Chương 2838
“Cái này thì có quan hệ gì, nhân duyên của hai người là do ông trời sắp đặt, là trời cao an bài.”
Cô ta lấy lời nói trong Chí Tôn Bảo ra, thật sự cảm thấy nó rất thích hợp nhất để sử dụng vào lúc này.
“Cô chắc chứ?” Anh ta dừng lại rồi nhìn lấy cô ta.
“Đương nhiên, cho dù bây giờ cô ấy không thích anh, nhưng trong tương lai cô ấy nhất định sẽ yêu anh, không có cách nào tự giải thoát được đâu.”
“Vậy sao? Vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi sẽ đợi cô ấy yêu tôi.” Nói xong, anh ta nhìn Kỷ Nguyệt Trâm đầy ẩn ý.
“Về nhà đi, không cần tìm, tôi có kế hoạch của mình.”
Nghe xong, Kỷ Nguyệt cảm thấy rất bối rối, cô ta thực sự không hiểu anh ta có thể lên kế hoạch gì.
Mỗi ngày cô ta vẫn cùng anh ta quậy phá với nhau, cũng không nhìn ra nh ta tiếp cận cô gái nào khác, cũng không có điện thoại hay tin nhắn, ngoại trừ mỗi ngày David đều tới đây, cơ bản là không có giao tiếp với ai ngoài xã hội.
Cứ như vậy, còn kế hoạch gì nữa?
Hai người quay trở lại ngôi nhà, lại phát hiện trong nhà là một đống lộn xộn.
Khóa cửa đã bị phá, nhưng may mắn là thiết bị giám sát vẫn còn nguyên vẹn.
Nhưng David đã biến mất!
William cau mày dữ dội, nhanh chóng đi ‘kiểm tra thiết bị giám sát và phát hiện một nhóm người đã đột nhập rồi bắt David đi.
Thậm chí đối phương còn nhìn thẳng vào thiết bị giám sát nói một câu.
“Anh ta nói gì vậy?”
Kỷ Nguyệt Trâm không thể đọc được khẩu hình miệng của kẻ đột nhập, chỉ có thể nhìn anh ta đầy sợ hãi.
“Anh ta yêu cầu tôi giao Kagle ra để đổi người về.”
“Không phải không ai biết Kagle vẫn còn sống sao? Làm sao họ có thể…”
“Kagel biết.”
William nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, khớp xương trắng bệch.
Khuôn mặt của anh ta cực kỳ khó nhìn, lông mày nhíu chặt.
“Vậy họ là ai, tại sao họ lại muốn cứu Kagle?”
“Đó là cấp dưới của Kagle. Anh ta đã chết trong một vụ tai nạn ngoài ý muốn một năm trước, nhưng hóa là là giả chết. Có vẻ như Kagle đã nhận ra tôi sẽ trả thù, cho nên anh ta đã chuẩn bị đầy đủ từ sớm.”
“Vậy nên, anh ta sớm đã đoán ra được anh sẽ không giết anh ta, nên mới sắp xếp tất cả chuyện này sao?”
Kỷ Nguyệt Trâm nghĩ đến chuyện này, cô ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Tính toán bước đi kinh khủng đến mức này sao?
Anh ta đã bắt đầu lên kế hoạch từ một năm trước, chờ đợi đến giờ phút này để cứu lấy bản thân mình.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Kỷ Nguyệt Trâm lo lắng nhìn William.
Bầu không khí trong cả căn phòng ngay lập tức trở nên nghiêm trọng, William đã phản bội tổ chức, còn đang bị truy lùng dã man. Giờ thì Kagle lại như hổ rình mồi, nếu giao Kagle ra thì chẳng khác nào thả kẻ thù nguy hiểm nhất ra sao?
“Cái này thì có quan hệ gì, nhân duyên của hai người là do ông trời sắp đặt, là trời cao an bài.”
Cô ta lấy lời nói trong Chí Tôn Bảo ra, thật sự cảm thấy nó rất thích hợp nhất để sử dụng vào lúc này.
“Cô chắc chứ?” Anh ta dừng lại rồi nhìn lấy cô ta.
“Đương nhiên, cho dù bây giờ cô ấy không thích anh, nhưng trong tương lai cô ấy nhất định sẽ yêu anh, không có cách nào tự giải thoát được đâu.”
“Vậy sao? Vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi sẽ đợi cô ấy yêu tôi.” Nói xong, anh ta nhìn Kỷ Nguyệt Trâm đầy ẩn ý.
“Về nhà đi, không cần tìm, tôi có kế hoạch của mình.”
Nghe xong, Kỷ Nguyệt cảm thấy rất bối rối, cô ta thực sự không hiểu anh ta có thể lên kế hoạch gì.
Mỗi ngày cô ta vẫn cùng anh ta quậy phá với nhau, cũng không nhìn ra nh ta tiếp cận cô gái nào khác, cũng không có điện thoại hay tin nhắn, ngoại trừ mỗi ngày David đều tới đây, cơ bản là không có giao tiếp với ai ngoài xã hội.
Cứ như vậy, còn kế hoạch gì nữa?
Hai người quay trở lại ngôi nhà, lại phát hiện trong nhà là một đống lộn xộn.
Khóa cửa đã bị phá, nhưng may mắn là thiết bị giám sát vẫn còn nguyên vẹn.
Nhưng David đã biến mất!
William cau mày dữ dội, nhanh chóng đi ‘kiểm tra thiết bị giám sát và phát hiện một nhóm người đã đột nhập rồi bắt David đi.
Thậm chí đối phương còn nhìn thẳng vào thiết bị giám sát nói một câu.
“Anh ta nói gì vậy?”
Kỷ Nguyệt Trâm không thể đọc được khẩu hình miệng của kẻ đột nhập, chỉ có thể nhìn anh ta đầy sợ hãi.
“Anh ta yêu cầu tôi giao Kagle ra để đổi người về.”
“Không phải không ai biết Kagle vẫn còn sống sao? Làm sao họ có thể…”
“Kagel biết.”
William nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, khớp xương trắng bệch.
Khuôn mặt của anh ta cực kỳ khó nhìn, lông mày nhíu chặt.
“Vậy họ là ai, tại sao họ lại muốn cứu Kagle?”
“Đó là cấp dưới của Kagle. Anh ta đã chết trong một vụ tai nạn ngoài ý muốn một năm trước, nhưng hóa là là giả chết. Có vẻ như Kagle đã nhận ra tôi sẽ trả thù, cho nên anh ta đã chuẩn bị đầy đủ từ sớm.”
“Vậy nên, anh ta sớm đã đoán ra được anh sẽ không giết anh ta, nên mới sắp xếp tất cả chuyện này sao?”
Kỷ Nguyệt Trâm nghĩ đến chuyện này, cô ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Tính toán bước đi kinh khủng đến mức này sao?
Anh ta đã bắt đầu lên kế hoạch từ một năm trước, chờ đợi đến giờ phút này để cứu lấy bản thân mình.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Kỷ Nguyệt Trâm lo lắng nhìn William.
Bầu không khí trong cả căn phòng ngay lập tức trở nên nghiêm trọng, William đã phản bội tổ chức, còn đang bị truy lùng dã man. Giờ thì Kagle lại như hổ rình mồi, nếu giao Kagle ra thì chẳng khác nào thả kẻ thù nguy hiểm nhất ra sao?
/2750
|