Khi Hoắc Mạnh Lam gọi đến cuộc điện thoại thứ chín nhưng vẫn không có một ai giang tay cứu trợ, thì bên ngoài hành lang vang lên tiếng giày cao gót miết trên sàn nhà, theo đó, một bóng hình dong dỏng uyển chuyển xuất hiện trước cửa phòng bệnh.
Hoắc Mạnh Lam nhìn lên, đột nhiên ngơ ngẩn, cô gái mặc một chiếc váy ngắn hở ngực gợi cảm cùng với mái tóc xoăn màu sợi đay, cả người toát lên một vẻ đẹp mĩ miều khiến người ta lóa mắt, chính là kiểu người khiến cho đàn ông vừa nhìn đã khen ngợi không ngớt.
"Cô là?"
Hoắc Mạnh Lam chưa từng gặpcô gái này, không biết có phải cô đi vào nhầm phòng không nữa.
Mạc Tiểu Vang hất cằm, nhìn Hoắc Mạnh Lam từ trên xuống dưới một lượt, sau đó bước từng bước uyển chuyển đến bên cạnh giường của Hoắc Mạnh Lam, giọng cao ngạo: "Anh không cần biết tôi là ai, anh chỉ cần rõ một điều, tôi, là bạn gái cũ của Sở Tường Hùng."
Hoắc Mạnh Lam nhăn mày, ngữ điệu của Mạc Tiểu Vang khiến hắn khó chịu,nhất thời chút thiện cảm vừa có của hắn dành cho cô ta đột ngột tan biến, nhưng câu nói cuối cùng của Mạc Tiểu Vang làm cho hắn thấy tò mò.
Hoắc Mạnh Lam tỏ vẻ ngạc nhiên, ngước mắt lên dò xét Mạc Tiểu Vang, cố ra vẻ thản nhiên nói: "Vậy thì sao? Có liên quan gì đến tôi?"
Mạc Tiểu Vang không thay đổi sắc mặt, cười nói: "Thật sự không có quan hệ gì sao? Chúng ta đều là người cũ của Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên, anh không thấy chúng ta cần phải hợp tác sao?"
"Hợp tác?"
Hoắc Mạnh Lam nhướn mày, "Có ý gì?"
"Tôi đã điều tra kĩ về anh, tuy anh xuất thân ở nông thôn nhưng lại có tài năng và dã tâm, điều quan trọng nhất là anh rất ích kỉ, cũng rất thông minh, vì vậy chắc chắn anh hiểu tôi đang nói đến điều gì.Đừng có nói với tôi rằng anh không quan tâm đến bạn gái cũ Lâm Phiên Phiên, như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy rất giả tạo.Tôi không thích hợp tác với người không thành thực đâu nhé."
Hoắc Mạnh Lam suy nghĩ chốc lát, duỗi tay nói: "Cô đã nói đến nước này rồi vậy thì tôi cũng chẳng còn gì để nói.Cô nói rõ mục đích của mình đi, tôi nghe xong sẽ suy nghĩ đến việc có hợp tác với cô hay không."
"Thật sao? Hình như anh không mấy hứng thú nhỉ.Được rồi, trước khi hợp tác, tôi nghĩ món đồ này sẽ khiến anh có hứng thú."
Mạc Tiểu Vang mở chiếc túi xách hàng hiệu ra, cầm một tập tài liệu đưa cho Hoắc Mạnh Lam, nói: "Anh có còn nhớ ba thanh niên trẻ đã đánh anh phải nhập viện không? Đây là tài liệu về ba kẻ đó.Ba kẻ đó là đàn em có chút tiếng tăm của anh Phong ca, mà Phong ca lại làm việc dưới trướng của ông trùm xã hội đen Dạ Thân Sinh.
Hoắc Mạnh Lam mơ hồ nghe, ba thằng côn đồ đánh hắn trọng thương đến mức này, đến cảnh sát cũng không bắt được, khiến cho vụ án của hắn không được giải quyết. Vậy mà người phụ nữ đứng trước mặt anh lại có thể điều tra kĩ về bọn họ đến vậy, đột nhiên Hoắc Mạnh Lam trở nên cảnh giác.
"Rốt cuộc cô muốn nói gì? Cái gì mà Phong ca, cái gì Dạ Thân Sinh, tôi không hề biết họ, cũng chưa từng nghe qua."
Hắn không hề vay nặng lãi, không đắc tội với người có chức quyền, cũng có gây rối với hai nhân vật thuộc xã hội đen này đâu.
"Tên bọn họ anh chưa nghe bao giờ, nhưng hoa hậu chuyển giới Phiên Nhàn thì sao?
Mạc Tiểu Vang nở nụ cười khó đoán nhìn Hoắc Mạnh Lam, "Tôi điều tra rồi, khi hoa hậu chuyển giới Phiên Nhàn vừa đến Trung Quốc đã đến khách sạn Thế Kỷ tìm anh. Nhưng sau khi các anh ra về, hoa hậu chuyển giới lại ngồi nói chuyện rất lâu cùng Lâm Phiên Phiên ở một quán cà phê gần đó. Tôi không biết rõ ba người đã nói những gì, nhưng có một điều tôi biết rất rõ là tối hôm đó hoa hậu chuyển giới này đã đến nhà của ông trùm xã hội đen Dạ Thân Sinh, đến hôm sau thì đàn em của anh ta suýt chút nữa đã đánh chết anh, sự liên quan trong đó tôi nghĩ những người thông minh đều sẽ hiểu."
Hoắc Mạnh Lam vừa nghe lập tức hiểu ra, hắn tức giận đến mức cổ nổi gân xanh, ánh mắt hằm hằm sát khí, nghiến chặt răng nói: "Thật không ngờ, tôi không hề nghĩ rằng cô ta làm chuyện này, cô ta lại có thể nhẫn tâm độc ác như vậy, lại có thể muốn lấy mạng tôi ……"
Cho đến giờ Hoắc Mạnh Lam vẫn luôn tưởng rằng chuyện bị ba tên côn đồ tấn công cướp giật chỉ là việc ngoài ý muốn, bởi vì hắn rất hiểu Lâm Phiên Phiên, cô không thể làm được chuyện này. Nếu không nhờ Mạc Tiểu Vang nhắc đến thì hắn đúng là không hề nghi ngờ Lâm Phiên Phiên.
Thấy Hoắc Mạnh Lam phẫn nộ, Mạc Tiểu Vang hài lòng mỉm cười, sau đó đổ thêm dầu vào lửa, nói: "Bây giờ anh đã đồng ý hợp tác với tôi chưa?"
Hoắc Mạnh Lam nhìn cô ta, trong mắt hằn lên những tia máu, "Nói xem cô có kế hoạch gì, tôi quyết đấu tới cùng."
"Tốt!"
Mạc Tiểu Vang nở nụ cười chiến thắng, sau đó cô ta cúi xuống thì thầm vào tai Hoắc Mạnh Lam kế hoạch mà cô ta đã nghĩ bấy lâu nay…
Hoắc Mạnh Lam nhìn lên, đột nhiên ngơ ngẩn, cô gái mặc một chiếc váy ngắn hở ngực gợi cảm cùng với mái tóc xoăn màu sợi đay, cả người toát lên một vẻ đẹp mĩ miều khiến người ta lóa mắt, chính là kiểu người khiến cho đàn ông vừa nhìn đã khen ngợi không ngớt.
"Cô là?"
Hoắc Mạnh Lam chưa từng gặpcô gái này, không biết có phải cô đi vào nhầm phòng không nữa.
Mạc Tiểu Vang hất cằm, nhìn Hoắc Mạnh Lam từ trên xuống dưới một lượt, sau đó bước từng bước uyển chuyển đến bên cạnh giường của Hoắc Mạnh Lam, giọng cao ngạo: "Anh không cần biết tôi là ai, anh chỉ cần rõ một điều, tôi, là bạn gái cũ của Sở Tường Hùng."
Hoắc Mạnh Lam nhăn mày, ngữ điệu của Mạc Tiểu Vang khiến hắn khó chịu,nhất thời chút thiện cảm vừa có của hắn dành cho cô ta đột ngột tan biến, nhưng câu nói cuối cùng của Mạc Tiểu Vang làm cho hắn thấy tò mò.
Hoắc Mạnh Lam tỏ vẻ ngạc nhiên, ngước mắt lên dò xét Mạc Tiểu Vang, cố ra vẻ thản nhiên nói: "Vậy thì sao? Có liên quan gì đến tôi?"
Mạc Tiểu Vang không thay đổi sắc mặt, cười nói: "Thật sự không có quan hệ gì sao? Chúng ta đều là người cũ của Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên, anh không thấy chúng ta cần phải hợp tác sao?"
"Hợp tác?"
Hoắc Mạnh Lam nhướn mày, "Có ý gì?"
"Tôi đã điều tra kĩ về anh, tuy anh xuất thân ở nông thôn nhưng lại có tài năng và dã tâm, điều quan trọng nhất là anh rất ích kỉ, cũng rất thông minh, vì vậy chắc chắn anh hiểu tôi đang nói đến điều gì.Đừng có nói với tôi rằng anh không quan tâm đến bạn gái cũ Lâm Phiên Phiên, như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy rất giả tạo.Tôi không thích hợp tác với người không thành thực đâu nhé."
Hoắc Mạnh Lam suy nghĩ chốc lát, duỗi tay nói: "Cô đã nói đến nước này rồi vậy thì tôi cũng chẳng còn gì để nói.Cô nói rõ mục đích của mình đi, tôi nghe xong sẽ suy nghĩ đến việc có hợp tác với cô hay không."
"Thật sao? Hình như anh không mấy hứng thú nhỉ.Được rồi, trước khi hợp tác, tôi nghĩ món đồ này sẽ khiến anh có hứng thú."
Mạc Tiểu Vang mở chiếc túi xách hàng hiệu ra, cầm một tập tài liệu đưa cho Hoắc Mạnh Lam, nói: "Anh có còn nhớ ba thanh niên trẻ đã đánh anh phải nhập viện không? Đây là tài liệu về ba kẻ đó.Ba kẻ đó là đàn em có chút tiếng tăm của anh Phong ca, mà Phong ca lại làm việc dưới trướng của ông trùm xã hội đen Dạ Thân Sinh.
Hoắc Mạnh Lam mơ hồ nghe, ba thằng côn đồ đánh hắn trọng thương đến mức này, đến cảnh sát cũng không bắt được, khiến cho vụ án của hắn không được giải quyết. Vậy mà người phụ nữ đứng trước mặt anh lại có thể điều tra kĩ về bọn họ đến vậy, đột nhiên Hoắc Mạnh Lam trở nên cảnh giác.
"Rốt cuộc cô muốn nói gì? Cái gì mà Phong ca, cái gì Dạ Thân Sinh, tôi không hề biết họ, cũng chưa từng nghe qua."
Hắn không hề vay nặng lãi, không đắc tội với người có chức quyền, cũng có gây rối với hai nhân vật thuộc xã hội đen này đâu.
"Tên bọn họ anh chưa nghe bao giờ, nhưng hoa hậu chuyển giới Phiên Nhàn thì sao?
Mạc Tiểu Vang nở nụ cười khó đoán nhìn Hoắc Mạnh Lam, "Tôi điều tra rồi, khi hoa hậu chuyển giới Phiên Nhàn vừa đến Trung Quốc đã đến khách sạn Thế Kỷ tìm anh. Nhưng sau khi các anh ra về, hoa hậu chuyển giới lại ngồi nói chuyện rất lâu cùng Lâm Phiên Phiên ở một quán cà phê gần đó. Tôi không biết rõ ba người đã nói những gì, nhưng có một điều tôi biết rất rõ là tối hôm đó hoa hậu chuyển giới này đã đến nhà của ông trùm xã hội đen Dạ Thân Sinh, đến hôm sau thì đàn em của anh ta suýt chút nữa đã đánh chết anh, sự liên quan trong đó tôi nghĩ những người thông minh đều sẽ hiểu."
Hoắc Mạnh Lam vừa nghe lập tức hiểu ra, hắn tức giận đến mức cổ nổi gân xanh, ánh mắt hằm hằm sát khí, nghiến chặt răng nói: "Thật không ngờ, tôi không hề nghĩ rằng cô ta làm chuyện này, cô ta lại có thể nhẫn tâm độc ác như vậy, lại có thể muốn lấy mạng tôi ……"
Cho đến giờ Hoắc Mạnh Lam vẫn luôn tưởng rằng chuyện bị ba tên côn đồ tấn công cướp giật chỉ là việc ngoài ý muốn, bởi vì hắn rất hiểu Lâm Phiên Phiên, cô không thể làm được chuyện này. Nếu không nhờ Mạc Tiểu Vang nhắc đến thì hắn đúng là không hề nghi ngờ Lâm Phiên Phiên.
Thấy Hoắc Mạnh Lam phẫn nộ, Mạc Tiểu Vang hài lòng mỉm cười, sau đó đổ thêm dầu vào lửa, nói: "Bây giờ anh đã đồng ý hợp tác với tôi chưa?"
Hoắc Mạnh Lam nhìn cô ta, trong mắt hằn lên những tia máu, "Nói xem cô có kế hoạch gì, tôi quyết đấu tới cùng."
"Tốt!"
Mạc Tiểu Vang nở nụ cười chiến thắng, sau đó cô ta cúi xuống thì thầm vào tai Hoắc Mạnh Lam kế hoạch mà cô ta đã nghĩ bấy lâu nay…
/477
|