Chương 2661
Anh ta lái một con xe màu đen, kính xe là loại kính một chiều đảm bảo không ai nhìn thấy họ bên trong.
Cô cũng được cải trang rất cẩn thận, được che chắn kín đáo dưới tiết thời mùa hè nóng nực.
Cô đeo cặp kính râm, khẩu trang, đội chiếc mũ lưỡi trai, ôm chiếc bụng bầu đi lại rất khó khăn.
Nếu đi lại quá nhiều cô sẽ cảm thấy khó thở bởi bụng cô giờ đã quá to, nó đè lên các tim và phổi ở bên trên khiến cô ấy cảm thấy rất khó chịu.
Phó Thanh Viên lo lắng nhìn cô, toàn thân cô toát dã mồ hôi, phải mặc nhiều áo như thế dưới thời tiết mùa hè nóng nực thế này thật khó mà chịu nổi.
Gô khẽ khua tay ý muốn nói rằng anh đừng lo lắng, cô có thể chịu được.
Gô thật sự rất muốn được nhìn thấy Diên, ông trời cũng không cảm được cô.
Phó Thanh Viên dẫn cô xuống sảnh của tập đoàn Phát Đạt, hai người trốn vào góc khuất, ngay đối diện với lối vào của tòa nhà.
Cô đứng đợi tầm 10 phút thì thấy Diên cùng Ngôn Phúc Lâm đi ra.
Hai người họ đứng ở cửa bàn luận về chuyện gì đó, sau đó hai người bắt †ay nhau.
Risa đứng từ xa, qua cặp kính râm say đắm ngắm nhìn hình bóng người đàn ông quen thuốc, nước mắt không kìm được rơi lã chã tựa dòng nước lũ ướt đẫm cổ áo.
“Cảm ơn anh Diên đã cho tôi cơ hội để tôi thử sức ở một thị trường mỹ phẩm rộng lớn ở nước ngoài như vậy.
Tôi chắc chắn sẽ đạt được những gì mình mong muốn.
“Tôi tin tưởng vào năng lực của anh, tôi cũng hy vọng bạn có thể để Hứa Trúc Linh đến tham gia quay phim đúng theo thỏa thuận. Điều này sẽ chỉ làm cho sự công khai này trở nên mạnh mẽ hơn và cho phép sự hợp tác của chúng ta thu được nhiều lợi nhuận nhất.”
“Được rồi, tôi suýt quên mất cố ấy đấy, tôi nghĩ cô ấy sẽ vui vẻ giúp tôi chuyện này thôi, không cần lo lắng đây.
Nhưng mà không nói cho cô ấy biết là ý của anh à?”
“Không đâu, lần này tôi đến Đà Nẵng, không muốn làm phiền đến ai An”
đâu.
Anh nhẹ nhàng nói.
Ngôn Phúc Lâm cũng không gặng hỏi nữa, đây cũng là lần đầu tiên anh tiếp xúc với Diên như vậy, bên ngoài mọi người truyền tai nhau rằng Diên giống như quỷ Satan của địa ngục, ở London không biết anh ta đã khiến bao nhiêu doanh nghiệp phá sản.
Nhưng qua tiếp xúc mấy ngày nay, anh cảm thấy Diên không đáng sợ đến mức đấy, có điều tính tình quả thật rất lạnh lùng, dường như không có gì làm anh ta hứng thú, cũng không có ai hay chuyện gì làm anh ta phải để tâm.
Nhưng hiểu biết của anh ta lại rất nhạy bén.Nói về việc kiếm tiên quá thật khó ai có thể địch lại anh ta. Vậy nên cũng không có gì lạ khi anh ấy có thể vượt qua bao nhiêu anh chị em khác, trở thành người làm chủ một gia tộc lớn như Kettering để kết thúc cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Người ta đoán rằng những công ty bị anh bị anh làm cho phá sản, anh ta cản bản cũng không thèm để ý đến nên cũng chẳng quan tâm.
Đúng lúc này, Laura lái xe đến.
“Xe của tôi đến rồi.”
“Vậy anh đi cẩn thận.”
Anh ta lái một con xe màu đen, kính xe là loại kính một chiều đảm bảo không ai nhìn thấy họ bên trong.
Cô cũng được cải trang rất cẩn thận, được che chắn kín đáo dưới tiết thời mùa hè nóng nực.
Cô đeo cặp kính râm, khẩu trang, đội chiếc mũ lưỡi trai, ôm chiếc bụng bầu đi lại rất khó khăn.
Nếu đi lại quá nhiều cô sẽ cảm thấy khó thở bởi bụng cô giờ đã quá to, nó đè lên các tim và phổi ở bên trên khiến cô ấy cảm thấy rất khó chịu.
Phó Thanh Viên lo lắng nhìn cô, toàn thân cô toát dã mồ hôi, phải mặc nhiều áo như thế dưới thời tiết mùa hè nóng nực thế này thật khó mà chịu nổi.
Gô khẽ khua tay ý muốn nói rằng anh đừng lo lắng, cô có thể chịu được.
Gô thật sự rất muốn được nhìn thấy Diên, ông trời cũng không cảm được cô.
Phó Thanh Viên dẫn cô xuống sảnh của tập đoàn Phát Đạt, hai người trốn vào góc khuất, ngay đối diện với lối vào của tòa nhà.
Cô đứng đợi tầm 10 phút thì thấy Diên cùng Ngôn Phúc Lâm đi ra.
Hai người họ đứng ở cửa bàn luận về chuyện gì đó, sau đó hai người bắt †ay nhau.
Risa đứng từ xa, qua cặp kính râm say đắm ngắm nhìn hình bóng người đàn ông quen thuốc, nước mắt không kìm được rơi lã chã tựa dòng nước lũ ướt đẫm cổ áo.
“Cảm ơn anh Diên đã cho tôi cơ hội để tôi thử sức ở một thị trường mỹ phẩm rộng lớn ở nước ngoài như vậy.
Tôi chắc chắn sẽ đạt được những gì mình mong muốn.
“Tôi tin tưởng vào năng lực của anh, tôi cũng hy vọng bạn có thể để Hứa Trúc Linh đến tham gia quay phim đúng theo thỏa thuận. Điều này sẽ chỉ làm cho sự công khai này trở nên mạnh mẽ hơn và cho phép sự hợp tác của chúng ta thu được nhiều lợi nhuận nhất.”
“Được rồi, tôi suýt quên mất cố ấy đấy, tôi nghĩ cô ấy sẽ vui vẻ giúp tôi chuyện này thôi, không cần lo lắng đây.
Nhưng mà không nói cho cô ấy biết là ý của anh à?”
“Không đâu, lần này tôi đến Đà Nẵng, không muốn làm phiền đến ai An”
đâu.
Anh nhẹ nhàng nói.
Ngôn Phúc Lâm cũng không gặng hỏi nữa, đây cũng là lần đầu tiên anh tiếp xúc với Diên như vậy, bên ngoài mọi người truyền tai nhau rằng Diên giống như quỷ Satan của địa ngục, ở London không biết anh ta đã khiến bao nhiêu doanh nghiệp phá sản.
Nhưng qua tiếp xúc mấy ngày nay, anh cảm thấy Diên không đáng sợ đến mức đấy, có điều tính tình quả thật rất lạnh lùng, dường như không có gì làm anh ta hứng thú, cũng không có ai hay chuyện gì làm anh ta phải để tâm.
Nhưng hiểu biết của anh ta lại rất nhạy bén.Nói về việc kiếm tiên quá thật khó ai có thể địch lại anh ta. Vậy nên cũng không có gì lạ khi anh ấy có thể vượt qua bao nhiêu anh chị em khác, trở thành người làm chủ một gia tộc lớn như Kettering để kết thúc cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Người ta đoán rằng những công ty bị anh bị anh làm cho phá sản, anh ta cản bản cũng không thèm để ý đến nên cũng chẳng quan tâm.
Đúng lúc này, Laura lái xe đến.
“Xe của tôi đến rồi.”
“Vậy anh đi cẩn thận.”
/2750
|