Tử Linh, nàng, nàng có kỳ binh sao? Cảm giác đặc biệt như vậy nên Sở Phong cảm nhận được chiếc Chiến xa* lớn bằng bàn tay này là một kỳ binh.
Ông nội của ta nói, nếu ta lựa chọn đi theo ngươi thì ông cũng sẽ không lo lắng ta sống hay chết nữa, càng sẽ không đi theo bảo vệ ta. Sống hay chết phải tự dựa vào mình, ông sẽ không quan tâm.
Nhưng vì nuôi lớn ta không dễ nên trước khi ta đi, ông đã đưa chiếc Chiến Xa Linh Lung này cho ta. Chiếc chiến xa này có thể công kích lẫn phòng ngự, mặc dù nó không phải mạnh nhất nhưng tốc độ của nó chắc chắn là đứng đầu.
Tử Linh cười cười, sau đó giơ tay lên, chiếc Chiến Xa Linh Lung rời khỏi tay, bay ra ngoài. Sau khi phát ra ánh sáng chói lòa, nó biến thành một chiến xa khổng lồ, rộng năm mét dài mười mét lơ lửng trên không trung.
Oa, chiến xa thật đẹp! Sở Phong kinh ngạc nói. Chiến Xa Linh Lung bây giờ nhìn đẹp hơn lúc còn nằm trong lòng bàn tay của Tử Linh.
Quan trọng hơn là khi nó biến lớn thì vẻ uy nghiêm đặc biệt của kỳ binh lộ ra rõ ràng hơn. Thậm chí nó còn đẹp và khí phách hơn chiến xa do yêu thú kéo của Hoàng triều Khương thị mà Sở Phong từng nhìn thấy.
Đừng đứng đó mãi, đi nhanh đi! Tử Linh cầm tay của Sở Phong đi tới. Cửa xe của Chiến Xa Linh Lung mở ra, hai người họ cùng nhảy vào trong xe.
Vù vù vù…
Khi cửa xe đóng lại thì mười bánh xe bắt đầu chuyển động giữa không trung. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, còn phun ra từng tầng khí đặc biệt. Một lúc sau, phía dưới bánh xe đã xuất hiện từng đám mây trôi nổi.
Vèo!
Chỉ thấy có một luồng ánh sáng màu hồng phóng lên tận trời, chiếc chiến xa đã biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ này còn nhanh hơn Long Du Cửu Thiên gấp mấy lần.
Sau khi Sở Phong và Tử Linh rời khỏi đây, đám người trong tòa thành do dự khá lâu nhưng vẫn thận trọng đi tới chiến trường của Sở Phong và Bách Diện lão nhân.
Khi họ đi vào chiến trường thì chỉ thấy từng cái hố sâu trên mặt đất và kiến trúc đã bị phá hủy hoàn toàn làm họ rất sợ hãi.
Trong thời điểm này, chỉ có một người là Lý Đại Đảm mới dám đi tới.
Tất cả những người còn lại đứng ở phía ngoài chiến trường, nhìn chằm chằm vào Lý Đại Đảm, chờ đợi đáp án của gã.
Cuối cùng, Lý Đại Đảm hô to một tiếng: Bách Diện lão nhân chết rồi! Bách Diện lão nhân bị Sở Phong giết rồi! Nơi này chỉ có một thi thể, chắc chắn là của Bách Diện lão nhân!
Cái gì? Bách Diện lão nhân chết rồi sao? Đệ nhất sát thủ của đại lục Cửu Châu, giết người vô số chưa thất bại lần nào thế mà lại bị Sở Phong giết chết rồi sao?
Khi tin tức này truyền ra thì mọi người đều kinh ngạc và khó có thể tin.
Bởi vì mặc dù trước đó đã nghe những chuyện hết sức thần kỳ về Sở Phong nhưng không ai tin rằng Sở Phong có thể đánh bại Bách Diện lão nhân. Bởi vì Bách Diện lão nhân là một thần thoại bất bại, chỉ cần nghe tên đã làm cho người khác sợ mất mật.
Nhưng khi sự thật này được xác nhận thì mọi người bắt buộc phải tin tưởng điều đó, dù sao rất nhiều người đều đã nghe được cuộc nói chuyện của Sở Phong và Bách Diện lão nhân, rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến hai người chiến đấu với nhau.
Thậm chí là có người còn mời một người đã từng ở cùng một doanh trại sát thủ với Bách Diện lão nhân tới xác nhận. Sau khi người đó quan sát thì cho ra một kết luận, người bị chết đúng là Bách Diện lão nhân, không thể sai được.
Tin tức này truyền ra làm chấn động cả Cửu Châu, bởi vì điều này đã nói rõ Sở Phong quá mạnh mẽ, tới Bách Diện lão nhân cũng bị hắn giết thì còn có người nào có thể giết hắn được?
Chẳng lẽ chỉ vì một thiếu niên mười sáu tuổi mà phải mời cả Tông chủ của sáu thế lực lớn ra tay sao?
Cũng không cần biết người ngoài có thái độ gì khi nghe chuyện này nhưng khi Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Bạch Tàng giáo và Tiêu Dao cốc nghe được tin tức này thì họ đều rất tức giận.
Bởi vì chuyện này không chỉ nói rõ bọn họ đã đuổi giết Sở Phong thất bại, mà năm trăm nghìn Huyền châu mà họ góp ra cũng bị mất sạch, còn có thể rơi vào trong túi Sở Phong nữa.
Điều này đã làm cho bốn vị Tông chủ hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, đập hỏng cả bàn. Thực tế thì từ khi họ đuổi giết Sở Phong tới nay đã đập nát vô số cái bàn rồi, bởi vì mỗi lần có tin tức liên quan tới Sở Phong đều là chuyện xấu cả.
Bọn họ vừa tức giận nhưng cũng cảm thấy lo sợ, bởi vì Sở Phong quá mạnh, tốc độ tăng tu vi quá nhanh. Cừu hận bây giờ giữa hai bên đã rất sâu, nếu như tốc độ trưởng thành của Sở Phong vẫn giữ nguyên như bây giờ thì tới lúc thực lực của Sở Phong mạnh hơn họ, vậy bọn họ chỉ có thể chờ chết sao?
Thanh danh của Sở Phong càng ngày càng lớn nên cũng đã có người tuyên dương hết những chuyện mà Sở Phong đã làm ở Thanh Châu ra toàn bộ Cửu Châu, đồng thời thần thoại hóa những chuyện ấy lên.
Chẳng hạn như Sở Phong một thân một mình phá hủy đệ nhất Tông môn của Thanh Châu, làm cho Tông chủ Lăng Vân tông chạy trốn như chó, mấy trăm vạn đệ tử bị giết hầu như không còn, dãy núi Lăng Vân ngập trong biển máu, xác chất thành núi.
Còn có Sở Phong tới cướp pháp trường của vương phủ Kỳ Lân, chém giết rất nhiều đại tướng của Vương phủ. Rất nhiều hộ vệ, kể cả Phủ chủ của Vương phủ cũng không thể làm gì hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Phong dẫn người rời khỏi, để lại vô số thi thể cho vương phủ Kỳ Lân.
Tóm lại, những chuyện mà Sở Phong đã làm ở Thanh Châu chẳng những bị truyền ra, hơn nữa càng truyền lại càng giống như thần, làm cho những người không rõ còn nhận xét một câu về Sở Phong.
Đó chính là, Sở Phong là sát thần chuyển thế, kẻ nào đắc tội đều không có kết quả tốt. Bởi vì lúc này Sở Phong đã giết rất nhiều đệ tử và trưởng lão của sáu thế lực lớn, hắn là đang trả thù.
Nếu để hắn trưởng thành thì Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Tiêu Dao cốc, Kiếm Thần cốc, Bạch Tàng giáo, thậm chí là gia tộc Giới thị đều sẽ giống với Lăng Vân tông, bị Sở Phong tiêu diệt.
Điều này làm Tông chủ của mấy thế lực lớn hoảng sợ, bởi vì họ cảm thấy Sở Phong thật sự là một mầm tai họa cần phải diệt trừ. Cho dù họ không thể lấy lại kỳ binh, không thể mở ra bảo tàng cũng phải giết chết Sở Phong, nếu không thì người bị chết sẽ chính là mình.
Thế là Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Bạch Tàng giáo, Tiêu Dao cốc, Kiếm Thần cốc và gia tộc Giới thị đều cùng ký vào một lá thư, xin Hoàng triều Khương thị xuất binh giết chết Sở Phong.
Nếu không, đợi tới khi Sở Phong trưởng thành thì có thể sẽ trở thành Yêu vương của núi Vạn Yêu thứ hai, nổi dậy phản loạn, tới lúc đó kể cả Hoàng triều Khương thị cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Mà đối với lá thư có chữ ký của sáu thế lực lớn thì Hoàng triều Khương thị - chúa tể của đại lục Cửu Châu cũng rất quan tâm. Thế là Hoàng triều Khương thị sai một nhóm cường giả tới Tần Châu đuổi giết Sở Phong.
(*) Chiến xa: xe dùng để chiến đấu
Ông nội của ta nói, nếu ta lựa chọn đi theo ngươi thì ông cũng sẽ không lo lắng ta sống hay chết nữa, càng sẽ không đi theo bảo vệ ta. Sống hay chết phải tự dựa vào mình, ông sẽ không quan tâm.
Nhưng vì nuôi lớn ta không dễ nên trước khi ta đi, ông đã đưa chiếc Chiến Xa Linh Lung này cho ta. Chiếc chiến xa này có thể công kích lẫn phòng ngự, mặc dù nó không phải mạnh nhất nhưng tốc độ của nó chắc chắn là đứng đầu.
Tử Linh cười cười, sau đó giơ tay lên, chiếc Chiến Xa Linh Lung rời khỏi tay, bay ra ngoài. Sau khi phát ra ánh sáng chói lòa, nó biến thành một chiến xa khổng lồ, rộng năm mét dài mười mét lơ lửng trên không trung.
Oa, chiến xa thật đẹp! Sở Phong kinh ngạc nói. Chiến Xa Linh Lung bây giờ nhìn đẹp hơn lúc còn nằm trong lòng bàn tay của Tử Linh.
Quan trọng hơn là khi nó biến lớn thì vẻ uy nghiêm đặc biệt của kỳ binh lộ ra rõ ràng hơn. Thậm chí nó còn đẹp và khí phách hơn chiến xa do yêu thú kéo của Hoàng triều Khương thị mà Sở Phong từng nhìn thấy.
Đừng đứng đó mãi, đi nhanh đi! Tử Linh cầm tay của Sở Phong đi tới. Cửa xe của Chiến Xa Linh Lung mở ra, hai người họ cùng nhảy vào trong xe.
Vù vù vù…
Khi cửa xe đóng lại thì mười bánh xe bắt đầu chuyển động giữa không trung. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, còn phun ra từng tầng khí đặc biệt. Một lúc sau, phía dưới bánh xe đã xuất hiện từng đám mây trôi nổi.
Vèo!
Chỉ thấy có một luồng ánh sáng màu hồng phóng lên tận trời, chiếc chiến xa đã biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ này còn nhanh hơn Long Du Cửu Thiên gấp mấy lần.
Sau khi Sở Phong và Tử Linh rời khỏi đây, đám người trong tòa thành do dự khá lâu nhưng vẫn thận trọng đi tới chiến trường của Sở Phong và Bách Diện lão nhân.
Khi họ đi vào chiến trường thì chỉ thấy từng cái hố sâu trên mặt đất và kiến trúc đã bị phá hủy hoàn toàn làm họ rất sợ hãi.
Trong thời điểm này, chỉ có một người là Lý Đại Đảm mới dám đi tới.
Tất cả những người còn lại đứng ở phía ngoài chiến trường, nhìn chằm chằm vào Lý Đại Đảm, chờ đợi đáp án của gã.
Cuối cùng, Lý Đại Đảm hô to một tiếng: Bách Diện lão nhân chết rồi! Bách Diện lão nhân bị Sở Phong giết rồi! Nơi này chỉ có một thi thể, chắc chắn là của Bách Diện lão nhân!
Cái gì? Bách Diện lão nhân chết rồi sao? Đệ nhất sát thủ của đại lục Cửu Châu, giết người vô số chưa thất bại lần nào thế mà lại bị Sở Phong giết chết rồi sao?
Khi tin tức này truyền ra thì mọi người đều kinh ngạc và khó có thể tin.
Bởi vì mặc dù trước đó đã nghe những chuyện hết sức thần kỳ về Sở Phong nhưng không ai tin rằng Sở Phong có thể đánh bại Bách Diện lão nhân. Bởi vì Bách Diện lão nhân là một thần thoại bất bại, chỉ cần nghe tên đã làm cho người khác sợ mất mật.
Nhưng khi sự thật này được xác nhận thì mọi người bắt buộc phải tin tưởng điều đó, dù sao rất nhiều người đều đã nghe được cuộc nói chuyện của Sở Phong và Bách Diện lão nhân, rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến hai người chiến đấu với nhau.
Thậm chí là có người còn mời một người đã từng ở cùng một doanh trại sát thủ với Bách Diện lão nhân tới xác nhận. Sau khi người đó quan sát thì cho ra một kết luận, người bị chết đúng là Bách Diện lão nhân, không thể sai được.
Tin tức này truyền ra làm chấn động cả Cửu Châu, bởi vì điều này đã nói rõ Sở Phong quá mạnh mẽ, tới Bách Diện lão nhân cũng bị hắn giết thì còn có người nào có thể giết hắn được?
Chẳng lẽ chỉ vì một thiếu niên mười sáu tuổi mà phải mời cả Tông chủ của sáu thế lực lớn ra tay sao?
Cũng không cần biết người ngoài có thái độ gì khi nghe chuyện này nhưng khi Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Bạch Tàng giáo và Tiêu Dao cốc nghe được tin tức này thì họ đều rất tức giận.
Bởi vì chuyện này không chỉ nói rõ bọn họ đã đuổi giết Sở Phong thất bại, mà năm trăm nghìn Huyền châu mà họ góp ra cũng bị mất sạch, còn có thể rơi vào trong túi Sở Phong nữa.
Điều này đã làm cho bốn vị Tông chủ hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, đập hỏng cả bàn. Thực tế thì từ khi họ đuổi giết Sở Phong tới nay đã đập nát vô số cái bàn rồi, bởi vì mỗi lần có tin tức liên quan tới Sở Phong đều là chuyện xấu cả.
Bọn họ vừa tức giận nhưng cũng cảm thấy lo sợ, bởi vì Sở Phong quá mạnh, tốc độ tăng tu vi quá nhanh. Cừu hận bây giờ giữa hai bên đã rất sâu, nếu như tốc độ trưởng thành của Sở Phong vẫn giữ nguyên như bây giờ thì tới lúc thực lực của Sở Phong mạnh hơn họ, vậy bọn họ chỉ có thể chờ chết sao?
Thanh danh của Sở Phong càng ngày càng lớn nên cũng đã có người tuyên dương hết những chuyện mà Sở Phong đã làm ở Thanh Châu ra toàn bộ Cửu Châu, đồng thời thần thoại hóa những chuyện ấy lên.
Chẳng hạn như Sở Phong một thân một mình phá hủy đệ nhất Tông môn của Thanh Châu, làm cho Tông chủ Lăng Vân tông chạy trốn như chó, mấy trăm vạn đệ tử bị giết hầu như không còn, dãy núi Lăng Vân ngập trong biển máu, xác chất thành núi.
Còn có Sở Phong tới cướp pháp trường của vương phủ Kỳ Lân, chém giết rất nhiều đại tướng của Vương phủ. Rất nhiều hộ vệ, kể cả Phủ chủ của Vương phủ cũng không thể làm gì hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Phong dẫn người rời khỏi, để lại vô số thi thể cho vương phủ Kỳ Lân.
Tóm lại, những chuyện mà Sở Phong đã làm ở Thanh Châu chẳng những bị truyền ra, hơn nữa càng truyền lại càng giống như thần, làm cho những người không rõ còn nhận xét một câu về Sở Phong.
Đó chính là, Sở Phong là sát thần chuyển thế, kẻ nào đắc tội đều không có kết quả tốt. Bởi vì lúc này Sở Phong đã giết rất nhiều đệ tử và trưởng lão của sáu thế lực lớn, hắn là đang trả thù.
Nếu để hắn trưởng thành thì Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Tiêu Dao cốc, Kiếm Thần cốc, Bạch Tàng giáo, thậm chí là gia tộc Giới thị đều sẽ giống với Lăng Vân tông, bị Sở Phong tiêu diệt.
Điều này làm Tông chủ của mấy thế lực lớn hoảng sợ, bởi vì họ cảm thấy Sở Phong thật sự là một mầm tai họa cần phải diệt trừ. Cho dù họ không thể lấy lại kỳ binh, không thể mở ra bảo tàng cũng phải giết chết Sở Phong, nếu không thì người bị chết sẽ chính là mình.
Thế là Nguyên Cương tông, Hỏa Thần môn, Bạch Tàng giáo, Tiêu Dao cốc, Kiếm Thần cốc và gia tộc Giới thị đều cùng ký vào một lá thư, xin Hoàng triều Khương thị xuất binh giết chết Sở Phong.
Nếu không, đợi tới khi Sở Phong trưởng thành thì có thể sẽ trở thành Yêu vương của núi Vạn Yêu thứ hai, nổi dậy phản loạn, tới lúc đó kể cả Hoàng triều Khương thị cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Mà đối với lá thư có chữ ký của sáu thế lực lớn thì Hoàng triều Khương thị - chúa tể của đại lục Cửu Châu cũng rất quan tâm. Thế là Hoàng triều Khương thị sai một nhóm cường giả tới Tần Châu đuổi giết Sở Phong.
(*) Chiến xa: xe dùng để chiến đấu
/748
|