Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 89 - Chương 81

/112


Viên Nghĩa vội vàng đánh xe ngựa của Thượng Quan Dũng rời đi.

Tử Uyên giương mắt nhìn Viên Nghĩa đi xa, mới quay lại trong am ni cô.

Tử Uyên cô nương. Thủ lĩnh Ngự Lâm quân hỏi Tử Uyên: Vương đại ca kia tên họ là gì?

Vương Đại Sinh. Tử Uyên nói: Huynh ấy là lão nhân trong An phủ. An phủ đúng thật có một tôi tớ tên Vương Đại Sinh quản lí tiền tệ, cho nên Tử Uyên không hề sợ lời nói dối của mình bị vạch trần.

Đã biết. Sau khi thủ lĩnh ghi nhớ cái tên này, nói với Tử Uyên: Đa tạ Tử Uyên cô nương.

Tử Uyên chạy tới viện của An Cẩm Tú ở hướng đông bắc, vẫn không quên nói với thủ lĩnh: Chỗ phòng bếp cháy rồi, ta muốn đi xem tiểu thư nhà ta.

Nhóm Ngự Lâm quân không để ý tới Tử Uyên, lòng vẫn còn đặt trên trận cháy kia, chỉ hi vọng là người trong am ni cô không cẩn thận đốt lửa, nếu người ngoài ẩn thân vào phóng hỏa, vậy họ gặp phiền toái lớn rồi.

Tử Uyên chạy một mạch đến trước cửa phòng An Cẩm Tú, không kịp thở một hơi, đã gõ cửa nói: Tiểu thư, Tử Uyên về rồi, người có sao không?

An Cẩm Tú nhanh chóng hé cửa phòng, nhìn ra sau Tử Uyên, đáp: Mình ta ở trong phòng có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Tử Uyên liếc thoáng qua trong phòng, không thấy Thượng Quan Dũng, kinh hoảng nhỏ giọng nói: Cô gia đã ở đây hồi lâu mà, ngài ấy không vào ư?

An Cẩm Tú lắc đầu, nàng cũng rất nóng lòng chờ Thượng Quan Dũng, nói: Muội chắc chắn chàng biết ta ở đây chứ?

Tử Uyên gật đầu lia lịa, Nói ra thì đây là chuyện ngoài ý muốn sao?

An Cẩm Tú ra khỏi phòng, nhìn quanh viện nói: Đừng sợ, lửa không lan được đến chỗ chúng ta.

Tử Uyên đứng sau lưng An Cẩm Tú, nước mắt lưng tròng, mắt thấy sắp khóc òa.

Nha đầu em đó, An Cẩm Tú nâng tay lay lay trước mắt Tử Uyên, nói: Sao lại khóc? Ở đây có người che chở chúng ta, muội sợ gì chứ?

Tử Uyên nhìn An Cẩm Tú một cái, đột nhiên hiểu ra ý của An Cẩm Tú, nói: Tiểu thư, ở đây làm gì có ai? Chỉ có hai người chúng ta.

Hàn đại nhân. An Cẩm Tú tỏ ra hết cách, gọi với vào trong viện: Hàn đại nhân có ở đây không?

Hàn Ước mang người chạy đến phòng bếp xem xét, thế lửa trong đó không nhỏ, nhưng không đến mức thiêu rụi cả tòa am ni cô, liền mang người quay lại. Vừa ngây người từ một nơi bí mật gần đó, chẳng bao lâu đã nghe thấy An Cẩm Tú gọi, đành hiện thân trước mặt An Cẩm Tú, cung kính gọi: Phu nhân.

Thấy sao? An Cẩm Tú gật đầu với Hàn Ước một cái, hỏi Tử Uyên: Vị đại nhân này chẳng phải ở đây nữa sao?

Tử Uyên rụt người nói: Chỉ có mỗi vị đại nhân này thôi mà?

An Cẩm Tú lại phải bất đắc dĩ nhìn Hàn ước, nói: Hàn đại nhân, ngươi kêu hết chúng thị vệ ra, để nha đầu gan bé này nhìn thử một lần.

Tử Uyên lại giương mắt nhìn Hàn Ước, dáng vẻ kích động sau chấn kinh.

Gọi người ra để cho tiểu nha hoàn nhìn, cũng chẳng phải việc khó gì với Hàn Ước, tức thời liền hất tay lên.

Bảy thị vệ đứng trước mặt An Cẩm Tú và Tử Uyên trong nháy mắt, quỳ xuống hành lễ nói: Tiểu nhân bái kiến phu nhân.

Tử Uyên há to miệng, nói: Trong viện có nhiều người thế sao? Sao ta chẳng hay biết chút gì cả?

An Cẩm Tú nói: Có lẽ vẫn còn ẩn trong nơi bí mật nào đó chưa ra hết đâu.

Có ý gì? Tử Uyên hỏi Hàn Ước.

Hàn Ước chắp tay bẩm báo với An Cẩm Tú: Phu nhân, hôm nay tiểu nhân sắp xếp bảy người ở đây, nếu phu nhân chưa vừa lòng, tiểu nhân có thể sắp xếp lại nhân thủ.

An Cẩm Tú cười, đáp: Viện


/112

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status