Kha Kha xuất hiện như vậy làm cho rất nhiều người trước màn hình thủy tinh đều bị trật khớp cằm, biểu hiện của tiểu thú này khiến cho mọi người sợ ngây người.
Âm thanh non nớt kia lại rõ ràng như vậy nhắc nhở mọi người đây không phải là ảo giác.
“Trời ạ, đây không phải là ảo giác.”
“Chuyện gì đang xảy ta, từ chổ nào xuất hiện đệ thất tiểu thú đây ? có phải hay không chính là huynh đệ của hầu tử gọi là Kim Tử kia ?”
“Truyền thuyết rằng Kim Tử kia chính là hậu duệ của thiên thần, chẳng lẻ tiểu kim hầu tử này cũng là hậu duệ của thiên thần sao ?
Vô luận là trong khu khách quý hay là trong các phòng bình thường, tất cả mọi người đều sôi trào hẳn lên, tiểu thú thứ bảy này cường thế gia nhập vào như vậy khiến cho mọi người khó tin là thật.
“Hống…”
Trong chiến trường, Hoàng Kim Sư Tử Vương sau khi bay ngược ra sau liền lộn một vòng trên không trung mới ngừng thân hình lại rơi xuống đất, ngửa mặt lên trời rít dài chấn động lỗ tai của mọi người. Điều này đối với nó mà nói chính là một loại sĩ nhục. Cư nhiên lại bị một tiểu hầu tử nhỏ xíu vứt bay lên, tổn hại tôn nghiêm của nó rất nghiêm trọng.
Xoát
Con mắt ở giữa đầu của hoàng kim sư tử vương trong sát na liền mở ra, huyết quang băng hiện lại, nhắm thẳng vào Kha Kha. Bầu trời bị một mãnh đỏ chói, hủy diện chi quang xuất hiện khiến cho hết thảy các màu sắc khác ảm đạm hơn rất nhiều, trước cổ lực lượng hủy diệt này không vật nào có thể kháng cự được!
Sưu
Nhưng là ngoại sự dự đoán của mọi người, Kha Kha đột nhiên biến mất bóng dáng, từ một phương hướng khác xuất hiện lại thân ảnh, trốn khỏi ánh sáng hủy diệt kia.
Điều này khiến cho mọi người quan chiến sợ hãi không thôi, ngũ sắc thần quang của khổng tước vương xuất ra khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được hủy diệt chi nhãn của hoàng kim sư tử vương, còn tiểu thú này lại có thể dùng tốc độ tránh né.
Trong khu khách quý, Tiêu Thần kinh ngạc một trận, từ lúc Kha Kha rời đi thì hắn phát hiện ra tốc độ của tiểu thú này rất đáng ngờ, hiện tại có thể xác nhận được tiểu thú này đã nắm giữ một thần thông mới. Có lẽ nó cảm giác được tiểu quật long tiến bộ cho nên cũng cảm thấy gấp gáp rồi.
Đôi mắt của sư vương lạnh vô cùng, đối với nó là nói thì tiểu thú này rất nghê tởm rồi. Tránh thoát không nói đến lại còn có thể hướng đến nó huy động tiểu trảo khiêu khích.
Xoát
Hủy diệt chi nhãn đóng mở liên tục, ánh sáng hồng huyết bao phủ khắp phiến không gian này, mà khu vực của Kha Kha hoàn toàn bị nhiễm đỏ, hoàng kim sư tử lạnh lùng đến đáng sợ, không ngừng phát ra huyết quang, không lưu tình đuổi giết.
Tiểu thú tuyết trắng tức giận, mặc dù trang phục của nó như một tiểu hầu tử nhưng không nghĩ lại bị so sánh ngang hàng với kim hầu tử kia. Không tiếp tục tránh né nữa mà tiểu thú trảo nhẹ nhàng vẽ một cái, một đạo kim sắc quang mạc chắn trước người nó, rồi sau đó cư nhiên lại đi đến vào trong huyết quang, nhắm vào hoàng kim sư tử vương.
Mọi người đang xem cuộc chiến đều xôn xao hẳn lên, đây chính là kim quang gì lại có thể ở bên trong hủy diệt ánh sáng ? Làm cho huyết quang phô thiên cái địa kia mất đi tác dụng, hủy diệt ánh sáng không cách nào đánh vỡ nát nó ra.
Sưu
Kha Kha đi đến gần hoàng kim sư tử vương thì tiểu trảo rất nhanh vẽ một đường, kim quang chói mắt liền bao phủ lấy sư tử vương. Sau đó quang mang chói mắt đem theo hoàng kim sư tử vương bị giam cầm lên trêng không trung.
Kha Kha dùng lực huy động tiểu trảo, trực tiếp đem Hoàng Kim Sư Tử Vương ném ra ngoài.
“Bịch”
Đất cát bay lên, kim quang tiêu tán, hoàng kim sư tử vương bị nện xuống đất, mặt đất bị hãm sâu xuống, xuất hiện một cái hố to đầy khe nứt.
Mọ người quan chiến trước màn hình thủy tinh đều kinh hô ra tiếng.
Nếu như nói tiểu thú này lúc đầu tiên khi ra trận ném bay sư tử vương có thể xem như là may mắn thì bây giờ không phải là may mắn rồi, kim quang ngạnh phá hủy diệt chi quang, mạnh mẽ đánh ngã sư tử vương. Tuyệt đối chính là thực lực.
Huyền hoàng đấu thú cung sôi trào hẳn lên.
Đây không thể không làm cho người khác khiếp sợ, không thể không làm cho người khác xôn xao. Thực lực của hoàng kim sư tử vương kia quá rõ ràng rồi! Khổng tước vương tinh thông cấm kị thần quang trong truyền thuyết, cùng với một cây hỗn độn thần vũ trong tay khó khăn lắm mới có thể ngăn cản nó mà Kha Kha lại đem nó đánh ngã khiến cho người ta không thể không sợ hãi.
Kha Kha thở hổn hển, ê a lầm bầm hai tiếng.
Tất cả mọi người xem cuộc chiến không biết phải làm gì để biểu đạt tâm tình của chính mình rồi, thật sự có cảm giác không biết phải nói gì. Là ngươi đem hoàng kim sư tử vương phóng ngã xuống lai còn thở hổn hển như vậy nữa. Sư tử vương kia chỉ có thể nỗi điên lên mà thôi.
Ngoài sự liệu của mọi người, hoàng kim sư tử vương kia lạnh lùng đế đáng sợ, không có phát ra âm thanh hống giận dữ, chỉ là ngồi chồm hổm trên không trung lạnh lùng nhìn Kha Kha, cũng không có phát động công kích nữa, không có bất cứ động tác nào
Tiểu thú bất mãn hô vài tiếng rồi không thèm để ý đến hoàng kim sư tử vương nữa mà nhắm về phía của kim tử cùng với bạch hổ đi đến.
Bạch hổ như lâm phải đại địch, lùi lại vài bước tách ra khỏi kim tử tĩnh táo nhìn vào tiểu thú.
Mà kim tử sớm đã nỗi giận, táo bạo chia ra là chín, chín đạo kim quang đem Kha Kha bao phủ vào trong. Kim tử rít gào một trận, đối với trang phục của Kha Kha như vậy điểu đạt ra sự bất mãn của nó. Nhất là tiểu thú mới vừa rồi cố ý đem thất thải quang mang bỏ qua sáu màu, cuối cùng hiện ra một màu kim quang. Rõ ràng là giả tạo thần thông của nó, làm cho kim tử tức giận vô cùng.
Mọi người đang xem cuộc chiến thấy hai con kim hầu tử chống lại nhau như vậy đều hết sắc kinh ngạc. Đúng vậy, bọn họ vốn đã nhận định Kha Kha cùng với kim tử có liên quan với nhay, thật không ngờ cuối cùng lại động thủ.
Kim tử cao một thước, Kha Kha cao hơn một thước, quanh thân chúng nó đều có kim quang lập lòe, thần dị vô cùng.
Sưu sưu sưu.
Chín đạo kim quang đều đồng thời di chuyển, cửu mệnh bất tử thân của kim tử từ các phương hướng khác nhau tấn công Kha Kha. Tốc độ nhanh như thiểm điện.
Xoát…
Kha Kha lại nhanh hơn, tiêu thất tại chổ…
Rồi sau đó trong sát na liền xuất hiện phía sau lưng một đạo kim quang. Gắt gao kéo một cái đuôi.
Bịch
Chân thân của kim tử bị Kha Kha nắm đuôi ném bay đi, nện trên mặt đất phía xa xa.
Phát điên!
Kim tử đã phát điên rồi, cửu thân đồng thời di chuyển, chín đạo kim quang nhắm Kha Kha đánh đến.
Cho dù ngươi có cửu mệnh bất tử thân hay là bổn tôn thì Kha Kha không chút nào e ngại, tiểu thú trảo vẽ một cái, một mãnh thần quang hiện ra, đem chín dạo kim quang toàn bộ tiêu diệt.
Kim tử phẫn nộ vô cùng rồi, nó từng nhìn thấy qua thủ đoạn của tiểu thú, rõ ràng là thất thải quang mang nhưng bây giờ lại giả mạo kim quang của nó, đương nhiên là uy lực cũng không có nhỏ hơn bao nhiêu nhưng lực lượng lại càng thêm tập trung lại. Toàn bộ thông qua kim quang hiển thị ra.
Sưu sưu sưu
Kim tử liều mạng rồi, từng đạo kim quang bay đến, đồng thời cửu mệnh bất tử thân lại càng tấn công điên cuồng hơn. Kha Kha trong nhất thời trở nên có chút chật vật, bất quá tốc độ của nó lại nhanh hơn rất nhiều, tránh thoát cửu thân, quay đầu lại thở hổn hển chỉ vào kim tử có ý tứ như ta không sợ ngươi.
Trong một mảnh quang mang sặc sở, người tinh mắt có thể phát hiện ra bảy màu được lóe lên nhưng lại rất nhanh hóa thành một đạo kim quang, phô thiên cái địa hướng kim tử bao phủ xuống. Đạo quang mạc này giống như là nó đối phó với sư tử vương vậy, Kha Kha âm thầm huy động tiểu trảo liên tục, sử dụng tam trọng lưc lượng thất thải hợp nhất thành kim quang.
Cấm cố!
Thần thông làm cho sư tử vương vô lực lại hiện ra, chín tên kim tử đều xuất hiện trên không trung, tiểu thú tuyết trắng đem chín tên bọn chúng nện trên mặt đất, cuối cùng chạy như bay đến phía trước một đạo kim quang, hung hăng giẫm lên cái đuôi của đối phương.
Hành động hề hề cuối cùng này lại làm cho tất cả mọi người quan chiến không thể hiểu nỗi, dột nhiên đạp lên duôi của đối phương một cái ? Đây là sao ? Chẳng lẽ rót thần lực vào đó phong bế thân thể của đối phương ?
Kim tử đau nhức giơ chân rống giận lên, chỉ có nó biết rõ hành động của tiểu thú nghê tởm này.
Kim tử không chịu thua, lần nữa hóa thành chín vọt qua, cùng lúc đó khổng tước vương trên không trung phát hiện đồng bọn không địch lại cuối cùng cũng ra tay rồi, ngũ thải thần quang hạ xuống.
Kha Kha đối với ngũ thải thần quang có chút coi trọng, tránh né công kích của kim tử, chăm chú huy động tiểu thú trảo nhắm bầu tránh đánh lên.
Ngũ thải quang hoa lóe ra, tất cả mọi người đều kinh hô lên, Kha Kha lại có thể đánh ra ngũ thải thần quang, cùng với chùm sáng trên bầu trời giống nhau như đúc.
“Tiểu thú này có lai lịch ra sao ?”
“Chẳng lẽ cũng là hậu duệ của thiên thần, đồng thời tinh thông thần thông của kim tử và khổng tước ?”
Điều này không thể không làm cho người ta giật mình.
Xoát Xoát Xoát
Ngũ thải thần quang chấn động liên tục, hai luồng thần quang va chạm liên tục trên bầu trời. Cuối cùng Kha Kha lại có thể đem ngũ thải thần quang của khổng tước vương đánh nát
Khổng tước vương bị ngũ thải thần quang của Kha Kha đánh bay lên trời cao, bay xa hơn mười thước mới ổn định thân hình lại.
Mọi người xôn xao không thôi, quá nghịch thiên rồi.
Chỉ có sư tử vương trong sân tỉnh táo dị thường, đôi mắt lóe ra hai đạo ánh sáng lạnh như băng, chăm chú nhìn vào từng động tác của Kha Kha.
Kha Kha bất mãn huy động tiểu thú trảo, giống như đang nói là không được tính là gì, thái độ như vậy quả thực là đang khảo nghiệm thần kinh của mọi người, làm cho mọi người đang xem cuộc chiến có cảm giác muốn phát điên.
Ngay sau đó tiểu thú đánh lui kim tử, dửng dưng đi về phía bạch hổ.
Mọi người quá sôi trảo rồi. Không biết từ chổ nào xuất hiện tiểu thú này, thật sự muốn ‘hoành tảo lục thánh’ sao ?
Ngay khi mọi người đang kích động thì trên màn hình thủy tinh xuất hiện sáu bóng người, sáu lão nhân như sáu làn khó nhẹ bay vào trong chiến trường, đem Kha Kha bao vào giữa.
Trong khu khách quý Tiêu Thần đứng lên, hắn biết xuất hiện vấn đề rồi.
Bất quá hắn còn chưa có hành động, tiếng động rầm rĩ vang lên trong huyền hoàng đấu thú cung, cơ hồ tất cả mọi người đang quang chiến đều quát to lên.
“Tránh ra, không nên làm khó tiểu thú”
“Để cho trận đấu được tiếp tục.”
“Không nên gây khó khăn cho đệ thất tiểu thánh thú này.”
Năm vạn người xem đều có hơn phân nữa gọi lên, bọn họ không có để ý đến quy cũ nữa rồi, khó lắm mới xuất hiện một tiểu thánh thú thần kì như vậy, mọi người muốn chứng kiến tiểu thú đại phát thần uy, hoành tảo lục thánh.
Càng gây cấn càng tốt, bọn họ cũng không có quan tâm đến quán quân cuối cùng là ai, chỉ cần trận đấu đặc sắc là đủ.
Rất nhanh, mấy ngàn người lao ra khỏi phòng, hướng đến đấu thú thai kéo đến, đem nơi này bao quanh. Mà càng có người người đang kéo đến, rất nhanh tụ tập hơn vạn người.
Ngoại trừ hai con long vương đang tranh đấu trên bầu trời ra, kim tử, bạch hổ, khổng tước vương, hoàng kim sư tử cương đều bình tĩnh nhìn tất cả, không có ra tay nữa.
Bị sáu lão nhân bao vây vào giữa, Kha Kha mơ hồ nhìn bọn họ, thân thể đứng thẳng, vươn ra hai móng vuốt nhỏ, một bộ dáng khó hiểu. Thậm chí còn nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt to tò mò nhìn một lão nhân lưng đeo thần kiếm.
Bộ dáng ngây thơ và chân thật của nó khiến cho các nữ quan chiến đều cảm thấy đồng tình.
“À, nhìn gần lại phát hiện ra nó lại có bộ dáng ngây thơ khờ khạo đến thế.”
“Cặp mắt to linh động kia thật là rất đáng yêu.”
“Này, mấy lão đầu các ngươi mau tránh ra. Để cho tiểu thú đáng yêu này tiếp tục tranh đấu.”
“Các ngươi có phải hay không muốn ám toán ? Muốn đem thánh thú cường đại này đuổi đi ? Nếu như không có nó tham gia thì trường đấu thú đại tái này hữu danh vô thực rồi!” Sáu lão nhân đến đều là sáu cường giả được người khác mời đến, nhưng đối mặt với chúng nhân đang phẫn nộ kia có cảm giác vô lực.
Ngay lúc này thì người phục trách ở tam đại đấu thú cung này này đã thống nhất ý kiến, để cho trận đấu được tiếp tục! Đồng thời phái người ra khuyên bảo, để cho mọi người nhanh chóng giải tán đi. Không thể không nói, quyết định đưa ra rất quyết đoán, trong khoảng thời gian ngắn làm ra phán đoán chính xác như vậy, nếu không thì một khi tiểu thú không thể tiếp tục thi đấu thì mấy vạn người đang xem chiến khẳng định sẽ bạo động.
Nhưng là, ngay khi sáu đại cường giả vừa rời khỏi, mọi người quan chiến muốn thối lui về thì Kha Kha lại xuất hiện vấn đề. Nó cư hướng hướng đến mọi người gật gật đầu, bộ dáng ủy khuất đi ra ngoài trận chiến.
“À, tiểu thú bị mất hứng đó mà.”
“Biểu tình của tiểu thú này quả thực rất phong phú, tâm tình giống như là một người bình thường, rất đáng yêu.”
“Tiểu thú cảm thấy ủy khuất, không muốn tham gia thi đấu.”
“Thế sao được, ta còn muốn xem nó hoành tảo lục thánh đây.”
Người phụ trách ở tam đại đấu thú cung liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt Kha Kha.
“Chúng ta cho phép ngươi tham gia thi đấu.”
Tiểu thú không nói lời nào, chỉ là ủy khuất lắc lắc đầu.
“Tại sao ngươi lại không tham gia ? Chủ nhân ngươi là ai ?”
Kha Kha vẫn mang theo bộ dáng ủy khuất, dùng sức lắc đầu.
Mấy người phụ trách đã đổ mồ hôi rồi, một người trong đó lau mồ hôi nhỏ giọng tự nói: “Gặp quỷ rồi, nơi nào xuất hiện tiểu thú này, như thế nào nó mới chịu đi lên đấu thú thai đâu ? Nếu không chúng ta sẽ rất khó xử.”
Nghe như vậy, đôi mắt sáng của tiểu thú lộ ra một tia giảo hoạt, rất nhanh ngồi chồm hổm xuống, dùng móng vuốt nhỏ vẽ lên trên mặt đất.
Trong đầu mấy người phụ trách nhất thời tối đen một mảnh. Mẹ ạ, đây là tiểu thú hay là một tiểu yêu tinh đây ? Làm gì có ủy khuất như vậy ? Rõ ràng là muốn đoạt lợi ích đây mà.
Kha Kha vẻ lên trên mặt đất đúng là hình ảnh xá lợi thánh thú niết bàn của Phật đà mà bọn họ công bố ra bên ngoài.
“Tiểu thú ngươi đúng là tiểu quỷ mà. Ngươi tham gia thi đấu là vì muốn lấy hạt xá lợi tử này sao ? Vì sao không tham gia sớm một chút ?”
Hiện tại không riêng gì người phụ trách của tam đại đấu thú cung mà những người đang xem cuộc chiến khác cũng nhìn ra tâm tư của tiểu thú này.
Kha Kha kiêu ngạo cố gắng ưỡng ngực, không nói điều gì, rất trầm ổn, rất yên tĩnh nhìn mấy người bọn họ.
“Phiền toái!”
Mọi người nhìn lẫn nhau, cuối cùng nói: “Ngươi đi tiếp tục trận đấu đi.”
Kha Kha không hề nói gì, quay đầu hướng đến bên ngoài đi ra.
Trong đầu của mấy người phụ trách này lại được một mãnh đen tối. Tiểu thú này muốn bắt bí bọn họ rồi: “Hảo! Nếu như ngươi đánh bại lục thánh thú thì vương xá lợi cho ngươi!” Sau đó hắn nhỏ giọng: “Ta nghĩ không ai bất mãn…”
Sưu
Kha Kha rất dứt khoát, nghe như vậy liền hóa thành một đạo kim quang, hướng đến trong chiến trường.
Tiêu Thần ở đám người bên ngoài thấy tất cả, xoa xoa mồ hôi trên trán. Tiểu thú này thật là…Hắn từng dạy nó là khi nói điều kiện phải bình tĩnh, phải thong dong…
Một khắc sau, trong đấu thu thai khôi phục lại bình tĩnh, tất cả mọi người đều lui ra ngoài, tiếng hoan hô hơn vạn người như tiếng sấm oanh tạc. Mà người của tam đại đấu thú cung lại vội vàng hành động, hướng đến chủ nhân của lục thánh thú làm tốt công tác, dù sao con thánh thú thứ bảy này chen nang tiến vào trận đấu đối với chủ nhân của lục thánh thú mà nói thì có chút quá phận.
Nhưng trong chiến trường ngoại trừ hai con long vương ra thì bốn con thánh thú còn lại đều có ý liên thủ với nhau, lạnh lùng nhìn Kha Kha.
Mà biểu hiện của Kha Kha lại làm cho người ta kinh ngạc vô cùng, tiểu thú nỗi lên thần sắc không cần, nghiêm trang đi đến giữa sân, hướng về bốn phía chỉ một cái. Dĩ nhiên ý muốn nói là tứ thánh thú cùng lên một lượt.
Có thể nói là kiêu ngạo vô cùng!
Không còn là tiểu thú hay vui đùa ầm ĩ nữa, Kha Kha lúc này lại nghiêm túc rất hiếm thấy, ngay cả Tiêu Thần cũng cảm giác có chút khó tin.
“Hống…”
Bốn con thánh thú sau khi hống lớn hoặc trường minh đều động loạt di chuyển, hướng về Kha Kha đi đến.
Con mắt của Sư Vương mở ra, huyết quang bắn tung tóe, hủy diệt chi quang quét ngang tiểu thú.
Bạch hổ bay lên, thần vân phù hiện ra, phù chử đầy trời hướng về Kha Kha bay đến. quanh thân kim tử phát sáng lập lòe, chín đạo ánh sáng kèm theo chín đạo lôi điện nhắm về phía Kha Kha.
Khổng tước vương hót dài một tiếng, ngũ thải thần quang được xưng là vô vật bất xoát, vô vật bất phá bắn thẳng đến Kha Kha.
Vẻ mặt tiểu thú ngưng trọng, một đôi mắt to tràn ngập linh khí bắn ra hai đạo thất thải quang mang, lúc này không còn tiếp tục ẩn dấu lực lượng nữa.
Xoát
Thất thải quang mang thoáng hiện ra đồng thời phân tán ra khắp bốn phương tám hướng. Tiểu thú trảo huy động liên tục, thất thải quang mang sặc sở trở thành duy nhất của thiên địa, làm có tất cả ánh sáng khác cũng mất đi màu sắc vốn có của nó, nhất phá, bách phá, những công kích khủng bố xung quanh nó toàn bộ bị phá giải.
Sưu
Tiểu thú trắng di chuyển, dĩ nhiên là giam cầm bạch hổ, sau đó đạp lên đầu của nó bay lên trời.
Xoát xoát xoát
Liên tục tiêu thất giữa hư không, đột ngột xuất hiện trên thân thể của Sư Vương, tại trong quá trình này nó đánh nát năm đạo hủy diệt chi quang, lại mạnh mẽ đem lực lượng luân hồi bức lui lại hai lần.
Biểu hiện như vậy khiến cho mọi người sợ hãi quên cả kêu to, rất lâu sau mọi người trước màn hình thủy tinh vẫn chưa khỏi trạng thái hóa đá, quả thực làm cho người ta rất sợ hãi rồi.
“Trời ạ!”
“ Không thể tin được!”
Cho đến khi tiểu thú an ổn ngồi trên lưng của sư vương, mọi người mới giật mình lên tiếng.
Tiểu thú không phải cậy mạnh làm nhục sư tử vương, bởi vì nó cảm giác được sư tử vương vẫn chưa mở ra con mắt thứ ba, muốn mở con mắt đó ra quả thực rất khó khăn, Kha Kha cảm giác được sự uy hiếp của tử vong. Cho nên lúc này mục tiêu của nó chính là con mắt thứ ba kia.
Âm thanh non nớt kia lại rõ ràng như vậy nhắc nhở mọi người đây không phải là ảo giác.
“Trời ạ, đây không phải là ảo giác.”
“Chuyện gì đang xảy ta, từ chổ nào xuất hiện đệ thất tiểu thú đây ? có phải hay không chính là huynh đệ của hầu tử gọi là Kim Tử kia ?”
“Truyền thuyết rằng Kim Tử kia chính là hậu duệ của thiên thần, chẳng lẻ tiểu kim hầu tử này cũng là hậu duệ của thiên thần sao ?
Vô luận là trong khu khách quý hay là trong các phòng bình thường, tất cả mọi người đều sôi trào hẳn lên, tiểu thú thứ bảy này cường thế gia nhập vào như vậy khiến cho mọi người khó tin là thật.
“Hống…”
Trong chiến trường, Hoàng Kim Sư Tử Vương sau khi bay ngược ra sau liền lộn một vòng trên không trung mới ngừng thân hình lại rơi xuống đất, ngửa mặt lên trời rít dài chấn động lỗ tai của mọi người. Điều này đối với nó mà nói chính là một loại sĩ nhục. Cư nhiên lại bị một tiểu hầu tử nhỏ xíu vứt bay lên, tổn hại tôn nghiêm của nó rất nghiêm trọng.
Xoát
Con mắt ở giữa đầu của hoàng kim sư tử vương trong sát na liền mở ra, huyết quang băng hiện lại, nhắm thẳng vào Kha Kha. Bầu trời bị một mãnh đỏ chói, hủy diện chi quang xuất hiện khiến cho hết thảy các màu sắc khác ảm đạm hơn rất nhiều, trước cổ lực lượng hủy diệt này không vật nào có thể kháng cự được!
Sưu
Nhưng là ngoại sự dự đoán của mọi người, Kha Kha đột nhiên biến mất bóng dáng, từ một phương hướng khác xuất hiện lại thân ảnh, trốn khỏi ánh sáng hủy diệt kia.
Điều này khiến cho mọi người quan chiến sợ hãi không thôi, ngũ sắc thần quang của khổng tước vương xuất ra khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được hủy diệt chi nhãn của hoàng kim sư tử vương, còn tiểu thú này lại có thể dùng tốc độ tránh né.
Trong khu khách quý, Tiêu Thần kinh ngạc một trận, từ lúc Kha Kha rời đi thì hắn phát hiện ra tốc độ của tiểu thú này rất đáng ngờ, hiện tại có thể xác nhận được tiểu thú này đã nắm giữ một thần thông mới. Có lẽ nó cảm giác được tiểu quật long tiến bộ cho nên cũng cảm thấy gấp gáp rồi.
Đôi mắt của sư vương lạnh vô cùng, đối với nó là nói thì tiểu thú này rất nghê tởm rồi. Tránh thoát không nói đến lại còn có thể hướng đến nó huy động tiểu trảo khiêu khích.
Xoát
Hủy diệt chi nhãn đóng mở liên tục, ánh sáng hồng huyết bao phủ khắp phiến không gian này, mà khu vực của Kha Kha hoàn toàn bị nhiễm đỏ, hoàng kim sư tử lạnh lùng đến đáng sợ, không ngừng phát ra huyết quang, không lưu tình đuổi giết.
Tiểu thú tuyết trắng tức giận, mặc dù trang phục của nó như một tiểu hầu tử nhưng không nghĩ lại bị so sánh ngang hàng với kim hầu tử kia. Không tiếp tục tránh né nữa mà tiểu thú trảo nhẹ nhàng vẽ một cái, một đạo kim sắc quang mạc chắn trước người nó, rồi sau đó cư nhiên lại đi đến vào trong huyết quang, nhắm vào hoàng kim sư tử vương.
Mọi người đang xem cuộc chiến đều xôn xao hẳn lên, đây chính là kim quang gì lại có thể ở bên trong hủy diệt ánh sáng ? Làm cho huyết quang phô thiên cái địa kia mất đi tác dụng, hủy diệt ánh sáng không cách nào đánh vỡ nát nó ra.
Sưu
Kha Kha đi đến gần hoàng kim sư tử vương thì tiểu trảo rất nhanh vẽ một đường, kim quang chói mắt liền bao phủ lấy sư tử vương. Sau đó quang mang chói mắt đem theo hoàng kim sư tử vương bị giam cầm lên trêng không trung.
Kha Kha dùng lực huy động tiểu trảo, trực tiếp đem Hoàng Kim Sư Tử Vương ném ra ngoài.
“Bịch”
Đất cát bay lên, kim quang tiêu tán, hoàng kim sư tử vương bị nện xuống đất, mặt đất bị hãm sâu xuống, xuất hiện một cái hố to đầy khe nứt.
Mọ người quan chiến trước màn hình thủy tinh đều kinh hô ra tiếng.
Nếu như nói tiểu thú này lúc đầu tiên khi ra trận ném bay sư tử vương có thể xem như là may mắn thì bây giờ không phải là may mắn rồi, kim quang ngạnh phá hủy diệt chi quang, mạnh mẽ đánh ngã sư tử vương. Tuyệt đối chính là thực lực.
Huyền hoàng đấu thú cung sôi trào hẳn lên.
Đây không thể không làm cho người khác khiếp sợ, không thể không làm cho người khác xôn xao. Thực lực của hoàng kim sư tử vương kia quá rõ ràng rồi! Khổng tước vương tinh thông cấm kị thần quang trong truyền thuyết, cùng với một cây hỗn độn thần vũ trong tay khó khăn lắm mới có thể ngăn cản nó mà Kha Kha lại đem nó đánh ngã khiến cho người ta không thể không sợ hãi.
Kha Kha thở hổn hển, ê a lầm bầm hai tiếng.
Tất cả mọi người xem cuộc chiến không biết phải làm gì để biểu đạt tâm tình của chính mình rồi, thật sự có cảm giác không biết phải nói gì. Là ngươi đem hoàng kim sư tử vương phóng ngã xuống lai còn thở hổn hển như vậy nữa. Sư tử vương kia chỉ có thể nỗi điên lên mà thôi.
Ngoài sự liệu của mọi người, hoàng kim sư tử vương kia lạnh lùng đế đáng sợ, không có phát ra âm thanh hống giận dữ, chỉ là ngồi chồm hổm trên không trung lạnh lùng nhìn Kha Kha, cũng không có phát động công kích nữa, không có bất cứ động tác nào
Tiểu thú bất mãn hô vài tiếng rồi không thèm để ý đến hoàng kim sư tử vương nữa mà nhắm về phía của kim tử cùng với bạch hổ đi đến.
Bạch hổ như lâm phải đại địch, lùi lại vài bước tách ra khỏi kim tử tĩnh táo nhìn vào tiểu thú.
Mà kim tử sớm đã nỗi giận, táo bạo chia ra là chín, chín đạo kim quang đem Kha Kha bao phủ vào trong. Kim tử rít gào một trận, đối với trang phục của Kha Kha như vậy điểu đạt ra sự bất mãn của nó. Nhất là tiểu thú mới vừa rồi cố ý đem thất thải quang mang bỏ qua sáu màu, cuối cùng hiện ra một màu kim quang. Rõ ràng là giả tạo thần thông của nó, làm cho kim tử tức giận vô cùng.
Mọi người đang xem cuộc chiến thấy hai con kim hầu tử chống lại nhau như vậy đều hết sắc kinh ngạc. Đúng vậy, bọn họ vốn đã nhận định Kha Kha cùng với kim tử có liên quan với nhay, thật không ngờ cuối cùng lại động thủ.
Kim tử cao một thước, Kha Kha cao hơn một thước, quanh thân chúng nó đều có kim quang lập lòe, thần dị vô cùng.
Sưu sưu sưu.
Chín đạo kim quang đều đồng thời di chuyển, cửu mệnh bất tử thân của kim tử từ các phương hướng khác nhau tấn công Kha Kha. Tốc độ nhanh như thiểm điện.
Xoát…
Kha Kha lại nhanh hơn, tiêu thất tại chổ…
Rồi sau đó trong sát na liền xuất hiện phía sau lưng một đạo kim quang. Gắt gao kéo một cái đuôi.
Bịch
Chân thân của kim tử bị Kha Kha nắm đuôi ném bay đi, nện trên mặt đất phía xa xa.
Phát điên!
Kim tử đã phát điên rồi, cửu thân đồng thời di chuyển, chín đạo kim quang nhắm Kha Kha đánh đến.
Cho dù ngươi có cửu mệnh bất tử thân hay là bổn tôn thì Kha Kha không chút nào e ngại, tiểu thú trảo vẽ một cái, một mãnh thần quang hiện ra, đem chín dạo kim quang toàn bộ tiêu diệt.
Kim tử phẫn nộ vô cùng rồi, nó từng nhìn thấy qua thủ đoạn của tiểu thú, rõ ràng là thất thải quang mang nhưng bây giờ lại giả mạo kim quang của nó, đương nhiên là uy lực cũng không có nhỏ hơn bao nhiêu nhưng lực lượng lại càng thêm tập trung lại. Toàn bộ thông qua kim quang hiển thị ra.
Sưu sưu sưu
Kim tử liều mạng rồi, từng đạo kim quang bay đến, đồng thời cửu mệnh bất tử thân lại càng tấn công điên cuồng hơn. Kha Kha trong nhất thời trở nên có chút chật vật, bất quá tốc độ của nó lại nhanh hơn rất nhiều, tránh thoát cửu thân, quay đầu lại thở hổn hển chỉ vào kim tử có ý tứ như ta không sợ ngươi.
Trong một mảnh quang mang sặc sở, người tinh mắt có thể phát hiện ra bảy màu được lóe lên nhưng lại rất nhanh hóa thành một đạo kim quang, phô thiên cái địa hướng kim tử bao phủ xuống. Đạo quang mạc này giống như là nó đối phó với sư tử vương vậy, Kha Kha âm thầm huy động tiểu trảo liên tục, sử dụng tam trọng lưc lượng thất thải hợp nhất thành kim quang.
Cấm cố!
Thần thông làm cho sư tử vương vô lực lại hiện ra, chín tên kim tử đều xuất hiện trên không trung, tiểu thú tuyết trắng đem chín tên bọn chúng nện trên mặt đất, cuối cùng chạy như bay đến phía trước một đạo kim quang, hung hăng giẫm lên cái đuôi của đối phương.
Hành động hề hề cuối cùng này lại làm cho tất cả mọi người quan chiến không thể hiểu nỗi, dột nhiên đạp lên duôi của đối phương một cái ? Đây là sao ? Chẳng lẽ rót thần lực vào đó phong bế thân thể của đối phương ?
Kim tử đau nhức giơ chân rống giận lên, chỉ có nó biết rõ hành động của tiểu thú nghê tởm này.
Kim tử không chịu thua, lần nữa hóa thành chín vọt qua, cùng lúc đó khổng tước vương trên không trung phát hiện đồng bọn không địch lại cuối cùng cũng ra tay rồi, ngũ thải thần quang hạ xuống.
Kha Kha đối với ngũ thải thần quang có chút coi trọng, tránh né công kích của kim tử, chăm chú huy động tiểu thú trảo nhắm bầu tránh đánh lên.
Ngũ thải quang hoa lóe ra, tất cả mọi người đều kinh hô lên, Kha Kha lại có thể đánh ra ngũ thải thần quang, cùng với chùm sáng trên bầu trời giống nhau như đúc.
“Tiểu thú này có lai lịch ra sao ?”
“Chẳng lẽ cũng là hậu duệ của thiên thần, đồng thời tinh thông thần thông của kim tử và khổng tước ?”
Điều này không thể không làm cho người ta giật mình.
Xoát Xoát Xoát
Ngũ thải thần quang chấn động liên tục, hai luồng thần quang va chạm liên tục trên bầu trời. Cuối cùng Kha Kha lại có thể đem ngũ thải thần quang của khổng tước vương đánh nát
Khổng tước vương bị ngũ thải thần quang của Kha Kha đánh bay lên trời cao, bay xa hơn mười thước mới ổn định thân hình lại.
Mọi người xôn xao không thôi, quá nghịch thiên rồi.
Chỉ có sư tử vương trong sân tỉnh táo dị thường, đôi mắt lóe ra hai đạo ánh sáng lạnh như băng, chăm chú nhìn vào từng động tác của Kha Kha.
Kha Kha bất mãn huy động tiểu thú trảo, giống như đang nói là không được tính là gì, thái độ như vậy quả thực là đang khảo nghiệm thần kinh của mọi người, làm cho mọi người đang xem cuộc chiến có cảm giác muốn phát điên.
Ngay sau đó tiểu thú đánh lui kim tử, dửng dưng đi về phía bạch hổ.
Mọi người quá sôi trảo rồi. Không biết từ chổ nào xuất hiện tiểu thú này, thật sự muốn ‘hoành tảo lục thánh’ sao ?
Ngay khi mọi người đang kích động thì trên màn hình thủy tinh xuất hiện sáu bóng người, sáu lão nhân như sáu làn khó nhẹ bay vào trong chiến trường, đem Kha Kha bao vào giữa.
Trong khu khách quý Tiêu Thần đứng lên, hắn biết xuất hiện vấn đề rồi.
Bất quá hắn còn chưa có hành động, tiếng động rầm rĩ vang lên trong huyền hoàng đấu thú cung, cơ hồ tất cả mọi người đang quang chiến đều quát to lên.
“Tránh ra, không nên làm khó tiểu thú”
“Để cho trận đấu được tiếp tục.”
“Không nên gây khó khăn cho đệ thất tiểu thánh thú này.”
Năm vạn người xem đều có hơn phân nữa gọi lên, bọn họ không có để ý đến quy cũ nữa rồi, khó lắm mới xuất hiện một tiểu thánh thú thần kì như vậy, mọi người muốn chứng kiến tiểu thú đại phát thần uy, hoành tảo lục thánh.
Càng gây cấn càng tốt, bọn họ cũng không có quan tâm đến quán quân cuối cùng là ai, chỉ cần trận đấu đặc sắc là đủ.
Rất nhanh, mấy ngàn người lao ra khỏi phòng, hướng đến đấu thú thai kéo đến, đem nơi này bao quanh. Mà càng có người người đang kéo đến, rất nhanh tụ tập hơn vạn người.
Ngoại trừ hai con long vương đang tranh đấu trên bầu trời ra, kim tử, bạch hổ, khổng tước vương, hoàng kim sư tử cương đều bình tĩnh nhìn tất cả, không có ra tay nữa.
Bị sáu lão nhân bao vây vào giữa, Kha Kha mơ hồ nhìn bọn họ, thân thể đứng thẳng, vươn ra hai móng vuốt nhỏ, một bộ dáng khó hiểu. Thậm chí còn nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt to tò mò nhìn một lão nhân lưng đeo thần kiếm.
Bộ dáng ngây thơ và chân thật của nó khiến cho các nữ quan chiến đều cảm thấy đồng tình.
“À, nhìn gần lại phát hiện ra nó lại có bộ dáng ngây thơ khờ khạo đến thế.”
“Cặp mắt to linh động kia thật là rất đáng yêu.”
“Này, mấy lão đầu các ngươi mau tránh ra. Để cho tiểu thú đáng yêu này tiếp tục tranh đấu.”
“Các ngươi có phải hay không muốn ám toán ? Muốn đem thánh thú cường đại này đuổi đi ? Nếu như không có nó tham gia thì trường đấu thú đại tái này hữu danh vô thực rồi!” Sáu lão nhân đến đều là sáu cường giả được người khác mời đến, nhưng đối mặt với chúng nhân đang phẫn nộ kia có cảm giác vô lực.
Ngay lúc này thì người phục trách ở tam đại đấu thú cung này này đã thống nhất ý kiến, để cho trận đấu được tiếp tục! Đồng thời phái người ra khuyên bảo, để cho mọi người nhanh chóng giải tán đi. Không thể không nói, quyết định đưa ra rất quyết đoán, trong khoảng thời gian ngắn làm ra phán đoán chính xác như vậy, nếu không thì một khi tiểu thú không thể tiếp tục thi đấu thì mấy vạn người đang xem chiến khẳng định sẽ bạo động.
Nhưng là, ngay khi sáu đại cường giả vừa rời khỏi, mọi người quan chiến muốn thối lui về thì Kha Kha lại xuất hiện vấn đề. Nó cư hướng hướng đến mọi người gật gật đầu, bộ dáng ủy khuất đi ra ngoài trận chiến.
“À, tiểu thú bị mất hứng đó mà.”
“Biểu tình của tiểu thú này quả thực rất phong phú, tâm tình giống như là một người bình thường, rất đáng yêu.”
“Tiểu thú cảm thấy ủy khuất, không muốn tham gia thi đấu.”
“Thế sao được, ta còn muốn xem nó hoành tảo lục thánh đây.”
Người phụ trách ở tam đại đấu thú cung liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt Kha Kha.
“Chúng ta cho phép ngươi tham gia thi đấu.”
Tiểu thú không nói lời nào, chỉ là ủy khuất lắc lắc đầu.
“Tại sao ngươi lại không tham gia ? Chủ nhân ngươi là ai ?”
Kha Kha vẫn mang theo bộ dáng ủy khuất, dùng sức lắc đầu.
Mấy người phụ trách đã đổ mồ hôi rồi, một người trong đó lau mồ hôi nhỏ giọng tự nói: “Gặp quỷ rồi, nơi nào xuất hiện tiểu thú này, như thế nào nó mới chịu đi lên đấu thú thai đâu ? Nếu không chúng ta sẽ rất khó xử.”
Nghe như vậy, đôi mắt sáng của tiểu thú lộ ra một tia giảo hoạt, rất nhanh ngồi chồm hổm xuống, dùng móng vuốt nhỏ vẽ lên trên mặt đất.
Trong đầu mấy người phụ trách nhất thời tối đen một mảnh. Mẹ ạ, đây là tiểu thú hay là một tiểu yêu tinh đây ? Làm gì có ủy khuất như vậy ? Rõ ràng là muốn đoạt lợi ích đây mà.
Kha Kha vẻ lên trên mặt đất đúng là hình ảnh xá lợi thánh thú niết bàn của Phật đà mà bọn họ công bố ra bên ngoài.
“Tiểu thú ngươi đúng là tiểu quỷ mà. Ngươi tham gia thi đấu là vì muốn lấy hạt xá lợi tử này sao ? Vì sao không tham gia sớm một chút ?”
Hiện tại không riêng gì người phụ trách của tam đại đấu thú cung mà những người đang xem cuộc chiến khác cũng nhìn ra tâm tư của tiểu thú này.
Kha Kha kiêu ngạo cố gắng ưỡng ngực, không nói điều gì, rất trầm ổn, rất yên tĩnh nhìn mấy người bọn họ.
“Phiền toái!”
Mọi người nhìn lẫn nhau, cuối cùng nói: “Ngươi đi tiếp tục trận đấu đi.”
Kha Kha không hề nói gì, quay đầu hướng đến bên ngoài đi ra.
Trong đầu của mấy người phụ trách này lại được một mãnh đen tối. Tiểu thú này muốn bắt bí bọn họ rồi: “Hảo! Nếu như ngươi đánh bại lục thánh thú thì vương xá lợi cho ngươi!” Sau đó hắn nhỏ giọng: “Ta nghĩ không ai bất mãn…”
Sưu
Kha Kha rất dứt khoát, nghe như vậy liền hóa thành một đạo kim quang, hướng đến trong chiến trường.
Tiêu Thần ở đám người bên ngoài thấy tất cả, xoa xoa mồ hôi trên trán. Tiểu thú này thật là…Hắn từng dạy nó là khi nói điều kiện phải bình tĩnh, phải thong dong…
Một khắc sau, trong đấu thu thai khôi phục lại bình tĩnh, tất cả mọi người đều lui ra ngoài, tiếng hoan hô hơn vạn người như tiếng sấm oanh tạc. Mà người của tam đại đấu thú cung lại vội vàng hành động, hướng đến chủ nhân của lục thánh thú làm tốt công tác, dù sao con thánh thú thứ bảy này chen nang tiến vào trận đấu đối với chủ nhân của lục thánh thú mà nói thì có chút quá phận.
Nhưng trong chiến trường ngoại trừ hai con long vương ra thì bốn con thánh thú còn lại đều có ý liên thủ với nhau, lạnh lùng nhìn Kha Kha.
Mà biểu hiện của Kha Kha lại làm cho người ta kinh ngạc vô cùng, tiểu thú nỗi lên thần sắc không cần, nghiêm trang đi đến giữa sân, hướng về bốn phía chỉ một cái. Dĩ nhiên ý muốn nói là tứ thánh thú cùng lên một lượt.
Có thể nói là kiêu ngạo vô cùng!
Không còn là tiểu thú hay vui đùa ầm ĩ nữa, Kha Kha lúc này lại nghiêm túc rất hiếm thấy, ngay cả Tiêu Thần cũng cảm giác có chút khó tin.
“Hống…”
Bốn con thánh thú sau khi hống lớn hoặc trường minh đều động loạt di chuyển, hướng về Kha Kha đi đến.
Con mắt của Sư Vương mở ra, huyết quang bắn tung tóe, hủy diệt chi quang quét ngang tiểu thú.
Bạch hổ bay lên, thần vân phù hiện ra, phù chử đầy trời hướng về Kha Kha bay đến. quanh thân kim tử phát sáng lập lòe, chín đạo ánh sáng kèm theo chín đạo lôi điện nhắm về phía Kha Kha.
Khổng tước vương hót dài một tiếng, ngũ thải thần quang được xưng là vô vật bất xoát, vô vật bất phá bắn thẳng đến Kha Kha.
Vẻ mặt tiểu thú ngưng trọng, một đôi mắt to tràn ngập linh khí bắn ra hai đạo thất thải quang mang, lúc này không còn tiếp tục ẩn dấu lực lượng nữa.
Xoát
Thất thải quang mang thoáng hiện ra đồng thời phân tán ra khắp bốn phương tám hướng. Tiểu thú trảo huy động liên tục, thất thải quang mang sặc sở trở thành duy nhất của thiên địa, làm có tất cả ánh sáng khác cũng mất đi màu sắc vốn có của nó, nhất phá, bách phá, những công kích khủng bố xung quanh nó toàn bộ bị phá giải.
Sưu
Tiểu thú trắng di chuyển, dĩ nhiên là giam cầm bạch hổ, sau đó đạp lên đầu của nó bay lên trời.
Xoát xoát xoát
Liên tục tiêu thất giữa hư không, đột ngột xuất hiện trên thân thể của Sư Vương, tại trong quá trình này nó đánh nát năm đạo hủy diệt chi quang, lại mạnh mẽ đem lực lượng luân hồi bức lui lại hai lần.
Biểu hiện như vậy khiến cho mọi người sợ hãi quên cả kêu to, rất lâu sau mọi người trước màn hình thủy tinh vẫn chưa khỏi trạng thái hóa đá, quả thực làm cho người ta rất sợ hãi rồi.
“Trời ạ!”
“ Không thể tin được!”
Cho đến khi tiểu thú an ổn ngồi trên lưng của sư vương, mọi người mới giật mình lên tiếng.
Tiểu thú không phải cậy mạnh làm nhục sư tử vương, bởi vì nó cảm giác được sư tử vương vẫn chưa mở ra con mắt thứ ba, muốn mở con mắt đó ra quả thực rất khó khăn, Kha Kha cảm giác được sự uy hiếp của tử vong. Cho nên lúc này mục tiêu của nó chính là con mắt thứ ba kia.
/433
|