EDITOR: Tiêu An Nhã
Chương 2: Cô ấy làm sao biết sinh nhật của anh
" Anh, anh còn hỏi "Mộc Du Nhiên không lạnh không nóng quyết mắt qua Chương Mỹ Mỹ đứng bên cạnh Thương Hạo Nam, trong lòng cô thầm đem Thương Hạo Nam kinh bỉ một phen, cô nhớ rõ lần trước bạn gái của hắn cũng không phải một minh tinh, hôm nay lại là một minh tinh đúng là một hoa hoa công tử.
Nhưng mà lúc này cô cũng không thể quản là hoa tâm hay không hoa tâm, cô chỉ tay về phía chiếc xe Quattroporte: " Chỗ đó không cho đậu xe, anh không phải không biết đi"
" Thương tổng, vị tiểu thư này là" Chương Mỹ Mỹ nhìn Mộc Du Nhiên, trong lòng mang theo vài phần địch ý, cô gái cảnh sát giao thông này quen biết Thương Hạo Nam? tựa hồ hai người rất quen thuộc nhau.
" Mộc Du Nhiên " Thương Hạo Nam đưa nhẹ tay xem như giới thiệu sau đó quay qua Mộc Du Nhiên : " Cô hình như đã đến giờ giao ban đi "
" Việc này cùng với việc giao ban có can hệ gì." Mộc Du Nhiên trợn trắng mắt:" Anh như thể nào không đem xe xuống bãi đậu xe đi "
" Lười " Thương Hạo Nam lười nhát thốt ra một chữ nhưng nó có công lực làm cho Mộc Du Nhiên tức đến hộc máu: " Việc đó chỉ đậu đó một chút, Mộc Du Nhiên đã đến giờ tan làm thì cô cũng nên về nhà đi"
" Đậu một chút cũng không được " Mộc Du Nhiên ghét nhất chính là bộ dáng Thương Hạo Nam cứ cá phơ phất phơ thế này:" Anh lập tức lái xe đến bãi đổ xe, có nghe rõ không?"
" Nghe được " Thương Hạo Nam còn treo cánh tay của Chương Mỹ Mỹ cứ như thế lướt qua người Mộc Du Nhiên trực tiếp đi đến cửa chính đại sảnh.
Mộc Du Nhiên thấy vậy thì giận rung người, người này tuyệt đối không đặt mình ở trong mắt, di động thân thể chắn trước mặt Thương Hạo Nam:" Tôi nói lại lần nữa, chỗ đó không thể đậu xe"
" Mộc Du Nhiên " Thương Hạo Nam có chút đau đầu với cô:" Tôi nói cô mới hai mươi tuổi, không cần cả ngày cứ giống như một bà nội trợ dông dài đủ điều. Cô cứ như vậy thật không đáng yêu chút nào "
" Phốc " Chương Mỹ Mỹ đứng bên cạnh Thương Hạo Nam nhịn không được bật cười. Cái này Thương Hạo nam nói thật đúng a, Chương Mỹ Mỹ không cười thì thôi, cô ta cười một tiếng, Mộc Du Nhiên liền cảm thấy không được tự nhiên.
Cô với Thương Hạo Nam vốn lớn lên cùng nhau, tính cách lại không hợp nhau nên hai người đã tập thành thói quen thường xuyên cãi nhau. Chương Mỹ Mỹ vốn là một minh tinh, lại là người ngoài, lại ở đây cười cô. Cô ta một thân lễ phục hoa mĩ còn cô lại mặc chế phục. Tất cả những cái này đều do Thương Hạo Nam làm hại.
( * Vạch đen * em cảm thấy nhà chị mất cây rau chắc cũng do anh ấy làm hại nhỉ)
Mộc Du Nhiên chỉ về chiếc xe của Thương Hạo: " Thương Hạo Nam, tôi nói nếu anh không chịu đưa xe xuống bãi đổ xe, tôi liền sẽ viết giấy phạt"
" Mộc Du Nhiên " Thương Hạo Nam nhìn Mộc Du Nhiên, đối với sự cứng đầu của cô thật không biết nên nói gì, vị thế của Thương gia ở huy hoang là một gia đình giàu có, ngay cả thị trưởng cũng phải nể mặt vài phần. Dám ở trước mặt hắn hô to gọi nhỏ, bắt hắn đậu xe đúng nơi quy định, việc này cũng chỉ một mình cô dám làm: " Cô đang nghiêm túc chứ."
" Tôi đang rất nghiêm túc " Hại mình bị người ta cười, lại còn bị một minh tinh cười. Cô không cứng rắn mới gặp quỷ ấy: " Anh không lập tức mang xe đi, tôi liền viết giấy phạt"
" Ôi Chao, được rồi, tôi thực hết cách với cô rồi" Giọng điệu của Thương Hạo Nam có vài phần bất đắc dĩ, từ trong ví lấy ra một thẻ ngân hàng đặt vào trong tay cô: " Cho cô, giấy phạt như thế nào tùy cô"
" Thương Hạo Nam " Mộc Du Nhiên thực muốn phát tác: " Ai muốn thẻ của anh"
" Mật khẩu là sinh nhật tôi, cô cứ giữ lấy đi " Thương Hạo Nam bày ra một bộ dạng không nghe lời nói của cô, mặt cũng không liếc nhìn cô mà quay sang Chương Mỹ Mỹ: " Chương tiểu thư, thật ngại quá, giờ chúng ta đi thôi"
" Không thành vấn đề chứ. " Chương Mỹ Mỹ đảo mắt qua cô, trong đáy mắt toát lên sự khiêu khích. Khẻ nhất đầu ngón tay phát thảo trên vòng eo của Thương Hạo Nam. Thân hình cô ta càng áp sát với thân hình to lớn của Thương Hạo Nam.
Bất quá còn một việc cô ta cũng rất tò mò:" Cô ấy vì sao biết sinh nhật của anh"
/4
|