Tổng giám đốc cự sủng cô gái nhỏ

Chương 1.2

/6


Chương 1.2

Lần nữa hôn lên, hắn liền không chút khách khí , trực tiếp bắt cằm của cô, cạy ra hàm răng đang đóng chặt, sau đó lửa nóng từ chiếc lưỡi tiến quân thần tốc, không ngừng ở đó quấy nhiễu, mút thỏa thích tất cả ngọt ngào của cô.

Đồng Đồng hô hấp khó khăn, nước mắt rơi xuống càng nhiều.

Lúc này cô thật sự hi vọng có người có thể cứu giúp cô.

Nhìn cánh cửa cách đó không xa đóng chặt. Trong lòng Đồng Đồng liền hiểu, hắn không thể nào dễ dàng buông tha chính mình, trừ phi mình đáp ứng sẽ không rời đi..

Cảm nhận được hắn càng thêm làm càn xâm phạm. Bàn tay không yên phận đã dần dần trượt xuống phần lưng của mình, cởi móc áo ngực, lập tức Đồng Đồng khóc càng lớn, cô bắt đầu chịu thua, hắn cuồng vọng hôn cô, bắt cô nói những lời trái lương tâm

"Ô ---- em -- không trở về --"

Loại âm thanh bay vào lòng Lam Mộc Tư, lập tức nồng đậm tức giận dần dần nhạt đi, hắn nâng lên đầu của mình, nhu hoà rời khỏi cánh môi mềm mại.

"Thật ngọt như kẹo đường"

Nhưng hắn đang cật lực khắc chế dục vọng của bản thân muốn chạm vào cô

Tay phải vươn lên, lau chùi nước mắt trên mặt cô, sau đó chậm rãi nói

"Vậy thì nhớ, đến nói cho cha mẹ em biết, em không muốn đi trở về "

Đồng Đồng phi thường bất đắc dĩ gật đầu, lúc này cô ủy khuất cực độ.

Cảm nhận được trong áo lông trống rỗng, cô dùng một cái tay ôm trước ngực của mình, một cái tay không ngừng lau nước mắt, cô không thể làm cho cha mẹ thấy bộ dạng này của bản thâ, cô phải ngoan ngoan ngoãn.

Đồng Đồng sửa sang lại quần áo chính mình, xuống đại sảnh liền gặp được Lam Mộc Tư cùng Đồng Hàn Lạc nói chuyện thật vui.

Sự lạnh lùng hồi lâu cũng dần ôn hòa, Lam Mộc Tư hiện ra nụ khiến Đồng Đồng xem đến ngây ngốc.

Dựa vào trí nhớ của bản thân, cô nhớ mình từng gặp qua nhiều nhất đúng là Lam Mộc Tư. Đi theo Lam bá bá cùng mẹ Tâm Nhiễm, bởi vì máy bay rơi mà họ mất cùng một lúc, sau khi hai người qua đời, mặt của hắn càng thêm buồn bực, tính tình cũng đặc biệt nóng nảy, chút hành động liền liền hung dữ với cô, uy hiếp cô, thế cho nên về sau cô càng ngày càng sợ hắn.

Đồng Đồng đi xuống, chen vào giữa cuộc nói chuyện, có chút nũng nịu gọi vào.

"Cha mẹ "

Lúc này trên mặt của cô đã sớm đổi thành một gương mặt xán lạn, ngoại trừ còn có cánh môi sưng đỏ đôi chút, trong ủy khuất đến cực điểm thì vẻ mặt hết thảy đều tan thành mây khói.

Nghe được con gái gọi mình, Thích Vũ Đồng nở nụ cười trả lời

"Đồng Đồng, con không phải nói đi sắp xếp mấy bộ y phục sao? Như thế nào còn chưa có xếp xong ?"

Xem sau lưng con gái rỗng tuếch,Thích Vũ Đồng buồn bực hỏi.

Kỳ thật trong lòng bà vô cùng hi vọng Đồng Đồng có thể trở lại bên cạnh họ, như vậy cả nhà bọn họ coi như là đoàn tụ.

Năm đó vốn là chỉ tính toán sinh một mình Đồng Đồng, nhưng lại không nghĩ tới hai năm sau bà lại có thai.

Lúc đầu, chồng bà liên tục phản đối, nhưng dù sao cũng là cốt nhục của mình. Đã trải qua một lần sinh non, bà làm sao sẽ cam lòng vứt bỏ đứa con này ?

Về sau sinh ra , là một đứa con trai, gọi Đồng Vũ Tâm.

Chỉ là theo thời gian, chồng bà ngày càng nghiêm khắc , thế cho nên về sau bà sẽ không mang thai, bất quá có một trai một gái cũng đã vô cùng thỏa mãn."

Đồng Đồng nghe được Thích Vũ Đồng nói như vậy, lập tức hướng Lam Mộc Tư đi đến. Sau đó ngồi bên cạnh hắn, hai bàn tay cầm lấy hai tay Lam Mộc Tư, trên mặt đầy vẻ không muốn, trong giọng nói mang theo lưu luyến không rời

"Mẹ, Tư đã trở lại, con liền không quay về, con không bỏ được anh ấy"

Có thể là mọi người ai cũng không biết, bàn tay Đồng Đồng kỳ thật đang run rẩy.

Cô chính là đến gần hắn, đều cảm giác được mình bị sự bá đạo của hắn bao vây không thở nổi, giống như nụ hôn vừa rồi.

"Ừ?"

Trên mặt Thích Vũ Đồng hoàn toàn kinh ngạc.

Ngồi ở bên cạnh bà, Đồng Hàn Lạc ôm bên eo của bà, trên mặt hoàn toàn mị hoặc, khóe môi tinh vi phác thảo, tuyệt sắc khuynh thành, ánh mắt của ông ở trước mặt giữa hai người vừa đi tới, lập tức thanh âm nhu hòa chậm rãi vang lên

"Tiểu Vũ, Đồng Đồng là nhìn xem Tiểu Tư đã trở lại, cho nên không bỏ được, chúng ta cũng đừng có miễn cưỡng nó, đến lúc đó tháng sau tập đoàn Đồng thị tổ chức party ăn mừng năm năm, Tiểu Tư
mang theo Đồng Đồng quay lại Đồng gia, khi đó vẫn là có thể nhìn thấy"

Ông vừa rồi vẫn cùng Lam Mộc Tư tán gẫu chuyện này

"Ừ, ngày đó tôi sẽ dẫn Đồng Đồng đi thành phố G "

Lam Mộc Tư trên mặt lộ ra một tia cười nhạt

"Vậy cũng được."

Trên mặt Thích Vũ Đồng có chút ít thất lạc,nhưng là con gái không chịu cùng mình trở về, bà cũng không có cách nào, vì vậy dặn dò

"Đồng Đồng, muốn về nhà ở, hãy gọi điện thoại cho mẹ tới đón con"

Mặc dù thành phố G xa thành phố H, nhưng điều kiện này hoàn toàn không là vấn đề

"Dạ, con biết rồi, mẹ. Con sẽ thường xuyên gọi điện thoại cho mẹ"

Trên mặt Đồng Đồng vui vẻ,cô lúc này cật lực khắc chế chính mình tất cả tính tình, chịu đựng nội tâm tổn thương.

Nói theo chính lòng mình mà nói, cô muốn theo cha mẹ về nhà. Nhưng cô biết, nếu cô trái lời, hắn sẽ trừng trị cô, nuốt cô đến xương cũng không còn. Nhớ đến hành vi của hắn vừa rồi, Đồng Đồng cảm thấy cực kỳ ủy khuất.

Vào đêm, khi Đồng Hàn Lạc cùng Thích Vũ Đồng rời đi một lúc, Lam Mộc Tư liền liên tục ở trong thư phòng, không có đi ra. Đồng Đồng nghĩ đến hắn đi lên thư phòng lúc mặt lạnh, lập tức cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều căng ra một chỗ, ngồi ở trên ghế sofa ngây ngốc suy nghĩ lung tung.

Đứng ở chỗ không xa, thím Trương nhìn xem vẻ mặt như vậy, bưng lên một tách cà phê nóng, đến trước mặt cô, gương mặt hơi vui vẻ, sau đó đối với Đồng Đồng nói

"Tiểu thư, cô đem cà phê đưa cho thiếu gia đi, tin tưởng thiếu gia cũng sẽ không giận cô, nếu như ngài tức giận như vậy đi xuống, đến lúc đó khổ nhất chỉ có thể là tiểu thư cô"


/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status