Khắp nơi sinh cơ bừng bừng, thần quang xanh biếc chói mắt giống như một mảng biển xanh trôi nổi giữa không trung, thế nhưng cảnh tượng tràn ngập sinh cơ này chỉ đẹp đối với những người quan chiến, còn đối với Tiêu Thần thì chắc chắn là ánh sáng tử vong.
Sinh mệnh lực vô tận ngưng tụ lại mà đến, khiến cho Tiêu Thần có cảm giác áp bức thật cường đại, không có kẽ hở để xâm nhập, không gì có thể đương đầu, muốn hoàn toàn nuốt lấy hắn, dung nhập hắn vào trong mảng ánh sáng sinh mệnh ấy.
“ ”
Tiêu Thần hét lớn, thức thứ hai trong Tứ Đại Tán Thủ lần đầu tiên xuất ra, một đạo ấn ký giống như một luồng thần quang ngoài trời phá vỡ hư không mà tiến vào. Trong ánh sáng sinh mệnh lực vô tận dường như có một bàn tay vô hình to lớn đang khuấy động mạnh mẽ.
Sinh mệnh lực khắp nơi trong lúc này đã trở nên hỗn loạn, cuối cùng cũng bị xé ra một lỗ hổng thật lớn, Tiêu Thần từ trong biển xanh ấy đột phá mà ra, bàn tay vô hình trong thức đã xuất ra, hoá thành từng đợt sáng xám, khuấy động tiến vào trong sóng lãng màu xanh.
Thế suy yếu cuối cùng đã dừng lại, ấn ký đã kiềm chế được .
Tiêu Thần vô cùng kinh hãi, tên Ngũ Hành Phong này thế vô cùng mạnh mẽ, hắn chính là đã gặp phải địch thủ cực mạnh, không ngờ hắn không thể chiếm được chút thượng phong.
Ngũ Hành Thần Thông quả không hổ là kỳ học ngàn xưa để lại!
của Nhân Gian Giới gần như chỉ là lớp da bên ngoài, so với Trường Sinh Giới hiện tại kém quá xa, tại thế giới này kỳ công diệu pháp thật sự là tầng tầng lớp lớp vô cùng vô tận, hơn nữa đều là công pháp cao nhất, pháp môn lưu truyền ở nhân gian trong mắt của người ở thế giới này căn bản không là gì cả.
Nếu như không phải hắn có được Tứ Đại Tán Thủ thì khó mà đặt chân vào thế giới này!
Ngũ Hành Phong cũng kinh ngạc hết sức. Trong tưởng tượng của hắn, không mấy người có thể tiếp được Ngũ Hành Quyền của mình. Người trước mặt này đem lại cho hắn quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, , tán thủ, tán thủ đều huyền ảo vô kể, tuyệt đối không dưới Ngũ Hành Thần Thông, nếu tu vi của đối phương cũng thâm hậu như hắn, uy lực phát ra hẳn là phải mạnh hơn nữa.
Hữu quyền lại xuất ra, không nhanh không chậm, một biển nước màu lam vô tận bao trùm khắp cả trời đất, Ngũ Hành Phong dường như đã dung nhập vào trong mảng sáng màu lam.
Phảng phất khắp trong trời đất nơi nơi đều là sóng nước, Ngũ Hành quyền kình hoá thành thực thể hữu hình, giống như cơn sóng cuồn cuộn của biển Đông đã bị tiếp dẫn đến đây, mênh mông khắp không trung thân vương phủ, hướng về Tiêu Thần với uy thế to lớn như trời đất mà bao phủ hắn.
Đây chính là uy lực kỳ tuyệt của Ngũ Hành Thần Thông.
Không phải là chú thuật, cũng không phải là linh thuật, nhưng lại hơn cả ‘Thuật’, đây là một loại ‘Đạo’, ‘Đạo’ này hoàn toàn do ‘Võ’ mà tu luyện thành, giúp cho vũ kỹ thăng hoa thành ‘Vũ Đạo’, một loại đại đạo vô hình đã thể hiện ra.
Ngũ Hành Thần Thông trong truyền thuyết, có thể thiên băng địa liệt, quỹ tích của nó hiện ra trước mắt mọi người tựa hồ chứng minh truyền thuyết này cũng không chỉ là lời sáo rỗng, trong tương lai Ngũ Hành Phong nếu có thể phát huy đến tận cùng, uy lực không thể nào tưởng tượng.
Dường như có thiên quân vạn mã đang ầm ầm xô tới, trên bầu trời tiếng sấm vang rền truyền xuống, đó là biển giận mà động, đó là sóng to gió lớn bốc lên. Vô tận ánh lam cuồn cuộn, như dải ngân hà từ trên chín tầng trời trút xuống.
Tiêu Thần hét lớn: “ ”
Hôm nay gặp phải đại địch mạnh nhất trong đời, làm cho Tứ Đại Tán Thủ của hắn cơ hồ xuất ra gần hết, thức thứ ba lần đầu ra tay trước địch nhân.
Ánh sáng đen từ trông hỗn độn mênh mông mà đánh tới, không một tiếng động, thế nhưng uy áp kinh người, chấn nhiếp nhân tâm mà trùng kích vào biển xanh vô tận, giống như một con rồng đen tuyền tràn tới.
Rồng về biển lớn. thấm vào trong Thuỷ Hành Thần Thông, một chữ ‘Trấn’ đã đảo lộn toàn bộ tinh hoa của nước, bất quá Ngũ Hành thần lực bị tán loạn nhưng vẫn như cũ từ bốn phía không buông mạnh mẽ mà đến, hướng về Tiêu Thần mà thôn phệ.
tán thủ màu đen huyễn hoá thành một mảng không gian mênh mông, giống như là một mảng tử địa, phảng phất có thể thấy trong đó xương trắng la liệt, tử khí lượn lờ, lực lượng của nước toàn bộ tiến nhập vào trong mảng huyễn cảnh ấy.
Như thật như không, không ai có thể phân biệt rõ ràng lực lượng đang kích động mà phá nát chung quanh.
Tiêu Thần có cảm giác thân thể đau nhức vô kể, ngực buồn bực khó chịu, không ngừng lui lại, lúc này hắn hơi bị ép rơi xuống hạ phong.
Lúc mà tất cả huyễn cảnh đều biến mất, Tiêu Thần như bị sét đánh, thân thể đã lui lại hơn mười thước, trên mặt đất để lại mười mấy dấu chân, mỗi dấu chân tạo ra từng vết nứt, thân thể hắn hơi loạng choạng, dường như lúc nào cũng có thể ngã xuống giữa bụi bặm.
Ngũ Hành Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động, cũng không biến sắc, cao thấp đã phân!
Tất cả những người quan chiến đều hoảng sợ, nhân tài đất Bắc xuất hiện thật quá mạnh mẽ, Tiêu Thần là bát trùng thiên mà cũng bị hắn vững vàng áp chế, rốt cục thực lực của hắn đạt tới cảnh giới nào đây? Mọi người trong lòng chấn động. Như phong như lôi, thanh niên cường giả truyền kỳ Ngũ Hành Phong hoá thành một luồng hư ảnh, xuất hiện sát cạnh Tiêu Thần, uy lực cường đại đã xuất ra. Lúc này cũng không phải là Ngũ Hành Thần Quyền, bởi vì hắn đã nhìn ra Tiêu Thần đã chống đỡ không nổi, một chiêu cuối cùng không cần phải xuất ra nữa.
“ Ngươi như vậy đã rất là cường đại, trong lứa bạn cùng tuổi, số người có thể làm cho ta phải xuất ra bốn chiêu Ngũ Hành Thần Thông thật ra không có bao nhiêu.”
Uy áp trầm trọng như núi, Ngũ Hành Phong như một toà thánh sơn cao không thể nào với tới, nhân tài đất Bắc kiệt xuất trong truyền thuyết có thể nói không phải tầm thường.
Ầm….
Tiêu Thần bị đánh bay đi, đụng nát một hòn giả sơn, trên mép rỉ ra một dòng máu nhỏ, có chút uể oải, trong lòng lạnh ngắt, lực lượng dĩ nhiên cũng không thể chống nổi Ngũ Hành Phong, xem ra tu hành của đối phương thật sự cao hơn hắn.
Đây là thể hiện thực lực tuyệt đối, thua cũng không oan uổng!
Ngũ Hành Phong cũng không phải là người ngang ngược kiêu ngạo, mặc dù vững vàng áp chế đối phương, thế nhưng ra tay không chút nương tình, không hề buông lỏng, mỗi một quyền đều dùng toàn lực xuất ra, tuyệt đối không cho đối thủ cơ hội xoay chuyển.
“ Phịch!”
Tiêu Thần giơ tay đón đỡ, một lần nữa bị đánh bay, xương cánh tay cơ hồ gãy nát, một toà điện bị thân thể hắn va vào kêu ầm một tiếng.
Những kẻ tinh anh của Nam Hoang đứng quan chiến âm thầm kinh hãi, không người nào nghĩ đến Ngũ Hành Phong lại cường đại đến như vậy. Tiêu Thần một đường bại lui đã bị một cỗ lực lượng vô hình giam cầm lại, không ngừng đón đỡ một cách bị động, mỗi một kích như một nhát búa lớn nện vào ngực hắn, bất giác máu trên khoé miệng tràn ra nhiều hơn
Ngũ Hành Phong mặc dù thần sắc bình tĩnh, thậm chí trên mặt hơi có vẻ cười, thế nhưng ra tay hết sức tàn nhẫn, không cho đối thủ một chút cơ hội nào.
“ Ta đã nói qua sẽ không giết ngươi, xem ngươi có thể tiếp được bao hiêu quyền như vậy mà không chết, như vậy khi đã đánh xong Ngũ Hành Quyền thì cũng thành toàn cho ngươi kinh nghiệm trải qua toàn bộ Ngũ Hành Quyền được thi triển mà không chết!”
Đây không phải là lớn lối, cũng không phải là giễu cợt, đối với Ngũ Hành Phong mà nói, hắn ở phía Bắc của quốc gia quả thật có tư cách nói những lời này. Hắn là một thanh niên nhân tài kiệt xuất mang sắc thái truyền kỳ, bạn cùng lứa dù thua trong tay hắn cũng không có gì là sỉ nhục, nếu có thể đỡ được của hắn vài chiêu Ngũ Hành Quyền cũng đã là vinh dự rồi.
Những lời tự tin cuồng ngạo này làm cho tinh anh của Nam Hoang tại đây có những cảm giác khác nhau. Bọn Gia Cát Minh, Lý Phong có chút mất mát, nam nhân như thế, đứng sừng sững trên đỉnh cao, ngạo nghễ thiên hạ. Đây thật là vinh quang cùng khoái lạc biết bao!
Mà mỹ nhân của Nam Hoang như Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết, Kanati thì ánh mắt thoáng hiện nét kỳ dị, nam tử như vậy mặc dù đến từ đất Bắc đối với Nam Hoang có sự uy hiếp, cũng làm cho người ta động tâm, nam nhân nên mạnh mẽ và tự tin như thế, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực như vậy.
Hai chân Tiêu Thần phảng phất như bước vào địa ngục, bị Ngũ Hành Thần Lực giam cầm chặt chẽ, muốn triển khai bay lên cũng không thể được, nghênh đón một cách thụ động một quyền kế tiếp của Ngũ Hành Phong.
Lửa lớn thiêu đốt đỏ cả chân trời, ánh đỏ lập loè chói mắt, phảng phất muốn đốt cháy rụi cả thế gian, bao trùm trời đất mà đến, che phủ cả Tiêu Thần.
Tuyệt không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào! Đây là nguyên tắc đối địch trước sau như một của Ngũ Hành Phong, quyết đấu thì sẽ dốc hết toàn lực!
Tiêu Thần cực kỳ phẫn nộ, đối với người khác mà nói, tiếp được năm chiêu Ngũ Hành Quyền coi như là khẳng định thực thực của mình, là một vinh dự, thế nhưng đối với hắn mà nói là một sỉ nhục!
Hắn không muốn thua, không thể thua được!
Lực lượng bát trùng thiên đỉnh cấp, tại sao lại thua chứ?!
Thức cuối cùng trong Tứ Đại Tán Thủ bổ ra, một đạo ấn ký tựa hồ chảy xuôi qua tâm linh hắn, theo lửa giận của hắn mà phóng xuất ra một tia sáng kỳ ảo chói lọi, một luồng lực lượng cường đại bạo phát xuất ra.
thức, chính là phá vỡ mọi vật chất hữu hình!
Hoả diễm bao trùm trời đất bị phá vỡ thành từng luồng lưu quang lướt trên không trung như từng ngôi sao băng lóng lánh. Trên bầu trời vô cùng huyễn lệ, nơi nơi đều là hoả quang, nơi nơi đều là phong mang.
Kình khí bành trướng vô kể, bắt đầu động, uy áp khổng lồ thổi quét khắp Thân vương phủ.
đương nhiên cũng bị ngăn chặn!
Điều này đã làm cho tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ, Tiêu Thần thân đã trọng thương, bị Ngũ Hành Phong đánh cho thổ rất nhiều máu, sao lại có thể tiếp được một chiêu
Khi ánh sáng bắt đầu nhạt đi, Ngũ Hành Phong vẫn đứng giữa trường bất động, Tiêu Thần đã bay ngửa ra xa, song chưởng gãy đoạn, nhưng đồng thời một luồng thần quang chói sáng từ thân thể hắn bạo phát, giống như lửa cháy bừng bừng đang thiêu đốt.
Phẫn nộ và khuất nhục như liệt hoả bừng bừng thiêu cháy xuất ra ngoài cơ thể hắn, đồng thời có một luồng lực lượng bá đạo cực kỳ mạnh mẽ xuất ra ngoài thân thể hắn, làm cho toàn thân hắn bị ánh sáng bao trùm.
Toàn thân run rẩy kịch liệt, phảng phất vừa phá nát một cái cấm chế nào đó, Tiêu Thần tựa hồ nghe được một tiếng nổ vang trong cơ thể, lực lượng bát trùng thiên đỉnh phong đã phá tan chướng ngại, làm cho hắn sau một trận quyết đấu sinh tử đã hoàn thành một lần lột xác.
Hao tốn tâm cơ muốn phá tan trở ngại để tấn thăng cửu trùng thiên mà không thành, nhưng trong khoảnh khắc này hắn đã thành công, một quyền cuối cùng của Ngũ Hành Phong đánh hắn hộc máu bay đi, song chưởng gãy đoạn, nhưng phảng phất đã mở ra một cánh cửa lớn của một bảo tàng trong cơ thể hắn.
Đúng là đi rách gót giày tìm chẳng thấy, thấy ra chẳng tốn chút công phu! Thời kỳ cửu trùng thiên đã đến rồi!
Khớp xương kêu lên răng rắc, xương cốt toàn thân run lên mãnh liệt, xương cánh tay bị gãy cũng liền lại với nhau, dưới sự chữa trị của quang mang chói mắt kia, cuối cùng đã hoàn hảo như lúc đầu, da tay trong suốt như ngọc bảo, lấp lánh sáng chói.
Tiêu Thần phảng phất như vừa được tắm trong lửa mà tái sinh, những chỗ trọng thương trong phút chốc lại hoàn hảo như lúc ban đầu, trong đại chiến sinh tử hắn đã hoàn thành một lần lột xác!
Một lực lượng cường đại vô kể bắt đầu khởi động trong cơ thể hắn, như sóng Trường Giang cuồn cuộn, như sông lớn dạt dào, muốn phóng xuất ra. Mỗi tấc da thịt cũng đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng, thân thể như một khối thần thiết đã trải qua trăm tôi ngàn luyện, như biển rộng mênh mông, dung nhập vô tận tinh hoa trong trời đất, lấp lánh chói lọi.
Lúc Tiêu Thần bị đánh bay đi, Ngũ Hành Phong biết là tình thế dường như hết sức không ổn, hắn đang đứng yên vội vàng lướt tới, không để cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào chính là nguyên tắc của hắn.
Thế nhưng, hết thảy vừa rồi đều phát sinh trong nháy mắt, muốn ngăn cản căn bản là không thể. Hữu quyền của hắn mặc dù xuất ra một chiêu mãnh liệt, không gian cũng bị xé rách, thế nhưng, lúc này Tiêu Thần đã lột xác hoàn thành, triển khai, phóng lên không.
“ Ha ha…..”. Tiếng cười to đinh tai nhức óc truyền đến, âm thanh cuồn cuộn phá không gian, chấn động khiến cho phế tích ở dưới đều lung lay, Tiêu Thần tóc rối bời bay lên, mục quang sắc bén như lưỡi đao sáng chói, thân hình cao ngất thẳng đứng trên không, cảm giác áp bức cường đại mang theo khí tức thần thánh.
Không nói một lời dư thừa, Tiêu Thần triển khai đáp xuống, một quyền cuộn lên cương phong mãnh liệt, giống như nối liền với thiên lôi địa hoả, một mảng ánh sáng màu tím trút xuống.
Một quyền rất bình thường, nhưng quyền này không hề giữ lại chút nào, ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại!
Cửu trùng thiên đối với thanh niên mà nói là cao không thể với tới, thế nhưng Tiêu Thần rốt cuộc đã đột phá mà tiến vào cảnh giới này. Hắn xuất thủ vô tình, dốc hết toàn lực, không vì thực lực đề thăng mà khinh suất.
Hai quyền giao nhau, bộc phát ra âm thanh của sấm gió, Ngũ Hành Phong thân hình kịch chấn, mặt đất dưới chân đều vỡ nát, không ngừng lùi lại. Mỗi bước chân đặt xuống, phảng phất như muốn lay động toà núi lớn, lui lại liên tục năm bước, thân hình hắn mới ngừng lại được.
Soạt.
Ánh sáng chợt loé, Tiêu Thần rơi xuống đất, đối diện với Ngũ Hành Phong. Không cần nói lời cuồng ngôn, như vậy là quá ngây thơ, uy áp thật lớn, khí thế vô hình cũng đủ để nói rõ hết thảy. Tiêu Thần đã trải qua một lần lột xác mà tiến nhập cửu trùng thiên, hiện tại thực lực của hắn đã chiếm thượng phong.
Lưu quang rất nhỏ không ngừng lập loè bên ngoài thân thể hắn, cả người vẫn như cũ thong thả hoàn thiện quá trình lột xác.
Bên ngoài mọi người vô cùng kinh hãi, tình thế nghịch chuyển nhanh như vậy, hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người, bản thân bọn họ chứng kiến quá trình đột phá của cao thủ bát trùng thiên tiến vào cửu trùng thiên, đây là cảnh giới mà mọi người ước mơ tha thiết.
Quyết đấu trong sinh tử, lột xác trong sinh tử, đây là việc mà cuồng nhân cùng cường giả chân chính không sợ sệt mới dám làm, hôm nay Tiêu Thần đã trải qua một phen tao ngộ như vậy.
Cao thủ cửu trùng thiên, có nghĩa như thế nào? Cho dù dè dặt mà nói, cũng có thể đủ sức dòm ngó ngôi vị cao thủ Nam Hoang trong lớp thanh niên dưới ba mươi tuổi.
Soạt….
Một cái tàn ảnh lưu lại tại chỗ, Tiêu Thần xuất hiện trước người Ngũ Hành Phong, mạnh mẽ huy động hữu quyền đánh về phía trước.
Ngũ Hành Phong vẫn không kinh hoảng chút nào, trong mắt ngược lại phát ra thần quang dày đặc, một cỗ chiến ý kinh người bạo phát, giơ quyền đón đỡ.
Nhìn thấy khí thế của hắn như vậy, những người quan chiến hoảng sợ, nhân tài kiệt xuất của đất Bắc quả thật là cao thủ cửu trùng thiên, không trách vừa rồi dễ dàng áp chế Tiêu Thần là bát trùng thiên đỉnh phong.
Sinh mệnh lực vô tận ngưng tụ lại mà đến, khiến cho Tiêu Thần có cảm giác áp bức thật cường đại, không có kẽ hở để xâm nhập, không gì có thể đương đầu, muốn hoàn toàn nuốt lấy hắn, dung nhập hắn vào trong mảng ánh sáng sinh mệnh ấy.
“ ”
Tiêu Thần hét lớn, thức thứ hai trong Tứ Đại Tán Thủ lần đầu tiên xuất ra, một đạo ấn ký giống như một luồng thần quang ngoài trời phá vỡ hư không mà tiến vào. Trong ánh sáng sinh mệnh lực vô tận dường như có một bàn tay vô hình to lớn đang khuấy động mạnh mẽ.
Sinh mệnh lực khắp nơi trong lúc này đã trở nên hỗn loạn, cuối cùng cũng bị xé ra một lỗ hổng thật lớn, Tiêu Thần từ trong biển xanh ấy đột phá mà ra, bàn tay vô hình trong thức đã xuất ra, hoá thành từng đợt sáng xám, khuấy động tiến vào trong sóng lãng màu xanh.
Thế suy yếu cuối cùng đã dừng lại, ấn ký đã kiềm chế được .
Tiêu Thần vô cùng kinh hãi, tên Ngũ Hành Phong này thế vô cùng mạnh mẽ, hắn chính là đã gặp phải địch thủ cực mạnh, không ngờ hắn không thể chiếm được chút thượng phong.
Ngũ Hành Thần Thông quả không hổ là kỳ học ngàn xưa để lại!
của Nhân Gian Giới gần như chỉ là lớp da bên ngoài, so với Trường Sinh Giới hiện tại kém quá xa, tại thế giới này kỳ công diệu pháp thật sự là tầng tầng lớp lớp vô cùng vô tận, hơn nữa đều là công pháp cao nhất, pháp môn lưu truyền ở nhân gian trong mắt của người ở thế giới này căn bản không là gì cả.
Nếu như không phải hắn có được Tứ Đại Tán Thủ thì khó mà đặt chân vào thế giới này!
Ngũ Hành Phong cũng kinh ngạc hết sức. Trong tưởng tượng của hắn, không mấy người có thể tiếp được Ngũ Hành Quyền của mình. Người trước mặt này đem lại cho hắn quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, , tán thủ, tán thủ đều huyền ảo vô kể, tuyệt đối không dưới Ngũ Hành Thần Thông, nếu tu vi của đối phương cũng thâm hậu như hắn, uy lực phát ra hẳn là phải mạnh hơn nữa.
Hữu quyền lại xuất ra, không nhanh không chậm, một biển nước màu lam vô tận bao trùm khắp cả trời đất, Ngũ Hành Phong dường như đã dung nhập vào trong mảng sáng màu lam.
Phảng phất khắp trong trời đất nơi nơi đều là sóng nước, Ngũ Hành quyền kình hoá thành thực thể hữu hình, giống như cơn sóng cuồn cuộn của biển Đông đã bị tiếp dẫn đến đây, mênh mông khắp không trung thân vương phủ, hướng về Tiêu Thần với uy thế to lớn như trời đất mà bao phủ hắn.
Đây chính là uy lực kỳ tuyệt của Ngũ Hành Thần Thông.
Không phải là chú thuật, cũng không phải là linh thuật, nhưng lại hơn cả ‘Thuật’, đây là một loại ‘Đạo’, ‘Đạo’ này hoàn toàn do ‘Võ’ mà tu luyện thành, giúp cho vũ kỹ thăng hoa thành ‘Vũ Đạo’, một loại đại đạo vô hình đã thể hiện ra.
Ngũ Hành Thần Thông trong truyền thuyết, có thể thiên băng địa liệt, quỹ tích của nó hiện ra trước mắt mọi người tựa hồ chứng minh truyền thuyết này cũng không chỉ là lời sáo rỗng, trong tương lai Ngũ Hành Phong nếu có thể phát huy đến tận cùng, uy lực không thể nào tưởng tượng.
Dường như có thiên quân vạn mã đang ầm ầm xô tới, trên bầu trời tiếng sấm vang rền truyền xuống, đó là biển giận mà động, đó là sóng to gió lớn bốc lên. Vô tận ánh lam cuồn cuộn, như dải ngân hà từ trên chín tầng trời trút xuống.
Tiêu Thần hét lớn: “ ”
Hôm nay gặp phải đại địch mạnh nhất trong đời, làm cho Tứ Đại Tán Thủ của hắn cơ hồ xuất ra gần hết, thức thứ ba lần đầu ra tay trước địch nhân.
Ánh sáng đen từ trông hỗn độn mênh mông mà đánh tới, không một tiếng động, thế nhưng uy áp kinh người, chấn nhiếp nhân tâm mà trùng kích vào biển xanh vô tận, giống như một con rồng đen tuyền tràn tới.
Rồng về biển lớn. thấm vào trong Thuỷ Hành Thần Thông, một chữ ‘Trấn’ đã đảo lộn toàn bộ tinh hoa của nước, bất quá Ngũ Hành thần lực bị tán loạn nhưng vẫn như cũ từ bốn phía không buông mạnh mẽ mà đến, hướng về Tiêu Thần mà thôn phệ.
tán thủ màu đen huyễn hoá thành một mảng không gian mênh mông, giống như là một mảng tử địa, phảng phất có thể thấy trong đó xương trắng la liệt, tử khí lượn lờ, lực lượng của nước toàn bộ tiến nhập vào trong mảng huyễn cảnh ấy.
Như thật như không, không ai có thể phân biệt rõ ràng lực lượng đang kích động mà phá nát chung quanh.
Tiêu Thần có cảm giác thân thể đau nhức vô kể, ngực buồn bực khó chịu, không ngừng lui lại, lúc này hắn hơi bị ép rơi xuống hạ phong.
Lúc mà tất cả huyễn cảnh đều biến mất, Tiêu Thần như bị sét đánh, thân thể đã lui lại hơn mười thước, trên mặt đất để lại mười mấy dấu chân, mỗi dấu chân tạo ra từng vết nứt, thân thể hắn hơi loạng choạng, dường như lúc nào cũng có thể ngã xuống giữa bụi bặm.
Ngũ Hành Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động, cũng không biến sắc, cao thấp đã phân!
Tất cả những người quan chiến đều hoảng sợ, nhân tài đất Bắc xuất hiện thật quá mạnh mẽ, Tiêu Thần là bát trùng thiên mà cũng bị hắn vững vàng áp chế, rốt cục thực lực của hắn đạt tới cảnh giới nào đây? Mọi người trong lòng chấn động. Như phong như lôi, thanh niên cường giả truyền kỳ Ngũ Hành Phong hoá thành một luồng hư ảnh, xuất hiện sát cạnh Tiêu Thần, uy lực cường đại đã xuất ra. Lúc này cũng không phải là Ngũ Hành Thần Quyền, bởi vì hắn đã nhìn ra Tiêu Thần đã chống đỡ không nổi, một chiêu cuối cùng không cần phải xuất ra nữa.
“ Ngươi như vậy đã rất là cường đại, trong lứa bạn cùng tuổi, số người có thể làm cho ta phải xuất ra bốn chiêu Ngũ Hành Thần Thông thật ra không có bao nhiêu.”
Uy áp trầm trọng như núi, Ngũ Hành Phong như một toà thánh sơn cao không thể nào với tới, nhân tài đất Bắc kiệt xuất trong truyền thuyết có thể nói không phải tầm thường.
Ầm….
Tiêu Thần bị đánh bay đi, đụng nát một hòn giả sơn, trên mép rỉ ra một dòng máu nhỏ, có chút uể oải, trong lòng lạnh ngắt, lực lượng dĩ nhiên cũng không thể chống nổi Ngũ Hành Phong, xem ra tu hành của đối phương thật sự cao hơn hắn.
Đây là thể hiện thực lực tuyệt đối, thua cũng không oan uổng!
Ngũ Hành Phong cũng không phải là người ngang ngược kiêu ngạo, mặc dù vững vàng áp chế đối phương, thế nhưng ra tay không chút nương tình, không hề buông lỏng, mỗi một quyền đều dùng toàn lực xuất ra, tuyệt đối không cho đối thủ cơ hội xoay chuyển.
“ Phịch!”
Tiêu Thần giơ tay đón đỡ, một lần nữa bị đánh bay, xương cánh tay cơ hồ gãy nát, một toà điện bị thân thể hắn va vào kêu ầm một tiếng.
Những kẻ tinh anh của Nam Hoang đứng quan chiến âm thầm kinh hãi, không người nào nghĩ đến Ngũ Hành Phong lại cường đại đến như vậy. Tiêu Thần một đường bại lui đã bị một cỗ lực lượng vô hình giam cầm lại, không ngừng đón đỡ một cách bị động, mỗi một kích như một nhát búa lớn nện vào ngực hắn, bất giác máu trên khoé miệng tràn ra nhiều hơn
Ngũ Hành Phong mặc dù thần sắc bình tĩnh, thậm chí trên mặt hơi có vẻ cười, thế nhưng ra tay hết sức tàn nhẫn, không cho đối thủ một chút cơ hội nào.
“ Ta đã nói qua sẽ không giết ngươi, xem ngươi có thể tiếp được bao hiêu quyền như vậy mà không chết, như vậy khi đã đánh xong Ngũ Hành Quyền thì cũng thành toàn cho ngươi kinh nghiệm trải qua toàn bộ Ngũ Hành Quyền được thi triển mà không chết!”
Đây không phải là lớn lối, cũng không phải là giễu cợt, đối với Ngũ Hành Phong mà nói, hắn ở phía Bắc của quốc gia quả thật có tư cách nói những lời này. Hắn là một thanh niên nhân tài kiệt xuất mang sắc thái truyền kỳ, bạn cùng lứa dù thua trong tay hắn cũng không có gì là sỉ nhục, nếu có thể đỡ được của hắn vài chiêu Ngũ Hành Quyền cũng đã là vinh dự rồi.
Những lời tự tin cuồng ngạo này làm cho tinh anh của Nam Hoang tại đây có những cảm giác khác nhau. Bọn Gia Cát Minh, Lý Phong có chút mất mát, nam nhân như thế, đứng sừng sững trên đỉnh cao, ngạo nghễ thiên hạ. Đây thật là vinh quang cùng khoái lạc biết bao!
Mà mỹ nhân của Nam Hoang như Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết, Kanati thì ánh mắt thoáng hiện nét kỳ dị, nam tử như vậy mặc dù đến từ đất Bắc đối với Nam Hoang có sự uy hiếp, cũng làm cho người ta động tâm, nam nhân nên mạnh mẽ và tự tin như thế, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực như vậy.
Hai chân Tiêu Thần phảng phất như bước vào địa ngục, bị Ngũ Hành Thần Lực giam cầm chặt chẽ, muốn triển khai bay lên cũng không thể được, nghênh đón một cách thụ động một quyền kế tiếp của Ngũ Hành Phong.
Lửa lớn thiêu đốt đỏ cả chân trời, ánh đỏ lập loè chói mắt, phảng phất muốn đốt cháy rụi cả thế gian, bao trùm trời đất mà đến, che phủ cả Tiêu Thần.
Tuyệt không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào! Đây là nguyên tắc đối địch trước sau như một của Ngũ Hành Phong, quyết đấu thì sẽ dốc hết toàn lực!
Tiêu Thần cực kỳ phẫn nộ, đối với người khác mà nói, tiếp được năm chiêu Ngũ Hành Quyền coi như là khẳng định thực thực của mình, là một vinh dự, thế nhưng đối với hắn mà nói là một sỉ nhục!
Hắn không muốn thua, không thể thua được!
Lực lượng bát trùng thiên đỉnh cấp, tại sao lại thua chứ?!
Thức cuối cùng trong Tứ Đại Tán Thủ bổ ra, một đạo ấn ký tựa hồ chảy xuôi qua tâm linh hắn, theo lửa giận của hắn mà phóng xuất ra một tia sáng kỳ ảo chói lọi, một luồng lực lượng cường đại bạo phát xuất ra.
thức, chính là phá vỡ mọi vật chất hữu hình!
Hoả diễm bao trùm trời đất bị phá vỡ thành từng luồng lưu quang lướt trên không trung như từng ngôi sao băng lóng lánh. Trên bầu trời vô cùng huyễn lệ, nơi nơi đều là hoả quang, nơi nơi đều là phong mang.
Kình khí bành trướng vô kể, bắt đầu động, uy áp khổng lồ thổi quét khắp Thân vương phủ.
đương nhiên cũng bị ngăn chặn!
Điều này đã làm cho tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ, Tiêu Thần thân đã trọng thương, bị Ngũ Hành Phong đánh cho thổ rất nhiều máu, sao lại có thể tiếp được một chiêu
Khi ánh sáng bắt đầu nhạt đi, Ngũ Hành Phong vẫn đứng giữa trường bất động, Tiêu Thần đã bay ngửa ra xa, song chưởng gãy đoạn, nhưng đồng thời một luồng thần quang chói sáng từ thân thể hắn bạo phát, giống như lửa cháy bừng bừng đang thiêu đốt.
Phẫn nộ và khuất nhục như liệt hoả bừng bừng thiêu cháy xuất ra ngoài cơ thể hắn, đồng thời có một luồng lực lượng bá đạo cực kỳ mạnh mẽ xuất ra ngoài thân thể hắn, làm cho toàn thân hắn bị ánh sáng bao trùm.
Toàn thân run rẩy kịch liệt, phảng phất vừa phá nát một cái cấm chế nào đó, Tiêu Thần tựa hồ nghe được một tiếng nổ vang trong cơ thể, lực lượng bát trùng thiên đỉnh phong đã phá tan chướng ngại, làm cho hắn sau một trận quyết đấu sinh tử đã hoàn thành một lần lột xác.
Hao tốn tâm cơ muốn phá tan trở ngại để tấn thăng cửu trùng thiên mà không thành, nhưng trong khoảnh khắc này hắn đã thành công, một quyền cuối cùng của Ngũ Hành Phong đánh hắn hộc máu bay đi, song chưởng gãy đoạn, nhưng phảng phất đã mở ra một cánh cửa lớn của một bảo tàng trong cơ thể hắn.
Đúng là đi rách gót giày tìm chẳng thấy, thấy ra chẳng tốn chút công phu! Thời kỳ cửu trùng thiên đã đến rồi!
Khớp xương kêu lên răng rắc, xương cốt toàn thân run lên mãnh liệt, xương cánh tay bị gãy cũng liền lại với nhau, dưới sự chữa trị của quang mang chói mắt kia, cuối cùng đã hoàn hảo như lúc đầu, da tay trong suốt như ngọc bảo, lấp lánh sáng chói.
Tiêu Thần phảng phất như vừa được tắm trong lửa mà tái sinh, những chỗ trọng thương trong phút chốc lại hoàn hảo như lúc ban đầu, trong đại chiến sinh tử hắn đã hoàn thành một lần lột xác!
Một lực lượng cường đại vô kể bắt đầu khởi động trong cơ thể hắn, như sóng Trường Giang cuồn cuộn, như sông lớn dạt dào, muốn phóng xuất ra. Mỗi tấc da thịt cũng đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng, thân thể như một khối thần thiết đã trải qua trăm tôi ngàn luyện, như biển rộng mênh mông, dung nhập vô tận tinh hoa trong trời đất, lấp lánh chói lọi.
Lúc Tiêu Thần bị đánh bay đi, Ngũ Hành Phong biết là tình thế dường như hết sức không ổn, hắn đang đứng yên vội vàng lướt tới, không để cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào chính là nguyên tắc của hắn.
Thế nhưng, hết thảy vừa rồi đều phát sinh trong nháy mắt, muốn ngăn cản căn bản là không thể. Hữu quyền của hắn mặc dù xuất ra một chiêu mãnh liệt, không gian cũng bị xé rách, thế nhưng, lúc này Tiêu Thần đã lột xác hoàn thành, triển khai, phóng lên không.
“ Ha ha…..”. Tiếng cười to đinh tai nhức óc truyền đến, âm thanh cuồn cuộn phá không gian, chấn động khiến cho phế tích ở dưới đều lung lay, Tiêu Thần tóc rối bời bay lên, mục quang sắc bén như lưỡi đao sáng chói, thân hình cao ngất thẳng đứng trên không, cảm giác áp bức cường đại mang theo khí tức thần thánh.
Không nói một lời dư thừa, Tiêu Thần triển khai đáp xuống, một quyền cuộn lên cương phong mãnh liệt, giống như nối liền với thiên lôi địa hoả, một mảng ánh sáng màu tím trút xuống.
Một quyền rất bình thường, nhưng quyền này không hề giữ lại chút nào, ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại!
Cửu trùng thiên đối với thanh niên mà nói là cao không thể với tới, thế nhưng Tiêu Thần rốt cuộc đã đột phá mà tiến vào cảnh giới này. Hắn xuất thủ vô tình, dốc hết toàn lực, không vì thực lực đề thăng mà khinh suất.
Hai quyền giao nhau, bộc phát ra âm thanh của sấm gió, Ngũ Hành Phong thân hình kịch chấn, mặt đất dưới chân đều vỡ nát, không ngừng lùi lại. Mỗi bước chân đặt xuống, phảng phất như muốn lay động toà núi lớn, lui lại liên tục năm bước, thân hình hắn mới ngừng lại được.
Soạt.
Ánh sáng chợt loé, Tiêu Thần rơi xuống đất, đối diện với Ngũ Hành Phong. Không cần nói lời cuồng ngôn, như vậy là quá ngây thơ, uy áp thật lớn, khí thế vô hình cũng đủ để nói rõ hết thảy. Tiêu Thần đã trải qua một lần lột xác mà tiến nhập cửu trùng thiên, hiện tại thực lực của hắn đã chiếm thượng phong.
Lưu quang rất nhỏ không ngừng lập loè bên ngoài thân thể hắn, cả người vẫn như cũ thong thả hoàn thiện quá trình lột xác.
Bên ngoài mọi người vô cùng kinh hãi, tình thế nghịch chuyển nhanh như vậy, hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người, bản thân bọn họ chứng kiến quá trình đột phá của cao thủ bát trùng thiên tiến vào cửu trùng thiên, đây là cảnh giới mà mọi người ước mơ tha thiết.
Quyết đấu trong sinh tử, lột xác trong sinh tử, đây là việc mà cuồng nhân cùng cường giả chân chính không sợ sệt mới dám làm, hôm nay Tiêu Thần đã trải qua một phen tao ngộ như vậy.
Cao thủ cửu trùng thiên, có nghĩa như thế nào? Cho dù dè dặt mà nói, cũng có thể đủ sức dòm ngó ngôi vị cao thủ Nam Hoang trong lớp thanh niên dưới ba mươi tuổi.
Soạt….
Một cái tàn ảnh lưu lại tại chỗ, Tiêu Thần xuất hiện trước người Ngũ Hành Phong, mạnh mẽ huy động hữu quyền đánh về phía trước.
Ngũ Hành Phong vẫn không kinh hoảng chút nào, trong mắt ngược lại phát ra thần quang dày đặc, một cỗ chiến ý kinh người bạo phát, giơ quyền đón đỡ.
Nhìn thấy khí thế của hắn như vậy, những người quan chiến hoảng sợ, nhân tài kiệt xuất của đất Bắc quả thật là cao thủ cửu trùng thiên, không trách vừa rồi dễ dàng áp chế Tiêu Thần là bát trùng thiên đỉnh phong.
/433
|