Chương 26: Cậu và Ninh Sơ rất thân quen?
Ninh Sơ đặt gậy bóng xuống, nhún vai với Âu Trạch hãy còn đang ngẩn tò te, "Tôi thắng."
Bầu không khí trong phòng bao yên tĩnh đến quỷ dị, Ninh Sơ không muốn nán lại, nên đi đến bên người Âu Trạch, đè thấp giọng nói, "Tôi ở bên ngoài chờ anh, đừng quên mang chi phiếu ra cho tôi!"
Sắc mặt Âu Trạch đen xì, "Trong mắt cô chỉ có tiền thôi hả?"
"Liên quan khỉ gió gì đến anh!"
Nhìn Ninh Sơ kiêu ngạo rời đi như con Khổng Tước, Âu Trạch cố nén kích thích muốn đuổi theo, anh ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đứng cạnh cửa sổ hút thuốc, vẻ mặt ai oán đi đến, "Anh hai, em vốn muốn thắng Tiểu Sơ Sơ, nhưng anh làm em giật mình thua mất rồi."
Dung Cẩn Ngôn phủi bụi trên đầu ngón tay, "Buổi tối muốn ăn khuya với cô ấy?"
Âu Trạch cười ha ha, "Anh nghe nhầm, buổi tối em còn có hẹn đó!"
"Cậu rất muốn cô ấy thua?" Vẫn là giọng điệu bình tĩnh đó nhưng Âu Trạch nghe ra mùi vị nguy hiểm trong đó.
Da đầu Âu Trạch run lên, "Đó còn không phải vì muốn thắng cô ấy rồi dâng cô ấy cho anh sao?"
Dung Cẩn Ngôn hơi nheo mắt lại, "Tôi tìm phụ nữ, còn cần cậu dâng?"
Âu Trạch nhìn đáy mắt như sắp nổi giông bão của Dung Cẩn Ngôn, anh ta cố gắng tìm từ nói, "Anh hai, thật ra em có điều tra qua chuyện Tiểu Sơ Sơ ở nước ngoài, cô ấy có vẻ rất biết chơi, hình như còn từng có mấy bạn trai, cuộc sống cá nhân hỗn loạn, nghe nói đến anh Cảnh Thâm cũng ngã trên tay cô ấy, hình như loại hình như anh cô ấy còn chưa thử qua, không biết cô ấy có hứng thú với anh không? Huống chi, anh còn chưa nói chuyện yêu đương bao giờ, nhỡ bị cô ấy lừa thì sao?"
Sắc mặt Dung Cẩn Ngôn âm trầm, "Khỏi nói đến người kia, còn nữa, ai cho cậu điều tra cô ấy?"
Âu Trạch, "..." Anh hai đây là cãi ngang với anh ta à, anh ta có nói gì sai sao?
"Anh hai, nếu em thua, em sẽ đưa chi phiếu cho cô ấy!" Âu Trạch không muốn đứng ở bên cạnh cái điều hòa Dung Cẩn Ngôn này nữa nên xoay người, muốn chuồn.
"Chậm đã." Dung Cẩn Ngôn dịu tắt mẩu thuốc lá còn nửa, "Việc này cậu không cần xen vào, tôi sẽ tự cho cô ấy."
Âu Trạch, "Anh hai, đàn ông nói được thì làm được, nếu như anh không đưa chi phiếu cho cô ấy, em có thể tự bỏ ra, em cũng không muốn mang tiếng xấu đâu!"
Dung Cẩn Ngôn híp mắt, "Cậu và cô ấy rất quen thân sao? Sau này chuyện của cô ấy, cậu bớt quản đi!"
Âu Trạch, "..." Sao anh ta lại bị chửi rồi ?
...
Ninh Sơ đợi ở cửa phòng bao những năm phút đồng hồ, không thấy Âu Trạch ra, bụng cô có chút không thoải mái, nên đi toilet một chuyến.
Đi toilet xong, cô đang định đẩy cửa phòng ra thì phòng bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng kêu của nam nữ.
"Cậu chủ Hiên, nhẹ chút!"
"Anh xấu quá! Thật đáng ghét!"
Giọng nói điệu chảy nước này, ngoài của Liễu Thuần Nhi ra thì còn có thể là của ai.
"Tiểu yêu tinh, rốt cuộc bao giờ em mới đồng ý cho anh? Mỗi ngày chỉ cho anh gặm mặt, ngày nào đó anh nín đến hỏng thì phải làm sao bây giờ!"
Nghe thấy mấy lời bỉ ổi của Ninh Trạch Hiên, Ninh Sơ ghét bỏ bĩu môi. Ninh Trạch Hiên cũng không thiếu bạn gái, hiện tại lại bị cái cột đèn giao thông công cộng như Liễu Thuần Nhi mê hoặc đến choáng váng đầu óc, thật đúng là vứt hết thể diện nhà họ Ninh.
"Không phải em không cho đâu, hôm nay em vốn thắng được trận múa kia, đều tại cô em gái tốt kia của anh, cô ta chính là đố kỵ với em, không muốn thấy em tốt hơn cô ta nên mới vậy, cậu chủ Hiên, anh nhất định phải xả cục tức này cho em! Nếu anh trút giận cho em, em sẽ cho anh."
Nghĩ đến lúc Ninh Sơ khiêu vũ phát ra sức cuốn hút khôn tả, Ninh Trạch Hiên lại hôn Liễu Thuần Nhi một cá, trong đầu nghĩ đến dáng người xinh đẹp của Ninh Sơ, hơi thở của anh ta nặng thêm vài phần, "Bảo bối em yên tâm, anh nhất định sẽ thay em xử lý tiện nhân kia!"
Ninh Trạch Hiên vừa dứt lời, một chậu nước lạnh, đột nhiên từ đỉnh đầu giội xuống, anh ta và Liễu Thuần Nhi nháy mắt ướt sũng.
"Con mẹ nó là ai?" Ninh Trạch Hiên kéo cửa, lại phát hiện cửa bị người ta khóa lại từ bên ngoài.
"Mở cửa, nếu để tao biết mày là ai, ông đây nhất định giết chết mày!" Ninh Trạch Hiên nổi trận lôi đình.
Liễu Thuần Nhi yêu xinh đẹp, nếu không trang điểm sẽ không ra cửa, nước lạnh dội xuống khiến tóc tai cô ta rối loạn, lớp trang điểm nhòe nhoẹt, cô ta ôm mặt, nước mắt ào ào rơi xuống.
/1384
|