Kỳ Đông bắt tay vào việc, anh cho người hầu đem những cuốn sách khoa học tân tiến nhất và những vấn đề liên quan tới hiện tượng lạ về tâm thức con người mà khoa học chưa giải mã được! Kỳ Đông bắt đầu động não, thiết lập cơ cấu kết nối để hoàn chỉnh cỗ máy song hành. Cậu không nói với ai điều này nên gia đình Hạ Nhi và gia đình cậu rất tò mò, họ nghĩ cậu sẽ điều trị như phẫu thuật hay gì đó… mà dù vậy cũng không ai làm phiền cậu! Kỳ Đông bắt đầu đêm ngày nhọc nhằn nghiên cứu, chế tạo kết cấu mạch điện bên trong. Suốt quá trình tạo sản phẩm có nhóm người thuộc lĩnh vực khoa học máy móc hỗ trợ cậu nhưng chủ yếu là lắp ráp theo chỉ dẫn chứ kết cấu Kỳ Đông đã lên ý tưởng sẵn hết rồi!
…
5 tháng sau… ~
Quãng thời gian gần nửa năm cuối cùng cỗ máy song hành cũng hoàn thiện và cho ra đời một máy móc hiện đại thú vị! Một cỗ máy chiều dài và chiều cao bằng cầu môn bóng đá và được lắp ráp bởi chất liệu tiên tiến hàng đầu. Kỳ Đông cười nhẹ vì hoàn tất nhưng trái lại sắc mặt anh cũng phờ phạc, gầy gò khá nhiều vì hầu như đêm nào cũng ngủ không đủ giấc! Hoắc Lẫm Việt mời về bác sĩ theo dõi kỹ càng sức khoẻ cho con trai, Kỳ Đông vội vàng sai người di chuyển Hạ Nhi xuống đây do cỗ máy khó di chuyển được nơi khác!
> > >
Giường bệnh vừa tới, theo sau là dàn hộ tống bởi năm anh trai nhót ruột… Kỳ Đông ẵm Hạ Nhi lên rồi đặt cô nằm bên trong cỗ máy, các người anh nhìn không chớp mắt lần đầu thấy loại máy móc lạ lùng như này liền đánh tiếng hỏi: Kỳ Đông, đây là cỗ máy gì vậy?
Anh cặn kẽ giải thích: Các anh có từng nghe giả thuyết về thế giới song song vô hình vẫn còn tồn tại giữa giới nhân loại chưa ạ? Cỗ máy này chính là thôi miên cơ quan hoạt động của não và tín hiệu não ra lệnh cho cơ thể con người. Nó có chút ma mị, có thể đưa tâm thức con người vào một thế giới song song, ví như hồn xuất ra khỏi cơ thể đó ạ!
Dứt câu, cậu đội lên đầu Hạ Nhi một cái nón xung quanh phủ đầy dây điện và các mạch điện khác kết nối với hệ thống chủ. Hoàn tất anh thao tác trên đó rồi đội lên đầu mình cái nón y như Hạ Nhi và có một sợi dây liên kết nón giữa cậu và cô nhưng trước khi nằm anh nhìn năm anh trai cô rồi căn dặn kỹ lưỡng!
- Khi em nằm xuống các anh hãy ấn cái nút đỏ trên máy chủ và trong lúc em chưa tỉnh dậy mà Hạ Nhi hay em có biểu hiện gì thì các anh hãy đứng yên. Đừng đến gần hay làm gì nhé!
Hoắc Kỳ lập tức nhắm mắt nằm xuống, Hạo Hiên làm theo, ấn cái nút và chốc mắt âm thanh ting tít vang vọng khắp căn phòng, cỗ máy cũng phát sáng đèn chói lóa… và Kỳ Đông bây giờ đã nằm bất động như khúc gỗ. Ai cũng nôn nóng chờ đợi chuyện xảy ra tiếp theo!
{ Bên trong cỗ máy… }
…
- Hửm… Aaa… thành công rồi!
- Cỗ máy thôi miên não mình hoàn thành rồi, bây giờ mình có thể cử động như ở thế giới thực vậy!
Kỳ Đông hiện đang ở một khoảng hư vô, anh có thể làm gì tùy ý như ở thực tại. Cỗ máy đã thôi miên và điều khiển não bộ của anh trong khoảng hư vô bí ẩn này, cậu bắt đầu đăm chiêu nghĩ ngợi:
- Hmm… bây giờ tìm Hạ Nhi ở đâu đây? Cơ thể mình vẫn chưa đến được thế giới nào cả!
Cỗ máy song hành thời gian có thể khiến linh hồn hoặc tâm trí Kỳ Đông song hành ở một thế giới vô hình giả thuyết ở hiện tại, bằng cách thôi miên và khống chế hoàn toàn não bộ. Trong lúc không biết đi đâu đang lơ lửng di chuyển đủ hướng như gió, bất ngờ cỗ máy đưa cậu đến một thế giới lạ… nơi đây không có người hay thú vật nào, chỉ có một quang cảnh tuyệt trần thực tại không có. Kỳ Đông mở to mắt ra nhìn, hiếm khi nào mà anh ngạc nhiên nhiều như vậy, xung quanh có những con suối tinh khiết và thác nước đẹp tráng lệ đang chảy róc rách.
…
5 tháng sau… ~
Quãng thời gian gần nửa năm cuối cùng cỗ máy song hành cũng hoàn thiện và cho ra đời một máy móc hiện đại thú vị! Một cỗ máy chiều dài và chiều cao bằng cầu môn bóng đá và được lắp ráp bởi chất liệu tiên tiến hàng đầu. Kỳ Đông cười nhẹ vì hoàn tất nhưng trái lại sắc mặt anh cũng phờ phạc, gầy gò khá nhiều vì hầu như đêm nào cũng ngủ không đủ giấc! Hoắc Lẫm Việt mời về bác sĩ theo dõi kỹ càng sức khoẻ cho con trai, Kỳ Đông vội vàng sai người di chuyển Hạ Nhi xuống đây do cỗ máy khó di chuyển được nơi khác!
> > >
Giường bệnh vừa tới, theo sau là dàn hộ tống bởi năm anh trai nhót ruột… Kỳ Đông ẵm Hạ Nhi lên rồi đặt cô nằm bên trong cỗ máy, các người anh nhìn không chớp mắt lần đầu thấy loại máy móc lạ lùng như này liền đánh tiếng hỏi: Kỳ Đông, đây là cỗ máy gì vậy?
Anh cặn kẽ giải thích: Các anh có từng nghe giả thuyết về thế giới song song vô hình vẫn còn tồn tại giữa giới nhân loại chưa ạ? Cỗ máy này chính là thôi miên cơ quan hoạt động của não và tín hiệu não ra lệnh cho cơ thể con người. Nó có chút ma mị, có thể đưa tâm thức con người vào một thế giới song song, ví như hồn xuất ra khỏi cơ thể đó ạ!
Dứt câu, cậu đội lên đầu Hạ Nhi một cái nón xung quanh phủ đầy dây điện và các mạch điện khác kết nối với hệ thống chủ. Hoàn tất anh thao tác trên đó rồi đội lên đầu mình cái nón y như Hạ Nhi và có một sợi dây liên kết nón giữa cậu và cô nhưng trước khi nằm anh nhìn năm anh trai cô rồi căn dặn kỹ lưỡng!
- Khi em nằm xuống các anh hãy ấn cái nút đỏ trên máy chủ và trong lúc em chưa tỉnh dậy mà Hạ Nhi hay em có biểu hiện gì thì các anh hãy đứng yên. Đừng đến gần hay làm gì nhé!
Hoắc Kỳ lập tức nhắm mắt nằm xuống, Hạo Hiên làm theo, ấn cái nút và chốc mắt âm thanh ting tít vang vọng khắp căn phòng, cỗ máy cũng phát sáng đèn chói lóa… và Kỳ Đông bây giờ đã nằm bất động như khúc gỗ. Ai cũng nôn nóng chờ đợi chuyện xảy ra tiếp theo!
{ Bên trong cỗ máy… }
…
- Hửm… Aaa… thành công rồi!
- Cỗ máy thôi miên não mình hoàn thành rồi, bây giờ mình có thể cử động như ở thế giới thực vậy!
Kỳ Đông hiện đang ở một khoảng hư vô, anh có thể làm gì tùy ý như ở thực tại. Cỗ máy đã thôi miên và điều khiển não bộ của anh trong khoảng hư vô bí ẩn này, cậu bắt đầu đăm chiêu nghĩ ngợi:
- Hmm… bây giờ tìm Hạ Nhi ở đâu đây? Cơ thể mình vẫn chưa đến được thế giới nào cả!
Cỗ máy song hành thời gian có thể khiến linh hồn hoặc tâm trí Kỳ Đông song hành ở một thế giới vô hình giả thuyết ở hiện tại, bằng cách thôi miên và khống chế hoàn toàn não bộ. Trong lúc không biết đi đâu đang lơ lửng di chuyển đủ hướng như gió, bất ngờ cỗ máy đưa cậu đến một thế giới lạ… nơi đây không có người hay thú vật nào, chỉ có một quang cảnh tuyệt trần thực tại không có. Kỳ Đông mở to mắt ra nhìn, hiếm khi nào mà anh ngạc nhiên nhiều như vậy, xung quanh có những con suối tinh khiết và thác nước đẹp tráng lệ đang chảy róc rách.
/72
|