Chương 2721
“Lê Sa, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. Chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không từ bỏ.”
Chỉ cần… em yêu anh, anh sẵn sàng trả giá mọi thứ.
Anh ấy đã từng trải qua quấng thời gian yêu đơn phương đến khắc cốt ghi tâm, nổ lực bằng tất cả nhiệt huyết cũng không thể đổi lấy một phút nhớ nhung từ cô ta.
Tình yêu của anh ấy như đá tảng đâm vào biển, nhưng không thể tạo nên chút phản ứng gì, ngay cả bọt biển cũng không có.
Cảm giác thất bại không thể diễn tả thành lời được.
May mắn thay, ông trời đã đưa Lê Sa đến với anh ấy, để anh ấy hiểu được cảm giác hạnh phúc khi được người khác yêu thương như thế nào.
Anh ấy cũng rất biết ơn vì từ đầu đến cuối Halley không bao giờ rời đi.
Sáng sớm, phái đoàn đến thăm đại sứ quán nước Anh đã chuẩn bị xong, Cung Xuyên Minh Âm cũng ăn mặc rất chỉnh tề, đi đầu hàng.
A Lê bị ép buộc phải đến, một người nào đó từ cung điện đột nhiên đến yêu cầu cô ta đi theo đưa tiên anh ta ra sân bay.
Cô ta sợ hết hồn, nhìn người đàn ông đẹp trai đứng trên đài, giống như vầng thái dương chói mắt khiến cô ta không dám tới gần.
Anh ta là Thân vương được nhân dân yêu mến, vì một người phụ nữ, anh ta sẵn sàng từ bỏ địa vị cao quý của mình.
Ngay cả khi danh tiếng của Nhật Kinh Lê Sa ở Hà Nội không tốt, không biết có bao nhiêu người cho rằng Cung Xuyên Minh Âm làm vậy không đáng.
Nhưng anh ta vẫn như xưa… mối tình sâu đậm ấy không biết rồi sẽ đi đến đâu.
Anh ta… khẳng định là rất yêu Nhật Kinh Lê Sa, mỗi lần anh ta nhìn vào ánh mắt của cô ta đều đặc biệt trìu mến, khiến cho cô ta cảm giác như đang nằm mơ vậy.
“Anh phải đi rồi.”
Giọng anh ta vọng lại gọi A Lê như người mất hồn.
“À, anh đi đường chú ý an toàn, thuận buồm xuôi gió.”
“Em muốn anh gặp tai nạn máy bay, không bao giờ trở về nữa sao?”
“Hả?”
“Đồ ngốc, máy bay đều bay ngược chiều gió, mà em muốn anh đi theo chiều gió.”
“A? Vậy sao? Em chỉ là nói nhảm, thuận miệng mới nói thế. Anh đừng để trong lòng, em sẽ cầu trời cho anh bình an vô sự trở về.”
“Không, em đi cùng anh, chúng ta cùng chết trong tai nạn máy bay, như vậy có thể kết hôn dưới lòng đất.”
“Hả?”
Sao anh ta có thể nói những lời đáng sợ như vậy.
Cô ta vốn định tiên anh ta lên máy bay, nhưng lại bị kéo lên máy bay, được sắp xếp ngồi ngay bên cạnh anh ta.
Toàn bộ hành trình A Lê không dám thở mạnh, vô cùng căng thẳng.
Nhưng anh ta vẫn bình tĩnh thoải mái, sau khi máy bay cất cánh trong lòng dường như có chút nặng nề, nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
“Lê Sa, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. Chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không từ bỏ.”
Chỉ cần… em yêu anh, anh sẵn sàng trả giá mọi thứ.
Anh ấy đã từng trải qua quấng thời gian yêu đơn phương đến khắc cốt ghi tâm, nổ lực bằng tất cả nhiệt huyết cũng không thể đổi lấy một phút nhớ nhung từ cô ta.
Tình yêu của anh ấy như đá tảng đâm vào biển, nhưng không thể tạo nên chút phản ứng gì, ngay cả bọt biển cũng không có.
Cảm giác thất bại không thể diễn tả thành lời được.
May mắn thay, ông trời đã đưa Lê Sa đến với anh ấy, để anh ấy hiểu được cảm giác hạnh phúc khi được người khác yêu thương như thế nào.
Anh ấy cũng rất biết ơn vì từ đầu đến cuối Halley không bao giờ rời đi.
Sáng sớm, phái đoàn đến thăm đại sứ quán nước Anh đã chuẩn bị xong, Cung Xuyên Minh Âm cũng ăn mặc rất chỉnh tề, đi đầu hàng.
A Lê bị ép buộc phải đến, một người nào đó từ cung điện đột nhiên đến yêu cầu cô ta đi theo đưa tiên anh ta ra sân bay.
Cô ta sợ hết hồn, nhìn người đàn ông đẹp trai đứng trên đài, giống như vầng thái dương chói mắt khiến cô ta không dám tới gần.
Anh ta là Thân vương được nhân dân yêu mến, vì một người phụ nữ, anh ta sẵn sàng từ bỏ địa vị cao quý của mình.
Ngay cả khi danh tiếng của Nhật Kinh Lê Sa ở Hà Nội không tốt, không biết có bao nhiêu người cho rằng Cung Xuyên Minh Âm làm vậy không đáng.
Nhưng anh ta vẫn như xưa… mối tình sâu đậm ấy không biết rồi sẽ đi đến đâu.
Anh ta… khẳng định là rất yêu Nhật Kinh Lê Sa, mỗi lần anh ta nhìn vào ánh mắt của cô ta đều đặc biệt trìu mến, khiến cho cô ta cảm giác như đang nằm mơ vậy.
“Anh phải đi rồi.”
Giọng anh ta vọng lại gọi A Lê như người mất hồn.
“À, anh đi đường chú ý an toàn, thuận buồm xuôi gió.”
“Em muốn anh gặp tai nạn máy bay, không bao giờ trở về nữa sao?”
“Hả?”
“Đồ ngốc, máy bay đều bay ngược chiều gió, mà em muốn anh đi theo chiều gió.”
“A? Vậy sao? Em chỉ là nói nhảm, thuận miệng mới nói thế. Anh đừng để trong lòng, em sẽ cầu trời cho anh bình an vô sự trở về.”
“Không, em đi cùng anh, chúng ta cùng chết trong tai nạn máy bay, như vậy có thể kết hôn dưới lòng đất.”
“Hả?”
Sao anh ta có thể nói những lời đáng sợ như vậy.
Cô ta vốn định tiên anh ta lên máy bay, nhưng lại bị kéo lên máy bay, được sắp xếp ngồi ngay bên cạnh anh ta.
Toàn bộ hành trình A Lê không dám thở mạnh, vô cùng căng thẳng.
Nhưng anh ta vẫn bình tĩnh thoải mái, sau khi máy bay cất cánh trong lòng dường như có chút nặng nề, nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
/2750
|