Nors nhìn thấy người càng vây càng nhiều thì không khỏi cau mày: “Chúng ta đi thôi”
“Thế nào, chẳng lẽ cậu sợ bị người nhận ra?” Quý Thần Hi cười xấu xa, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị: “Không sao, cậu sợ bị nhận ra nhưng con thì không sợ.”
Nors thấy thần thái kia của cháu mình, thì không khỏi thấp giọng mà nói ra: “Con muốn làm cái gì!”
“Làm cái gì? Đương nhiên là làm một chuyện để cho toàn thế giới đều biết!”
Quý Thần Hi vượt lên trước một bước, thân thủ nhanh nhẹn bay qua đội cận vệ hoàng gia Eros, cười giễu cợt đối với Nors sau đó thành công đưa tới bạo động của người chung quanh.
Thân hình cao ráo, tuấn mỹ không liên quan, một đôi con ngươi còn sáng rực hơn bầu trời, phong thái đứng ở một chỗ chính là làm người ta không thể bỏ qua.
“Hình như là Elroy vương tử của Eros . . . . . .”
“A, thật à! Ấy là cá Elroy vương tử nổi danh Châu Âu?”
“Bạn xem, đội cận vệ nhiều như vậy, nhất định là vậy. . . . . .”
“Anh ta rất đẹp trai nha. . . . . .”
“Là vương tử, mau mau, đưa máy chụp hình cho mình, mình muốn chụp vương tử chính xác. . . . . .”
“Mình cũng muốn mình cũng muốn. . . . . .”
Không để ý tới ánh mắt hâm mộ lưu luyến ở trên người của mình, động tác thô bạo đã nắm một người có bộ dáng ký giả, Quý Thần Hi hướng về phía camera trong tay hắn ta nhàn nhạt mà nói ra: “Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định em đang ở một địa phương xa lạ, nếu như em có thể nhìn thấy anh, bảy ngày sau, anh ở Eros chờ em. Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng, nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, anh thả cho em tự do.”
“Ngài. . . . . . Ngài chính là Elroy vương tử? !”
Ký giả bị nắm chặt hết sức lo sợ, không dám khẳng định người đàn ông rất tuấn mỹ ở trước mắt sẽ là vương tử hoàng tộc cao quý thần bí đó.
Quý Thần Hi cũng không thèm nhìn hắn, nhưng lại gật đầu một cái: “Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất, là Tô Mạt.”
“Tô. . . . . .”
“Nếu như cậu phát sóng trực tiếp, vậy thì mời quý đài phát lên, nếu như là được ghi âm sẵn, tôi hi vọng có thể nhìn thấy đoạn thoại này được phát sóng.”
Quý Thần Hi hoàn toàn là dùng giọng nói ra lệnh, không cho phép bị cự tuyệt mà nhìn chằm chằm đối phương, ký giả nhìn ánh mắt mà xanh lạnh của anh, mà không tự chủ được đã gật đầu một cái.
Cho dù vị điện hạ này không nói, một đoạn phim quý báu như vậy trong tay nhất định hắn sẽ không bỏ qua, đoạn này là một tin giựt gân toàn cầu.
Quý Thần Hi xoay người nhìn mọi người ở sân bay, nhàn nhạt quét qua vô số người đang nhìn anh, con mắt sâu thẳm trong nháy mắt đã lớn tiếng nói: “Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi thích nhất là Tô Mạt!”
“Anh ta nói gì. . . . . .”
“Anh ta nói anh yêu Tô gì đó. . . . . .”
“Tô Mạt đó ngu ngốc!”
“Nhưng mà. . . . . . Tô Mạt là ai chứ. . . . . .”
“Không biết, hình như là tên Trung quốc, không phải là tiểu thư quý tộc. . . . . .”
“Oa, chẳng lẽ vương tử cùng với cô bé lọ lem. . . . . .”
“Thật là lãng mạn nha, mình muốn nói cho tất cả bạn của mình biết! !”
Quý Thần Hi hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi về phía cửa dành riêng lên máy bay.
Sắc mặt của Nors cực kỳ khó coi, lúc Quý Thần Hi đi qua bên cạnh thì trầm trầm nói: “Con là đang chống lại cậu?”
“Cậu cứ nói đi? Cậu nhỏ thân yêu của con.”
“Con không phải là mẹ của con, cậu cũng sẽ không để cho con làm ra chuyện điên rồ giống như mẹ con một lần nữa.”
“Như vậy, thì sẽ con chống mắt mà đợi thôi.”
Cười nhạt một tiếng, Quý Thần Hi sát qua bả vai của Nors, đi lên máy bay dành riêng cho Eros.
Nors nhìn Quý Thần Hi biến mất ở cửa, nháy mắt, ra lệnh với cận vệ: “Tìm cho ra cô gái gọi là Tô Mạt, phong tỏa tất cả lối ra vào khu vực Eros, không cho phép cô gái kia bước vào Eros nửa bước!”
“Dạ”
Hai mươi sáu năm trước vì tim của mình mềm nên mới để cho Lỵ nhi rời khỏi Eros, thế mà hơn hai mươi năm cũng chưa từng trở về. . . . . . Bi kịch như vậy ông tuyệt đối không cho phép tái diễn!
Nếu như nói Quý Uyên còn có thể cùng với Lỵ nhi có một tương lai, vậy cô gái Tô Mạt như thế tuyệt đối không xứng với Thần Hi mà ông vẫn kiêu ngạo, càng không thể nào trở thành Vương Hậu của Eros!
Nors siết chặt nắm tay, ánh mắt tao nhã theo đó hung ác.
*****
Tô Mạt đứng ở đại sảnh sân bay, người đến người đi, cảnh tượng vội vã, đồng hồ cát thời gian dần dần chảy xuôi, nhưng một người cô đơn như cô lại không biết nên đi phía bên trái hay là hướng phải.
Thời điểm đi là bất đắc dĩ, thời điểm về thì lẻ loi một mình. . . . . .
Tô Mạt kéo lên nụ cười ở bên môi: vốn chính là một người, cho dù là thua, còn có thể làm như thế nào đây.
Kéo hành lý, lúc xoay người muốn đi lại đột nhiên ngơ ngẩn.
Nháy mắt mấy cái, khó tin mặt của Quý Thần Hi lại xuất hiện ở trong ti vi treo tường của sân bay.
“Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định là em đang ở một nơi xa lạ, nếu như em muốn nhìn thấy anh, một tháng sau, anh ở Eros chờ em. Nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng.”
Xương ngón tay của Tô Mạt rất nhanh trắng bệch, một đôi mắt lạnh tức giận tràn ra không giấu diếm.
Quý Thần Hi!
Anh lại nói mà không biết xấu hổ!
Cái gì gọi là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng! Rõ ràng là anh lừa gạt em trước, còn nói cơ hội tình cảm gì đó! Anh rõ là. . . . . . thật là không biết xấu hổ!
Tô Mạt cắn môi, bực tức xoay người lúc chuẩn bị đi thì lại nghe thấy một câu làm cô chợt quay đầu.
“Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt!”
Người tôi yêu nhất. . . . . .
Tô Mạt ngây ra một lúc, rồi chán nản buông valy trong tay ra, chậm chạp quay đầu.
Quý Thần Hi ở trong màn hình bình tĩnh nhìn cô, có lẽ, anh không nhìn thấy cô, nhưng là tiêu cự, ở trong không gian cách muôn sông nghìn núi, giao tiếp với cô.
Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Tô Mạt. . . . . .
Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng. . . . . .
Thần Hi, thì ra anh lại dùng phương thức như thế nói cho em biết cơ hội cuối cùng của anh đã đến.
“Sau đây là do ký giả ở sân bay Provence nước Pháp vì ngài truyền ra. Vị tiên sinh Elroy này chính là tên của vương tử điện hạ thuộc công quốc Eros Châu Âu, hiện nay cũng là người thừa kế được công quốc Eros lựa chọn đầu tiên, có danh xưng là vương tử quý tộc hoàng kim toàn thế giới. Lần này ngài ấy ở sân bay biểu lộ thân phận, hy vọng có thể tìm được tiểu thư ‘ Tô Mạt’ ngài ấy yêu nhất, đoạn video trước mắt này đã truyền ra khắp toàn cầu, hi vọng tiểu thư Tô Mạt có thể nhìn thấy, hơn nữa cho vương tử Elroy một đáp án tình yêu.”
“Thần Hi. . . . . . Anh vẫn là bất kể hậu quả như vậy. . . . . .”
Tô Mạt chậm rãi chớp chớp lông mi, đôi môi run rẩy, nhưng nụ cười dòng nước nhỏ.
Vương tử
Thần Hi, anh là một kẻ nói dối, lừa em lừa đến thật là khổ!
Anh nhất định là oan gia mấy đời của em, đời này mới có thể bị anh dây dưa như vậy nhé, Thần Hi, nếu như đây là số phận, ngoại trừ em chấp nhận thì còn có thể làm như thế nào đây?
Bảy ngày, Thượng Đế dùng bảy ngày để sáng lập thế giới, anh lại dùng bảy ngày để chờ đợi một đáp án, mà em, cũng dùng bảy ngày để chứng minh, em cố chấp với tình yêu.
Tô Mạt giơ tay lên lau đi khóe mắt ẩm ướt, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
“Thi Nguyệt, chị là Tô Mạt, mời giúp chị một chút.”
“Thế nào, chẳng lẽ cậu sợ bị người nhận ra?” Quý Thần Hi cười xấu xa, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị: “Không sao, cậu sợ bị nhận ra nhưng con thì không sợ.”
Nors thấy thần thái kia của cháu mình, thì không khỏi thấp giọng mà nói ra: “Con muốn làm cái gì!”
“Làm cái gì? Đương nhiên là làm một chuyện để cho toàn thế giới đều biết!”
Quý Thần Hi vượt lên trước một bước, thân thủ nhanh nhẹn bay qua đội cận vệ hoàng gia Eros, cười giễu cợt đối với Nors sau đó thành công đưa tới bạo động của người chung quanh.
Thân hình cao ráo, tuấn mỹ không liên quan, một đôi con ngươi còn sáng rực hơn bầu trời, phong thái đứng ở một chỗ chính là làm người ta không thể bỏ qua.
“Hình như là Elroy vương tử của Eros . . . . . .”
“A, thật à! Ấy là cá Elroy vương tử nổi danh Châu Âu?”
“Bạn xem, đội cận vệ nhiều như vậy, nhất định là vậy. . . . . .”
“Anh ta rất đẹp trai nha. . . . . .”
“Là vương tử, mau mau, đưa máy chụp hình cho mình, mình muốn chụp vương tử chính xác. . . . . .”
“Mình cũng muốn mình cũng muốn. . . . . .”
Không để ý tới ánh mắt hâm mộ lưu luyến ở trên người của mình, động tác thô bạo đã nắm một người có bộ dáng ký giả, Quý Thần Hi hướng về phía camera trong tay hắn ta nhàn nhạt mà nói ra: “Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định em đang ở một địa phương xa lạ, nếu như em có thể nhìn thấy anh, bảy ngày sau, anh ở Eros chờ em. Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng, nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, anh thả cho em tự do.”
“Ngài. . . . . . Ngài chính là Elroy vương tử? !”
Ký giả bị nắm chặt hết sức lo sợ, không dám khẳng định người đàn ông rất tuấn mỹ ở trước mắt sẽ là vương tử hoàng tộc cao quý thần bí đó.
Quý Thần Hi cũng không thèm nhìn hắn, nhưng lại gật đầu một cái: “Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất, là Tô Mạt.”
“Tô. . . . . .”
“Nếu như cậu phát sóng trực tiếp, vậy thì mời quý đài phát lên, nếu như là được ghi âm sẵn, tôi hi vọng có thể nhìn thấy đoạn thoại này được phát sóng.”
Quý Thần Hi hoàn toàn là dùng giọng nói ra lệnh, không cho phép bị cự tuyệt mà nhìn chằm chằm đối phương, ký giả nhìn ánh mắt mà xanh lạnh của anh, mà không tự chủ được đã gật đầu một cái.
Cho dù vị điện hạ này không nói, một đoạn phim quý báu như vậy trong tay nhất định hắn sẽ không bỏ qua, đoạn này là một tin giựt gân toàn cầu.
Quý Thần Hi xoay người nhìn mọi người ở sân bay, nhàn nhạt quét qua vô số người đang nhìn anh, con mắt sâu thẳm trong nháy mắt đã lớn tiếng nói: “Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi thích nhất là Tô Mạt!”
“Anh ta nói gì. . . . . .”
“Anh ta nói anh yêu Tô gì đó. . . . . .”
“Tô Mạt đó ngu ngốc!”
“Nhưng mà. . . . . . Tô Mạt là ai chứ. . . . . .”
“Không biết, hình như là tên Trung quốc, không phải là tiểu thư quý tộc. . . . . .”
“Oa, chẳng lẽ vương tử cùng với cô bé lọ lem. . . . . .”
“Thật là lãng mạn nha, mình muốn nói cho tất cả bạn của mình biết! !”
Quý Thần Hi hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi về phía cửa dành riêng lên máy bay.
Sắc mặt của Nors cực kỳ khó coi, lúc Quý Thần Hi đi qua bên cạnh thì trầm trầm nói: “Con là đang chống lại cậu?”
“Cậu cứ nói đi? Cậu nhỏ thân yêu của con.”
“Con không phải là mẹ của con, cậu cũng sẽ không để cho con làm ra chuyện điên rồ giống như mẹ con một lần nữa.”
“Như vậy, thì sẽ con chống mắt mà đợi thôi.”
Cười nhạt một tiếng, Quý Thần Hi sát qua bả vai của Nors, đi lên máy bay dành riêng cho Eros.
Nors nhìn Quý Thần Hi biến mất ở cửa, nháy mắt, ra lệnh với cận vệ: “Tìm cho ra cô gái gọi là Tô Mạt, phong tỏa tất cả lối ra vào khu vực Eros, không cho phép cô gái kia bước vào Eros nửa bước!”
“Dạ”
Hai mươi sáu năm trước vì tim của mình mềm nên mới để cho Lỵ nhi rời khỏi Eros, thế mà hơn hai mươi năm cũng chưa từng trở về. . . . . . Bi kịch như vậy ông tuyệt đối không cho phép tái diễn!
Nếu như nói Quý Uyên còn có thể cùng với Lỵ nhi có một tương lai, vậy cô gái Tô Mạt như thế tuyệt đối không xứng với Thần Hi mà ông vẫn kiêu ngạo, càng không thể nào trở thành Vương Hậu của Eros!
Nors siết chặt nắm tay, ánh mắt tao nhã theo đó hung ác.
*****
Tô Mạt đứng ở đại sảnh sân bay, người đến người đi, cảnh tượng vội vã, đồng hồ cát thời gian dần dần chảy xuôi, nhưng một người cô đơn như cô lại không biết nên đi phía bên trái hay là hướng phải.
Thời điểm đi là bất đắc dĩ, thời điểm về thì lẻ loi một mình. . . . . .
Tô Mạt kéo lên nụ cười ở bên môi: vốn chính là một người, cho dù là thua, còn có thể làm như thế nào đây.
Kéo hành lý, lúc xoay người muốn đi lại đột nhiên ngơ ngẩn.
Nháy mắt mấy cái, khó tin mặt của Quý Thần Hi lại xuất hiện ở trong ti vi treo tường của sân bay.
“Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định là em đang ở một nơi xa lạ, nếu như em muốn nhìn thấy anh, một tháng sau, anh ở Eros chờ em. Nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng.”
Xương ngón tay của Tô Mạt rất nhanh trắng bệch, một đôi mắt lạnh tức giận tràn ra không giấu diếm.
Quý Thần Hi!
Anh lại nói mà không biết xấu hổ!
Cái gì gọi là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng! Rõ ràng là anh lừa gạt em trước, còn nói cơ hội tình cảm gì đó! Anh rõ là. . . . . . thật là không biết xấu hổ!
Tô Mạt cắn môi, bực tức xoay người lúc chuẩn bị đi thì lại nghe thấy một câu làm cô chợt quay đầu.
“Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt!”
Người tôi yêu nhất. . . . . .
Tô Mạt ngây ra một lúc, rồi chán nản buông valy trong tay ra, chậm chạp quay đầu.
Quý Thần Hi ở trong màn hình bình tĩnh nhìn cô, có lẽ, anh không nhìn thấy cô, nhưng là tiêu cự, ở trong không gian cách muôn sông nghìn núi, giao tiếp với cô.
Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Người tôi yêu nhất là Tô Mạt. . . . . .
Tô Mạt. . . . . .
Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng. . . . . .
Thần Hi, thì ra anh lại dùng phương thức như thế nói cho em biết cơ hội cuối cùng của anh đã đến.
“Sau đây là do ký giả ở sân bay Provence nước Pháp vì ngài truyền ra. Vị tiên sinh Elroy này chính là tên của vương tử điện hạ thuộc công quốc Eros Châu Âu, hiện nay cũng là người thừa kế được công quốc Eros lựa chọn đầu tiên, có danh xưng là vương tử quý tộc hoàng kim toàn thế giới. Lần này ngài ấy ở sân bay biểu lộ thân phận, hy vọng có thể tìm được tiểu thư ‘ Tô Mạt’ ngài ấy yêu nhất, đoạn video trước mắt này đã truyền ra khắp toàn cầu, hi vọng tiểu thư Tô Mạt có thể nhìn thấy, hơn nữa cho vương tử Elroy một đáp án tình yêu.”
“Thần Hi. . . . . . Anh vẫn là bất kể hậu quả như vậy. . . . . .”
Tô Mạt chậm rãi chớp chớp lông mi, đôi môi run rẩy, nhưng nụ cười dòng nước nhỏ.
Vương tử
Thần Hi, anh là một kẻ nói dối, lừa em lừa đến thật là khổ!
Anh nhất định là oan gia mấy đời của em, đời này mới có thể bị anh dây dưa như vậy nhé, Thần Hi, nếu như đây là số phận, ngoại trừ em chấp nhận thì còn có thể làm như thế nào đây?
Bảy ngày, Thượng Đế dùng bảy ngày để sáng lập thế giới, anh lại dùng bảy ngày để chờ đợi một đáp án, mà em, cũng dùng bảy ngày để chứng minh, em cố chấp với tình yêu.
Tô Mạt giơ tay lên lau đi khóe mắt ẩm ướt, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
“Thi Nguyệt, chị là Tô Mạt, mời giúp chị một chút.”
/133
|