Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 88 - Chương 80

/112


Thượng Quan Dũng gật đầu một cái, thấp giọng nói: “Tiểu thư nhà ngươi đổi chỗ ở rồi à?”

“Tiểu thư nhất định phải đổi chỗ.” Tử Uyên cũng nhỏ giọng thì thầm mà đuổi theo sau Thượng Quan Dũng, nói: “Phòng ở phía Đông Bắc, ở sau núi, còn có một cái động, ta cũng không biết có phải tiểu thư muốn dùng cái động đó không.”

Thượng Quan Dũng âm thầm cảnh giác bốn phía, một bên tùy ý nói mấy câu với Tử Uyên. Cùng Tử Uyên đi một ngày đường, Thượng Quan Dũng cũng không phát hiện ám vệ đi theo, chỉ có đội thị vệ trong thành thỉnh thoảng đi qua trước mặt hắn cùng Tử Uyên.

“Trước kia, am ni cô không có nhiều binh lính như vậy,” Tử Uyên thấy đám thị vệ đó lập tức lo lắng, đuổi theo Thượng Quan Dũng, nói: “Tiểu thư nói chúng ta dừng chân ở cái viện kia, còn có những người ẩn nấp trong bóng tối. Tướng quân, ngươi là đến đón tiểu thư đi sao?”

Thượng Quan Dũng cười khổ một tiếng, nói với Tử Uyên: “Ngươi đây là muốn mang ta tới nơi nào?”

Tử Uyên đi song song với Thượng Quan Dũng, ão não nói: “Ta cũng không biết, vừa rồi ta muốn tướng quân tiến vào am ni cô, chuyện tiếp theo ta chưa nghĩ ra. Tướng quân, ở chỗ tiểu thư còn có ám vệ theo dõi, ngươi muốn xông vào như thế nào?”

“Không phải ngươi nói muốn đưa ta đi ăn điểm tâm sao?” Thượng Quan Dũng nói: “Trước tiên đưa ta tới phòng bếp của am ni cô này đi.”

Lúc này, lão chủ trì đi tới cửa phòng của An Cẩm Tú, niệm một câu kinh Phật, hỏi: “Phu nhân có ở trong phòng không?”

An Cẩm Tú từ trên giường ngồi dậy, cảm thấy kỳ quái, lão chủ trì trốn nàng còn không kịp, tại sao lại chạy tới đây gặp nàng? Từ trên giường bước xuống, An Cẩm Tú đi đến trước cửa phòng, mở cửa phòng ra, nhìn lão chủ trì cười nói: “Tuệ Thanh đại sư tới, mời vào.”

Lão chủ trì đứng bất động ngoài cửa, nói: “Tử Uyên cô nương nói phu nhân có việc muốn tìm sư cô, phu nhân có việc gì xin cứ phân phó.”

An Cẩm Tú biết lão chủ trì không vừa ý nàng, trong mắt chúng đệ tử nhà Phật, chính mình là một kẻ vứt bỏ trượng phu, muốn leo lên cành cao làm phượng hoàng: “Cũng không có việc gì.” Trong lòng An Cẩm Tú rất rõ, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, nói: “Chỉ là muốn mượn đại sư mấy quyển kinh Phật để xem thôi.”

Lão chủ trì đánh giá An Cẩm Tú một chút, Nhị tiểu thư của An phủ một thân tố y, trên mặt cũng không chút phấn son, búi tóc trên đầu chỉ được cố định bằng một cây trâm bằng gỗ, nhìn cách ăn mặc này làm lão chủ trì không tìm ra được sai lầm nào, chỉ là nhìn gương mặt tươi cười của An Cẩm Tú, trong lòng lão chủ trì bất mãn, nói với An Cẩm Tú: “Phu nhân, nhà của ngươi có tang, ngươi không buồn thì thôi lại còn tươi cười như vậy.”

An Cẩm Tú vội vàng cúi đầu, Tuệ Thanh sư thái luôn luôn thẳng tính, không giống các vị đệ tử nhà Phật khác, khi đó nàng bị nhốt tại am ni cô, vị đại sư này ít ‘chiếu cố’ nàng. Nghĩ tới đây, An Cẩm Tú vẫn mím môi cười, hỏi lão chủ trì một câu: “Đại sư, đây là sai lầm của ta sao?”

Lão chủ trì cứng họng, nàng đang ở tại am ni cô, am ni cô phát sinh chuyện đương nhiên không tránh thoát ánh mắt nàng. Chuyện này, kỳ thật An Cẩm Tú không sai, chỉ là, nhìn nữ tử xinh đẹp như hoa đang đứng trước mắt này, lão chủ trì cau mày nói: “Phu nhân, không có gió làm sao dậy sóng? Có nguyên nhân mới có quả, nếu hàng ngày ngươi cẩn thận một chút, làm sao lại có chuyện này được?”

An Cẩm Tú cùng lão chủ trì chính là hoàn toàn không hợp nhau, nói nhiều hơn nửa câu cũng ngại nhiều, nghĩ đến sau này nàng tiến cung, không biết Thế Tông có giữ lại cho chúng đệ tử ở am ni cô này một mạng hay không, An Cẩm Tú vẫn nói với lão chủ trì: “Việc này là do ta làm liên lụy đến đại sư, đại sư, vẫn là chính mình cùng các sư phụ suy nghĩ đường lui thôi, chỉ sợ nơi này không phải là một nơi tốt để thanh tu.”

“A Di Đà Phật!” Lão chủ trì lại nhìn An Cẩm Tú niệm một câu Phật hiệu, nói: “Bần ni sẽ cho đồ đệ đưa mấy bản kinh thư tới cho phu nhân.”

“Là nha đầu Tử Uyên kia đi tìm đại sư?” An Cẩm Tú hỏi lão chủ trì.

“Bên trong phủ hôm nay bỗng nhiên đưa tăng y.” Lão chủ trì nói: “Là ni cô nhìn thấy Tử Uyên cô nương trước cửa am ni cô.”

Đưa tăng y? Tâm tư An Cẩm Tú xoay chuyển cực nhanh, chỉ một câu trong lời nói của lão chủ trì, nàng lập tức biết Thượng Quan Dũng cũng đến: “Không cần phiền toán tiểu sư phụ trong am,” Nàng nói với lão chủ trì: “Để ta sai Tử Uyên tới chỗ ngài lấy. Nơi này của ta các tiểu sư phụ tốt nhất đừng nên tới, đại sư cảm thấy được không?”

Lão chủ trì không đoán được tâm tư của An Cẩm Tú, nếu muốn để Tử Uyên tới lấy kinh, cần gì phải nhờ bà tới đây một chuyến?

An Cẩm Tú thấy dáng vẻ nghi ngờ của lão chủ trì, đang


/112

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status