Tuân Mệnh, Nữ Vương Bệ Hạ

Chương 5

/6


Chương 5

EDIT: Quynhgiao240

Chú mèo Ba Tư trên vai cậu ta tỉnh dậy dựng lỗ tai lên, tràn đầy địch ý nhìn tôi .

Lúc này, cái tên "đầu hình tam giác " đang cầm dụng cụ bơm hơi, đã thành công biến tấm plastic mỏng manh thành sô pha lớn.

"Đầu hình tam giác "lau mồ hôi trên trán, đẩy ghế sofa được thổi phồng tới chỗ Y Lưu Xuyên, sau đó cung kính nói: "Lão đại, mời ngài ngồi."

Cậu ta (Xuyên) đứng không nhúc nhích, ánh mắt trong veo như mặt nước gắt gao nhìn chằm chằm tôi.

Tên "bí đao lùn" bắt chước cậu ta giả bộ nghiêm mặt, sợ "Rolls-Royce" màu trắng nổi giận, sẽ phun lửa lên người hắn!

"Làm sao vậy? Tiểu quỷ ( Xuyên )! Ha ha, thích nhìn quần lót sao? Yên tâm, về sau đi theo tiểu thư ta, nhất định sẽ cho cậu mở rộng tầm mắt, muốn thấy kiểu quần lót gì đều no problem!"

Tôi ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý nói. Hừ, trong từ điển của Mễ Kỳ tôi có ba chữ —— không sợ chết!

"Rolls-Royce" màu trắng hừ lạnh một tiếng, hai chân bắt chéo ngồi trên ghế sofa. Cậu ta nâng tay lên, chỉ vào người tôi nói: "Các anh em, lột váy của cô ta ra."(QG: Tên biến thái, không biết xấu hổ a.)

Vài giây trước, cái đám lâu la còn vây quanh cái tên "đồng phục màu đen "  nhận được mệnh lệnh, lập tức vung móng vuốt lao về phía tôi. . . . . .

"Rolls-Royce" màu trắng híp mắt suy nghĩ, cười ha ha. Khuyên tai đinh tán đính trên tai cậu ta lóe lên ánh sáng lấp lánh, giống như ánh mắt sáng ngời của cậu ta .

Cậu ta giơ tay lên, vươn ngón trỏ cùng ngón giữa tạo thành tư thế rất ưu nhã, người hầu đứng ngoan ngoãn sau lưng cậu ta lập tức phản ứng, nhanh chóng móc cái gì đó từ trong túi quần ra.

Má ơi!

Nếu lấy ra một cây xì gà, bộ dạng kiêu ngạo kia sẽ hệt như xã hội đen  mà tôi thường thấy trên mạng.

Nhưng thật là đáng tiếc, người hầu móc ra một cây kẹo que, đưa vào tay"Rolls-Royce"màu trắng .

"Rolls-Royce"màu trắng bóc giấy gói kẹo, mặt mày hớn hở bỏ vào miệng, chết tiệt...nụ cười kia, tựa như chiếm được hạnh phúc trên khắp thiên hạ.

Sự thật này chứng minh suy luận của tôi ——

Cậu ta, chính là một đứa trẻ trong thân hình của thiếu niên. tôi đoán như vậy vì lúc cậu ta ngậm cái kẹo, rất mất mặt a.

Nhưng, hiện tại tôi không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, trước mắt tôi phải giải quyết cái đám ruồi bọ đang quyết liệt lao tới đây.

Tôi nhắc chân, một cước, một cước, lại một cước. . . . . .

Sau khi biểu diễn động tác đầy hoa lệ, đám ruồi muỗi đó đều bị tôi quật ngã. A! Cũng không nhìn xem tôi là ai, vắt mũi chưa sạch mà đòi đụng tới bổn tiểu thư.

Tôi chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười lớn, mấy tên"ruồi muỗi" bị tôi quật ngã nhanh chóng đứng dậy, từ phía sau đánh về phía tôi.

Thiên phòng vạn phòng, ám tiến nan phòng(* Phòng bị ngàn lần , đánh lén khó phòng)! Mấy tên xấu xa này!

"Mấy tên ngốc! Lột đồ người ta thì có gì đẹp mặt !" Tôi học theo bọ ngựa, quét ngã mấy con ruồi.

Nhưng một tên"Ruồi bọ”, ngã xuống vẫn không cam lòng kéo váy của tôi. Váy trượt xuống, lộ ra quần lót an toàn màu trắng. ( vì để phòng sáng sớm phát sinh gièm pha, tôi đã sớm chạy vào trong toilet mặc một cái quần an toàn hơn. Quả nhiên, sự thật chứng minh Mễ Kì tôi thật là thông minh ^o^ . )

Một chân tôi dẫm lên mặt cái tên"Ruồi bọ"vừa kéo váy của tôi, ra sức nghiền nghiền, sau đó hai tay ôm ngực, nhìn "Rolls-Royce" màu trắng đang cắn kẹo que nổi giận mắng: "Đồ hèn hạ, khốn nạn, lưu manh! Ngay cả quần an toàn cũng chưa thấy qua sao!"

Mỗi một câu nói của tôi đều là nhục mạ, mặt "Rolls-Royce"màu trắng liền biến đen, đợi tôi mắng xong, khuôn mặt cậu ta đã đen như đáy nồi cháy.

Cậu ta miễn cưỡng nhìn tô, ánh mắt tỏ ra nói không nên lời, đột nhiên cậu ta vẫy tay, ra lệnh nói : "Bắt lấy cô ta."

Không đợi tôi kịp phản ứng, tôi đã bị mấy tên"Ruồi bọ" ba chân bốn cẳng nhấc lên trên vai. Tôi giãy dụa, tay chân huơ loạn.

"Làm gì? Các người muốn làm gì? Nhanh chút bỏ tôi xuống, bỏ chị hai này xuống mau. . . . . ."

"Rolls-Royce"màu trắng đứng lên, hai tay vẽ một vòng tròn, tiếp tục dùng ánh mắt miễn cưỡng nhìn tôi: "Đem cô ta —— quăng ra khỏi trường."

"Uy  —— ngươi dám! Mau thả tôi xuống. . . . . . Thằng quỷ không biết xấu hổ, đồ không có mắt! A —— biết bổn tiểu thư tôi đi bao lâu rồi mới đến được đây không? Một giờ nha. . . . . . Nhanh chút —— bỏ —— tôi —— xuốngi ——"

Tôi la, la to, điên cuồng hét lên. . . . . .

Nhưng mặc kệ tôi la thế nào, cảnh vật trước mắt vẫn xa dần.

"Rolls-Royce"màu trắng cười càn rỡ.


Đón đọc chương mới nhất tại http://diendanlequydon.com/ ^^

/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status