Nhìn Vương Mịch vẻ mặt hậm hực dẫn hai người đi vào trong lầu vải phối nhóm máu, Giang Nguyên rất sung sướng cười ha ha. Có điều trong mắt hắn dần dần có thêm một tia ngưng trọng, con bé này... không đơn giản... luồng sát khí vừa nấy, chậc chậc...
Giang Nguyên vuốt cằm, cảm nhận được những sợi râu lún phún mới mọc dưới cằm, hắn như có điều suy nghĩ khế cười vài tiếng rồi cười nhìn về phía Tiểu Bảo ở cách đó không xa:
- Nào nào... Tiểu Bảo, đá bóng lại đây...
Trong lều vải, Tôn Nghị đang chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật, thấy Vương Mịch dẫn hai người đi vào, anh ta khẽ nhíu mày nói:
- Sao lại chỉ có hai người? Không tìm thêm vài người, chỉ có hai người thì tỷ lệ hợp quá nhỏ.
Lúc này vẻ mặt Vương Mịch có chút quái dị nói:
- Thầy thuốc Giang kia bảo hai người này đều có. nhóm máu A...
- Hả...
Nghe thấy điều này, Tôn Nghị cũng có chút sửng sốt, mới hiểu ra tên Giang Nguyên này làm việc ổn thỏa như vậy, còn chuẩn bị trước cả việc này. Có điều đây cũng là cách có hiệu quả nhất khi muốn cứu người trong tình huống này. Tôn Nghị một lúc sau mới hừ giọng nói:
- Tên lang trung này cũng biết làm chút việc! Dứt lời, Tôn Nghị vẫy tay với hai người nói: - Nào, hai người ngồi ở đây, lấy chút máu...
Đối với phẫu thuật cưa chân, Tôn Nghị rất thuần thục. Dù sao thì mỗi một y sĩ kiến tập đều được bồi dưỡng học tập từ nhỏ, sau đó bắt đầu từ năm mười bốn tuổi đã cùng các y sĩ hoặc y sư chính thức hàng năm đều du lịch kiến tập ít nhất sáu tháng ở khắp nơi trên cả nước. Sau khi đủ hai mươi tuổi sẽ được sắp xếp vào. khoa cấp cứu của bệnh viện cấp 2 trở lên làm việc độc. lập đủ ba năm, sau khi vượt qua các loại sát hạch nghiêm khắc mới được tăng cấp làm y sĩ kiến tập.
Mà sau khi trở thành y sĩ tập, còn phải làm việc và tiếp nhận sự dạy dỗ chuyên môn của các y sư của bệnh viện trực thuộc viện trên ba năm, trải qua kiểm tra đánh giá của ba y sư trở lên, đạt tiêu chuẩn thì mới được xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập.
Mỗi một người có thể có tư cách tham gia sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập có thể khả năng về một số phương diện nào đó không thể so với một số chuyên gia của bệnh viện cấp 3 trở lên nhưng ít nhất có thể khẳng định một điểm là những bệnh các chuyên gia này có thể chữa, bọn họ gần như cũng có thể chữa. Nhưng những bệnh bọn họ có thể chữa, những chuyên gia này chưa chắc đã chữa được...
Đây là vấn đề lĩnh vực chuyên môn khác nhau. Những chuyên gia này chỉ chuyên nghiên cứu về lĩnh vực nào đó, ví dụ như tim mạch, não ngoại khoa. Nhưng mỗi một y sĩ kiến tập về cơ bản đều biết tất cả các khoa, mặc dù có lẽ không thể nói là cực kỳ tinh thông nhưng ít nhất cũng không kém hơn một y sư của cấp chủ trị trở lên của khoa chuyên nghiệp.
Mà những người có thể có tư cách tham gia sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập như bọn họ xét trên mọi lĩnh vực chuyên ngành về cơ bản đều có thể sánh với năng lực chuyên môn cấp bậc y sư phó chủ nhiệm của lĩnh vực này.
Mà hai người Tôn Nghị và Vương Mịch lại vì biểu hiện cực kỳ nổi bật, giành được sự tán thưởng của một vị thiên y sư trong viện, thông qua đề nghị của vị thiên y sư này và lời phê chuẩn của hai vị thiên y sư khác, hai người chỉ làm việc và tiếp nhận dạy dỗ một năm ở bệnh viện trực thuộc viện đã trực tiếp tham gia cuộc kiểm tra đánh giá của ba vị y sư. Sau khi thuận lợi thông qua cuộc kiểm tra này, hai người liền được xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập.
Đương nhiên, Tôn Nghị sẽ không tự nhiên nói với người khác vị thiên y sư đề nghị này là ông ngoại anh ta...
Có điều mặc kệ ai là người đề nghị, người có thể vượt qua cuộc kiểm tra đánh giá của ba vị y sư thì tuyệt đối có đủ tư cách xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập. Vì khi kiểm tra đánh giá không có bất cứ ai dám nể tình nể mặt, không đạt tiêu chuẩn là không đạt tiêu chuẩn, dù là thiên y sư cũng không dám động tay động chân vào đó.
'Tôn Nghị vừa nhanh chóng thắt vài mạch máu, vừa bất mãn hừ giọng nói:
- Nếu không phải bây giờ chúng ta vẫn đang trong thời kỳ sát hạch thì đâu thể để cho tên đó kiêu ngạo như vậy... Cái tên bé như con kiến này mà dám khoa tay múa chân trước mặt chúng ta!
- Quên đi, tạm thời đừng nghĩ nhiều như vậy, lần sát hạch này rất quan trọng, trong viện sẽ không cho phép. chúng ta xuất hiện bất cứ sai lầm gì, cũng sẽ không được làm gì ở đây, vậy nên anh cố nhãn nhịn đi... Đợi chúng ta sát hạch xong thì tất cả đều ok...
Nghe lời càm ràm không dứt của Tôn Nghị, lúc này Vương Mịch cũng có chút bất đắc dĩ. Thật ra cô ta không thích tính cách của Tôn Nghị lắm, nhưng lần này cô ta lại nợ Tôn Nghị một món nhân tình rất lớn, nếu không có ông ngoại của Tôn Nghị thì dù cô ta có ưu tú đến đâu đi nữa cũng không thể tham gia sát hạch y sĩ thực tập sớm hơn hai năm.
Nên biết là hai năm là một khoảng thời gian rất dài, nếu có thể dẫn trước hai năm so với người cùng kỳ học thì tương lai ở bệnh viện cơ hội lên cao của cô ta sẽ cao. hơn. Mặc dù cô ta không nghỉ ngờ việc tương lai mình có thể lên chức y sư không nhưng có thể lên thiên y không thì hoàn toàn không nắm chắc.
Nhưng có thời gian hai năm này, chỉ cần cô ta đủ nỗ lực thì đây sẽ là một ưu thế, rất nhiều năm sau, nếu cạnh tranh thiên y sư, trong tình huống ngang nhau, nếu cô ta nhỏ hơn hai tuổi thì ít nhất cũng sẽ có nhiều hơn một hai điểm cơ hội so với người khác. Vậy nên nhân tình này không phải không lớn, dù thế nào cô ta cũng phải nhớ kỹ.
Nghe Tôn Nghị nhắc vậy, lúc này Vương Mịch lại nhớ ra khuôn mặt có chút ghê tởm đó, trong lòng lại có thêm vài phần buồn bực. Tên đáng chết đó lại dám trêu chọc mình... Cho dù hắn là người của giới tu luyện thì sao. chứ? Đợi sau này nếu lại gặp mình thì xem hắn còn dám bất kính với mình không.
Giang Nguyên vuốt cằm, cảm nhận được những sợi râu lún phún mới mọc dưới cằm, hắn như có điều suy nghĩ khế cười vài tiếng rồi cười nhìn về phía Tiểu Bảo ở cách đó không xa:
- Nào nào... Tiểu Bảo, đá bóng lại đây...
Trong lều vải, Tôn Nghị đang chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật, thấy Vương Mịch dẫn hai người đi vào, anh ta khẽ nhíu mày nói:
- Sao lại chỉ có hai người? Không tìm thêm vài người, chỉ có hai người thì tỷ lệ hợp quá nhỏ.
Lúc này vẻ mặt Vương Mịch có chút quái dị nói:
- Thầy thuốc Giang kia bảo hai người này đều có. nhóm máu A...
- Hả...
Nghe thấy điều này, Tôn Nghị cũng có chút sửng sốt, mới hiểu ra tên Giang Nguyên này làm việc ổn thỏa như vậy, còn chuẩn bị trước cả việc này. Có điều đây cũng là cách có hiệu quả nhất khi muốn cứu người trong tình huống này. Tôn Nghị một lúc sau mới hừ giọng nói:
- Tên lang trung này cũng biết làm chút việc! Dứt lời, Tôn Nghị vẫy tay với hai người nói: - Nào, hai người ngồi ở đây, lấy chút máu...
Đối với phẫu thuật cưa chân, Tôn Nghị rất thuần thục. Dù sao thì mỗi một y sĩ kiến tập đều được bồi dưỡng học tập từ nhỏ, sau đó bắt đầu từ năm mười bốn tuổi đã cùng các y sĩ hoặc y sư chính thức hàng năm đều du lịch kiến tập ít nhất sáu tháng ở khắp nơi trên cả nước. Sau khi đủ hai mươi tuổi sẽ được sắp xếp vào. khoa cấp cứu của bệnh viện cấp 2 trở lên làm việc độc. lập đủ ba năm, sau khi vượt qua các loại sát hạch nghiêm khắc mới được tăng cấp làm y sĩ kiến tập.
Mà sau khi trở thành y sĩ tập, còn phải làm việc và tiếp nhận sự dạy dỗ chuyên môn của các y sư của bệnh viện trực thuộc viện trên ba năm, trải qua kiểm tra đánh giá của ba y sư trở lên, đạt tiêu chuẩn thì mới được xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập.
Mỗi một người có thể có tư cách tham gia sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập có thể khả năng về một số phương diện nào đó không thể so với một số chuyên gia của bệnh viện cấp 3 trở lên nhưng ít nhất có thể khẳng định một điểm là những bệnh các chuyên gia này có thể chữa, bọn họ gần như cũng có thể chữa. Nhưng những bệnh bọn họ có thể chữa, những chuyên gia này chưa chắc đã chữa được...
Đây là vấn đề lĩnh vực chuyên môn khác nhau. Những chuyên gia này chỉ chuyên nghiên cứu về lĩnh vực nào đó, ví dụ như tim mạch, não ngoại khoa. Nhưng mỗi một y sĩ kiến tập về cơ bản đều biết tất cả các khoa, mặc dù có lẽ không thể nói là cực kỳ tinh thông nhưng ít nhất cũng không kém hơn một y sư của cấp chủ trị trở lên của khoa chuyên nghiệp.
Mà những người có thể có tư cách tham gia sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập như bọn họ xét trên mọi lĩnh vực chuyên ngành về cơ bản đều có thể sánh với năng lực chuyên môn cấp bậc y sư phó chủ nhiệm của lĩnh vực này.
Mà hai người Tôn Nghị và Vương Mịch lại vì biểu hiện cực kỳ nổi bật, giành được sự tán thưởng của một vị thiên y sư trong viện, thông qua đề nghị của vị thiên y sư này và lời phê chuẩn của hai vị thiên y sư khác, hai người chỉ làm việc và tiếp nhận dạy dỗ một năm ở bệnh viện trực thuộc viện đã trực tiếp tham gia cuộc kiểm tra đánh giá của ba vị y sư. Sau khi thuận lợi thông qua cuộc kiểm tra này, hai người liền được xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập.
Đương nhiên, Tôn Nghị sẽ không tự nhiên nói với người khác vị thiên y sư đề nghị này là ông ngoại anh ta...
Có điều mặc kệ ai là người đề nghị, người có thể vượt qua cuộc kiểm tra đánh giá của ba vị y sư thì tuyệt đối có đủ tư cách xin sát hạch tăng cấp y sĩ thực tập. Vì khi kiểm tra đánh giá không có bất cứ ai dám nể tình nể mặt, không đạt tiêu chuẩn là không đạt tiêu chuẩn, dù là thiên y sư cũng không dám động tay động chân vào đó.
'Tôn Nghị vừa nhanh chóng thắt vài mạch máu, vừa bất mãn hừ giọng nói:
- Nếu không phải bây giờ chúng ta vẫn đang trong thời kỳ sát hạch thì đâu thể để cho tên đó kiêu ngạo như vậy... Cái tên bé như con kiến này mà dám khoa tay múa chân trước mặt chúng ta!
- Quên đi, tạm thời đừng nghĩ nhiều như vậy, lần sát hạch này rất quan trọng, trong viện sẽ không cho phép. chúng ta xuất hiện bất cứ sai lầm gì, cũng sẽ không được làm gì ở đây, vậy nên anh cố nhãn nhịn đi... Đợi chúng ta sát hạch xong thì tất cả đều ok...
Nghe lời càm ràm không dứt của Tôn Nghị, lúc này Vương Mịch cũng có chút bất đắc dĩ. Thật ra cô ta không thích tính cách của Tôn Nghị lắm, nhưng lần này cô ta lại nợ Tôn Nghị một món nhân tình rất lớn, nếu không có ông ngoại của Tôn Nghị thì dù cô ta có ưu tú đến đâu đi nữa cũng không thể tham gia sát hạch y sĩ thực tập sớm hơn hai năm.
Nên biết là hai năm là một khoảng thời gian rất dài, nếu có thể dẫn trước hai năm so với người cùng kỳ học thì tương lai ở bệnh viện cơ hội lên cao của cô ta sẽ cao. hơn. Mặc dù cô ta không nghỉ ngờ việc tương lai mình có thể lên chức y sư không nhưng có thể lên thiên y không thì hoàn toàn không nắm chắc.
Nhưng có thời gian hai năm này, chỉ cần cô ta đủ nỗ lực thì đây sẽ là một ưu thế, rất nhiều năm sau, nếu cạnh tranh thiên y sư, trong tình huống ngang nhau, nếu cô ta nhỏ hơn hai tuổi thì ít nhất cũng sẽ có nhiều hơn một hai điểm cơ hội so với người khác. Vậy nên nhân tình này không phải không lớn, dù thế nào cô ta cũng phải nhớ kỹ.
Nghe Tôn Nghị nhắc vậy, lúc này Vương Mịch lại nhớ ra khuôn mặt có chút ghê tởm đó, trong lòng lại có thêm vài phần buồn bực. Tên đáng chết đó lại dám trêu chọc mình... Cho dù hắn là người của giới tu luyện thì sao. chứ? Đợi sau này nếu lại gặp mình thì xem hắn còn dám bất kính với mình không.
/984
|