Tức đến ngực đau.
Đoạt lại đoạt không được, ăn lại ăn không hết, bà nội Kiều ngồi ở đối diện Kiều Lam nhìn Kiều Lam ăn cơm, bắt đầu lâm vào tự mình hoài nghi.
Đây vẫn là đứa cháu gái thứ ba nhát gan nói cái gì làm cái đó nhà bà sao?
Gần đây làm sao, sao lại đột nhiên không sợ bà nữa?
Chờ sau khi tự mình hoài nghi hơn nửa ngày vừa cúi đầu, phát hiện nửa dĩa đồ ăn đã bị Kiều Lam ăn hết rồi, bà nội Kiều vội vàng đè lại dĩa đồ ăn, “Đủ rồi đủ rồi chuẩn bị ăn bao nhiêu, dư lại để dành cho em mày trong chốc lát trở về ăn.”
“Kiều Nguyên trở về đã 10 giờ, bà còn dám cho nó ăn.”
Bà nội Kiều:……
Kiều Nguyên lớn lên quá béo, mấy ngày hôm trước đi bệnh viện kiểm tra một chút bác sĩ kêu ăn ít một chút, đặc biệt là buổi tối, sau bữa cơm chiều cũng đừng lại ăn cái gì nữa, đặc biệt là thịt cá. Gần đây ba Kiều không cho Kiều Nguyên ăn khuya, tuy rằng bà nội Kiều đau lòng, nhưng lại lo lắng cháu trai lớn lên quá béo không khỏe mạnh, chỉ có thể không cho Kiều Nguyên ăn.
Bà nội Kiều cảm thấy ngày thường chính mình dỗi người giống như pháo đốt, hôm nay bị Kiều Lam chặn đến không nói được một câu, mắt thấy Kiều Lam ăn hết rồi, bà nội Kiều nghĩ đến chính mình tốn mấy chục đồng đều tới trong bụng Kiều Lam liền hoảng.
/486
|