Chương 2659
“Không phải tôi, mà là…”
Anh ta mất một lúc cũng không biết nên nói thế nào.
Nghe thấy giọng điệu ấy, trái tim Risa run lên dữ dội, dường như cô đã đoán ra điều gì đó.
“Anh, có phải anh biết được tin tức gì về Diên không?”
Đã nửa tháng trôi qua kể từ ngày cô nhận được thông tin cuối cùng về Diên, đã rất lâu rồi không không biết thêm tin tức gì về anh, không biết rằng anh đang bận rộn làm gì, đang ở đâu.
Phó Thanh Viên thởi dài đầy bất lực nói: “Anh ấy đang ở Đà Nẵng, hành tung rất kín kẽ, bởi vì nếu như bất kì báo đài nào biết về truyện này tôi e rằng anh ba cũng đều không biết. Anh ấy hình như không hề đi tìm chị dâu, bây giờ vẫn đang ở Đà Nẵng.
“Anh ấy đang ở Đà Năng! Vậy là cách tôi rất gân!”
Cô không dám tin rằng anh với cô đang ở cùng một thành phố.
“Anh ấy ở đâu?”
Anh vội vã nói: “Tôi vẫn băn khoăn không biết có nên nói cho cô không, tôi sợ rằng kẻ khác biết đến sự tồn tại của cô, dù sao đứa trẻ cũng chưa ra đời tôi không thể để cô mạo hiểm được. Hay là…thế này đi, tôi đưa cô đi tìm Diên, nếu anh ấy biết được cô đã mang tai con của anh ấy, anh ấy nhất định sẽ không thể ngồi yên, đưa cô cao chạy xa bay.
“Nếu như cô đi cùng diên, đừng nói là công ty Nhật Kinh, kể cả thân vương Lê Sa có tới cũng không làm được gì.
Chỉ cần Diên che giấu thân phận thật của cô, thay đổi cho cô thân phận mới thì mọi vấn đề sẽ đều được giải quyết.”
Đột nhiên nghĩ ra cách này, Phó Thanh Viên trong lòng vốn còn vướng bận bây giờ liền cảm thấy không có gì khó khăn nữa rồi.
Anh hào hứng quay ra nhìn Risa, nhưng trên mặt cô không có chút vui vẻ nào, thậm chí … khóe mắt dần dần ứa ra nước mắt.
Hai hàng mi nhanh chóng bị ướt đấm bởi nước mắt.
Anh sững sờ nhìn cô khó hiểu. “Cô làm sao vậy? Lẽ nào đề xuất của tôi không tốt sao? Chẳng lé đó không phải là cách hoàn hảo nhất sao? Không ai biết rằng .Jane đã đến Đà Nẵng. Sau khi cô rời đi với anh ấy. Tôi sẽ nói dối Yasui Yuuzora là do tôi canh chừng không cẩn thận mới để cô mất tích. Không phải tại ông ấy, tôi sẽ đi tìm Tân Miêu, có Minh Lan ở đây rồi tôi cũng chẳng sợ công ty Nhật Kinh trả thù nữa.”
“Tôi không thể đi được.”
Cô khó khăn nói ra bốn chữ ấy, trái tim khó chịu như bị ai bóp nghẹn.
Bốn chữ ấy như nhát dao cứa vào †im cô.
Giống như, trước mắt cô là một cánh cửa, mà chỉ cần bước qua nó, một con đường rộng lớn sẽ mở ra, mọi thứ sẽ thay đổi cô có thể sống cuộc đời mình muốn và có thể hoàn toàn tránh xa lời nguyền của công ty Nhật Kinh.
Nhưng cô lại không thể!
Cô căm ghét công ty Nhật Kinh, nhưng cô ấy vẫn phải thừa nhận rằng công ty Nhật Kinh cũng là trách nhiệm của cô ấy.
Cô không thể thay đổi được thân phận của bản thận, cũng không thể ích kỉ trách cứ bố mẹ rằng tại sao lại sinh cô ra.
Nếu như cô không được sinh ra thì làm có cơ hội gặp được người đàn ông mà cô muốn ở bên đến trọn đời?
“Không phải tôi, mà là…”
Anh ta mất một lúc cũng không biết nên nói thế nào.
Nghe thấy giọng điệu ấy, trái tim Risa run lên dữ dội, dường như cô đã đoán ra điều gì đó.
“Anh, có phải anh biết được tin tức gì về Diên không?”
Đã nửa tháng trôi qua kể từ ngày cô nhận được thông tin cuối cùng về Diên, đã rất lâu rồi không không biết thêm tin tức gì về anh, không biết rằng anh đang bận rộn làm gì, đang ở đâu.
Phó Thanh Viên thởi dài đầy bất lực nói: “Anh ấy đang ở Đà Nẵng, hành tung rất kín kẽ, bởi vì nếu như bất kì báo đài nào biết về truyện này tôi e rằng anh ba cũng đều không biết. Anh ấy hình như không hề đi tìm chị dâu, bây giờ vẫn đang ở Đà Nẵng.
“Anh ấy đang ở Đà Năng! Vậy là cách tôi rất gân!”
Cô không dám tin rằng anh với cô đang ở cùng một thành phố.
“Anh ấy ở đâu?”
Anh vội vã nói: “Tôi vẫn băn khoăn không biết có nên nói cho cô không, tôi sợ rằng kẻ khác biết đến sự tồn tại của cô, dù sao đứa trẻ cũng chưa ra đời tôi không thể để cô mạo hiểm được. Hay là…thế này đi, tôi đưa cô đi tìm Diên, nếu anh ấy biết được cô đã mang tai con của anh ấy, anh ấy nhất định sẽ không thể ngồi yên, đưa cô cao chạy xa bay.
“Nếu như cô đi cùng diên, đừng nói là công ty Nhật Kinh, kể cả thân vương Lê Sa có tới cũng không làm được gì.
Chỉ cần Diên che giấu thân phận thật của cô, thay đổi cho cô thân phận mới thì mọi vấn đề sẽ đều được giải quyết.”
Đột nhiên nghĩ ra cách này, Phó Thanh Viên trong lòng vốn còn vướng bận bây giờ liền cảm thấy không có gì khó khăn nữa rồi.
Anh hào hứng quay ra nhìn Risa, nhưng trên mặt cô không có chút vui vẻ nào, thậm chí … khóe mắt dần dần ứa ra nước mắt.
Hai hàng mi nhanh chóng bị ướt đấm bởi nước mắt.
Anh sững sờ nhìn cô khó hiểu. “Cô làm sao vậy? Lẽ nào đề xuất của tôi không tốt sao? Chẳng lé đó không phải là cách hoàn hảo nhất sao? Không ai biết rằng .Jane đã đến Đà Nẵng. Sau khi cô rời đi với anh ấy. Tôi sẽ nói dối Yasui Yuuzora là do tôi canh chừng không cẩn thận mới để cô mất tích. Không phải tại ông ấy, tôi sẽ đi tìm Tân Miêu, có Minh Lan ở đây rồi tôi cũng chẳng sợ công ty Nhật Kinh trả thù nữa.”
“Tôi không thể đi được.”
Cô khó khăn nói ra bốn chữ ấy, trái tim khó chịu như bị ai bóp nghẹn.
Bốn chữ ấy như nhát dao cứa vào †im cô.
Giống như, trước mắt cô là một cánh cửa, mà chỉ cần bước qua nó, một con đường rộng lớn sẽ mở ra, mọi thứ sẽ thay đổi cô có thể sống cuộc đời mình muốn và có thể hoàn toàn tránh xa lời nguyền của công ty Nhật Kinh.
Nhưng cô lại không thể!
Cô căm ghét công ty Nhật Kinh, nhưng cô ấy vẫn phải thừa nhận rằng công ty Nhật Kinh cũng là trách nhiệm của cô ấy.
Cô không thể thay đổi được thân phận của bản thận, cũng không thể ích kỉ trách cứ bố mẹ rằng tại sao lại sinh cô ra.
Nếu như cô không được sinh ra thì làm có cơ hội gặp được người đàn ông mà cô muốn ở bên đến trọn đời?
/2750
|