Chương 1963:
Cũng không biết có phải áo giác của Tiêu Túc hay không, sao cậu ta lại có cảm giác dường như lời này của cô ấy giống như có yếu tố giận hờn thế nhỉ? Từ trước đến giờ cậu ta không cảm thấy bản thân mình không hiểu phụ nữ, ở trước mặt tên Dạ Âu Thần tính thẳng như ruột ngựa kia thì cậu ta cảm thấy bản thân mình vô cùng hiểu phụ nữ rồi, nhưng bây giờ đối diện với tiểu hồ ly giảo hoạt Giang Tiểu Bạch này, Tiêu Túc lại cảm thấy bối rối.
Rốt cuộc cô ấy đang nghĩ cái gì chứ!
“Em muốn nụ hôn buổi tối sao?”
Sau khi hỏi xong, Tiêu Túc liền cảm thấy ánh mắt của Giang Tiểu Bạch càng hung ác hơn, giống như muốn giết chết cậu ta luôn vậy, đâm lao thì phải theo lao, Tiêu Túc cũng lười mà nói nhảm với cô ấy nữa, trực tiếp ấn cô ấy về phía trước hôn lên trán cô ấy một cái, sau đó lại ôm cô ấy vào trong lòng : “Ngủ đi”
Hoàn toàn chẳng cho Giang Tiểu Bạch có cơ hội phản ứng lại.
Giang Tiểu Bạch bị ấn vào trong lồng ngực Tiêu Túc ngẩn người ra, cô ấy vừa rồi đã chẳng nói rồi sao!
Tại sao tên đàn ông rác rưởi thẳng tính này bỗng nhiên đã thông suốt rồi? Rõ ràng cô vừa nói bảo anh ấy không được chạm vào cô nữa mà, vậy tại sao anh ấy lại tới hôn luôn rồi.
Nhưng mà tâm tình của Giang Tiểu Bạch tốt lên không ít, dù sao thì Tiêu Túc cũng không phải một tên đầu gỗ không có thuốc chữa, vẫn coi như là có thể chữa được.
Sau khi tâm tình bình tĩnh trở lại, Giang Tiểu Bạch rất nhanh đã nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.
Tiêu Túc nghe thấy hơi thở người ở trong lòng đã dần trở nên ổn định, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cô ấy, tối hôm nay cậu ta đúng là có chút quá đáng, về sau phải kiểm soát bản thân cho tốt mới được.
Từ khi biết Tiêu Túc đem một cô gái ngây thơ thuần khiết người ta về nhà ngủ, Lương Nha Hoà lại gặp lại Giang Tiểu Bạch, có thể nói là bà đối với cô ấy đủ loại tận tình chăm sóc, đủ kiểu hỏi han ân cần, chỉ sợ cô ấy đói cô ấy lạnh, hơn nữa hôm nay thì tặng cho Giang Tiểu Bạch một cái váy, ngày mai lại tăng cô ấy một chiếc vòng tay, ngày kia lại tặng một cái khăn lụa, quà nhiều vô kể, lúc đầu Giang Tiểu Bạch chỉ nghĩ bà ấy yêu thích cô nên đều nhận hết, nhưng cứ ngày nào cũng như vậy khiến Giang Tiểu Bạch rất hoang mang.
Hơn nữa Lương Nha Hòa cũng ra tay vô cùng hào phóng, các sản phẩm chăm sóc da của Guerlain đắt đến mức Giang Tiểu Bạch tiếc tiền không dám mua, Lương Nha Hòa liền trực tiếp mua luôn cả bộ tặng cho cô.
Cô nghĩ đến mình và Tiêu Túc chỉ là làm quen bình thường, sau này không chắc chắn sẽ có thể bên nhau nữa, liền cảm thấy những món quà mà cô nhận khiến cô cảm thấy rất lo lắng bất an, cũng rất ái ngại tiếp tục nhận nữa, thậm chí cô còn muốn trả hết lại những món quà trước đó đã nhận của bà ấy.
Lương Nha Hòa nghe thấy lời này, lập tức trở mặt.
“Làm gì có chuyện đồ bác đã tặng đi rồi sao còn có thể mang về được chứ? Tiểu Bạch, có phải cháu cảm thấy đồ bác tặng cháu không tốt hay không? Nếu cháu cảm thấy tất cả đều không tốt, vậy thì cháu vứt hết đi đi”
Giang Tiểu Bạch: “?”
Toàn đồ đắt như vậy, cô nào nỡ vứt đi chứ!
Giang Tiểu Bạch chỉ đành bất lực giải thích với bà ấy: “Bác gái, không phải đồ không tốt đâu, là do chúng quá quý giá ạ, thật sự cháu không nhận được”
“Sao lại không nhận được? Tiểu Bạch của chúng ta là một cô gái ngoan ngoãn biết bao, bác nói cháu nhận được thì chính là nhận được, cháu không cần phải canh cánh trong lòng đâu, nếu sau này cháu chia tay với Tiêu Túc đi nữa, bác cũng sẽ không đòi lại những đồ đó đâu.”
Ặc, Giang Tiểu Bạch có chút sững sờ, Lương Nha Hòa sao lại nói đến chuyện này rồi!
“Cháu yên tâm, bác cũng giống con thôi, đều là phụ nữ với nhau, có người phụ nữ nào không mong muốn bạn trai của mình và mẹ chồng tương lai sẽ yêu thương mình đâu chứ!
“Nếu như sau này cháu và Tiêu Túc thật sự ở bên nhau, thì bác cũng sẽ tặng cháu nhiều đồ hơn %¬Ää”
nưa.
Thực tế thì Lương Nha Hòa sống rất hạnh phúc, chồng đối tốt với bà, con trai cũng hiếu thuận, tiền kiếm được phần lớn đều vào trong tay bà, bà cũng chưa từng nghĩ đến mình sẽ tiêu hết mà đều dành dụm lại tất cả, đợi con trai kết hôn xong sẽ mua nhà cho nó, nhưng cậu ta vẫn còn chưa kết hôn, có một cô vợ tốt như Giang Tiểu Bạch ở trước mặt, tất nhiên phải giữ cho chắc mới có thể bàn chuyện kết hôn được.
Dùng tiền của con trai mua đồ cho Giang Tiểu Bạch, Lương Nha Hòa không có cảm giác tiếc nuối nào cả.
“Bác gái ơi, thật sự cháu..”
“Tiểu Bạch, cháu đừng từ chối nữa, nếu cháu còn từ chối nữa, bác sẽ trở mặt thật đấy”
/1898
|