Thành phố T.
Tuy Tần Diệc Hạo đã báo trước cho cô biết sẽ đi chào hỏi chính ủy Tần, nhưng cô không nghĩ đến có thể nhanh như vậy, vẫn còn mệt mỏi làm tổ trên giường, tinh thần Khương Sam lập tức trở nên tỉnh táo.
Hình ảnh chính ủy Tần bình tĩnh đưa ra đề nghị kia không ngừng hiện lên trong đầu cô, Khương Sam cảm thấy thật phiền toái, cô không phải thánh nhân, vào lúc chính ủy Tần đưa ra đề nghị đó, không phải cô chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày nắm tay ngườimình yêu, bày ra vẻ mặt hạnh phúc ở trước mặt anh ta để trả thù.
Nhưng người đó tuyệt đối không thể là Tần Diệc Hạo được.
Quan hệ giữa cô và Tần Diệc Hạo thế nào trong lòng cô hiểu rất rõ, chính ủy Tần lại biết chuyện của Bạch Kỳ, Khương Sam mơ hồ có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc cô và Tần Diệc Hạo cùng nhau xuất hiện trước mặt anh ta thì anh ta sẽ có suy nghĩ gì.
Nhưng cô có khả năng có thể từ chối đề nghị của Tần Diệc Hạo sao?
Tần Diệc Hạo không biết chuyện gì hết, đề nghị gặp mặt cũng vì muốn tốt cho tương lai sau này của cô có thêm người trợ giúp, huống chi quan hệ giữa chính ủy Tần và Tần Diệc Hạo là cậu cháu, anh chủ động muốn dẫn cô đi gặp người trong nhà, cô có thể nói thế nào không thích hợp gặp mặt?
Chẳng lẽ lại nói, thật xin lỗi, tôi còn chưa có chuẩn bị tốt, bởi vì trước đó cậu anh có cảm tình với tôi, bởi vì hôm trước tôi suýt chút nữa trở thành mợ út của anh, cho nên bây giờ không thích hợp gặp mặt?
Khương Sam tưởng tượng một chút, lấy tính tình của Tần Diệc Hạo, tuy trước mắt anh ta có chút cảm tình với mình, nhưng nếu cô dám trực tiếp ngả bài với anh, cô không có chút nghi ngờ anh ta có thể sẽ xé xác cô ngay tại chỗ.
Hơn nữa sớm gặp muộn gặp gì cũng phải gặp, chính ủy Tần sớm muộn gì cũng sẽ biết quan hệ giữa hai người, tuy thời cơ bây giờ không tốt, nhưng cô cũng không thể trốn tránh được.
bbs..cn LãngQuên- DienDanLeQuyDon bbs..cn
Cách giờ Tần Diệc Hạo nói dùng buổi tối còn bốn tiếng, Tần Diệc Hạo đã trực tiếp đến khách sạn đón cô.
“Thời gian còn sớm, khó có được thời gian rãnh rỗi, tôi đi dạo phố với em.”
Nhìn qua Tần Diệc Hạo không phải là người chịu khó kiên nhẫn dẫn phụ nữ đi dạo phố, Khương Sam nghe xong có chút không tự nhiên, nhưng dù sao cũng có ý tốt, muốn cô nói lời từ chối cũng không được.
Tần Diệc Hạo nói Tần Liệt trực tiếp đi đến trung tâm thương mại, trong ấn tượng của anh, phụ nữ thích nhất là mua sắm, quả nhiên, vừa nhìn thấy các loại thời trang nữ đủ loại đủ màu sắc, thái độ Khương Sam lúc đầu không được tích cực lắm, một thoáng chốc liền bắt đầu trở nên chuyên tâm.
Phụ nữ chọn quần áo là cả quá trình lâu dài và nhàm chán đối với người đàn ông, Khương Sam đi dạo một lúc nhìn ra được Tần Diệc Hạo có chút không tập trung, vốn nghĩ anh sẽ tìm cớ bỏ đi trước, lại không nghĩ tới anh vẫn luôn đi bên cạnh nhìn cô chọn quần áo vốn dĩ không có chút hứng thú.
Đến khi Khương Sam nhìn đến một váy đỏ thẫm cổ chữ V, ánh mắt cô sáng lên, cái váy này được cắt may theo đúng phong cách mà cô yêu thích, vạt áo được thiết kế đan xen thích hợp, chếch bên hông có đính mấy viên trân châu, đơn giản lại xinh đẹp.
Tần Diệc Hạo liếc nhìn một cau mày lại:
“Bây giờ đang mùa đông, mặc váy sẽ lạnh.”
Khương Sam bất mãn nhìn anh một:
“Đâu có ai chỉ mặc mỗi cái váy đi ra ngoài. Bên ngoài khoác thêm một chiếc khoác ca rô mỏng, lại phối hợp với giày, nhìn sẽ rất đẹp.”
Tần Diệc Hạo cũng không chú ý đến điểm này, có cũng được không có cũng không sao nói:
“Thích thì lấy xuống mua.”
Khương Sam lại giống như xem mấy bộ quần áo trước đó, chỉ ướm thử lên người rồi để trở lại.
“Thôi, màu sắc này không hợp với tôi.”
Nói xong liền treo váy lại, làm bộ như không để ý đi ra ngoài, nhưng ánh mắt Khương Sam vô ý nhìn lại chiếc váy hai lần, trong mắt rõ ràng có vài phần tiếc nuối, Lãng Quên Tần Diệc Hạo nhìn thấy thì biết cô rõ ràng rất thích chiếc váy đó.
Chẳng qua cô là người không chịu thua kém, mặc dù dẫn cô đi dạo phố, nhưng cô lại không muốn để cho anh mua cái này cho cô.
Rõ là người phụ nữ cố chấp.
Cùng đi dạo một vòng, Khương Sam cũng để cho Tần Diệc Hạo mua cho cô một chiếc khăn lụa xanh mỏng, tìm đủ loại lý do, toàn bộ quần áo thử qua đều không lấy.
Từ trong trung tâm thương mại đi ra, Tần Diệc Hạo còn có chuyện của anh, để Tần Liệt ở lại:
“Muốn đi nơi nào nói cậu ta đưa đi, đến buổi tối nhớ đến đúng giờ.”
Khương Sam chỉ mong sao Tần Diệc Hạo nhanh chóng đi đi, có anh đi cùng, cô đi dạo phố thế nào cũng thấy không thoải mái.
Khương Sam để cho Tần Liệt chở cô đến một thẩm mĩ viện gần đó, tóc của cô đã rất dài, cô muốn thay đổi kiểu tóc mới.
Nhà tạo mẫu tóc cầm
/136
|