Tiêu Thần phá chướng ngại bước vào cảnh giới Thuế Phàm cửu trùng thiên làm cho mọi người giật mình kinh hãi. Trong tuyệt cảnh mà lột xác, trong sinh tử mà tấn cấp đến lĩnh vực mới, đây là ma luyện nguy hiểm nhất của tu giả, người không có đại dũng khí cùng đại nghị lực không thể thông qua.
Tấn thăng lên cùng cảnh giới, Tiêu Thần đã không còn sợ hãi Ngũ Hành Phong, ra tay nhanh như sét đánh, thân ảnh như thiểm điện, ép sát từng bước, vừa khai lại hợp, tay chân không còn vướng víu.
Soạt……
Nhanh như sao xẹt bức đến sát người, đầu quyền Tiêu Thần phóng xuất ánh vàng đánh tới ngực Ngũ Hành Phong, không gian cơ hồ vặn vẹo, hình ảnh hiện ra có chút mơ hồ, kình phong bức người trực tiếp làm vỡ nát gạch đá trên mặt đất, phát ra âm thanh răng rắc.
Ngũ Hành Phong giơ quyền nghênh đón, hai quyền chạm nhau phát ra tiếng leng keng như kim loại va chạm. Quầng sáng chói lọi phát ra, hai người phảng phất phủ thêm một tầng ánh sáng màu vàng, như hai vị đấu thần đang kịch chiến.
Tách ra nhanh chóng, Ngũ Hành Phong có cảm giác cánh tay tê dại, thầm giật mình vì lực lượng của Tiêu Thần quá mạnh mẽ. Ngũ Hành bộ pháp tinh diệu vô song, hắn như có thể thuấn di, mỗi bước đi như là biến mất trong hư không, sau vài bước liền thoát khỏi uy thế bức người của Tiêu Thần.
Tài năng đã gần với đạo, thân pháp huyền bí khó lường, Ngũ Hành Phong hơi điều chỉnh, chân đạp Ngũ Hành Bộ, thân như mây trôi, tiếp tục công tới Tiêu Thần, hắn không muốn bị động. Từ khi xuất đạo tới nay, hắn luôn luôn ở thế thượng phong, trong chiến đấu luôn luôn chủ động xuất kích, hắn không muốn yếu kém hơn người khác.
Ngũ Hành phá quyền cực kỳ hung mãnh, xuất ra hung hăng đánh về phía ngực Tiêu Thần. Thổ khí u ám chầm chậm xuất ra, lực lượng của muốn xuyên qua ngực Tiêu Thần, đồng thời, đùi phải quỳ xuống, mạnh mẽ giơ lên, đầu gối thúc vào bụng Tiêu Thần.
Dường như bụi đất mờ mịt, nhưng đây cũng không phải là đất cát bay lên, đây là ánh sáng đáng sợ khi phóng xuất lực lượng thổ tính, nhanh như sấm chớp, tay và chân cùng lúc phóng ra, Ngũ Hành Phong đã ngăn cản các phương vị của Tiêu Thần.
Tiêu Thần hơi nghiêng người, hai tay đón hướng quyền đầu của Ngũ Hành Phong, đồng thời eo lay động mà súc tích lực lượng rồi đột nhiên bộc phát. Hắn như đang kéo dây cung, mạnh mẽ kéo lại, hai tay kẹp lấy , đồng thời, đùi phải đánh ngược lên.
Tiếng leng keng vang lên giống như hai khối sắt chạm nhau, đầu gối phải của Tiêu Thần cùng đầu gối trái của Ngũ Hành Phong va chạm với nhau, thổ khí mờ mịt cùng với ánh vàng đồng thời phá nát, như một mảng lưu quang đầy màu sắc rơi lả tả.
Hai người động tác nhanh như chớp, cùng lúc hơi lùi lại, Tiêu Thần nhảy lên cách mặt đất hai thước, vừa hơi rớt xuống thì eo và đùi xoay mạnh, quất ngang một cái. Chân trái như một cây roi cứng, trực tiếp quất vào huyệt Thái Dương bên phải của Ngũ Hành Phong.
Ngũ Hành Phong thoáng cúi đầu, sau đó tránh né một kích này đồng thời cũng lộn một vòng trên không, đầu dưới chân trên, xoay đá vào ngực của Tiêu Thần khi thân hình hắn không kịp di động trên không, công kích sắc bén tàn nhẫn như thế làm người ta phải chắc lưỡi.
Bản thân Tiêu Thần cũng không e ngại, nếu triển khai thì sẽ dễ dàng phóng lên cao, thế nhưng tránh né không phải là phong cách của hắn, bèn ở giữa không trung lướt ngang nửa thước, không chịu thối lui dù chỉ một phân, rồi hai chân chụm lại với nhau như một mũi dùi không gì không phá nổi, đầu dưới chân trên trực tiếp đâm vào ngực Ngũ Hành Phong.
Ngũ Hành Phong bị bức phải lăng không bay ngược ra ngoài, hết thảy xảy ra quá nhanh, từ lúc hai người giao thủ đến khi tách ra, chỉ phát sinh trong nháy mắt, lưu lại trên không trung một mảng tàn ảnh lớn.
Sau đó, Tiêu Thần bước trên không, liên tục bước giữa không trung mười mấy bước đuổi theo, nghiêng thân quét ngang vào nửa người trên của Ngũ Hành Phong, muốn cắt đứt thân thể hắn.
Ngũ Hành Phong lửa giận bốc lên, từ trước bây giờ chỉ có hắn bức bách đối thủ, nhưng hôm nay tựa hồ đã xoay chuyển ngược lại, địch thủ này còn hung hãn hơn hắn, vô cùng sắc bén. Hắn xoay mạnh người nhảy lên cao, không muốn lui lại, vận lực quét trả một cước, va chạm với cú quét của Tiêu Thần.
Bịch…..
Trên không phát ra quang mang sáng chói, hai người đã tách ra.
“ ”
Tiêu Thần hiện tại quá nhanh, trong nháy mắt rơi xuống đất đã xông qua, trực tiếp triển khai thức trong Tứ Đại Tán Thủ. Hôm nay tấn nhập vào cảnh giới cửu trùng thiên, công lực không hề yếu hơn đối phương, vừa khai lại hợp, hắn chính là muốn lấy thế mạnh mà áp đảo đối thủ, dùng gậy ông đập lưng ông.
“ ”
Ngũ Hành Phong thét lớn, mái tóc đen như con thác ngược dòng dựng đứng lên, tia sắc bén trong đôi mắt như lợi kiếm bức người, quyền phải mang theo ánh vàng chói mắt đánh ra.
Cú chạm mãnh liệt phát ra âm thanh như động đất, làm cho mặt đất nổ tung, Ngũ Hành Phong bị chấn động phải lùi lại năm thước, nhưng Tiêu Thần không lùi mà tiến tới, đi từng bước mà tiến tới.
“ ”
Miệng quát vang, Tiêu Thần tiếp tục đối cứng với Ngũ Hành Phong.
“ ”. Ngũ Hành Phong đôi mắt như điện, đầu quyền bộc phát ánh xanh sáng chói, hai quyền chạm nhau, hắn cảm thấy hai tay tê dại, thân thể nhẹ nhàng rung động, một cỗ lực lượng mênh mông tựa hồ muốn xâm nhập vào thân thể hắn.
Ngũ Hành Phong kinh hãi lại tiếp tục thối lui, Tiêu Thần được thế không tha, hét lớn: “ ”
Quyền phong vô cùng mạnh mẽ, đánh mạnh vào trước mặt Ngũ Hành Phong, hắn bất đắc dĩ phải đón đỡ, xuất ra lạnh như băng.
Không trung như có tiếng sấm nổ vang, hai người dùng sức mạnh mà đối cứng!
Năng lượng sáng lạn như một cơn lốc quét tám phương, Ngũ Hành Phong lùi lại, Tiêu Thần tiếp tục tiến tới!
Tứ Đại Tán Thủ cho đến liên tục xuất ra, Tiêu Thần rõ ràng muốn báo mối thù ‘ đối cứng’ khi nãy, lấy gậy ông đập lưng ông.
Quyền sau mạnh như quyền trước!
Năng lượng không ngừng bạo phát, vầng sáng chói lọi như một cái lồng bao phủ lấy hai người, như sóng gió cuồn cuộn.
Những người quan chiến kinh hãi vô kể, sức mạnh của hai người làm cho bọn họ quá bất ngờ. Nhất là Tiêu Thần dĩ nhiên lại có thể thay đổi bại cuộc, vững vàng áp chế nhân tài kiệt xuất của đất Bắc là Ngũ Hành Phong, thật ngoài dự đoán.
Tiếng nổ vang không ngừng bạo phát, Tiêu Thần nhanh như chớp, quyền sau càng mạnh hơn quyền trước, lúc đến quyền thứ mười tám, Ngũ Hành Phong rốt cuộc chịu không nổi, khoé miệng trào ra một tia máu.
A…
“ Sao lại có thể như thế?!”
Từ tinh anh của Nam Hoang cho đến những người lạ mặt cũng đều lên tiếng kinh hô, nhân tài kiệt xuất của đất Bắc trong truyền thuyết dĩ nhiên cũng không địch lại Tiêu Thần.
Từng bước ép tới, chiêu thức mau lẹ, mái tóc rối bời của Tiêu Thần tung bay, vừa khai lại hợp, căn bản không để cho Ngũ Hành Phong có cơ hội tránh né. Toàn bộ công kích sắc bén liên tiếp xuất ra làm cho Ngũ Hành Phong chỉ có thể tiếp mà không thể tránh, trừ phi hắn liều mạng, bằng không vẫn phải ngạnh tiếp từng chiêu tử quyền đáng sợ kia.
Sau khi xuất ra quyền thứ ba mươi sáu, Ngũ Hành Phong nổi giân rống lên một tiếng, rốt cuộc đã hoàn toàn chống đỡ không nổi, thân thể bị đánh bay ngược ra xa, trong miệng phun ra một ngụm máu rất lớn.
“ Hắc!”, Tiêu Thần tiến tới, động tác cực kỳ mau lẹ, tính công kích vẫn hung mãnh như trước, không có kỹ xảo gì đáng nói mà là một cỗ ‘Thế’ vô hình bao phủ Ngũ Hành Phong, hắn chính là muốn bức đối phương ngạnh kháng, để cho đối phương không cách nào tránh né, không thể tránh né.
Chín quyền liên tục xuất ra, Ngũ Hành Phong liên tục thổ huyết, Tiêu Thần cảm thấy cực kỳ vui sướng nhẹ nhàng. Đường đường nhân tài kiệt xuất của đất Bắc bị mình đánh cho hộc đầy máu, mối thù khi trước đã báo được, lấy đạo của người mà trả lại cho người.
Trong lúc này, thần sắc mọi người bắt đầu khác hẳn, trong ánh mắt lộ ra ý tứ riêng rẽ bất đồng, lực lượng mạnh mẽ của Tiêu Thần đã khắc sâu trong đầu bọn họ.
Bịch….
Lại xuất ra một quyền nữa, lần này Ngũ Hành Phong đã bị đánh bay đi!
Một chuỗi máu tươi tản mạn giữa không trung, thân thể Ngũ Hành Phong đã đụng nát vài toà đại điện.
Tiêu Thần phóng lên cao, sau đó đáp xuống, công kích mạnh mẽ, một quyền đánh Ngũ Hành Phong lún xuống đất, chỉ còn lộ trên mặt đất một nửa thân thể mà thôi.
Sau đó đánh liên tục bảy lần nữa, đất văng tung toé, Ngũ Hành Phong bị đánh lún xuống, từng dòng máu tươi trào ngược lên trên.
Mọi người trố mắt đứng nhìn, nhân tài kiệt xuất của Đất Bắc thất bại như vậy sao? Một truyền thuyết đã chấm dứt, một thanh niên cường giả mang đầy màu sắc truyền kỳ kết cuộc như vậy sao?
Không thể nghi ngờ, hiện tại danh tiếng Ngũ Hành Phong quá lớn, mọi người có mặt tựa hồ có chút không tin được. Nhân tài kiệt xuất của đất Bắc chưa từng thất bại dĩ nhiên cũng bị người đánh lún xuống đất, hộc đầy máu tươi….
“ Là ngươi ép ta!”. Thanh âm lạnh như băng theo khe nứt dưới đất truyền lên, Ngũ Hành Phong như một con dã thú bị thương, điên cuồng hét lên một tiếng, đất văng tung toé, cả người đầy máu, nhảy ra khỏi mặt đất.
“ Ngũ hành hợp nhất ta làm không được, thế nhưng song hành hợp nhất thì có thể miễn cưỡng. Ngươi phải trả giá thật đắt!”. Ngũ Hành Phong đã mất đi vẻ ung dung, song chưởng triển khai ra, tay trái , tay phải , thuỷ hoả đồng thời mãnh liệt xuất ra.
Trong trời đất sấm gió từng hồi, như ngàn cơn sóng lớn!
Ánh sáng màu xanh biển cùng lửa cháy bừng bừng bao phủ cả không trung, toàn bộ hướng về Tiêu Thần cuồn cuộn tới.
Soạt….
triển khai, Tiêu Thần phóng lên không, khoé môi điểm nụ cười lạnh, nói: “ Đừng nói rằng ngươi có song hành hợp nhất, dù cho thật sự là ngũ hành hợp nhất thì đã sao?”
Triển khai , Tiêu Thần ngược dòng lên hướng về tâm của cơn lốc, xuất ra thức và thức chống lại thuỷ hoả đồng nguyên của Ngũ Hành Phong.
Mọi người đều cực kỳ khiếp sợ, Tiêu Thần này thực sự quá mạnh mẽ, dĩ nhiên cũng dám đối cứng với ngũ hành hợp lực trong truyền thuyết. Mặc dù chỉ gần như là song hành hợp nhất nhưng uy lực cũng kinh người có thể sánh với song hành hợp nhất. Ngũ Hành Phong cũng chỉ là miễn cưỡng, nhưng cũng có thể đem tiềm lực của chúng không ngừng bạo phát.
Một cơn gió lốc truyền đến tiếng thét của Ngũ Hành Phong, cùng va chạm với nhau, Tiêu Thần và Ngũ Hành Phong liên tục chấn động kịch liệt, thân thể bọn họ không ngừng rung động.
“ Bất quá chỉ có vậy mà thôi!”. Thanh âm Tiêu Thần vừa buông, sắc mặt lập tức biến đổi, bởi vì hắn phát hiện vừa rồi chỉ mới hoá giải được một tầng lực lượng mà thôi, hiện tại một tầng lực lượng mãnh liệt nữa đang tới.
Cùng lúc, trong mắt bão, dưới chân Ngũ Hành Phong hai loại thủy hỏa lượn lờ hoá thành hai màu hồng lam nâng thân thể hắn trôi nổi trên không.
Tầng năng lượng thứ hai như sóng dữ đang tới!
Ánh mắt Tiêu Thần sắc bén, đánh mạnh một quyền, phá nát cơn sóng đó.
Thế nhưng, Ngũ Hành Phong dĩ nhiên cũng từ hai lực lượng thuỷ hoả bay lên, được hai loại khí trong ngũ hành khí đẩy lên không, cùng lúc đó, hai quyền giao nhau phát ra tầng năng lượng thứ ba.
Tiêu Thần thét lớn, , hai thức cùng lúc phóng ra, hai tay chấn động không ngừng, dùng phương thức xoắn ốc đem hai loại lực lượng bất đồng quấn lấy nhau đánh về phía cơn sóng năng lượng thứ ba.
Âm thanh vỡ nát phát ra, cơn sóng năng lượng tan biến.
Chỉ là, tầng lực lượng thứ ba không phải là cuối cùng, tựa như mới bắt đầu, toàn thân Ngũ Hành Phong ánh sáng ngũ sắc lưu chuyển, giống như Ngũ Hành đấu thần sống lại, chiến ý tận trời, hai tay tiếp tục giao nhau, tầng lực lượng thứ tư bạo phát ra.
Rất rõ ràng, tầng lực lượng sau càng mạnh hơn tầng lực lượng trước!
Có điều cũng vì vậy Ngũ Hành Phong đã nỗ lực quá sức, hộc ra từng ngụm máu lớn, trạng thái của hắn đã rất không ổn. Lực lượng thuỷ hoả hợp nhất này trước mắt không phải hắn có khả năng hoàn toàn khống chế, nếu không phải bị ép đến mức một mất một còn, hắn tuyệt không tuỳ tiện thi triển.
Đả thương địch thủ nhưng chính mình cũng bị thương!
Ánh mắt Tiêu Thần rốt cuộc nghiêm trọng hẳn lên, không biết rằng sẽ có bao nhiêu tầng năng lượng đây, hắn bất đắc dĩ dùng hết toàn lực chống lại.
Tất cả mọi người giật mình kinh hãi, Ngũ Hành Phong lại dĩ nhiên cũng có thể đi trên không, trước nay chưa từng nghe qua, nếu không phải ở Nam Hoang xuất hiện ra một Tiêu Thần biến hoá cường đại, làm cho Ngũ Hành Phong liều mạng triển khai tuyệt học mạnh nhất, sợ rằng không ai biết hắn có thần thông như thế này!
Tầng lực lượng thứ tư rốt cục đã tới, Tiêu Thần thân giữa sóng năng lượng, tay trái , tay phải , vừa mở lại hợp, tiếp tục phá nát sóng năng lượng.
Giao phong kịch liệt, từ dưới đất đã chuyển thành cuộc chiến trên không!
Hai cái nhân ảnh bay giữa không trung ngày càng cao, tại không trung không ngừng giao kích.
Cơn sóng thứ năm, cơn sóng thứ sáu, cơn lốc năng lượng thứ bảy, thứ tám…..
Ngũ Hành Phong lại hộc máu tươi, mà Tiêu Thần cũng không ngừng ho ra máu, tên Ngũ Hành Phong này quá điên cuồng rồi, đã bộc phát tới tầng năng lượng thứ tám mà vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.
Đến khi cơn sóng thứ chín đánh tới, Tiêu Thần có cảm giác sụp đổ. Nếu không phải tiến nhập cửu trùng thiên, hắn sợ rằng đã bị đánh nát từ lâu, tên Ngũ Hành Phong này thực quá mức bá đạo rồi!
Trong số bạn cùng lứa, thực quá cường đại, gần như vô địch rồi!
Cuồng bạo!
Tiêu Thần cả người đầy máu, áp lực vô cùng cường đại, làm da hắn xuất ra từng sợi tơ máu, hắn đã biến thành một người máu, rốt cuộc cũng đỡ được tầng năng lượng thứ chín.
Chín tầng đã là con số cực hạn, nhưng sóng yên gió lặng như tưởng tượng vẫn chưa tới, cơn sóng năng lượng thứ mười đang quét tới! Tiêu Thần cũng gần như điên cuồng rồi, không cách nào lùi bước, bèn triển khai toàn lực mà bạo phát.
Rốt cuộc cũng đã chống đỡ được tầng năng lượng thứ mười!
Miệng hộc từng ngụm máu lớn, Tiêu Thần đã bị thương không nhẹ.
Đương nhiên, Ngũ Hành Phong nỗ lực bỏ ra còn lớn hơn nữa, hắn đã hộc máu từ đầu đến cuối, mạnh mẽ thi triển pháp môn cấm kỵ thuỷ hoả hợp nhất, làm cho thân thể hắn bị thương trầm trọng.
Tầng năng lượng thứ mười một đang bạo phát!
Tiêu Thần uể oải vô cùng, cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, hiện tại khiến hắn có cảm giác sụp đổ. Tên Ngũ Hành Phong này liều mạng với hắn hoàn toàn là dùng đấu pháp lưỡng bại câu thương!
Có điều cũng không thể không khiến hắn bội phục, thanh thế to lớn, công kích uy lực kỳ tuyệt, tầng sau cao hơn tầng trước, dĩ nhiên cũng thi triển tới tầng thứ mười một.
Đại đạo vô hình. Một đạo ấn ký như một tia nước nhỏ chảy qua tim Tiêu Thần, động tác cuồng bạo dần dần ổn định, hai tay vẽ ra từng đạo quỹ tích đẹp mắt. Tiêu Thần ở thời khắc nguy hiểm này, để cho thể xác và tinh thần dung nhập vào trong cảnh giới không linh, thể hiện ra tư thế hoàn toàn bất đồng. Không hề cuồng bạo, không hề mãnh liệt, thân thể hắn như mây trôi, như gió thổi, phiêu dật xuất trần.
Thế nhưng, trong lúc xuất ra một kích tối hậu đó, hai tay chấn động ra năng lượng vẫn cuồng bạo vô cùng!
Tan biến!
Tầng năng lượng thứ mười một rốt cục tan biến!
Cùng lúc đó, Ngũ Hành Phong rốt cuộc cũng gần như sụp đổ, thân thể xuất hiện từng vết thương đáng sợ, hắn đã không khống chế nổi lực lượng của mình mà bị thương ngược trở lại. Hết thảy sóng yên gió lặng, hắn đứng thẳng trên không, đối mặt Tiêu Thần khẽ thở dài: “ Truyền thuyết Nam Hoang có nhiều kỳ nhân, mặc dù là vùng đất hoang dã, thế nhưng tu giả cũng không hề yếu hơn đất Bắc a!”
Trên mặt đất tất cả mọi người đều nhìn lên trời, bởi vì hai thanh niên cường giả đang ở trên không, cách mặt đất quá xa, bọn họ không thể nghe được lời nói của hai người, thế nhưng mơ hồ cảm giác cuộc chiến này đã đến hồi kết thúc.
“ Khi tiến vào Nam Hoang, chúng ta gặp một gã thanh niên cường giả của Nam Hoang chặn đường, đánh nhau một trận ngang tay với ta, chúng ta đều bị trọng thương”
Tiêu Thần kinh ngạc vô kể, hỏi: “ Hắn là ai?”. Không ngờ lại có thanh niên cường giả cửu trùng thiên dám chặn đường nhóm thân vương, cùng Ngũ Hành Phong quyết đấu, thật sự là một kẻ cuồng ngạo.
“ Không biết là ai”. Ngũ Hành Phong lắc đầu, nói:” Từ khi ta xuất đạo tới nay, cho tới bây giờ chưa từng bại, không nghĩ sau khi tiến vào Nam Hoang, chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, một trận hoà một trận thua, thật không cam lòng mà”. Hắn bình thản nhìn Tiêu Thần, nói: “ Nếu không phải ta trong người trọng thương nên lúc ban đầu vẫn áp chế lực lượng, không dám dùng toàn lực ra tay thì trận thua hôm nay sẽ không có, ta sẽ không thua ngươi!”
Tiêu Thần rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao lúc hắn còn ở bát trùng thiên có thể miễn cưỡng chống lại Ngũ Hành Phong, đối phương dĩ nhiên cũng trọng thương, nếu như khi đó Ngũ Hành Phong không phải vì áp chế thương thế, trực tiếp biểu hiện ra lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ của cửu trùng thiên, sợ rằng căn bản không để cho hắn có cơ duyên mà tấn nhập cảnh giới cửu trùng thiên!
“ Nếu như ta ở trạng thái đỉnh cao, mặc dù ngươi tấn nhập cửu trùng thiên, ta cũng sẽ không bại, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của ta!”. Ngũ Hành Phong rất không cam lòng.
Tiêu Thần quay qua Ngũ Hành Phong lắc đầu: “ Ta sẽ không thua!”
Đến lúc này, Ngũ Hành Phong rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, vừa dứt câu cuối cùng, ngửa mặt lên rồi ngã quỵ từ trên không xuống.
Tiêu Thần chưa kịp có phản ứng gì, một luồng sáng xanh từ dưới đất vọt lên, một lão nhân ôm Ngũ Hành Phong bay vọt đi.
Những người quan chiến biết rằng, kết thúc trận chiến này, Tiêu Thần là người thắng!
Mọi người phi thường khiếp sợ, Ngũ Hành Phong vĩnh viễn bất bại trong truyền thuyết dĩ nhiên cũng bị Nam Hoang thanh niên là Tiêu Thần đánh bại.
Bọn người Gia Cát Minh, Lý Phong, Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết, Kanati thần sắc cực kỳ phức tạp, bọn họ cảm thấy hết thảy đều khó hiểu.
Nhất là vài mỹ nhân Nam Hoang, mỗi một thiếu nữ trong lòng đều có một vị anh hùng. Lúc còn thiếu niên Ngũ Hành Phong từng danh chấn Nam Hoang cùng đất Bắc, là tuyệt đại thanh niên cao thủ có màu sắc truyền kỳ nhất, không khỏi để lại dấu ấn trong lòng các nàng, thế nhưng anh hùng hôm nay lại ngã xuống trước mắt các nàng rồi…
Tấn thăng lên cùng cảnh giới, Tiêu Thần đã không còn sợ hãi Ngũ Hành Phong, ra tay nhanh như sét đánh, thân ảnh như thiểm điện, ép sát từng bước, vừa khai lại hợp, tay chân không còn vướng víu.
Soạt……
Nhanh như sao xẹt bức đến sát người, đầu quyền Tiêu Thần phóng xuất ánh vàng đánh tới ngực Ngũ Hành Phong, không gian cơ hồ vặn vẹo, hình ảnh hiện ra có chút mơ hồ, kình phong bức người trực tiếp làm vỡ nát gạch đá trên mặt đất, phát ra âm thanh răng rắc.
Ngũ Hành Phong giơ quyền nghênh đón, hai quyền chạm nhau phát ra tiếng leng keng như kim loại va chạm. Quầng sáng chói lọi phát ra, hai người phảng phất phủ thêm một tầng ánh sáng màu vàng, như hai vị đấu thần đang kịch chiến.
Tách ra nhanh chóng, Ngũ Hành Phong có cảm giác cánh tay tê dại, thầm giật mình vì lực lượng của Tiêu Thần quá mạnh mẽ. Ngũ Hành bộ pháp tinh diệu vô song, hắn như có thể thuấn di, mỗi bước đi như là biến mất trong hư không, sau vài bước liền thoát khỏi uy thế bức người của Tiêu Thần.
Tài năng đã gần với đạo, thân pháp huyền bí khó lường, Ngũ Hành Phong hơi điều chỉnh, chân đạp Ngũ Hành Bộ, thân như mây trôi, tiếp tục công tới Tiêu Thần, hắn không muốn bị động. Từ khi xuất đạo tới nay, hắn luôn luôn ở thế thượng phong, trong chiến đấu luôn luôn chủ động xuất kích, hắn không muốn yếu kém hơn người khác.
Ngũ Hành phá quyền cực kỳ hung mãnh, xuất ra hung hăng đánh về phía ngực Tiêu Thần. Thổ khí u ám chầm chậm xuất ra, lực lượng của muốn xuyên qua ngực Tiêu Thần, đồng thời, đùi phải quỳ xuống, mạnh mẽ giơ lên, đầu gối thúc vào bụng Tiêu Thần.
Dường như bụi đất mờ mịt, nhưng đây cũng không phải là đất cát bay lên, đây là ánh sáng đáng sợ khi phóng xuất lực lượng thổ tính, nhanh như sấm chớp, tay và chân cùng lúc phóng ra, Ngũ Hành Phong đã ngăn cản các phương vị của Tiêu Thần.
Tiêu Thần hơi nghiêng người, hai tay đón hướng quyền đầu của Ngũ Hành Phong, đồng thời eo lay động mà súc tích lực lượng rồi đột nhiên bộc phát. Hắn như đang kéo dây cung, mạnh mẽ kéo lại, hai tay kẹp lấy , đồng thời, đùi phải đánh ngược lên.
Tiếng leng keng vang lên giống như hai khối sắt chạm nhau, đầu gối phải của Tiêu Thần cùng đầu gối trái của Ngũ Hành Phong va chạm với nhau, thổ khí mờ mịt cùng với ánh vàng đồng thời phá nát, như một mảng lưu quang đầy màu sắc rơi lả tả.
Hai người động tác nhanh như chớp, cùng lúc hơi lùi lại, Tiêu Thần nhảy lên cách mặt đất hai thước, vừa hơi rớt xuống thì eo và đùi xoay mạnh, quất ngang một cái. Chân trái như một cây roi cứng, trực tiếp quất vào huyệt Thái Dương bên phải của Ngũ Hành Phong.
Ngũ Hành Phong thoáng cúi đầu, sau đó tránh né một kích này đồng thời cũng lộn một vòng trên không, đầu dưới chân trên, xoay đá vào ngực của Tiêu Thần khi thân hình hắn không kịp di động trên không, công kích sắc bén tàn nhẫn như thế làm người ta phải chắc lưỡi.
Bản thân Tiêu Thần cũng không e ngại, nếu triển khai thì sẽ dễ dàng phóng lên cao, thế nhưng tránh né không phải là phong cách của hắn, bèn ở giữa không trung lướt ngang nửa thước, không chịu thối lui dù chỉ một phân, rồi hai chân chụm lại với nhau như một mũi dùi không gì không phá nổi, đầu dưới chân trên trực tiếp đâm vào ngực Ngũ Hành Phong.
Ngũ Hành Phong bị bức phải lăng không bay ngược ra ngoài, hết thảy xảy ra quá nhanh, từ lúc hai người giao thủ đến khi tách ra, chỉ phát sinh trong nháy mắt, lưu lại trên không trung một mảng tàn ảnh lớn.
Sau đó, Tiêu Thần bước trên không, liên tục bước giữa không trung mười mấy bước đuổi theo, nghiêng thân quét ngang vào nửa người trên của Ngũ Hành Phong, muốn cắt đứt thân thể hắn.
Ngũ Hành Phong lửa giận bốc lên, từ trước bây giờ chỉ có hắn bức bách đối thủ, nhưng hôm nay tựa hồ đã xoay chuyển ngược lại, địch thủ này còn hung hãn hơn hắn, vô cùng sắc bén. Hắn xoay mạnh người nhảy lên cao, không muốn lui lại, vận lực quét trả một cước, va chạm với cú quét của Tiêu Thần.
Bịch…..
Trên không phát ra quang mang sáng chói, hai người đã tách ra.
“ ”
Tiêu Thần hiện tại quá nhanh, trong nháy mắt rơi xuống đất đã xông qua, trực tiếp triển khai thức trong Tứ Đại Tán Thủ. Hôm nay tấn nhập vào cảnh giới cửu trùng thiên, công lực không hề yếu hơn đối phương, vừa khai lại hợp, hắn chính là muốn lấy thế mạnh mà áp đảo đối thủ, dùng gậy ông đập lưng ông.
“ ”
Ngũ Hành Phong thét lớn, mái tóc đen như con thác ngược dòng dựng đứng lên, tia sắc bén trong đôi mắt như lợi kiếm bức người, quyền phải mang theo ánh vàng chói mắt đánh ra.
Cú chạm mãnh liệt phát ra âm thanh như động đất, làm cho mặt đất nổ tung, Ngũ Hành Phong bị chấn động phải lùi lại năm thước, nhưng Tiêu Thần không lùi mà tiến tới, đi từng bước mà tiến tới.
“ ”
Miệng quát vang, Tiêu Thần tiếp tục đối cứng với Ngũ Hành Phong.
“ ”. Ngũ Hành Phong đôi mắt như điện, đầu quyền bộc phát ánh xanh sáng chói, hai quyền chạm nhau, hắn cảm thấy hai tay tê dại, thân thể nhẹ nhàng rung động, một cỗ lực lượng mênh mông tựa hồ muốn xâm nhập vào thân thể hắn.
Ngũ Hành Phong kinh hãi lại tiếp tục thối lui, Tiêu Thần được thế không tha, hét lớn: “ ”
Quyền phong vô cùng mạnh mẽ, đánh mạnh vào trước mặt Ngũ Hành Phong, hắn bất đắc dĩ phải đón đỡ, xuất ra lạnh như băng.
Không trung như có tiếng sấm nổ vang, hai người dùng sức mạnh mà đối cứng!
Năng lượng sáng lạn như một cơn lốc quét tám phương, Ngũ Hành Phong lùi lại, Tiêu Thần tiếp tục tiến tới!
Tứ Đại Tán Thủ cho đến liên tục xuất ra, Tiêu Thần rõ ràng muốn báo mối thù ‘ đối cứng’ khi nãy, lấy gậy ông đập lưng ông.
Quyền sau mạnh như quyền trước!
Năng lượng không ngừng bạo phát, vầng sáng chói lọi như một cái lồng bao phủ lấy hai người, như sóng gió cuồn cuộn.
Những người quan chiến kinh hãi vô kể, sức mạnh của hai người làm cho bọn họ quá bất ngờ. Nhất là Tiêu Thần dĩ nhiên lại có thể thay đổi bại cuộc, vững vàng áp chế nhân tài kiệt xuất của đất Bắc là Ngũ Hành Phong, thật ngoài dự đoán.
Tiếng nổ vang không ngừng bạo phát, Tiêu Thần nhanh như chớp, quyền sau càng mạnh hơn quyền trước, lúc đến quyền thứ mười tám, Ngũ Hành Phong rốt cuộc chịu không nổi, khoé miệng trào ra một tia máu.
A…
“ Sao lại có thể như thế?!”
Từ tinh anh của Nam Hoang cho đến những người lạ mặt cũng đều lên tiếng kinh hô, nhân tài kiệt xuất của đất Bắc trong truyền thuyết dĩ nhiên cũng không địch lại Tiêu Thần.
Từng bước ép tới, chiêu thức mau lẹ, mái tóc rối bời của Tiêu Thần tung bay, vừa khai lại hợp, căn bản không để cho Ngũ Hành Phong có cơ hội tránh né. Toàn bộ công kích sắc bén liên tiếp xuất ra làm cho Ngũ Hành Phong chỉ có thể tiếp mà không thể tránh, trừ phi hắn liều mạng, bằng không vẫn phải ngạnh tiếp từng chiêu tử quyền đáng sợ kia.
Sau khi xuất ra quyền thứ ba mươi sáu, Ngũ Hành Phong nổi giân rống lên một tiếng, rốt cuộc đã hoàn toàn chống đỡ không nổi, thân thể bị đánh bay ngược ra xa, trong miệng phun ra một ngụm máu rất lớn.
“ Hắc!”, Tiêu Thần tiến tới, động tác cực kỳ mau lẹ, tính công kích vẫn hung mãnh như trước, không có kỹ xảo gì đáng nói mà là một cỗ ‘Thế’ vô hình bao phủ Ngũ Hành Phong, hắn chính là muốn bức đối phương ngạnh kháng, để cho đối phương không cách nào tránh né, không thể tránh né.
Chín quyền liên tục xuất ra, Ngũ Hành Phong liên tục thổ huyết, Tiêu Thần cảm thấy cực kỳ vui sướng nhẹ nhàng. Đường đường nhân tài kiệt xuất của đất Bắc bị mình đánh cho hộc đầy máu, mối thù khi trước đã báo được, lấy đạo của người mà trả lại cho người.
Trong lúc này, thần sắc mọi người bắt đầu khác hẳn, trong ánh mắt lộ ra ý tứ riêng rẽ bất đồng, lực lượng mạnh mẽ của Tiêu Thần đã khắc sâu trong đầu bọn họ.
Bịch….
Lại xuất ra một quyền nữa, lần này Ngũ Hành Phong đã bị đánh bay đi!
Một chuỗi máu tươi tản mạn giữa không trung, thân thể Ngũ Hành Phong đã đụng nát vài toà đại điện.
Tiêu Thần phóng lên cao, sau đó đáp xuống, công kích mạnh mẽ, một quyền đánh Ngũ Hành Phong lún xuống đất, chỉ còn lộ trên mặt đất một nửa thân thể mà thôi.
Sau đó đánh liên tục bảy lần nữa, đất văng tung toé, Ngũ Hành Phong bị đánh lún xuống, từng dòng máu tươi trào ngược lên trên.
Mọi người trố mắt đứng nhìn, nhân tài kiệt xuất của Đất Bắc thất bại như vậy sao? Một truyền thuyết đã chấm dứt, một thanh niên cường giả mang đầy màu sắc truyền kỳ kết cuộc như vậy sao?
Không thể nghi ngờ, hiện tại danh tiếng Ngũ Hành Phong quá lớn, mọi người có mặt tựa hồ có chút không tin được. Nhân tài kiệt xuất của đất Bắc chưa từng thất bại dĩ nhiên cũng bị người đánh lún xuống đất, hộc đầy máu tươi….
“ Là ngươi ép ta!”. Thanh âm lạnh như băng theo khe nứt dưới đất truyền lên, Ngũ Hành Phong như một con dã thú bị thương, điên cuồng hét lên một tiếng, đất văng tung toé, cả người đầy máu, nhảy ra khỏi mặt đất.
“ Ngũ hành hợp nhất ta làm không được, thế nhưng song hành hợp nhất thì có thể miễn cưỡng. Ngươi phải trả giá thật đắt!”. Ngũ Hành Phong đã mất đi vẻ ung dung, song chưởng triển khai ra, tay trái , tay phải , thuỷ hoả đồng thời mãnh liệt xuất ra.
Trong trời đất sấm gió từng hồi, như ngàn cơn sóng lớn!
Ánh sáng màu xanh biển cùng lửa cháy bừng bừng bao phủ cả không trung, toàn bộ hướng về Tiêu Thần cuồn cuộn tới.
Soạt….
triển khai, Tiêu Thần phóng lên không, khoé môi điểm nụ cười lạnh, nói: “ Đừng nói rằng ngươi có song hành hợp nhất, dù cho thật sự là ngũ hành hợp nhất thì đã sao?”
Triển khai , Tiêu Thần ngược dòng lên hướng về tâm của cơn lốc, xuất ra thức và thức chống lại thuỷ hoả đồng nguyên của Ngũ Hành Phong.
Mọi người đều cực kỳ khiếp sợ, Tiêu Thần này thực sự quá mạnh mẽ, dĩ nhiên cũng dám đối cứng với ngũ hành hợp lực trong truyền thuyết. Mặc dù chỉ gần như là song hành hợp nhất nhưng uy lực cũng kinh người có thể sánh với song hành hợp nhất. Ngũ Hành Phong cũng chỉ là miễn cưỡng, nhưng cũng có thể đem tiềm lực của chúng không ngừng bạo phát.
Một cơn gió lốc truyền đến tiếng thét của Ngũ Hành Phong, cùng va chạm với nhau, Tiêu Thần và Ngũ Hành Phong liên tục chấn động kịch liệt, thân thể bọn họ không ngừng rung động.
“ Bất quá chỉ có vậy mà thôi!”. Thanh âm Tiêu Thần vừa buông, sắc mặt lập tức biến đổi, bởi vì hắn phát hiện vừa rồi chỉ mới hoá giải được một tầng lực lượng mà thôi, hiện tại một tầng lực lượng mãnh liệt nữa đang tới.
Cùng lúc, trong mắt bão, dưới chân Ngũ Hành Phong hai loại thủy hỏa lượn lờ hoá thành hai màu hồng lam nâng thân thể hắn trôi nổi trên không.
Tầng năng lượng thứ hai như sóng dữ đang tới!
Ánh mắt Tiêu Thần sắc bén, đánh mạnh một quyền, phá nát cơn sóng đó.
Thế nhưng, Ngũ Hành Phong dĩ nhiên cũng từ hai lực lượng thuỷ hoả bay lên, được hai loại khí trong ngũ hành khí đẩy lên không, cùng lúc đó, hai quyền giao nhau phát ra tầng năng lượng thứ ba.
Tiêu Thần thét lớn, , hai thức cùng lúc phóng ra, hai tay chấn động không ngừng, dùng phương thức xoắn ốc đem hai loại lực lượng bất đồng quấn lấy nhau đánh về phía cơn sóng năng lượng thứ ba.
Âm thanh vỡ nát phát ra, cơn sóng năng lượng tan biến.
Chỉ là, tầng lực lượng thứ ba không phải là cuối cùng, tựa như mới bắt đầu, toàn thân Ngũ Hành Phong ánh sáng ngũ sắc lưu chuyển, giống như Ngũ Hành đấu thần sống lại, chiến ý tận trời, hai tay tiếp tục giao nhau, tầng lực lượng thứ tư bạo phát ra.
Rất rõ ràng, tầng lực lượng sau càng mạnh hơn tầng lực lượng trước!
Có điều cũng vì vậy Ngũ Hành Phong đã nỗ lực quá sức, hộc ra từng ngụm máu lớn, trạng thái của hắn đã rất không ổn. Lực lượng thuỷ hoả hợp nhất này trước mắt không phải hắn có khả năng hoàn toàn khống chế, nếu không phải bị ép đến mức một mất một còn, hắn tuyệt không tuỳ tiện thi triển.
Đả thương địch thủ nhưng chính mình cũng bị thương!
Ánh mắt Tiêu Thần rốt cuộc nghiêm trọng hẳn lên, không biết rằng sẽ có bao nhiêu tầng năng lượng đây, hắn bất đắc dĩ dùng hết toàn lực chống lại.
Tất cả mọi người giật mình kinh hãi, Ngũ Hành Phong lại dĩ nhiên cũng có thể đi trên không, trước nay chưa từng nghe qua, nếu không phải ở Nam Hoang xuất hiện ra một Tiêu Thần biến hoá cường đại, làm cho Ngũ Hành Phong liều mạng triển khai tuyệt học mạnh nhất, sợ rằng không ai biết hắn có thần thông như thế này!
Tầng lực lượng thứ tư rốt cục đã tới, Tiêu Thần thân giữa sóng năng lượng, tay trái , tay phải , vừa mở lại hợp, tiếp tục phá nát sóng năng lượng.
Giao phong kịch liệt, từ dưới đất đã chuyển thành cuộc chiến trên không!
Hai cái nhân ảnh bay giữa không trung ngày càng cao, tại không trung không ngừng giao kích.
Cơn sóng thứ năm, cơn sóng thứ sáu, cơn lốc năng lượng thứ bảy, thứ tám…..
Ngũ Hành Phong lại hộc máu tươi, mà Tiêu Thần cũng không ngừng ho ra máu, tên Ngũ Hành Phong này quá điên cuồng rồi, đã bộc phát tới tầng năng lượng thứ tám mà vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.
Đến khi cơn sóng thứ chín đánh tới, Tiêu Thần có cảm giác sụp đổ. Nếu không phải tiến nhập cửu trùng thiên, hắn sợ rằng đã bị đánh nát từ lâu, tên Ngũ Hành Phong này thực quá mức bá đạo rồi!
Trong số bạn cùng lứa, thực quá cường đại, gần như vô địch rồi!
Cuồng bạo!
Tiêu Thần cả người đầy máu, áp lực vô cùng cường đại, làm da hắn xuất ra từng sợi tơ máu, hắn đã biến thành một người máu, rốt cuộc cũng đỡ được tầng năng lượng thứ chín.
Chín tầng đã là con số cực hạn, nhưng sóng yên gió lặng như tưởng tượng vẫn chưa tới, cơn sóng năng lượng thứ mười đang quét tới! Tiêu Thần cũng gần như điên cuồng rồi, không cách nào lùi bước, bèn triển khai toàn lực mà bạo phát.
Rốt cuộc cũng đã chống đỡ được tầng năng lượng thứ mười!
Miệng hộc từng ngụm máu lớn, Tiêu Thần đã bị thương không nhẹ.
Đương nhiên, Ngũ Hành Phong nỗ lực bỏ ra còn lớn hơn nữa, hắn đã hộc máu từ đầu đến cuối, mạnh mẽ thi triển pháp môn cấm kỵ thuỷ hoả hợp nhất, làm cho thân thể hắn bị thương trầm trọng.
Tầng năng lượng thứ mười một đang bạo phát!
Tiêu Thần uể oải vô cùng, cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, hiện tại khiến hắn có cảm giác sụp đổ. Tên Ngũ Hành Phong này liều mạng với hắn hoàn toàn là dùng đấu pháp lưỡng bại câu thương!
Có điều cũng không thể không khiến hắn bội phục, thanh thế to lớn, công kích uy lực kỳ tuyệt, tầng sau cao hơn tầng trước, dĩ nhiên cũng thi triển tới tầng thứ mười một.
Đại đạo vô hình. Một đạo ấn ký như một tia nước nhỏ chảy qua tim Tiêu Thần, động tác cuồng bạo dần dần ổn định, hai tay vẽ ra từng đạo quỹ tích đẹp mắt. Tiêu Thần ở thời khắc nguy hiểm này, để cho thể xác và tinh thần dung nhập vào trong cảnh giới không linh, thể hiện ra tư thế hoàn toàn bất đồng. Không hề cuồng bạo, không hề mãnh liệt, thân thể hắn như mây trôi, như gió thổi, phiêu dật xuất trần.
Thế nhưng, trong lúc xuất ra một kích tối hậu đó, hai tay chấn động ra năng lượng vẫn cuồng bạo vô cùng!
Tan biến!
Tầng năng lượng thứ mười một rốt cục tan biến!
Cùng lúc đó, Ngũ Hành Phong rốt cuộc cũng gần như sụp đổ, thân thể xuất hiện từng vết thương đáng sợ, hắn đã không khống chế nổi lực lượng của mình mà bị thương ngược trở lại. Hết thảy sóng yên gió lặng, hắn đứng thẳng trên không, đối mặt Tiêu Thần khẽ thở dài: “ Truyền thuyết Nam Hoang có nhiều kỳ nhân, mặc dù là vùng đất hoang dã, thế nhưng tu giả cũng không hề yếu hơn đất Bắc a!”
Trên mặt đất tất cả mọi người đều nhìn lên trời, bởi vì hai thanh niên cường giả đang ở trên không, cách mặt đất quá xa, bọn họ không thể nghe được lời nói của hai người, thế nhưng mơ hồ cảm giác cuộc chiến này đã đến hồi kết thúc.
“ Khi tiến vào Nam Hoang, chúng ta gặp một gã thanh niên cường giả của Nam Hoang chặn đường, đánh nhau một trận ngang tay với ta, chúng ta đều bị trọng thương”
Tiêu Thần kinh ngạc vô kể, hỏi: “ Hắn là ai?”. Không ngờ lại có thanh niên cường giả cửu trùng thiên dám chặn đường nhóm thân vương, cùng Ngũ Hành Phong quyết đấu, thật sự là một kẻ cuồng ngạo.
“ Không biết là ai”. Ngũ Hành Phong lắc đầu, nói:” Từ khi ta xuất đạo tới nay, cho tới bây giờ chưa từng bại, không nghĩ sau khi tiến vào Nam Hoang, chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, một trận hoà một trận thua, thật không cam lòng mà”. Hắn bình thản nhìn Tiêu Thần, nói: “ Nếu không phải ta trong người trọng thương nên lúc ban đầu vẫn áp chế lực lượng, không dám dùng toàn lực ra tay thì trận thua hôm nay sẽ không có, ta sẽ không thua ngươi!”
Tiêu Thần rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao lúc hắn còn ở bát trùng thiên có thể miễn cưỡng chống lại Ngũ Hành Phong, đối phương dĩ nhiên cũng trọng thương, nếu như khi đó Ngũ Hành Phong không phải vì áp chế thương thế, trực tiếp biểu hiện ra lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ của cửu trùng thiên, sợ rằng căn bản không để cho hắn có cơ duyên mà tấn nhập cảnh giới cửu trùng thiên!
“ Nếu như ta ở trạng thái đỉnh cao, mặc dù ngươi tấn nhập cửu trùng thiên, ta cũng sẽ không bại, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của ta!”. Ngũ Hành Phong rất không cam lòng.
Tiêu Thần quay qua Ngũ Hành Phong lắc đầu: “ Ta sẽ không thua!”
Đến lúc này, Ngũ Hành Phong rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, vừa dứt câu cuối cùng, ngửa mặt lên rồi ngã quỵ từ trên không xuống.
Tiêu Thần chưa kịp có phản ứng gì, một luồng sáng xanh từ dưới đất vọt lên, một lão nhân ôm Ngũ Hành Phong bay vọt đi.
Những người quan chiến biết rằng, kết thúc trận chiến này, Tiêu Thần là người thắng!
Mọi người phi thường khiếp sợ, Ngũ Hành Phong vĩnh viễn bất bại trong truyền thuyết dĩ nhiên cũng bị Nam Hoang thanh niên là Tiêu Thần đánh bại.
Bọn người Gia Cát Minh, Lý Phong, Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết, Kanati thần sắc cực kỳ phức tạp, bọn họ cảm thấy hết thảy đều khó hiểu.
Nhất là vài mỹ nhân Nam Hoang, mỗi một thiếu nữ trong lòng đều có một vị anh hùng. Lúc còn thiếu niên Ngũ Hành Phong từng danh chấn Nam Hoang cùng đất Bắc, là tuyệt đại thanh niên cao thủ có màu sắc truyền kỳ nhất, không khỏi để lại dấu ấn trong lòng các nàng, thế nhưng anh hùng hôm nay lại ngã xuống trước mắt các nàng rồi…
/433
|