Nhiễm sắc thể của nữ giới là XX, nhiễm sắc thể của nam giới là XY, Vương Thu không bình thường, nhiễm sắc thể của cậu là khảm hợp thể của XX và XY. Cậu có được hai bộ hệ thống sinh sản hoàn chỉnh thành thục bên trong và bên ngoài cơ thể, trên y học gọi cậu là dị dạng lưỡng tính, đơn giản mà nói ——
Vương Thu là người song tính.
Từ lúc cậu hiểu chuyện đến giờ, cậu đã biết thân thể của mình có một vài khác biệt với các bạn nhỏ khác.
Nhưng bạn nhỏ Vương Thu nhanh chóng tiếp thu sự thật này, bởi vì thân thể của mẹ cậu cũng giống như cậu, thậm chí phả hệ bên ngoại của cậu cũng có rất nhiều người như cậu.
Trong gia tộc của cậu, không ít thân nhân có tình huống giống cậu, tình trạng thân thể của họ không giống người thường.
Mà người như cậu, giấu mình trong muôn nghìn chúng sinh, chiếm một bộ phận bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng dù thế nào, bởi vì Vương Thu có cuộc sống hạnh phúc bên gia đình, có người thân, cha mẹ yêu thương cậu, cho nên thời kỳ thơ ấu và thanh thiếu niên, tuy rằng có một vài bất tiện khó nói, nhưng vẫn tràn ngập vui vẻ hạnh phúc.
Trừ thói quen đặc biệt chú trọng đến bảo vệ riêng tư cá nhân bên ngoài, dường như cậu cũng không có khác biệt gì quá lớn.
__________
Vương Thu dùng thẻ mở cửa nhà mình, đưa tay mở đèn, căn nhà chìm trong một màu ấm áp.
Cậu thích những gam màu ấm, tuy rằng ngày thường làm việc cần phải đen thui như sếp cậu, nhưng chỉ cần về đến nhà cậu sẽ buông thả bản thân.
Vương Thu đặt đồ trong tay xuống, cởi sạch quần áo đi vào phòng tắm.
Cậu rất thích sạch sẽ, về nhà mà không tắm cứ cảm thấy không thoải mái. Bình thường bên ngoài luôn rất chú ý đến riêng tư cá nhân, nhưng một khi trở về thế giới của mình thì hoàn toàn thả lỏng.
Dù sao tất cả cửa sổ nhà cậu đều có treo rèm, dù sống ở nhà cao gần đó cũng nhìn không đến.
Có lẽ do nồng độ hormone trong cơ thể nên làn da của Vương Thu đẹp hơn so với người bình thường, lông tóc cũng không quá dày, không hề mọc râu, đi công tác mang theo dao cạo râu cũng không biết nên cạo chỗ nào.
Dáng người của cậu rất cân đối, đứng ở khoảng giữa của mỹ nữ cao gầy và mảnh khảnh soái ca. Tựa như tủ quần áo nhà cậu, không chỉ có tây trang cà vạt, cũng có váy áo trang sức.
Chỉ là cậu càng thiên dùng bề ngoài nam tính để xuất hiện trước mặt mọi người, không thường trang điểm thành mỹ nhân.
Cậu là con trai cũng là con gái, tựa như cậu thích chơi parkour (**), leo núi, cũng yêu thích nấu nướng, đan len, không có gì là không đúng.
Tắm rửa xong, Vương Thu sấy mái tóc mình đến xù xù, cả người nhìn mềm mại, hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ khôn khéo trước đó.
Để thuận tiện, trong nhà có mua váy ngủ, có thể xỏ hết cả người vào.
Cậu bôi kem dưỡng da, đắp một tấm mặt nạ, bắt đầu xách đồ ăn vào phòng bếp. Còn chưa lấy rau củ ra, người nhà đã gọi video đến.
"Mẹ." Vương Thu cười rộ lên, cười đến ngọt ngào.
"Nấu cơm ăn sao?'
Mẹ cậu là một mỹ nhân tóc dài, 40 tuổi vẫn xinh đẹp như hồi trẻ.
"Dạ, hôm nay nghỉ." Vương Thu thành thạo chiên cái trứng cho mình, còn rất hứng thú tạo hình trái tim: "Mẹ, hôm nay con xin nghỉ việc rồi."
"Sếp Trịnh của con phê duyệt cho à?"
"Vẫn chưa." Vương Thu thường hay liên lạc với người nhà, cũng hay nói chuyện công việc của mình cho họ nghe, nên cha mẹ cậu đều rất quen thuộc với Trịnh Quân. Cậu cười đến nhăn cả mặt nạ: "Lúc con nói nguyên nhân nghỉ việc, mặt đại ma đầu ngơ ngác, chắc còn phải hòa hoãn mấy ngày nữa."
"Mẹ thấy cậu ta như mất đi nửa cái mạng rồi."
"Ha ha ha ha, mẹ nói quá..." Vương Thu đun nước, chuẩn bị nấu thịt làm thịt kho tàu: "Con muốn chuyên tâm đi tìm người yêu."
Cậu muốn chuẩn bị để bước vào giai đoạn mới của đời người —— tìm một đối tượng thích hợp với mình.
Thật sự chờ mong!
(**) Parkour: Parkour là một phương thức huấn luyện sử dụng vận động bắt nguồn từ tập luyện kỹ năng tránh vật cản của quân đội. Các học viên di chuyển từ A đến B theo cách hiệu quả nhất có thể.
Vương Thu là người song tính.
Từ lúc cậu hiểu chuyện đến giờ, cậu đã biết thân thể của mình có một vài khác biệt với các bạn nhỏ khác.
Nhưng bạn nhỏ Vương Thu nhanh chóng tiếp thu sự thật này, bởi vì thân thể của mẹ cậu cũng giống như cậu, thậm chí phả hệ bên ngoại của cậu cũng có rất nhiều người như cậu.
Trong gia tộc của cậu, không ít thân nhân có tình huống giống cậu, tình trạng thân thể của họ không giống người thường.
Mà người như cậu, giấu mình trong muôn nghìn chúng sinh, chiếm một bộ phận bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng dù thế nào, bởi vì Vương Thu có cuộc sống hạnh phúc bên gia đình, có người thân, cha mẹ yêu thương cậu, cho nên thời kỳ thơ ấu và thanh thiếu niên, tuy rằng có một vài bất tiện khó nói, nhưng vẫn tràn ngập vui vẻ hạnh phúc.
Trừ thói quen đặc biệt chú trọng đến bảo vệ riêng tư cá nhân bên ngoài, dường như cậu cũng không có khác biệt gì quá lớn.
__________
Vương Thu dùng thẻ mở cửa nhà mình, đưa tay mở đèn, căn nhà chìm trong một màu ấm áp.
Cậu thích những gam màu ấm, tuy rằng ngày thường làm việc cần phải đen thui như sếp cậu, nhưng chỉ cần về đến nhà cậu sẽ buông thả bản thân.
Vương Thu đặt đồ trong tay xuống, cởi sạch quần áo đi vào phòng tắm.
Cậu rất thích sạch sẽ, về nhà mà không tắm cứ cảm thấy không thoải mái. Bình thường bên ngoài luôn rất chú ý đến riêng tư cá nhân, nhưng một khi trở về thế giới của mình thì hoàn toàn thả lỏng.
Dù sao tất cả cửa sổ nhà cậu đều có treo rèm, dù sống ở nhà cao gần đó cũng nhìn không đến.
Có lẽ do nồng độ hormone trong cơ thể nên làn da của Vương Thu đẹp hơn so với người bình thường, lông tóc cũng không quá dày, không hề mọc râu, đi công tác mang theo dao cạo râu cũng không biết nên cạo chỗ nào.
Dáng người của cậu rất cân đối, đứng ở khoảng giữa của mỹ nữ cao gầy và mảnh khảnh soái ca. Tựa như tủ quần áo nhà cậu, không chỉ có tây trang cà vạt, cũng có váy áo trang sức.
Chỉ là cậu càng thiên dùng bề ngoài nam tính để xuất hiện trước mặt mọi người, không thường trang điểm thành mỹ nhân.
Cậu là con trai cũng là con gái, tựa như cậu thích chơi parkour (**), leo núi, cũng yêu thích nấu nướng, đan len, không có gì là không đúng.
Tắm rửa xong, Vương Thu sấy mái tóc mình đến xù xù, cả người nhìn mềm mại, hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ khôn khéo trước đó.
Để thuận tiện, trong nhà có mua váy ngủ, có thể xỏ hết cả người vào.
Cậu bôi kem dưỡng da, đắp một tấm mặt nạ, bắt đầu xách đồ ăn vào phòng bếp. Còn chưa lấy rau củ ra, người nhà đã gọi video đến.
"Mẹ." Vương Thu cười rộ lên, cười đến ngọt ngào.
"Nấu cơm ăn sao?'
Mẹ cậu là một mỹ nhân tóc dài, 40 tuổi vẫn xinh đẹp như hồi trẻ.
"Dạ, hôm nay nghỉ." Vương Thu thành thạo chiên cái trứng cho mình, còn rất hứng thú tạo hình trái tim: "Mẹ, hôm nay con xin nghỉ việc rồi."
"Sếp Trịnh của con phê duyệt cho à?"
"Vẫn chưa." Vương Thu thường hay liên lạc với người nhà, cũng hay nói chuyện công việc của mình cho họ nghe, nên cha mẹ cậu đều rất quen thuộc với Trịnh Quân. Cậu cười đến nhăn cả mặt nạ: "Lúc con nói nguyên nhân nghỉ việc, mặt đại ma đầu ngơ ngác, chắc còn phải hòa hoãn mấy ngày nữa."
"Mẹ thấy cậu ta như mất đi nửa cái mạng rồi."
"Ha ha ha ha, mẹ nói quá..." Vương Thu đun nước, chuẩn bị nấu thịt làm thịt kho tàu: "Con muốn chuyên tâm đi tìm người yêu."
Cậu muốn chuẩn bị để bước vào giai đoạn mới của đời người —— tìm một đối tượng thích hợp với mình.
Thật sự chờ mong!
(**) Parkour: Parkour là một phương thức huấn luyện sử dụng vận động bắt nguồn từ tập luyện kỹ năng tránh vật cản của quân đội. Các học viên di chuyển từ A đến B theo cách hiệu quả nhất có thể.
/60
|