Diệp Trần tự nhiên phát giác được hai người đuổi theo, tuy nhiên hắn cũng lười so đo với hai con kiến hôi này, tiếp tục từ từ hướng chỗ sâu nhất của giáo đường đi tới.
Bỗng nhiên, sau khi vòng qua một cái đường nhỏ, phía trước xuất hiện một cái đường hành lang.
Bạch! Bạch!
Hai đạo bóng đen hiện ra ở trên không trung đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Trần, ngăn cản đường đi của hắn.
Chỉ thấy hai người này, trên người đều mặc trường bào giáo sĩ màu xám, trên thân lộ ra một cố khí tức âm trầm, "Phía trước chính là cấm địa của Giáo Đình, người không có phận sự, không được đi vào!"
Trong đó có một tên nam tử mặc áo bào xám, âm trầm mở miệng nói, nói lại là tiếng anh, tuy nhiên giọng điệu lại lộ ra phong cách thời trung cổ.
Diệp Trần cũng lười nói nhảm với hắn, trực tiếp nói ngay vào điểm chính:
"Ta muốn gặp Giáo Hoàng của các ngươi!"
Hai tên nam tử áo bào xám kia liếc nhau một cái, một người khác mở miệng nói:
"Giáo Hoàng đại nhân đầu tháng của mỗi tháng sẽ ở đại điện Thánh Bỉ Đắc cử hành nghi lễ cũng bái, ngếu như ngươi muốn gặp lão nhân gia ông ta thì đầu tháng của tháng sau, trực tiếp đi tới đại điện Thánh Bỉ Đắc là được!"
Nói xong, hai người đang muốn quay người rời đi.
Diệp Trần một mặt lạnh nhạt, mở miệng lần nữa, "Ta muốn gặp là lão gia hỏa Kha Lai Đặc kia!"
"Làm càn!"
Hai tên trên người mặc áo bào tro kia, gần như đồng thời quát to một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên trở nên bạo ngược cường đại, giống như lúc nào cũng có thể thôn phệ Diệp Trần.
Ngay cả hai người Vương Thạc và Hàn Dĩnh Ngọc vẫn luôn ở phía xa xa đằng sau, cũng bị khí thế trên thân hai người này làm cho kinh sợ, sắc mặt không thể không thi nhau thay đổi lớn, "Khí thế của hai người kia thật là mạnh! Chỉ sợ ít nhất cũng đều là cao thủ trên Thánh Cánh a?"
"Sớm đã nghe nói, đại giáo dường Thánh Bỉ Đắc chính là tổng bộ của Giáo Đình phương Tây, cao thủ trong đó nhiều như mây, xem ra truyền ngôn quả nhiên không giả a!"
Hai người đều xuất thân từ gia tộc cấp cao nhất ở Hoa Hạ quốc, những thứ biết được tự nhiên nhiều hơn rất nhiều so với người bình thường.
"Hừ! Tiểu tử này thật đúng là không biết trời cao đất rộng, cũng dám gọi thẳng ten của lão Giáo Hoàng kia, đợi chút nữa xem hắn như thế nào!"
Sau khi Vương Thạc phản ứng lại, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khoái ý, dường như đã thấy cảnh tượng thiếu niên thần bí trước mắt này Giáo Đình phương Tây đuổi đi.
"Tiểu tử! Ta không biết ngươi là ai, chẳng qua nếu như ngươi không muốn chết thì nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không cũng đừng trách chúng ta không khách khí!"
Hai tên mặc áo bào xám, tay áo không gió mà bay phần phật, khí thế trê người cũng nhảy lên tới cực điểm, muốn dùng loại phương thức này để Diệp Trần biết khó mà lui.
Tuy nhiên, chút thủ đoạn đấy của bọn họ ở trong mắt Diệp Trần thì có chút mát mát thế nhưng thực sự quá tầm thường.
Đối với khí thế áp bách của hai người, Diệp Trần một mặt bình tĩnh, ánh mắt trực tiếp vượt qua hai người hướng về phía sau chỗ sâu trong đại điện, sau khi nhẹ nhàng hít một hơi, đột nhiên mở miệng, "Lão Giáo Hoàng Kha Lai Đặc! Ngươi cút ra đây cho ta! Cút ra đây! Ra đây! Tới!"
"Giọng nói phát ra âm thanh giống như một tiếng sấm khổng lồ trên mặt đất, mênh mông cuồn cuồn truyền về hướng chỗ sâu kia mà đi, vang vọng thật lâu không thôi"
Ầm ầm!
Tòa đại điện hùng vĩ ở đằng sau kia đều bị chấn động đến run rẩy rung động, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Bạch bạch bạch!
Hai tên trên người mặc áo bào xám kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đồng thời còn điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, sống chết không rõ.
Mà ở phái sau, Vương Thạc vốn là vẫn chờ xem trò cười của Diệp Trần, vẻ mặt ngay lập tức trở nên trắng bệch, quả thực không thể tin được mọi chuyện đang xảy ra ở trong mắt, trong miệng nhịn không được nghẹn ngào lẩm bẩm nói:
"Hắn làm sao...làm sao lại mạnh như vậy?"
Vương Thạc lại không ngoài nghi chút nào, nếu như lúc nãy thiếu niên thần bí này sử dụng thực lực chân chính thì hắn lúc này chỉ sợ sớm đã ngỏm củ tỏi rồi.
...
Cùng lúc đó, lão Giáo Hoàng ngồi tại vị trí lão giáo hoàng, nghe được giọng nói này cũng đột nhiên đứng dậy, mặt mo trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch, "Là hắn! Hắn đến rồi! Chẳng lẽ hắn đã biết kế hoạch của ta?"
Sắc mặt của vị Hồng y đại giáo chủ ở phía dưới cũng thay đổi lớn, người có tên, cây có bóng, lúc trước hắn xem qua không dưới mười lần video một cước của Diệp Cuồng Tiên đạp xuống Mỹ quốc, ngay cả đạn hạt nhân tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ cũng không làm gì được người này, thực lực của người này chỉ sợ đã vượt xa lão Giáo Hoàng!
Ngay cả lực lượng của toàn bộ Giáo Đình phương Tây của bọn họ cũng chưa chắc có thể ngăn cản được người này.
"Sư phụ, chúng ta nên làm thế nào cho phải? Nếu không vẫn là mau trốn đi!"
Lão Giáo Hoàng chán nản thở dài một tiếng, "Không nghĩ tới hắn vậy mà lại tới nhanh như vậy! Bây giờ muốn chạy trốn, chỉ sợ đã không kịp nữa rồi!"
...
Một bên khác, một tiếng quát như tiếng sấm của Diệp Trần lập tức kinh động đến toàn bộ cao thủ bên trong Giáo Đình.
Bá bá bá!
Thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, từng đạo khí tức hùng hậu từ bốn phương tám hướng vây quanh mà tới.
Vẻ mặt của hai người Vương Thạc và Hàn Dĩnh Ngọc lập tức trở nên càng khó coi hơn.
"Không tốt! Cao thủ Giáo Đình dường như toàn bộ được thu hút tới, lần này ngay cả chúng ta chỉ sợ cũng không đi nổi!"
Hai người có thể cảm nhận được rõ ràng, những cường giả Giáo Định chạy tới trước tiên này, mỗi người đều có thực lực vượt xa hai người bọn họ, nếu như muốn giết hai người bọn họ mà nói, quả thực so với bóp chết một con kiến còn muốn đơn giản hơn!
"Tiểu tửu từ đâu tới! Cũng dám làm càn ở Giáo Đình ta, muốn chết!"
Trong đó có một ông lão mặc trường bào giáo chủ màu đen, sau khi khóa chặt khí tức của Diệp Trần, trực tiếp hét lớn một tiếng, sau đó hướng hắn đánh giết đi qua.
Đôi mắt của hai người Vương Thạc ngưng tụ lại, nhịn không được thất thanh nói:
"Tư liệu của người này ta từng xem qua, giống như là Cáp Đạt Uy giáo chủ áo đen, nghe nói thực lực của người này ở bên trong giáo chủ áo đen cũng là đứng hàng đầu, coi như so với Hồng y đại giáo chủ cũng không kém nhiều lắm, chỉ sợ ít nhất cũng có thực lực là Thần Cấp trở lên!"
Hàn Dĩnh Ngọc nghe được điều này, không thể không nhìn về phía đạo bóng dáng thiếu niên gầy còm kia, trong lòng thầm than, "Xong! Tiểu gia hỏa này không biết trời cao đất rộng, vậy mà lẻ loi một mình, một mình xông vào Giáo Đình của phương Tây, quả thực chính là đang tự tìm đường chết a!"
Tuy nhiên, những chuyện xảy ra ngay sau đó ngay lập tức khiến cho cô ta phải trợn mắt há hốc mồm ra để mà nhìn.
Đối mặt với công kích của một vị cường giả Thần Cấp, tên thiếu niên thần bí kia vậy mà không có nhúc nhích chút nào, giống như chỉ là thuận tay bắn ra:
"Sưu!"
Một đạo kiếm mang màu tím phát ra từ đầu ngón tay, bay thẳng về phía Cáp Đạt Uy giáo chủ áo đen kia mà tới.
"Bành!"
Cả người Cáp Đạt Uy ở trên không trung, ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra thì đầu lại bị luồng kiếm mang màu tím kia rõ ràng chém thành một đám sương máu!
"Cái gì!"
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì ngay lập tức tất cả đều biến sắc hoảng sợ.
Những tên cao thủ của Giáo Đình kia đang muốn xông lên thì tất cả đều lùi lại rất nhanh, trong lúc nhất thời không còn có bất cứ một ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Các hạ rốt cuộc là ai? Vì sao muốn tự tiện xông vào Giáo Đình ta?"
Cuối cùng, một tên Hồng y đại giáo chủ xuất hiện, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, chậm rãi mở miệng nói.
Diệp Trần liếc mắt nhàn nhạt nhìn người kia, "Ta là ai thì đám phế vật các ngươi còn chưa xứng biết, lại nói lại một lần cuối cùng, bảo Kha Lai Đặc đi ra đây gặp ta, bằng không hôm nay ta sẽ san bằng Giáo Đình phương Tây của các ngươi!"
Oanh!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời này, mọi người ngay lập tức bùng nổ.
Giáo Đình phương Tây đã thống chị đại lục Âu châu hơn một ngàn năm, ở thời kỳ cường thịnh thì gần như thống trị toàn cầu, ngay cả các nước phía đông đều biến thành thuộc địa.
Đây cũng là từ ngàn năm trước, còn chưa từng có người dám can đảm ở trước mặt khiêu khích sự uy nghiêm của Giáo Đình.
"Ngươi muốn chết!"
Tên Hồng y đại giáo chủ kia lập tức nổi giận, "Tất cả mọi người cùng nhau xuất thủ làm thịt cái tên cuồng đồ này!"
P/S: Ta thích nào...chương thứ 3
Bỗng nhiên, sau khi vòng qua một cái đường nhỏ, phía trước xuất hiện một cái đường hành lang.
Bạch! Bạch!
Hai đạo bóng đen hiện ra ở trên không trung đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Trần, ngăn cản đường đi của hắn.
Chỉ thấy hai người này, trên người đều mặc trường bào giáo sĩ màu xám, trên thân lộ ra một cố khí tức âm trầm, "Phía trước chính là cấm địa của Giáo Đình, người không có phận sự, không được đi vào!"
Trong đó có một tên nam tử mặc áo bào xám, âm trầm mở miệng nói, nói lại là tiếng anh, tuy nhiên giọng điệu lại lộ ra phong cách thời trung cổ.
Diệp Trần cũng lười nói nhảm với hắn, trực tiếp nói ngay vào điểm chính:
"Ta muốn gặp Giáo Hoàng của các ngươi!"
Hai tên nam tử áo bào xám kia liếc nhau một cái, một người khác mở miệng nói:
"Giáo Hoàng đại nhân đầu tháng của mỗi tháng sẽ ở đại điện Thánh Bỉ Đắc cử hành nghi lễ cũng bái, ngếu như ngươi muốn gặp lão nhân gia ông ta thì đầu tháng của tháng sau, trực tiếp đi tới đại điện Thánh Bỉ Đắc là được!"
Nói xong, hai người đang muốn quay người rời đi.
Diệp Trần một mặt lạnh nhạt, mở miệng lần nữa, "Ta muốn gặp là lão gia hỏa Kha Lai Đặc kia!"
"Làm càn!"
Hai tên trên người mặc áo bào tro kia, gần như đồng thời quát to một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên trở nên bạo ngược cường đại, giống như lúc nào cũng có thể thôn phệ Diệp Trần.
Ngay cả hai người Vương Thạc và Hàn Dĩnh Ngọc vẫn luôn ở phía xa xa đằng sau, cũng bị khí thế trên thân hai người này làm cho kinh sợ, sắc mặt không thể không thi nhau thay đổi lớn, "Khí thế của hai người kia thật là mạnh! Chỉ sợ ít nhất cũng đều là cao thủ trên Thánh Cánh a?"
"Sớm đã nghe nói, đại giáo dường Thánh Bỉ Đắc chính là tổng bộ của Giáo Đình phương Tây, cao thủ trong đó nhiều như mây, xem ra truyền ngôn quả nhiên không giả a!"
Hai người đều xuất thân từ gia tộc cấp cao nhất ở Hoa Hạ quốc, những thứ biết được tự nhiên nhiều hơn rất nhiều so với người bình thường.
"Hừ! Tiểu tử này thật đúng là không biết trời cao đất rộng, cũng dám gọi thẳng ten của lão Giáo Hoàng kia, đợi chút nữa xem hắn như thế nào!"
Sau khi Vương Thạc phản ứng lại, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khoái ý, dường như đã thấy cảnh tượng thiếu niên thần bí trước mắt này Giáo Đình phương Tây đuổi đi.
"Tiểu tử! Ta không biết ngươi là ai, chẳng qua nếu như ngươi không muốn chết thì nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không cũng đừng trách chúng ta không khách khí!"
Hai tên mặc áo bào xám, tay áo không gió mà bay phần phật, khí thế trê người cũng nhảy lên tới cực điểm, muốn dùng loại phương thức này để Diệp Trần biết khó mà lui.
Tuy nhiên, chút thủ đoạn đấy của bọn họ ở trong mắt Diệp Trần thì có chút mát mát thế nhưng thực sự quá tầm thường.
Đối với khí thế áp bách của hai người, Diệp Trần một mặt bình tĩnh, ánh mắt trực tiếp vượt qua hai người hướng về phía sau chỗ sâu trong đại điện, sau khi nhẹ nhàng hít một hơi, đột nhiên mở miệng, "Lão Giáo Hoàng Kha Lai Đặc! Ngươi cút ra đây cho ta! Cút ra đây! Ra đây! Tới!"
"Giọng nói phát ra âm thanh giống như một tiếng sấm khổng lồ trên mặt đất, mênh mông cuồn cuồn truyền về hướng chỗ sâu kia mà đi, vang vọng thật lâu không thôi"
Ầm ầm!
Tòa đại điện hùng vĩ ở đằng sau kia đều bị chấn động đến run rẩy rung động, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Bạch bạch bạch!
Hai tên trên người mặc áo bào xám kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đồng thời còn điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, sống chết không rõ.
Mà ở phái sau, Vương Thạc vốn là vẫn chờ xem trò cười của Diệp Trần, vẻ mặt ngay lập tức trở nên trắng bệch, quả thực không thể tin được mọi chuyện đang xảy ra ở trong mắt, trong miệng nhịn không được nghẹn ngào lẩm bẩm nói:
"Hắn làm sao...làm sao lại mạnh như vậy?"
Vương Thạc lại không ngoài nghi chút nào, nếu như lúc nãy thiếu niên thần bí này sử dụng thực lực chân chính thì hắn lúc này chỉ sợ sớm đã ngỏm củ tỏi rồi.
...
Cùng lúc đó, lão Giáo Hoàng ngồi tại vị trí lão giáo hoàng, nghe được giọng nói này cũng đột nhiên đứng dậy, mặt mo trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch, "Là hắn! Hắn đến rồi! Chẳng lẽ hắn đã biết kế hoạch của ta?"
Sắc mặt của vị Hồng y đại giáo chủ ở phía dưới cũng thay đổi lớn, người có tên, cây có bóng, lúc trước hắn xem qua không dưới mười lần video một cước của Diệp Cuồng Tiên đạp xuống Mỹ quốc, ngay cả đạn hạt nhân tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ cũng không làm gì được người này, thực lực của người này chỉ sợ đã vượt xa lão Giáo Hoàng!
Ngay cả lực lượng của toàn bộ Giáo Đình phương Tây của bọn họ cũng chưa chắc có thể ngăn cản được người này.
"Sư phụ, chúng ta nên làm thế nào cho phải? Nếu không vẫn là mau trốn đi!"
Lão Giáo Hoàng chán nản thở dài một tiếng, "Không nghĩ tới hắn vậy mà lại tới nhanh như vậy! Bây giờ muốn chạy trốn, chỉ sợ đã không kịp nữa rồi!"
...
Một bên khác, một tiếng quát như tiếng sấm của Diệp Trần lập tức kinh động đến toàn bộ cao thủ bên trong Giáo Đình.
Bá bá bá!
Thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, từng đạo khí tức hùng hậu từ bốn phương tám hướng vây quanh mà tới.
Vẻ mặt của hai người Vương Thạc và Hàn Dĩnh Ngọc lập tức trở nên càng khó coi hơn.
"Không tốt! Cao thủ Giáo Đình dường như toàn bộ được thu hút tới, lần này ngay cả chúng ta chỉ sợ cũng không đi nổi!"
Hai người có thể cảm nhận được rõ ràng, những cường giả Giáo Định chạy tới trước tiên này, mỗi người đều có thực lực vượt xa hai người bọn họ, nếu như muốn giết hai người bọn họ mà nói, quả thực so với bóp chết một con kiến còn muốn đơn giản hơn!
"Tiểu tửu từ đâu tới! Cũng dám làm càn ở Giáo Đình ta, muốn chết!"
Trong đó có một ông lão mặc trường bào giáo chủ màu đen, sau khi khóa chặt khí tức của Diệp Trần, trực tiếp hét lớn một tiếng, sau đó hướng hắn đánh giết đi qua.
Đôi mắt của hai người Vương Thạc ngưng tụ lại, nhịn không được thất thanh nói:
"Tư liệu của người này ta từng xem qua, giống như là Cáp Đạt Uy giáo chủ áo đen, nghe nói thực lực của người này ở bên trong giáo chủ áo đen cũng là đứng hàng đầu, coi như so với Hồng y đại giáo chủ cũng không kém nhiều lắm, chỉ sợ ít nhất cũng có thực lực là Thần Cấp trở lên!"
Hàn Dĩnh Ngọc nghe được điều này, không thể không nhìn về phía đạo bóng dáng thiếu niên gầy còm kia, trong lòng thầm than, "Xong! Tiểu gia hỏa này không biết trời cao đất rộng, vậy mà lẻ loi một mình, một mình xông vào Giáo Đình của phương Tây, quả thực chính là đang tự tìm đường chết a!"
Tuy nhiên, những chuyện xảy ra ngay sau đó ngay lập tức khiến cho cô ta phải trợn mắt há hốc mồm ra để mà nhìn.
Đối mặt với công kích của một vị cường giả Thần Cấp, tên thiếu niên thần bí kia vậy mà không có nhúc nhích chút nào, giống như chỉ là thuận tay bắn ra:
"Sưu!"
Một đạo kiếm mang màu tím phát ra từ đầu ngón tay, bay thẳng về phía Cáp Đạt Uy giáo chủ áo đen kia mà tới.
"Bành!"
Cả người Cáp Đạt Uy ở trên không trung, ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra thì đầu lại bị luồng kiếm mang màu tím kia rõ ràng chém thành một đám sương máu!
"Cái gì!"
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì ngay lập tức tất cả đều biến sắc hoảng sợ.
Những tên cao thủ của Giáo Đình kia đang muốn xông lên thì tất cả đều lùi lại rất nhanh, trong lúc nhất thời không còn có bất cứ một ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Các hạ rốt cuộc là ai? Vì sao muốn tự tiện xông vào Giáo Đình ta?"
Cuối cùng, một tên Hồng y đại giáo chủ xuất hiện, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, chậm rãi mở miệng nói.
Diệp Trần liếc mắt nhàn nhạt nhìn người kia, "Ta là ai thì đám phế vật các ngươi còn chưa xứng biết, lại nói lại một lần cuối cùng, bảo Kha Lai Đặc đi ra đây gặp ta, bằng không hôm nay ta sẽ san bằng Giáo Đình phương Tây của các ngươi!"
Oanh!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời này, mọi người ngay lập tức bùng nổ.
Giáo Đình phương Tây đã thống chị đại lục Âu châu hơn một ngàn năm, ở thời kỳ cường thịnh thì gần như thống trị toàn cầu, ngay cả các nước phía đông đều biến thành thuộc địa.
Đây cũng là từ ngàn năm trước, còn chưa từng có người dám can đảm ở trước mặt khiêu khích sự uy nghiêm của Giáo Đình.
"Ngươi muốn chết!"
Tên Hồng y đại giáo chủ kia lập tức nổi giận, "Tất cả mọi người cùng nhau xuất thủ làm thịt cái tên cuồng đồ này!"
P/S: Ta thích nào...chương thứ 3
/1085
|