Chương 25: Ánh mắt khiến cô có áp lực
Âu Trạch vẫn chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ nào lớn gan như vậy.
Anh ta nhếch môi, cười tà mị, "Cô đại khái còn không biết tôi là cao thủ bi-a đi? Đêm nay, cô nhất định là của tôi!"
Thân thể Ninh Sơ lười biếng dựa vào bàn bi-a, đôi mắt xinh đẹp khẽ nháy với Âu Trạch, "Vậy thì phải xem anh cố bản lĩnh đó không."
Âu Trạch bị ánh mắt Ninh Sơ nhìn cho rộn rạo nuốt nước bọt.
Mẹ nó, quả đúng là yêu tinh.
May mà anh ta thân kinh bách chiến, nếu không, chỉ một ánh mắt của yêu tinh này cũng có thể khiến anh ta có phản ứng rồi.
Âu Trạch không chú ý tới, lúc anh ta mắt đi mày lại với Ninh Sơ đã khiến cho người đàn ông nào đó ngồi trên ghế sofa trước nay luôn thản nhiên bình tĩnh cũng phải thay đổi sắc mặt.
Quy tắc đánh bi-a, Âu Trạch và Ninh Sơ đều đã quen thuộc.
Âu Trạch đánh bóng trước.
Anh ta đánh trúng liên tiếp sáu bóng.
"Người đẹp, nếu hiện tại cô nhận thua vẫn còn kịp."
Ninh Sơ nhìn Âu Trạch cười đến là đắc ý, cô cởi giày cao gót, không nói gì, cúi người, nhắm bóng, một kích gọn gàng.
Âu Trạch nhìn thấy động tác quen thuộc cùng tư thế chơi bóng của Ninh Sơ, nụ cười trên mặt cứng ngắc.
Xem ra, cô vẫn có chút tài năng!
Cố Ngọc cùng bạn gái bên cạnh đều bị hấp dẫn.
Dung Cẩn Ngôn vẫn ngồi ở trên ghế sofa, đến tư thế cũng chưa thay đổi, anh cúi đầu đốt điếu thuốc, đặt lên môi, hút một ngụm, phun ra sương khói, mắt phượng hẹp dài nhìn người phụ nữ chơi bóng qua khói thuốc.
Cô mặc đồng phục tiếp rượu của quán bar, trên người có một chiếc đai thắt eo, dưới là váy ngắn xếp ly, cũng không lộ gì nhưng lại gợi cảm nói không nên lời.
Đặc biệt lúc cô khom lưng chơi bóng, đường cong vô cùng hoàn mỹ khẽ vểnh lên, vòng eo vừa nhỏ vừa dẻo, giống như chỉ cần siết một cái là đứt.
Cô cuộn tóc trên đầu, lộ ra cần cổ trắng ngần như thiên nga, cánh tay nhỏ, lúc đánh bóng, tương đối có lực.
Ánh mắt Dung Cẩn Ngôn nhìn cô, dần trở nên thâm thúy.
Ninh Sơ không cần quay đầu lại, cũng nhận ra đằng sau có ánh mắt rơi vào trên người cô, khiến lưng cô gai gai.
Cô thật sự chưa thấy qua ánh mắt nào có sức uy hiếp như vậy.
Một thoáng bất cẩn để Âu Trạch thắng hai quả bóng.
Âu Trạch tràn đầy lòng tin, "Tiểu Sơ Sơ, cô vẫn nên chịu thua đi!"
Ninh Sơ giữ vững tinh thần, không bị ánh mắt sắc bén phía sau ảnh hưởng, cô nhếch môi, "Không tới cuối cùng, ai thua ai thắng còn chưa chắc đâu!"
Âu Trạch gật đầu, "Tôi đây rất thích những người phụ nữ co gan khiêu chiến như cô!"
Âu Trạch vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Dung Cẩn Ngôn ngồi trên ghế sofa đứng lên, bàn trà trước người anh bị đạp đổ trên mặt đất, chai rượu chén ly đều vỡ nát.
Tiếng vang thật lớn kia, đại khái chính là tiếng bàn trà bị đạp đổ.
Âu Trạch sợ tới mức khẽ run, vừa rồi anh ta có nói bậy hả ?
Dung Cẩn Ngôn đi đến bên cửa sổ, anh không nhìn Ninh Sơ nữa, cũng không nhìn Âu Trạch, nhưng anh càng như vậy, trong lòng Âu Trạch càng bồn chồn.
Bởi vì khẩn trương, không yên lòng, cho nên cuối cùng lại để Ninh Sơ phản chiêu, thắng trận.
Trong lòng Âu Trạch như có một vạn con ngựa lao nhanh qua, anh hai nhất định là cố ý đúng không? Tuy không nói gì, nhưng đạp đổ bàn trà, tạo áp lực vô hình với anh ta, chính là vì muốn anh ta thua Ninh Sơ?
Thua cái khỉ gió! ! !
Anh ta thắng, còn có thể đưa Ninh Sơ đến trên giường anh đó!
Anh hai sẽ không cho rằng, anh ta thật sự muốn tán tỉnh Ninh Sơ, tranh cướp người phụ nữ với anh chứ?
/1384
|