Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 115 - Chương 64.3

/136


Trước đó Vạn Ngọc Nhiên có nói trước với Tần Chiến bản thân muốn đến thành phố T, sức khỏe của cô vừa khỏe, ở nhà cũng đã lâu, muốn đến đây giải sầu.

Ở đây có khá nhiều chiến hữu cũ của hai người, sĩ quan phụ tá đến đón Vạn Ngọc Nhiên đưa cô trực tiếp vào quân khu, đều là người quen, Tần Chiến dành thời gian cho Vạn Ngọc Nhiên đi gặp các chiến hữu cũ, tâm tình Vạn Ngọc Nhiên rõ ràng tốt lên rất nhiều, nụ cười thật tình nở ra không ít.

Nhiều năm trôi qua từ sau khi xảy ra chuyện đó, đã rất lâu Vạn Ngọc Nhiên không liên hệ với các chiến hữu cũ, lúc đó cô là người có nhiệt tình đối với cuộc sống ở quân doanh, bây giờ nhìn lại chỉ có thể cảm khái thôi.

“Trước kia cảm thấy nếu nhìn thấy bọn họ chỉ tăng thêm tiếc nuối mà thôi, sợ thấy cảnh thương tình, vẫn luôn trốn tránh, nhưng trong lòng vẫn vô cùng mong nhớ, cám ơn anh hôm nay đã đồng ý rút ít thời gian đi với em.”

Trên mặt Vạn Ngọc Nhiên vẫn nở nụ cười, trong đôi mắt khắc dấu hoài niệm:

“Tình cảnh năm đó chúng ta kề vai sát cánh chiến đấu cho đến bây giờ em vẫn chưa bao giờ quên, nếu có thể vẫn có thể làm lính, em hi vọng vẫn làm cấp dưới của anh.”

Vạn Ngọc Nhiên xúc động nói với Tần Chiến, không ai có thể hiểu được tình cảm quân nhân hơn bọn họ:

“Sức khỏe của em không thích hợp ở trong quân đội nữa, đừng nghĩ tới nữa.”

Trong mắt những người khác cũng đầy cảm khái:

“Đúng vậy, đã vài năm không gặp, Tiểu Vạn cô cũng thật quá nhẫn tâm, chúng tôi đều nghĩ cô đã quên đám người này rồi chứ.”

“Tên tiểu tử ở thành phố S tôi cũng có hỏi qua, đã lâu rồi không thấy cô đến, cô trái lại thì tốt rồi, một người tiêu sái, không có chút tin tức, chúng tôi hỏi qua chính ủy nhiều lần, cô cũng không ra ngoài gặp mặt bọn này một lần, đây không phải muốn chặt đứt tất cả mọi liên hệ với bọn này à?”

Vạn Ngọc Nhiên nở nụ cười nói:

“Là lỗi của tôi, sau này sẽ không.”

Mọi người đều nở nụ cười.

Tình nghĩa trong quân đội là vững chắc nhất cũng khó quên nhất, thoáng một đã đến buổi trưa, Tần Chiến cùng với Vạn Ngọc Nhiên ngây ngốc ở trong quân đội gặp người cũ, gần đến thời gian hẹn gặp Tần Diệc Hạo, Tần Chiến thấy Vạn Ngọc Nhiên khó có khi vui vẻ như vậy, nghĩ một lúc nói với Vạn Ngọc Nhiên:

“Tôi còn có việc, em có muốn ở đây trước không, xử lý xong tôi trở lại.”

Những người khác trêu ghẹo nói:

“Sao có thể vậy được, Tiểu Vạn đã chạy đến đây, chính ủy không ở lại còn muốn một mình bỏ đi thế.”

“Khó có khi Tiểu Vạn đến đây, chúng đều định tổ chức bữa tiệc lớn tiếp đón, anh không sợ chúng tôi khiến cho cô ấy uống quá chén sao?”

Tần Chiến nhíu mày không nhanh không chậm nói:

“Cơ thể của cô ấy vẫn chưa tốt, không thể uống rượu, các cậu đừng có làm ẩu.”

Những người khác cũng không dám tiếp tục trêu ghẹo nữa, tâm tình Vạn Ngọc Nhiên không tệ lắc lắc đầu nói:

“Tần Chiến là người thế nào các cậu còn không rõ sao? Có khi nào anh ấy sẽ thay đổi những việc đã quyết định, quả thật đêm nay anh ấy có việc, giữa trưa ngày mai chúng ta gặp nhau nhé.”

Nói xong quay đầu nhìn qua Tần Chiến:

“Diệc Hạo hẹn anh ăn cơm sao? Em cũng nghe ông cụ nói, cậu ta đang quen một cô gái, muốn dẫn tới ra mắt với anh, em cũng vô cùng hiếu kỳ, đi cùng với anh được không?”

Tần Chiến nhìn ánh mắt chờ mong và vui sướng của Vạn Ngọc Nhiên, cuối cùng cũng gật đầu “Ừ” một tiếng.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau hiểu ý trong lòng mà không nói chỉ mỉm cười, có người lắm miệng nói:

“Đúng là phu xướng phụ tùy, hai người các cậu định khi nào tổ chức, cho chúng tôi dính lấy một chút ít không khí vui mừng đây?”

Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt sắc bén Tần Chiến liền nhìn qua, người mới nói chuyện hoảng sợ, vội vàng ngậm miệng lại.

“Đừng đùa quá trớn.”

Giọng nói Tần Chiến có chút lạnh lùng, tính cách của anh không cũng phải bình dị dễ gần, những người này vì hôm nay gặp được Vạn Ngọc Nhiên nên vui mừng nói chuyện có chút không kiêng dè, Tần Chiến không phải là một người hay nói đùa, trên mặt uy nghiêm lạnh lùng khiến những người khác ngượng ngùng không dám chọc tiếp.

Ánh mắt Vạn Ngọc Nhiên đang có chút vui sướng trong nháy mắt trở nên ảm đạm, trên mặt vẫn cố giữ nụ cười, trong lòng đã có chút mất mác.

bbs..cn LãngQuên- DienDanLeQuyDon bbs..cn

Lúc Khương Sam đến nhà hàng, Tần Diệc Hạo đã ở đó trước rồi, vốn đang cúi đầu suy tư về chuyện gì đó, Tần Diệc Hạo hơi giương mắt lên nhìn, ánh mắt liền ngừng lại, con ngươi sáng lên.

Khương Sam mặc một váy bó sát, bị Tần Diệc Hạo nhìn có chút không được tự nhiên:

“Sao vậy?”

Ánh mắt Tần Diệc Hạo như có như không nhìn trên người cô, ánh mắt không ngừng biến đổi, Tần Diệc Hạo có chút hối hận khi sai Tần Liệt đưa quần áo qua cho cô.

Làn da cô vốn rất trắng, bộ váy đỏ thẫm mặc lên người càng tôn lên làn da trắng nõn của cô, cổ áo chữ V vừa đúng vòng quanh xương quai xanh xinh đẹp, cổ áo hơi thấp lại thấp vừa đúng, vừa lộ đúng một ít khe rãnh ngực, nếu cúi người xuống một chút có thể mơ hồ thấy được một ít, đứng thẳng người vừa đúng che chắn lại.

Cô mặc giống như lời cô đã nói trước đó, phối đồ với một chiếc áo choàng bên ngoài, tóc dài được uốn rơi vào giữa chiếc áo khoác, cổ thon dài như ẩn như hiện, mặt mày diễm lệ, tươi đẹp đến bức người.

“Sao lại nghĩ đến chuyện làm tóc rồi?” Giọng


/136

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status