Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 81 - Chương 73

/112


An Cẩm Tú bước hai bước, lại quay đầu nhìn về hướng Cát Lợi dẫn người đi, tên thái giám này vẫn là muốn nàng chết. Trong am ni cô có người ngoài đột nhập, đại tổng quản Cát Lợi vẫn để nàng tiếp tục tản bộ, xem ra nàng giả ngốc trước mặt vị thái giám này quá thành công rồi, đến chiêu mượn dao giết người mà chỉ cần là người mắt còn sáng vừa nhìn đã nhìn ra được đại tổng quản Cát Lợi cũng dám dùng.

Tiểu thư, chúng ta còn đi tiếp không? Tử Uyên đứng ở phía sau nói: Có người chạy vào đây, chúng ta vẫn nên trở về phòng khách thôi.

Không sao, Sát ý không dừng lại lâu trong mắt An Cẩm Tú, quay đầu tiếp tục bước về phía hầm ngầm. Cho dù người trong cung có phái người đến, cũng không muốn lấy mạng nàng ngay trong hôm nay. Hiện tại người biết chuyện của An Cẩm Tú cũng không nhiều, nếu An Cẩm Tú thực sự chết rồi, muốn tìm ra hung thủ thật không khó chút nào.

Chỉ là đại thái giám Cát Lợi này phải nhanh chóng xử lý rồi, An Cẩm Tú nghĩ trong lòng. Một kẻ một lòng muốn mình chết như vậy ở bên cạnh Thế Tông, lại còn là thân tín, người như thế chính là một con hổ cản đường. Nuôi hổ đã là tự đặt mình vào cành nguy hiểm, huống hồ là con hổ này lại muốn đối địch với mình? Phải xử lý Cát Lợi thế nào? Điều nàng nghĩ đến đầu tiên là không thể tự mình động thủ, để Thế Tông tự tay giết Cát Lợi là tốt nhất, Cát Lợi cũng không thể chết một cách vô ích được, Tên thái giám này chết nàng tốn không ít công, phải đổi được chút lợi ích từ chỗ kẻ được kế nhiệm vị trí của Cát Lợi mới được.

Tiểu thư, trời lại mưa rồi, Tử Uyên đang đi trước dẫn đường đột nhiên dừng lại, ngửa hai tay lên trời hứng những giọt nước mưa, nói với An Cẩm Tú.

An Cẩm Tú ngẩng đầu lên nhìn trời, bầu trời đêm trăng và sao đều sáng tỏ, nhưng từng giọt từng giọt mưa vẫn không ngừng rơi trên khuôn mặt của nàng.

Mưa rơi rồi, chúng ta vẫn nên quay về thôi, Tử Uyên lại khuyên An Cẩm Tú: Nếu như lát nữa trời mưa lớn, chúng ta lại không mai theo đèn, đến đường về cũng sẽ không nhìn rõ.

Em sợ như vậy sao? An Cẩm Tú hỏi Tử Uyên.

Vâng, Tử Uyên thành thực gật đầu, Nếu chúng ta gặp phải sói thì phải làm thế nào?

Từng mảng mây đen tụ lại trên bầu trời, vốn là một đêm cảnh sắc không tồi, ánh trăng ánh sao đều lụi tắt, Tử Uyên không có cách nào nhìn rõ khuôn mặt An Cẩm Tú, hoảng sợ tựa sát bên người nàng, giọng điệu như nài nỉ gọi An Cẩm Tú một tiếng: Tiểu thư.

Được rồi, An Cẩm Tú không nhẫn tâm nổi với Tử Uyên, đành kéo tay Tử Uyên nói: Đừng sợ nữa, ta dẫn ngươi trở về.

An Cẩm Tú quay người. Không biết từ lúc nào, sau lưng nàng đã có một bóng người trầm mặc đứng đó. Bàn tay kéo Tử Uyên nhất thời buông lỏng. An Cẩm Tú không nhìn rõ mặt của người này, nhưng nàng biết người đó là ai, chỉ là thật sự không dám tin vào mắt mình. Thượng Quan Dũng sao có thể xuất hiện trước mặt nàng? Vẫn còn chưa ngủ mà nàng đã rơi vào mộng huyễn?

Tử Uyên không nhận ra Thượng Quan Dũng, muốn hét lớn lên. Người đứng trước mặt bọn họ vừa thấy Tử Uyên há miệng liền lập tức chạy đến nói: Là ta, đừng kêu.

Ngươi là ai? Cho dù đã nghe thấy tiếng, Tử Uyên cũng không nhận ra Thượng Quan Dũng.

Em đến phía trước nhìn giúp ta, Lúc này An Cẩm Tú đẩy Tử Uyên, nhẹ giọng nói.

Tử Uyên nheo mắt, muốn nhìn rõ mặt của người phía trước.

Tử Uyên! An Cẩm Tú lạnh giọng, Em không nghe thấy ta nói gì sao?

Tử Uyên vội chạy về phía trước, chạy được vài bước, đột nhiên lấy tay che miệng, quay đầu nhìn hai người đang đứng đối mặt phía sau. Thượng Quan Dũng, tướng công của tiểu thư đã quay về rồi?!

Tướng, tướng quân? An Cẩm Tú vươn tay, muốn chạm lên khuôn mặt của Thượng Quan Dũng, lại ngừng lại giữa đường. Nàng còn có tư cách chạm vào tướng công nữa sao?

Thượng Quan Dũng sững sờ đứng đó.


/112

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status